Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tiểu Dật! Cháu thật giỏi!
Tg Quỷ Đỏ
2024-07-24 13:38:57
Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem
Chương 360: Lợi nhuận đạt 132,71%
Lông mày của Lục Thần không khỏi giật một cái. Đứa trẻ này làm việc thật nhanh gọn và dứt khoát, đây chính là điển hình của thừa nước đục thả câu. Không phải là một nhân vật đơn giản nha!
Hoạt động một hồi trên thị trường chứng khoán, mất hai tháng đã đem về hơn 100% lợi tức, có thể có bao nhiêu trường hợp thế này chứ?
Điều mấu chốt nhất là hắn mới chỉ có 18 tuổi!
Tất nhiên cuộc giao dịch này cũng sẽ không thua lỗ, vấn đề chỉ là kiếm được nhiều hay ít, Lục Thần cũng không lo lắng.
“Vì sao cậu lại muốn để tôi ra mặt? Tôi nghĩ với năng lực của Tổng giám đốc Triệu mà muốn giải quyết Hà Khôn, bàn bạc một cái giá tốt chắc không phải việc gì khó đâu nhỉ?”
Triệu Dật cười nói: “Tôi chỉ là một sinh viên đại học, mấy chuyện xuất đầu lộ diện như thế này có vẻ không thích hợp cho lắm. Có thể kiếm tiền, rồi lặng lẽ dùng tiền đó để kiếm lời không được sao?”
Ánh mắt Lục Thần có hơi kinh ngạc, không ngờ Triệu Dật làm việc như thế mà lại khiêm tốn đến vậy.
Hắn đây là hoàn toàn định giấu mặt trong sự việc lần này nha!
Người đại diện pháp lý của công ty là Ngụy Xuyên, người ra mặt lại là mình. Nếu như mình và mấy người kia không tiết lộ, e rằng không ai biết người lãnh đạo thu mua 600 triệu cổ phiếu trong cuộc chiến lần này chính là Triệu Dật, một sinh viên năm nhất gần 18 tuổi.
Lục Thần giơ chén trà lên, mỉm cười nói: “Được! Ngày mai tôi sẽ đi tìm Hà Khôn. Tôi nghĩ cuộc làm ăn này không khó đàm phán lắm.”
Triệu Dật cũng nâng chén trà lên, cười nói: “Vậy chúng tôi sẽ chờ tin tốt của chú.”
…..
Chủ nhật, Triệu Dật và Lục Đào đang ở trong phòng ký túc xá chơi game Tốc chiến, đang lúc khốc liệt thì điện thoại của hắn vang lên.
Triệu Dật nhìn qua, là Lục Thần gọi đến.
Triệu Dật bắt máy, kẹp điện thoại ở bên tai: “Ừm! Được… Có thể… Được!”
Triệu Dật cúp điện thoại xong, tiếp tục hò hét: “Tới nhanh đi! Đánh nó đi!”
Đợi đến khi trận đấu lên cao trào, đẩy lính đến nhà đối phương và giành thắng lợi thì đã là nửa giờ sau.
“Ha ha! Nhìn đi! Vẫn là tôi mang mọi người giành chiến thắng đó nha…”
Lục Đào hưng phấn xoay người về phía Triệu Dật khoe khoang một câu.
Triệu Dật cười nói: “Vâng vâng vâng! Cả trận cậu là trâu bò nhất… Chuyện kia đã xong rồi!”
Lục Đào sửng sốt một chút: “Chuyện nào cơ?”
Triệu Dật cười nói: “Còn chuyện nào nữa?”
“Cổ phiếu đó! Chú Hai của cậu đã đàm phán với Hà Khôn xong rồi, lập tức muốn ký hợp đồng.”
“Rầm rầm!”
Lục Đào lập tức đứng dậy, khiếp sợ nói: “Bán toàn bộ số cổ phiếu đó sao?”
Triệu Dật gật đầu đáp: “ Đã bán!”
Hai mắt Lục Đào mở to, vẻ mặt mong đợi hỏi: “Bán bao nhiêu tiền?”
Triệu Dật cười nói: “1,38 tỷ.”
Hai mắt Lục Đào lập tức trợn to nói: “Con mẹ nó! Tôi không nghe nhầm chứ? 1,38 tỷ sao?”
Triệu Dật gật đầu: “Đúng vậy!”
Lục Đào chớp mắt mấy cái, khuôn mặt vì hưng phấn mà đỏ lên: “Tổng cộng tiền đầu tư của chúng ta là 593 triệu, vậy mà 593 triệu cổ phiếu bán được 1,38 tỷ sao?”
“Đúng vậy!”
“A!”
Lục Đào phấn khích khua tay, bỗng nhiên hỏi: “Cuộc gọi vừa rồi là Chú Hai tôi gọi đến sao?”
“Đúng vậy!”
Lục Đào nhìn chằm chằm Triệu Dật: “Chết tiệt! Anh Dật! Tại sao anh lại có thể bình tĩnh như vậy được chứ? Bán được 1,38 tỷ, kiếm được nhiều tiền như vậy mà cậu vẫn còn tâm trạng tiếp tục chơi game với tôi sao?”
“@Tất cả mọi người, báo cho mọi người một chút tình hình. Giám đốc Lục của Tập đoàn đầu tư Thần Minh đã đàm phán với Hà Khôn được một mức giá tốt, 1,38 tỷ. Hơn nữa cũng đã hoàn thành ký kết các hợp đồng có liên quan. Tất cả cổ phiếu của chúng ta sẽ chuyển nhượng cho bên Hà Khôn. Nhưng mà cũng phải mất một khoảng thời gian tiền mới chuyển đến đầy đủ, đoán chừng là 15 - 20 ngày toàn bộ tiền mới chuyển vào tài khoản của mọi người.”
Triệu Dật thông báo tin tức trong nhóm đầu tư, lập tức làm cho nhóm nhỏ bùng nổ.
Tôn Lượng: Như vậy mà đã hoàn thành rồi sao?
Triệu Dật: Đúng vậy! Chờ lấy tiền thôi.
Ngụy Xuyên: Mọi người không biết đó thôi, lúc ký hợp đồng tôi cũng rất lo lắng. Cảm giác như đang nằm mơ vậy, tôi không ngờ mình lại ký được cái hợp đồng hơn một tỷ nhân dân tệ!
Lục Đào: Tung hoa, tung hoa! Để tôi tính toán một chút. 1380/593 = 2,3271. Nói cách khác là trong vòng hai tháng, lợi nhuận của chúng ta đã đạt đến 132,71%!
Tô Nhã: Tiểu Dật! Cháu thật giỏi!
Lục Thần: Không biết nói gì hơn! Bái phục!
Triệu Dật: Tất cả các hoạt động lần này đã kết thúc, việc còn lại chính là chờ tiền về tài khoản.
Lục Thần đàm phán với Hà Khôn cũng không mấy phức tạp. Bởi vì 5,5% cổ phiếu trong tay của nhóm người Triệu Dật giống như một đòn chí mạng, một đao này hoặc là đâm Hà Khôn, hoặc là đâm Lôi Cương. Cho dù là giá cao thì Hà Khôn cũng nhất định phải lấy cho bằng được!
Chương 360: Lợi nhuận đạt 132,71%
Lông mày của Lục Thần không khỏi giật một cái. Đứa trẻ này làm việc thật nhanh gọn và dứt khoát, đây chính là điển hình của thừa nước đục thả câu. Không phải là một nhân vật đơn giản nha!
Hoạt động một hồi trên thị trường chứng khoán, mất hai tháng đã đem về hơn 100% lợi tức, có thể có bao nhiêu trường hợp thế này chứ?
Điều mấu chốt nhất là hắn mới chỉ có 18 tuổi!
Tất nhiên cuộc giao dịch này cũng sẽ không thua lỗ, vấn đề chỉ là kiếm được nhiều hay ít, Lục Thần cũng không lo lắng.
“Vì sao cậu lại muốn để tôi ra mặt? Tôi nghĩ với năng lực của Tổng giám đốc Triệu mà muốn giải quyết Hà Khôn, bàn bạc một cái giá tốt chắc không phải việc gì khó đâu nhỉ?”
Triệu Dật cười nói: “Tôi chỉ là một sinh viên đại học, mấy chuyện xuất đầu lộ diện như thế này có vẻ không thích hợp cho lắm. Có thể kiếm tiền, rồi lặng lẽ dùng tiền đó để kiếm lời không được sao?”
Ánh mắt Lục Thần có hơi kinh ngạc, không ngờ Triệu Dật làm việc như thế mà lại khiêm tốn đến vậy.
Hắn đây là hoàn toàn định giấu mặt trong sự việc lần này nha!
Người đại diện pháp lý của công ty là Ngụy Xuyên, người ra mặt lại là mình. Nếu như mình và mấy người kia không tiết lộ, e rằng không ai biết người lãnh đạo thu mua 600 triệu cổ phiếu trong cuộc chiến lần này chính là Triệu Dật, một sinh viên năm nhất gần 18 tuổi.
Lục Thần giơ chén trà lên, mỉm cười nói: “Được! Ngày mai tôi sẽ đi tìm Hà Khôn. Tôi nghĩ cuộc làm ăn này không khó đàm phán lắm.”
Triệu Dật cũng nâng chén trà lên, cười nói: “Vậy chúng tôi sẽ chờ tin tốt của chú.”
…..
Chủ nhật, Triệu Dật và Lục Đào đang ở trong phòng ký túc xá chơi game Tốc chiến, đang lúc khốc liệt thì điện thoại của hắn vang lên.
Triệu Dật nhìn qua, là Lục Thần gọi đến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Dật bắt máy, kẹp điện thoại ở bên tai: “Ừm! Được… Có thể… Được!”
Triệu Dật cúp điện thoại xong, tiếp tục hò hét: “Tới nhanh đi! Đánh nó đi!”
Đợi đến khi trận đấu lên cao trào, đẩy lính đến nhà đối phương và giành thắng lợi thì đã là nửa giờ sau.
“Ha ha! Nhìn đi! Vẫn là tôi mang mọi người giành chiến thắng đó nha…”
Lục Đào hưng phấn xoay người về phía Triệu Dật khoe khoang một câu.
Triệu Dật cười nói: “Vâng vâng vâng! Cả trận cậu là trâu bò nhất… Chuyện kia đã xong rồi!”
Lục Đào sửng sốt một chút: “Chuyện nào cơ?”
Triệu Dật cười nói: “Còn chuyện nào nữa?”
“Cổ phiếu đó! Chú Hai của cậu đã đàm phán với Hà Khôn xong rồi, lập tức muốn ký hợp đồng.”
“Rầm rầm!”
Lục Đào lập tức đứng dậy, khiếp sợ nói: “Bán toàn bộ số cổ phiếu đó sao?”
Triệu Dật gật đầu đáp: “ Đã bán!”
Hai mắt Lục Đào mở to, vẻ mặt mong đợi hỏi: “Bán bao nhiêu tiền?”
Triệu Dật cười nói: “1,38 tỷ.”
Hai mắt Lục Đào lập tức trợn to nói: “Con mẹ nó! Tôi không nghe nhầm chứ? 1,38 tỷ sao?”
Triệu Dật gật đầu: “Đúng vậy!”
Lục Đào chớp mắt mấy cái, khuôn mặt vì hưng phấn mà đỏ lên: “Tổng cộng tiền đầu tư của chúng ta là 593 triệu, vậy mà 593 triệu cổ phiếu bán được 1,38 tỷ sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đúng vậy!”
“A!”
Lục Đào phấn khích khua tay, bỗng nhiên hỏi: “Cuộc gọi vừa rồi là Chú Hai tôi gọi đến sao?”
“Đúng vậy!”
Lục Đào nhìn chằm chằm Triệu Dật: “Chết tiệt! Anh Dật! Tại sao anh lại có thể bình tĩnh như vậy được chứ? Bán được 1,38 tỷ, kiếm được nhiều tiền như vậy mà cậu vẫn còn tâm trạng tiếp tục chơi game với tôi sao?”
“@Tất cả mọi người, báo cho mọi người một chút tình hình. Giám đốc Lục của Tập đoàn đầu tư Thần Minh đã đàm phán với Hà Khôn được một mức giá tốt, 1,38 tỷ. Hơn nữa cũng đã hoàn thành ký kết các hợp đồng có liên quan. Tất cả cổ phiếu của chúng ta sẽ chuyển nhượng cho bên Hà Khôn. Nhưng mà cũng phải mất một khoảng thời gian tiền mới chuyển đến đầy đủ, đoán chừng là 15 - 20 ngày toàn bộ tiền mới chuyển vào tài khoản của mọi người.”
Triệu Dật thông báo tin tức trong nhóm đầu tư, lập tức làm cho nhóm nhỏ bùng nổ.
Tôn Lượng: Như vậy mà đã hoàn thành rồi sao?
Triệu Dật: Đúng vậy! Chờ lấy tiền thôi.
Ngụy Xuyên: Mọi người không biết đó thôi, lúc ký hợp đồng tôi cũng rất lo lắng. Cảm giác như đang nằm mơ vậy, tôi không ngờ mình lại ký được cái hợp đồng hơn một tỷ nhân dân tệ!
Lục Đào: Tung hoa, tung hoa! Để tôi tính toán một chút. 1380/593 = 2,3271. Nói cách khác là trong vòng hai tháng, lợi nhuận của chúng ta đã đạt đến 132,71%!
Tô Nhã: Tiểu Dật! Cháu thật giỏi!
Lục Thần: Không biết nói gì hơn! Bái phục!
Triệu Dật: Tất cả các hoạt động lần này đã kết thúc, việc còn lại chính là chờ tiền về tài khoản.
Lục Thần đàm phán với Hà Khôn cũng không mấy phức tạp. Bởi vì 5,5% cổ phiếu trong tay của nhóm người Triệu Dật giống như một đòn chí mạng, một đao này hoặc là đâm Hà Khôn, hoặc là đâm Lôi Cương. Cho dù là giá cao thì Hà Khôn cũng nhất định phải lấy cho bằng được!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro