Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Tôi đã có thể ca hát được......”

Tg Quỷ Đỏ

2024-07-24 13:38:57

Đối với việc gây dựng sự nghiệp, tất nhiên Triệu Dật cũng muốn tiết lộ cho Liễu Vũ Phi biết. Tuy bây giờ chưa thể nói cho gia đình, nhưng sau này hắn sẽ từ từ nói chuyện. Làm vậy thì về sau hắn muốn làm gì mới không bị trói chân trói tay.

“Thật ra, lần trước mình tới Giang Châu chính là vì việc này. Nếu không thì cậu nghĩ mình đột nhiên chạy đến Giang Châu làm gì? Mình cũng đâu thể lúc nào cũng dùng tiền của bố mẹ.”

Liễu Vũ Phi biết Triệu Dật có tài, hơn nữa đã nói là sẽ làm. Hắn nói lập nghiệp thì chắc chắn là thật sự lập nghiệp: “Lợi hại như vậy, cậu chuẩn bị làm cái gì?”

Triệu Dật cười híp mắt trả lời: “Làm về lĩnh vực đầu tư.”

Liễu Vũ Phi nhớ tới hồi nghỉ hè, lúc đó Triệu Dật đã dùng lượng lớn thời gian trong thư viện. Nhớ tới đống sách kinh tế mà hắn đã đọc, trong lòng cô càng thêm bội phục.

Thực ra, đối với cô mà nói thì việc Triệu Dật kiếm được bao nhiêu tiền hoặc đạt được thành tựu gì, cô hoàn toàn không bận tâm. Cái cô để ý chính là, việc Triệu Dật nghĩ đến liền lập tức đi làm!

Nhìn lại những người khác, sau khi tốt nghiệp cấp 3 đều đi chơi khắp nơi. Triệu Dật một bên chơi, một bên cũng chuẩn bị mở công ty để lập nghiệp. Lúc này trường học vừa khai giảng, học sinh khác còn đắm chìm trong không khí mới ở đại học, còn đang làm quen sân trường. Triệu Dật thì đã giống như người trưởng thành đi xã giao. Bắt đầu kết giao những người có tài nguyên trong xã hội, hắn đã bắt đầu tạo cho mình một mạng lưới quan hệ.

Khó trách, mẹ cũng đánh giá Triệu Dật là chàng trai thành thục trầm ổn......

Liễu Vũ Phi trầm mặc hai giây, lập tức đem chuyện uống rượu với gái ở bar ném đi sau đầu.

Kỳ thực cô vẫn có chút ghen tuông, nhưng không phải không biết nói lý. Cô cũng biết đàn ông lập nghiệp, những chuyện phóng túng thế này muốn tránh khỏi là chuyện không thể nào.

Cô lập tức quên hết mọi chuyện, chủ động thay đổi chủ đề: “Buổi cưỡi ngựa thế nào? Chơi vui không?”

Triệu Dật cười nói: “Rất thú vị! Còn làm 1 cái thẻ hội viên, mua một con ngựa. Lần sau cậu qua đây, mình dẫn cậu đi chơi.”

Liễu Vũ Phi lập tức kinh hỉ vô cùng: “Có thật không, cậu mua một con ngựa sao?”

“Ừ, lúc ở chuồng ngựa mình đã thi đấu đua ngựa, còn làm quen với chủ tịch của điện ảnh Kim Hồng. Tối hôm qua uống rượu có cả anh ta, bọn anh hẹn vào cuối tháng 9 sẽ cùng đi chọn ngựa ở New Zealand....”

Nghe Triệu Dật nói làm quen với chủ tịch điện ảnh Kim Hồng, Liễu Vũ Phi trong lúc nhất thời có chút giật mình. Mặc dù cô không phải quá quan tâm tới giới phim ảnh, nhưng cô cũng có hiểu biết một chút về điện ảnh Kim Hồng. Đây chính là một ông lớn của ngành phim ảnh Trung Quốc, có quyền lực và địa vị vô cùng lớn. Không ngờ Triệu Dật đã kết giao cùng chủ tịch điện ảnh Kim Hồng, còn hẹn cùng đi New Zealand mua ngựa?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Có lẽ mối liên kết này chỉ là qua loa đại khái, nhưng đối với một sinh viên đại học vừa mới vào trường thì điều này là vô cùng khó khăn đúng không?

Chính mình vẫn quá coi thường Triệu Dật rồi.

Cậu ấy làm thế nào giống một sinh viên, rõ ràng chính là một người bước chân vào xã hội nhiều năm......

Liễu Vũ Phi suy nghĩ, nói: “Ngày 13 tháng sau là sinh nhật của mình, vừa đúng là dịp cuối tuần. Đến lúc đó cậu dẫn mình đi cưỡi ngựa có được không?”

“Sinh nhật sao?”

Triệu Dật không chút do dự đáp ứng nói: “Được! Đến lúc đó cứ để mình lo. Cậu có bạn bè gì, cũng có thể mời đến chơi.”

“Cảm ơn cậu!”

Liễu Vũ Phi nhìn thấy Triệu Dật đáp ứng nhanh chóng, trong lòng có chút vui vẻ: “Cậu còn tại khách sạn sao?”

“Ừ, vừa rời giường. Đang định đi tắm một cái, chuẩn bị đi ra ăn cơm rồi trở về trường học.”

Liễu Vũ Phi không có nói thêm nữa: “Vậy nhanh đi ăn cơm đi, sáng nay cậu cũng đã ăn sáng đâu.”

“Được, lúc khác nói tiếp!”

Triệu Dật cúp điện thoại rồi thu dọn đồ đạc. Hắn đi ra quầy trả phòng, đồng thời nhắn tin cho Phùng Tiếu Tiếu.

Triệu Dật: “Vừa mới rời giường, tôi tùy ý ăn một chút rồi trở về, không cần phải để ý đến tôi đâu.”

Phùng Tiếu Tiếu: “Trưa rồi, nếu không thì ăn chung đi?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Triệu Dật do dự một chút: “Cũng được, cô xuống đây đi.”

Phùng Tiếu Tiếu: “Được! (^_^).”

Không tới 5 phút, Phùng Tiếu Tiếu đã xuất hiện ở trước mặt Triệu Dật. Trông cô rất vội vàng hấp tấp còn có chút thở dốc.

Triệu Dật cười nói: “Chạy nhanh như vậy làm gì, tôi cũng không có chạy mất.”

Khuôn mặt Phùng Tiếu Tiếu đỏ bừng rất là dễ nhìn: “Thì tôi sợ anh phải đợi lâu.”

Triệu Dật nhìn hai bên một chút: “Ở đây có cái gì ngon, cô giới thiệu cho tôi đi. Ăn gì nhẹ nhàng thôi, tối hôm qua uống rượu, phải cần chăm sóc cái dạ dày này một chút.”

Phùng Tiếu Tiếu chỉ chỉ phía trước nói: “Phía trước có quán Ngự Cháo Phường, có đủ các loại cháo, đi nơi đó đi.”

“Đi!”

Hai người đi một hai trăm mét, tiến vào Ngự Cháo Phường gọi một hai món. Cháo ở đây rất hợp khẩu vị Triệu Dật, làm hắn cảm thấy ăn rất thoải mái.

Phùng Tiếu Tiếu cầm đũa, bỗng nhiên mở miệng nói: “Tôi đã có thể ca hát được......”

Triệu Dật hơi sững sờ, chợt lấy lại tinh thần có chút ngạc nhiên nói: “Khuyết điểm của cô đã được khắc phục rồi sao?”

Phùng Tiếu Tiếu sắc mặt có chút mừng rỡ: “Giáo sư Cao mang tôi đi lớp học hệ âm nhạc, để cho tôi và mọi người cùng nhau hát. Chờ tôi có thể thích ứng một chút, lại để cho tôi một mình hát. Bây giờ tôi đã dám hát trước mọi người, mặc dù hát còn không tốt lắm. Nhưng có lẽ qua một đoạn thời gian nữa, tôi sẽ hoàn toàn không bị ảnh hưởng.”

Triệu Dật cười nói: “Đây là chuyện tốt! Vậy bây giờ cô đi theo giáo sư Cao học gì?”

“Học cách phát âm, học nhìn nhạc phổ, luyện thanh, học kỹ xảo ca hát, học làm thế nào để ca hát tốt......”

Ánh mắt Phùng Tiếu Tiếu đối với tương lai tràn đầy ao ước và hướng tới: “Giáo sư Cao nói thanh âm của tôi thanh tao, rất đặc biệt. Điều này cũng là lý do khiến bà ấy đồng ý chỉ dạy, bà ấy nói chỉ cần tôi cố gắng thì về sau chắc chắn có thể trở thành một ca sĩ chuyên nghiệp......”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Số ký tự: 0