Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã
Chương 29
Ngã Ái Cật Sơn Trúc
2024-11-09 18:36:33
“Hồ lô trà, thực vật họ đậu, có tác dụng thanh nhiệt, giải độc, dùng để chữa phong thấp, sát trùng...”
Ban đầu, các loại thảo dược mà Trịnh Diêu hái vẫn còn bình thường, là các loại dược liệu thường được sử dụng.
Nhưng dần dần, mọi người phát hiện có gì đó sai sai.
“Cây thầu dầu, cà độc dược, dương địa hoàng...... Sao lại toàn thực vật có độc thế này!”
“Cô ta tính làm gì???”
Nhìn Trịnh Diêu hái càng lúc càng nhiều, cư dân mạng bắt đầu luống cuống.
Haiz... Ngại quá, tiện tay nên quên mất.
Một lúc lâu sau, Trịnh Diêu mới sực tỉnh, phát hiện mình lại tái phát bệnh nghề nghiệp.
Nhưng dù sao cũng đã hái rồi, không thể nhét lại chỗ cũ được.
Trịnh Diêu cẩn thận phân chia các loại thực vật có độc ra, không để chúng nó ô nhiễm các loại dược liệu khác.
“Không biết vì sao, nhìn thấy dáng vẻ này của cô ấy, tôi thấy đáng sợ quá......”
“Cảm giác như đã từng làm rất nhiều lần......”
Nhìn thiếu nữ bình tĩnh xử lý những loại độc dược chết người kia, cư dân mạng không nhịn mà nuốt nước miếng.
Trình Tiêu và Hứa Vi cũng run bần bật.
Lúc đi ngang qua chân núi, Trịnh Diêu âm thầm ghi nhớ vị trí này, sau đó mới tiếp tục bước về phía trước.
Dành cả buổi sáng để tìm kiếm, cuối cùng Trịnh Diêu cũng nghe được tiếng nước chảy.
m thanh lớn như vậy, lượng nước hẳn là cũng không ít.
Có sông! Nơi này thế mà lại có một con sông!
So sánh với Trình Tiêu và Hứa Vi vẫn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, bước chân của lúc càng gấp gáp.
Cô đẩy ra các loại thực vật đang chắn trước mắt, đập vào mắt là dòng nước đang chảy ào ào.
Con sông sâu ước chừng 10 mét, không lớn không nhỏ, vừa đủ cho Trịnh Diêu sử dụng.
Đôi mắt của cô sáng lên.
Chẳng qua, Trịnh Diêu cũng không tuỳ tiện lao ra ngay lập tức, mà là đứng yên quan sát bốn phía, sau khi xác định không có nguy hiểm gì, cô mới chậm rãi bước lại gần.
Lúc này, có rất nhiều động vật nhỏ đang tụ tập uống nước bên bờ sông.
Có hươu nai, có con thỏ, có lợn rừng, còn có một vài loài động vật mà trước nay Trịnh Diêu chưa từng nhìn thấy.
Trong đó, nổi bật nhất là một con dê núi màu trắng. Trịnh Diêu ngay lập tức bị nó hấp dẫn.
Dê núi không giỏi tấn công, rất thích hợp để săn bắt và làm thịt.
Đúng là trùng hợp.
Theo bản năng, Trịnh Diêu xem con dê núi như con mồi của mình.
Nấm và thịt dê, cô đã lên kế hoạch sẽ ăn gì trong mấy ngày tới.
Ban đầu, các loại thảo dược mà Trịnh Diêu hái vẫn còn bình thường, là các loại dược liệu thường được sử dụng.
Nhưng dần dần, mọi người phát hiện có gì đó sai sai.
“Cây thầu dầu, cà độc dược, dương địa hoàng...... Sao lại toàn thực vật có độc thế này!”
“Cô ta tính làm gì???”
Nhìn Trịnh Diêu hái càng lúc càng nhiều, cư dân mạng bắt đầu luống cuống.
Haiz... Ngại quá, tiện tay nên quên mất.
Một lúc lâu sau, Trịnh Diêu mới sực tỉnh, phát hiện mình lại tái phát bệnh nghề nghiệp.
Nhưng dù sao cũng đã hái rồi, không thể nhét lại chỗ cũ được.
Trịnh Diêu cẩn thận phân chia các loại thực vật có độc ra, không để chúng nó ô nhiễm các loại dược liệu khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không biết vì sao, nhìn thấy dáng vẻ này của cô ấy, tôi thấy đáng sợ quá......”
“Cảm giác như đã từng làm rất nhiều lần......”
Nhìn thiếu nữ bình tĩnh xử lý những loại độc dược chết người kia, cư dân mạng không nhịn mà nuốt nước miếng.
Trình Tiêu và Hứa Vi cũng run bần bật.
Lúc đi ngang qua chân núi, Trịnh Diêu âm thầm ghi nhớ vị trí này, sau đó mới tiếp tục bước về phía trước.
Dành cả buổi sáng để tìm kiếm, cuối cùng Trịnh Diêu cũng nghe được tiếng nước chảy.
m thanh lớn như vậy, lượng nước hẳn là cũng không ít.
Có sông! Nơi này thế mà lại có một con sông!
So sánh với Trình Tiêu và Hứa Vi vẫn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, bước chân của lúc càng gấp gáp.
Cô đẩy ra các loại thực vật đang chắn trước mắt, đập vào mắt là dòng nước đang chảy ào ào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Con sông sâu ước chừng 10 mét, không lớn không nhỏ, vừa đủ cho Trịnh Diêu sử dụng.
Đôi mắt của cô sáng lên.
Chẳng qua, Trịnh Diêu cũng không tuỳ tiện lao ra ngay lập tức, mà là đứng yên quan sát bốn phía, sau khi xác định không có nguy hiểm gì, cô mới chậm rãi bước lại gần.
Lúc này, có rất nhiều động vật nhỏ đang tụ tập uống nước bên bờ sông.
Có hươu nai, có con thỏ, có lợn rừng, còn có một vài loài động vật mà trước nay Trịnh Diêu chưa từng nhìn thấy.
Trong đó, nổi bật nhất là một con dê núi màu trắng. Trịnh Diêu ngay lập tức bị nó hấp dẫn.
Dê núi không giỏi tấn công, rất thích hợp để săn bắt và làm thịt.
Đúng là trùng hợp.
Theo bản năng, Trịnh Diêu xem con dê núi như con mồi của mình.
Nấm và thịt dê, cô đã lên kế hoạch sẽ ăn gì trong mấy ngày tới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro