Bắt Đầu Từ Nhặt Tu Vi, Chế Tạo Cực Đạo Thế Gia
Yêu Ma 2
Tảo Lôi Đại Sư
2024-07-03 13:56:54
Vẻ mặt Thiên Nguyệt đỏ bừng, quả thực là tiến đến trước mặt Lâm Đạo để chống đỡ.
"Diên nhi có thể ở cùng tỷ tỷ, Thiên Nguyệt tỷ tỷ thơm thơm, ta cũng muốn ôm một cái, hắc hắc hắc..."
Bạch Diên nâng cằm nhỏ, lúc này cũng cười nhẹ nhàng nói.
Vẻ khẩn trương vừa rồi, hiện tại cũng bị tan biến không ít.
Cùng lúc đó, bên ngoài khu vực truyền đến một trận âm thanh ồn ào.
"Đi ra xem thử đi."
Trong lòng Lâm Đạo trầm xuống, mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.
Triệu Thiên Nguyệt và Bạch Diên cũng nhìn nhau một chút, trực tiếp đi theo Lâm Đạo ra bên ngoài.
Giờ phút này, phủ đệ Lâm gia lúc mới nhập môn đã đứng đầy rất nhiều người.
Chỉ là nhìn như vậy đều mơ hồ cảm thấy không thích hợp.
"Tam thiếu gia đến rồi!"
Giờ phút này, một gia đinh nhìn thấy bóng dáng Lâm Đạo, cũng lập tức lên tiếng với nam tử trung niên mặc cẩm y rực rỡ ở bên cạnh.
Ánh mắt rất nhiều người đều nhìn về phía Lâm Đạo.
"Phụ thân."
Lâm Đạo đi tới, lên tiếng với nam tử trung niên trước mắt.
Người này chính là phụ thân của Lâm Đạo, Lâm Vân Thâm.
Lâm Vân Thâm có tổng cộng ba đứa con trai, theo thứ tự là con trai trưởng Lâm Mặc, con trai thứ Lâm Phạp, còn có con trai nhỏ nhất Lâm Đạo.
Từ nhiều năm trước, bởi vì thê tử mất sớm nên hắn đã một tay nuôi lớn ba con trai.
Bạch Diên và Triệu Thiên Nguyệt đi tới cũng rất lễ phép chào hỏi.
"Ừm, gần đây trong thành không yên ổn, các ngươi chờ lâu trong phủ, không được tùy ý đi lại."
Lâm Vân Thâm khẽ gật đầu một cái nói.
"Tam đệ, ta nghe nói ngươi và đệ muội đi nghĩa trang?"
"Nơi đó chất đống người chết, âm khí quá nặng, mau để hạ nhân chuẩn bị chút thuốc thang âm bổ khí..."
Nhị ca Lâm Phạp, dáng vẻ cao gầy, dung mạo cũng có sáu phần tương tự với Lâm Đạo, trong lời nói cũng có lo lắng.
"Nhị ca không cần lo lắng, cũng không lo ngại."
Lâm Đạo khẽ cười nói.
Ánh mắt hiện tại của hắn nhìn về phía trước, có thể nhìn thấy rõ ràng gia chủ Trương gia là Trương Tam Hồ cũng ở đây.
"Trương gia chủ."
Lâm Đạo đi tới, ôm quyền với hắn.
"Hiền chất."
"Chuyện hôm nay, chắc hẳn ngươi cũng biết."
Vẻ mặt của Trương Tam Hồ có chút tái nhợt, giờ phút này cũng hữu khí vô lực cười nói.
"Ừm, thực lực của ba tên môn khách này cũng không yếu, lại bị sát hại tàn nhẫn như vậy."
"Trương gia, trước đó đã từng có thù oán với ai chứ?"
Lâm Đạo khẽ gật đầu đồng thời tiếp tục lên tiếng.
Dù sao thì những năm gần đây, hắn cũng chưa từng xuất hiện yêu ma nào, cũng không biết môn khách của Trương gia bị giết là trùng hợp, hoặc là yêu ma muốn trả thù?
Hơn nữa hiện tại Mãnh Hổ Bang cũng có một đường chủ mất tích, cũng không biết có liên quan đến chuyện này hay không.
"Chúng ta kinh thương, tuy nói dĩ hoà vi quý, nhưng muốn hoàn toàn không có ân oán thì không thể nào."
"Nhưng muốn nói đến ân oán rất lớn thì hoàn toàn không có."
"Hơn nữa vừa rồi nghe tin tức của ngỗ tác truyền đến, có thể có liên quan đến yêu thú."
Trương Tam Hồ nói đến đây, thân thể càng run nhè nhẹ một chút.
Yêu!
Chỉ nghe chữ này cũng làm da đầu người ta cảm giác tê cả da đầu.
"Trong thành trước mắt hẳn là an toàn."
"Bên phía Huyện Úy đã đang điều tra, xem thử có thể điều tra ra cái gì hay không."
Lâm Vân Thâm hơi nghĩ nghĩ, sau đó lên tiếng nói.
"Không nhất định là nhắm vào Trương gia."
"Cũng chỉ có thể như thế."
Trương Tam Hồ cũng thở dài.
Hôm nay, hắn đến đây còn muốn hiểu rõ tình huống một chút, xem thử ngoại trừ Trương gia bọn hắn ra thì những đại gia tộc khác như môn khách hộ vệ có gặp phải tình huống giết hại hay không.
Nhưng hiện tại xem ra, chỉ có Trương gia hắn mới xảy ra loại chuyện này.
"Diên nhi có thể ở cùng tỷ tỷ, Thiên Nguyệt tỷ tỷ thơm thơm, ta cũng muốn ôm một cái, hắc hắc hắc..."
Bạch Diên nâng cằm nhỏ, lúc này cũng cười nhẹ nhàng nói.
Vẻ khẩn trương vừa rồi, hiện tại cũng bị tan biến không ít.
Cùng lúc đó, bên ngoài khu vực truyền đến một trận âm thanh ồn ào.
"Đi ra xem thử đi."
Trong lòng Lâm Đạo trầm xuống, mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.
Triệu Thiên Nguyệt và Bạch Diên cũng nhìn nhau một chút, trực tiếp đi theo Lâm Đạo ra bên ngoài.
Giờ phút này, phủ đệ Lâm gia lúc mới nhập môn đã đứng đầy rất nhiều người.
Chỉ là nhìn như vậy đều mơ hồ cảm thấy không thích hợp.
"Tam thiếu gia đến rồi!"
Giờ phút này, một gia đinh nhìn thấy bóng dáng Lâm Đạo, cũng lập tức lên tiếng với nam tử trung niên mặc cẩm y rực rỡ ở bên cạnh.
Ánh mắt rất nhiều người đều nhìn về phía Lâm Đạo.
"Phụ thân."
Lâm Đạo đi tới, lên tiếng với nam tử trung niên trước mắt.
Người này chính là phụ thân của Lâm Đạo, Lâm Vân Thâm.
Lâm Vân Thâm có tổng cộng ba đứa con trai, theo thứ tự là con trai trưởng Lâm Mặc, con trai thứ Lâm Phạp, còn có con trai nhỏ nhất Lâm Đạo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ nhiều năm trước, bởi vì thê tử mất sớm nên hắn đã một tay nuôi lớn ba con trai.
Bạch Diên và Triệu Thiên Nguyệt đi tới cũng rất lễ phép chào hỏi.
"Ừm, gần đây trong thành không yên ổn, các ngươi chờ lâu trong phủ, không được tùy ý đi lại."
Lâm Vân Thâm khẽ gật đầu một cái nói.
"Tam đệ, ta nghe nói ngươi và đệ muội đi nghĩa trang?"
"Nơi đó chất đống người chết, âm khí quá nặng, mau để hạ nhân chuẩn bị chút thuốc thang âm bổ khí..."
Nhị ca Lâm Phạp, dáng vẻ cao gầy, dung mạo cũng có sáu phần tương tự với Lâm Đạo, trong lời nói cũng có lo lắng.
"Nhị ca không cần lo lắng, cũng không lo ngại."
Lâm Đạo khẽ cười nói.
Ánh mắt hiện tại của hắn nhìn về phía trước, có thể nhìn thấy rõ ràng gia chủ Trương gia là Trương Tam Hồ cũng ở đây.
"Trương gia chủ."
Lâm Đạo đi tới, ôm quyền với hắn.
"Hiền chất."
"Chuyện hôm nay, chắc hẳn ngươi cũng biết."
Vẻ mặt của Trương Tam Hồ có chút tái nhợt, giờ phút này cũng hữu khí vô lực cười nói.
"Ừm, thực lực của ba tên môn khách này cũng không yếu, lại bị sát hại tàn nhẫn như vậy."
"Trương gia, trước đó đã từng có thù oán với ai chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Đạo khẽ gật đầu đồng thời tiếp tục lên tiếng.
Dù sao thì những năm gần đây, hắn cũng chưa từng xuất hiện yêu ma nào, cũng không biết môn khách của Trương gia bị giết là trùng hợp, hoặc là yêu ma muốn trả thù?
Hơn nữa hiện tại Mãnh Hổ Bang cũng có một đường chủ mất tích, cũng không biết có liên quan đến chuyện này hay không.
"Chúng ta kinh thương, tuy nói dĩ hoà vi quý, nhưng muốn hoàn toàn không có ân oán thì không thể nào."
"Nhưng muốn nói đến ân oán rất lớn thì hoàn toàn không có."
"Hơn nữa vừa rồi nghe tin tức của ngỗ tác truyền đến, có thể có liên quan đến yêu thú."
Trương Tam Hồ nói đến đây, thân thể càng run nhè nhẹ một chút.
Yêu!
Chỉ nghe chữ này cũng làm da đầu người ta cảm giác tê cả da đầu.
"Trong thành trước mắt hẳn là an toàn."
"Bên phía Huyện Úy đã đang điều tra, xem thử có thể điều tra ra cái gì hay không."
Lâm Vân Thâm hơi nghĩ nghĩ, sau đó lên tiếng nói.
"Không nhất định là nhắm vào Trương gia."
"Cũng chỉ có thể như thế."
Trương Tam Hồ cũng thở dài.
Hôm nay, hắn đến đây còn muốn hiểu rõ tình huống một chút, xem thử ngoại trừ Trương gia bọn hắn ra thì những đại gia tộc khác như môn khách hộ vệ có gặp phải tình huống giết hại hay không.
Nhưng hiện tại xem ra, chỉ có Trương gia hắn mới xảy ra loại chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro