Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Phan Lư Đặng Tiểu Nhàn
Tg Quỷ Đỏ
2024-07-24 13:38:57
Triệu Dật đến dưới lầu khu ký túc xá của Liễu Vũ Phi thì đã mười giờ.
Giống như mấy lần trước, chiếc xe Porsche hấp dẫn vô số ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Nhận được điện thoại, Liễu Vũ Phi giống như con bướm vui vẻ nhảy múa chạy xuống dưới lầu. Cô mặc một bộ váy liền áo, trên đổ đeo một mặt dây chuyền bằng Mặc Ngọc, càng làm lộ ra da thịt trắng như tuyết của cô.
Ánh mắt của Triệu Dật rơi vào cái dây chuyền Mặc ngọc kia, rõ ràng cái dây chuyền này cùng với mặt dây chuyền mà cô tặng cho hắn giống nhau như đúc.
Liễu Vũ Phi chú ý đến ánh mắt của Triệu Dật, cô mỉm cười nói: “Cái này cùng với cái kia của cậu là một cặp.”
Khó trách lại giống nhau như vậy!
Triệu Dật thu hồi ánh mắt, đưa ra bánh bao và sữa đậu nành ở trong tay cùng với một bọc nilon đựng dưa chua, rồi lung lay trước mặt Liễu Vũ Phi nói: “Đi nơi nào ăn đây?”
Ngay lập tức trong mắt Liễu Vũ Phi tràn đầy sự vui vẻ, cô chỉ về phía rừng cây cách đó không xa nói: “Nơi đó có một cái bàn đá, đi qua đó đi.”
“Được!”
Hai người đi tới cái bàn đá ngồi xuống, Triệu Dật đặt đồ vật trong tay xuống bàn. Tiếp đó thì cắm ống hút vào ly sữa đậu nành rồi đặt ở trước mặt Liễu Vũ Phi, lại mở ra bọc nilon và hộp nhựa đựng bánh bao, cuối cùng thì lấy ra đũa đặt lên trên hộp nhựa.
“Ăn thử xem!”
Liễu Vũ Phi cầm lên ly sữa đậu nành uống một ngụm, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, rồi duỗi ra ngón tay cái. Tiếp đó thì chạm vào hộp nhựa đựng bánh bao, cô phát hiện bánh bao vẫn còn đang nóng hổi.
Ánh mắt Liễu Vũ Phi lúc này rơi vào trên hộp nhựa đựng bánh bao, phía trên có logo in chữ Phường. Lúc này cô mới chợt hiểu ra.
“Bánh bao này không phải là ở trong trường học của cậu mua ư! Logo chữ Phường này là của chuỗi cửa hàng bán bánh bao nổi tiếng, hình như ở gần đây cũng có một chi nhánh của nó… bánh bao vẫn còn nóng, là cậu cố ý đến cửa hàng gần đây mua cho mình sao?”
Triệu Dật chỉ vào bọc dưa chua nói: “Đây là mình mua ở trong trường, từ chỗ mình qua tới bên đây có chút xa. Nếu đem bánh bao qua thì sẽ nguội ăn không tốt, mình tra một chút cửa hàng trên mạng mọi người đề cử, rồi lại tra khu vực trên bản đồ. Mình thấy ở bên này cũng có một chi nhánh bánh bao Phường, thế là mình lái xe đến mua rồi mới đi tìm cậu, như vậy thì cậu có thể ăn được bánh bao nóng rồi đúng không?”
Liễu Vũ Phi trong mắt bỗng nhiên có chút xúc động, nói: “Cửa hàng kia cũng không có thuận đường, cậu còn cố ý đi qua mua…”
Triệu Dật mỉm cười nói: “Nóng ăn mới ngon, nhưng mà dưa chua này cũng không có nóng. Cậu nếm thử xem, bánh bao Phường ăn với dưa chua này mình cảm thấy hương vị chắc hẳn cũng không tệ.”
Liễu Vũ Phi cắn môi một cái, bỗng nhiên ghé sang hôn lên mặt Triệu Dật một cái.
“Cám ơn cậu!”
Liễu Vũ Phi cũng đỏ mặt lên mấy phần, trong lòng như con hươu chạy loạn. Cô nhanh chóng rụt đầu trở về lập tức cầm đũa lên kẹp một cái bánh bao ăn, cắn bánh bao một cái lập tức đôi mắt cô mở to thêm vài phần.
“Ừm! Ngon quá, để mình ăn thử dưa chua… Giòn, nhai rất thích miệng. Đúng là không tệ nha! So với dưa chua ở bữa sáng trong trường mình thì ngon hơn nhiều…”
Liễu Vũ Phi tiếp tục ăn bánh bao, dưa chua, sữa đậu nành, cô làm như vừa rồi hoàn toàn không có chuyện gì phát sinh.
Triệu Dật nhìn gương mặt Liễu Vũ Phi xinh đẹp tinh xảo, trong lòng có mấy phần rục rịch.
Thật sự là không chịu nổi!
“Ký chú lo sợ vô căn cứ, hệ thống đặc biệt cung cấp chức năng quét điểm cùng với năng lực đặc biệt Chiết Hoa Thủ.”
“Ghi chú 1:
Khuyên anh đừng tiếc áo thêu vàng
Khuyên anh hãy tiếc thời niên thiếu
Hoa nở đáng bẻ thì bẻ ngay
Đừng chờ hoa rụng bẻ cành không (+)
(+)Bài thơ của Đỗ Thu Nương thời Đường trong tập thơ Đường Thi Tam Bách Thủ.
Khi ký chủ tổng hợp điểm cảm mến từ phái nữ từ 9 điểm trở lên, hơn nữa nếu đạt được lần đầu tiên ‘Trong lòng anh có em, trong lòng em có anh’. Ký chủ sẽ thu được quà ban thưởng từ năng lực Chiết Hoa Thủ, phái nữ cho điểm càng cao thì gói quà ban thưởng càng cao.”
“Ghi chú 2: Hệ thống gợi ý cho ký chủ. Nếu như người yêu của ngài bởi vì hành vi của ngài mà bị tổn thương, khi đó có thể là do ba loại nguyên nhân. Thứ nhất là ngài chưa đủ dụng tâm, thứ hai là do thân thể chưa đủ ưu tú, thứ ba là do tiền của ngài chưa đủ nhiều.”
“Trước mắt tố chất thân thể của ký chủ là 92 điểm, đây thuộc về loại ưu tú. Do đó điều thứ hai không cần phải lo lắng, có thần trợ hệ thống thì ký chủ chỉ cần cố gắng không cần phải lo lắng. Kế tiếp là điều thứ 3 cũng không cần phải lo lắng nốt, như vậy chỉ có thể là do nguyên nhất thứ nhất. Điều này thì hệ thống không có cách nào cung cấp giải pháp, do đó ký chủ phải tự mình cố gắng thôi.”
Cái gì?
Chiết Hoa Thủ?
Trong lòng anh có em, trong lòng em có anh?
Triệu Dật cảm thấy có chút ngây người.
Cái thứ hệ thống này rõ ràng là hệ thống không đứng đắn, đây không phải là cổ vũ mình làm ra nhiều hành vi câu dẫn phái nữ để đạt được ‘Trong lòng anh có em, trong lòng em có anh’?
Còn có ban thưởng gói quà?
Càng quá đáng hơn là hệ thống lại cố ý nhắc nhở chính mình, nếu làm cho người yêu bị tổn thương thì hệ thống đã giúp giải quyết hai nguyên nhân kia. Còn lại thì để cho mình phải giải quyết vấn đề dụng tâm.
Hệ thống! Tôi hoài nghi mi đang cố làm màu!
Theo bản năng Triệu Dật đầu tiên là chửi bậy vài câu, tiếp đó thì cẩn thận suy nghĩ.
Phan Lư Đặng Tiểu Nhàn.(+)
(+)Phan Lư Đặng Tiểu Nhàn: Một cụm từ có nguồn gốc từ tác phẩm “Thủy Hử”. Khi Tây Môn Khánh muốn tán tỉnh Phan Kim Liên, Vương Bà đã dạy Tây Môn Khánh 5 điều thiết yếu để tán tỉnh. Đó là:
Phan: tướng mạo đẹp đẽ như Phan An (Phan An là một mỹ nam nổi tiếng thời cổ đại)
Lư (nghĩa là con lừa): XXX của đàn ông to lớn mạnh mẽ như con lừa.
Đặng: giàu có như Đặng Thông.
Tiểu: tính cách hiền hòa, biết cách làm vui lòng phụ nữ, biết bảo vệ phụ nữ.
Nhàn: có thời gian rảnh rỗi.
Dáng vẻ cùng khí chất thì mình có, Lừa thì… Khụ khụ… 92 điểm tố chất thân thể hẳn là cái kia cũng có điểm ưu việt. Nếu không thì hồi lúc mới khai giảng có hai cô gái đã từng cảm thụ qua, có nên đi phỏng vấn một chút không?
Có thần trợ hệ thống, kiếm tiền rõ ràng không phải là vấn đề. Bản thân mình cố gắng dùng tiền như vậy, càng tiêu tiền thì càng có nhiều tiền. Sau này đương nhiên chỉ có thể càng nhiều thêm mà thôi.
Tiểu, bản thân mình tính cách cũng ôn hòa, có thể nói là ôn nhuận như ngọc.
Nhàn, mình bây giờ lúc nào cũng có thể nhàn rỗi.
Triệu Dật suy nghĩ một trận, chợt phát hiện ra hệ thống nói cũng rất có đạo lý nha…
Giống như mấy lần trước, chiếc xe Porsche hấp dẫn vô số ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Nhận được điện thoại, Liễu Vũ Phi giống như con bướm vui vẻ nhảy múa chạy xuống dưới lầu. Cô mặc một bộ váy liền áo, trên đổ đeo một mặt dây chuyền bằng Mặc Ngọc, càng làm lộ ra da thịt trắng như tuyết của cô.
Ánh mắt của Triệu Dật rơi vào cái dây chuyền Mặc ngọc kia, rõ ràng cái dây chuyền này cùng với mặt dây chuyền mà cô tặng cho hắn giống nhau như đúc.
Liễu Vũ Phi chú ý đến ánh mắt của Triệu Dật, cô mỉm cười nói: “Cái này cùng với cái kia của cậu là một cặp.”
Khó trách lại giống nhau như vậy!
Triệu Dật thu hồi ánh mắt, đưa ra bánh bao và sữa đậu nành ở trong tay cùng với một bọc nilon đựng dưa chua, rồi lung lay trước mặt Liễu Vũ Phi nói: “Đi nơi nào ăn đây?”
Ngay lập tức trong mắt Liễu Vũ Phi tràn đầy sự vui vẻ, cô chỉ về phía rừng cây cách đó không xa nói: “Nơi đó có một cái bàn đá, đi qua đó đi.”
“Được!”
Hai người đi tới cái bàn đá ngồi xuống, Triệu Dật đặt đồ vật trong tay xuống bàn. Tiếp đó thì cắm ống hút vào ly sữa đậu nành rồi đặt ở trước mặt Liễu Vũ Phi, lại mở ra bọc nilon và hộp nhựa đựng bánh bao, cuối cùng thì lấy ra đũa đặt lên trên hộp nhựa.
“Ăn thử xem!”
Liễu Vũ Phi cầm lên ly sữa đậu nành uống một ngụm, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, rồi duỗi ra ngón tay cái. Tiếp đó thì chạm vào hộp nhựa đựng bánh bao, cô phát hiện bánh bao vẫn còn đang nóng hổi.
Ánh mắt Liễu Vũ Phi lúc này rơi vào trên hộp nhựa đựng bánh bao, phía trên có logo in chữ Phường. Lúc này cô mới chợt hiểu ra.
“Bánh bao này không phải là ở trong trường học của cậu mua ư! Logo chữ Phường này là của chuỗi cửa hàng bán bánh bao nổi tiếng, hình như ở gần đây cũng có một chi nhánh của nó… bánh bao vẫn còn nóng, là cậu cố ý đến cửa hàng gần đây mua cho mình sao?”
Triệu Dật chỉ vào bọc dưa chua nói: “Đây là mình mua ở trong trường, từ chỗ mình qua tới bên đây có chút xa. Nếu đem bánh bao qua thì sẽ nguội ăn không tốt, mình tra một chút cửa hàng trên mạng mọi người đề cử, rồi lại tra khu vực trên bản đồ. Mình thấy ở bên này cũng có một chi nhánh bánh bao Phường, thế là mình lái xe đến mua rồi mới đi tìm cậu, như vậy thì cậu có thể ăn được bánh bao nóng rồi đúng không?”
Liễu Vũ Phi trong mắt bỗng nhiên có chút xúc động, nói: “Cửa hàng kia cũng không có thuận đường, cậu còn cố ý đi qua mua…”
Triệu Dật mỉm cười nói: “Nóng ăn mới ngon, nhưng mà dưa chua này cũng không có nóng. Cậu nếm thử xem, bánh bao Phường ăn với dưa chua này mình cảm thấy hương vị chắc hẳn cũng không tệ.”
Liễu Vũ Phi cắn môi một cái, bỗng nhiên ghé sang hôn lên mặt Triệu Dật một cái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cám ơn cậu!”
Liễu Vũ Phi cũng đỏ mặt lên mấy phần, trong lòng như con hươu chạy loạn. Cô nhanh chóng rụt đầu trở về lập tức cầm đũa lên kẹp một cái bánh bao ăn, cắn bánh bao một cái lập tức đôi mắt cô mở to thêm vài phần.
“Ừm! Ngon quá, để mình ăn thử dưa chua… Giòn, nhai rất thích miệng. Đúng là không tệ nha! So với dưa chua ở bữa sáng trong trường mình thì ngon hơn nhiều…”
Liễu Vũ Phi tiếp tục ăn bánh bao, dưa chua, sữa đậu nành, cô làm như vừa rồi hoàn toàn không có chuyện gì phát sinh.
Triệu Dật nhìn gương mặt Liễu Vũ Phi xinh đẹp tinh xảo, trong lòng có mấy phần rục rịch.
Thật sự là không chịu nổi!
“Ký chú lo sợ vô căn cứ, hệ thống đặc biệt cung cấp chức năng quét điểm cùng với năng lực đặc biệt Chiết Hoa Thủ.”
“Ghi chú 1:
Khuyên anh đừng tiếc áo thêu vàng
Khuyên anh hãy tiếc thời niên thiếu
Hoa nở đáng bẻ thì bẻ ngay
Đừng chờ hoa rụng bẻ cành không (+)
(+)Bài thơ của Đỗ Thu Nương thời Đường trong tập thơ Đường Thi Tam Bách Thủ.
Khi ký chủ tổng hợp điểm cảm mến từ phái nữ từ 9 điểm trở lên, hơn nữa nếu đạt được lần đầu tiên ‘Trong lòng anh có em, trong lòng em có anh’. Ký chủ sẽ thu được quà ban thưởng từ năng lực Chiết Hoa Thủ, phái nữ cho điểm càng cao thì gói quà ban thưởng càng cao.”
“Ghi chú 2: Hệ thống gợi ý cho ký chủ. Nếu như người yêu của ngài bởi vì hành vi của ngài mà bị tổn thương, khi đó có thể là do ba loại nguyên nhân. Thứ nhất là ngài chưa đủ dụng tâm, thứ hai là do thân thể chưa đủ ưu tú, thứ ba là do tiền của ngài chưa đủ nhiều.”
“Trước mắt tố chất thân thể của ký chủ là 92 điểm, đây thuộc về loại ưu tú. Do đó điều thứ hai không cần phải lo lắng, có thần trợ hệ thống thì ký chủ chỉ cần cố gắng không cần phải lo lắng. Kế tiếp là điều thứ 3 cũng không cần phải lo lắng nốt, như vậy chỉ có thể là do nguyên nhất thứ nhất. Điều này thì hệ thống không có cách nào cung cấp giải pháp, do đó ký chủ phải tự mình cố gắng thôi.”
Cái gì?
Chiết Hoa Thủ?
Trong lòng anh có em, trong lòng em có anh?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Dật cảm thấy có chút ngây người.
Cái thứ hệ thống này rõ ràng là hệ thống không đứng đắn, đây không phải là cổ vũ mình làm ra nhiều hành vi câu dẫn phái nữ để đạt được ‘Trong lòng anh có em, trong lòng em có anh’?
Còn có ban thưởng gói quà?
Càng quá đáng hơn là hệ thống lại cố ý nhắc nhở chính mình, nếu làm cho người yêu bị tổn thương thì hệ thống đã giúp giải quyết hai nguyên nhân kia. Còn lại thì để cho mình phải giải quyết vấn đề dụng tâm.
Hệ thống! Tôi hoài nghi mi đang cố làm màu!
Theo bản năng Triệu Dật đầu tiên là chửi bậy vài câu, tiếp đó thì cẩn thận suy nghĩ.
Phan Lư Đặng Tiểu Nhàn.(+)
(+)Phan Lư Đặng Tiểu Nhàn: Một cụm từ có nguồn gốc từ tác phẩm “Thủy Hử”. Khi Tây Môn Khánh muốn tán tỉnh Phan Kim Liên, Vương Bà đã dạy Tây Môn Khánh 5 điều thiết yếu để tán tỉnh. Đó là:
Phan: tướng mạo đẹp đẽ như Phan An (Phan An là một mỹ nam nổi tiếng thời cổ đại)
Lư (nghĩa là con lừa): XXX của đàn ông to lớn mạnh mẽ như con lừa.
Đặng: giàu có như Đặng Thông.
Tiểu: tính cách hiền hòa, biết cách làm vui lòng phụ nữ, biết bảo vệ phụ nữ.
Nhàn: có thời gian rảnh rỗi.
Dáng vẻ cùng khí chất thì mình có, Lừa thì… Khụ khụ… 92 điểm tố chất thân thể hẳn là cái kia cũng có điểm ưu việt. Nếu không thì hồi lúc mới khai giảng có hai cô gái đã từng cảm thụ qua, có nên đi phỏng vấn một chút không?
Có thần trợ hệ thống, kiếm tiền rõ ràng không phải là vấn đề. Bản thân mình cố gắng dùng tiền như vậy, càng tiêu tiền thì càng có nhiều tiền. Sau này đương nhiên chỉ có thể càng nhiều thêm mà thôi.
Tiểu, bản thân mình tính cách cũng ôn hòa, có thể nói là ôn nhuận như ngọc.
Nhàn, mình bây giờ lúc nào cũng có thể nhàn rỗi.
Triệu Dật suy nghĩ một trận, chợt phát hiện ra hệ thống nói cũng rất có đạo lý nha…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro