Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tôi tên là Tống Lượng!"
Tg Quỷ Đỏ
2024-07-24 13:38:57
Triệu Dật rời giường, yêu cầu người phục vụ mang quần áo cho mình, nhưng cũng phát hiện ra Lục Đào đã đi từ trước rồi, còn nhắn tin lại cho hắn
Lục Đào: “Tôi về ăn cơm trưa với mẹ, cậu cứ đi mua nhà ở đi. Tối gặp lại!”
Triệu Dật: “Ok!”
Ngoài Lục Đào còn có tin nhắn của Tống Lượng, Giang Dĩnh và Liễu Vũ Phi, Triệu Dật lần lượt trả lời, đầu tiên trả lời Tống Lượng.
Tống Lượng: “Dậy thì đến đây ăn cơm trưa đi. Tôi đang ở đây uống trà đợi cậu.”
Triệu Dật: “Vừa mới ngủ dậy, lát nữa sẽ qua.”
Tống Lượng: “Được rồi, không vội.”
Sau đó đến tin nhắn của Giang Dĩnh, cô ấy vẫn chưa rời đi.
Giang Dĩnh: “Anh dậy chưa? Buổi trưa anh có rảnh không, tôi mời anh đi ăn trưa?”
Triệu Dật: “Vừa mới dậy! Hôm nay không ăn cơm của cô được rồi, buổi trưa đã hẹn anh Lượng ăn cơm. Buổi chiều chúng tôi còn đi xem nhà, buổi tối Lục Đào tổ chức tiệc thịt rừng.”
Giang Dĩnh: Ồ! Ông chủ thực sự công việc bận rộn. Tiểu nữ đành hẹn ngày khác. ^(*-*)^” .
||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |||||
Triệu Dật: “Hôm qua không phải nâng cốc chúc mừng rồi sao? Không cần đặc biệt mời tôi đi ăn để cảm ơn nữa làm gì, làm vậy thành ra khách sáo quá rồi.”
Giang Dĩnh: “Vậy tốt! Dù sao thì ông chủ cũng thực sự không thiếu bữa ăn này. Nhưng ông chủ, ông phải biết tôi rất biết ơn ngài nha!”
Triệu Dật: “ヽ(^o^)丿Tôi hiểu rồi!”
Giang Dĩnh: “Anh đi xem nhà ở đâu? Anh muốn mua sao?”
Triệu Dật: “Đúng thế! Hôm nay Tòa nhà Đức Phong mở bán. Anh Lượng và tôi đều chuẩn bị mua mỗi người sẽ mua một căn.”
Giang Dĩnh: “Ông chủ quá lợi hại! Nếu anh bận thì tôi sẽ đi trước.”
Triệu Dật: “Cô cố ý chờ tôi để mời ăn trưa sao? Hôm nay cô không có việc gì à? Nếu mà không có việc thì có thể cùng chúng tôi đi chơi, buổi tối Lục Đào mời đi ăn thịt rừng ở Nông Gia Nhạc.”
Giang Dĩnh: “Tôi sẽ không làm bóng đèn nữa! Đi cùng các anh như vậy mấy cô gái xinh đẹp tối hôm qua đều hận không thể nuốt sống tôi, sau đó ngồi vào vị trí của tôi.”
Triệu Dật: “Ha ha, họ đều là bạn của Ngụy Xuyên. Tôi cũng lần đầu tiên gặp họ. Được rồi, vậy cô cứ về trước đi.”
Giang Dĩnh: “Được!”
Triệu Dật: “À nhân tiện, nhớ gửi cho tôi bản sao thông tin của cô. Chính là cái CV phỏng vấn diễn viên của cô, tôi sẽ giúp cô hỏi một chút. Nếu có kết quả sẽ cho cô biết.”
Giang Dĩnh: “Cảm ơn ông chủ! Ông chủ là người tốt. Ông chủ hào phóng, ông chủ xứng đáng cưới 10.000 người vợ!”
Triệu Dật: “/icon Dao phay! Dám đùa giỡn ông chủ. Coi chừng vĩnh viễn sẽ không được tuyển dụng!”
Giang Dĩnh: “Đừng mà ông chủ! Tiểu nữ không dám. /Run rẩy!
Triệu Dật: “Được rồi! Nói chuyện sau!”
Triệu Dật trước tiên đi tắm rửa sạch sẽ. Sau đó thay quần áo đã giặt sạch do người phục vụ đưa tới, tiếp đó trả phòng rồi rời đi. Đến chỗ ăn hôm qua lấy xe, đồng thời trả lời tin nhắn của Liễu Vũ Phi.
Liễu Vũ Phi: “Tối hôm qua nhất định lại say rồi đúng không?”
Triệu Dật: “Vừa mới ngủ dậy, ngủ trong khách sạn với Lục Đào. Hiện tại lại đi theo kế hoạch, buổi tối Lục Đào còn mời đi ăn thịt rừng. Anh thực sự quá bận mà!
Liễu Vũ Phi: “Các bạn cùng phòng của anh còn khách sao như thế này nữa à.”
Triệu Dật: “Anh cũng nói với cậu ấy như vậy. Cậu ấy nói mình là trùm địa phương. Ngoài ra hai người Tống Lượng và Ngụy Xuyên đều đã mời, nếu cậu ấy không mời thì sẽ là phản khoa học. Cho nên nhất định phải mời anh. Hiện tại chắc là cậu ấy đã chạy về nhà mình vơ vét đồ của ông nội. Còn nói là đi lấy một số rượu đặc biệt để uống.”
Liễu Vũ Phi: “Ha ha, các anh thật hài hước.”
Triệu Dật và Liễu Vũ Phi tán gẫu một lúc, sau đó đến chỗ đậu xe thì kết thúc trò chuyện.
Triệu Dật lái xe đến vùng phụ cận của Thiên Môn, đậu xe rồi đi đến vị trí phòng riêng mà Tống Lượng đã gửi.
Tống Lượng đang ngồi một mình nhìn điện thoại, bên cạnh còn có trà, chân hắn co lên dáng vẻ ngồi vô cùng thoải mái.
"Anh Lượng, trông thật thoải mái đó nha."
Tống Lượng ngẩng đầu cười nói: "Ngày thường tôi rất bận! Đây không phải là ngày nghỉ lễ Quốc khánh sao? Tôi đang cố trộm nửa ngày an nhàn đây, Lục Đào không ở cùng anh sao?"
Triệu Dật cười nói: "Cậu ấy về nhà ông nội lấy rượu ngon rồi. Nói là buổi tối chúng ta cùng nhau uống!”
Tống Lượng hai mắt sáng lên: "Không tệ! Tôi đột nhiên rất mong đợi. Các loại rượu đặc biệt đều là rượu ngon so với Mao Đài còn tốt hơn nhiều."
Triệu Dật nghe vậy lập tức hiểu ra.
Tống Lượng hiển nhiên cũng hiểu tận gốc rễ nhà Lục Đào. Cho nên hắn vừa nói là anh ấy đã biết, cũng không có chút nào kinh ngạc. Có thể làm cho Tống Lượng đang cầm Mao Đài uống mà hai mắt sáng lên thế này, có lẽ rượu đặc biệt này cùng địa vị của ông cụ nhà họ lục, Tống Lượng đương nhiên hiểu rõ.
Ngập ngừng một lát, Tống Lượng chớp mắt hỏi: "Tối hôm qua đoạt được rồi sao?"
Triệu Dật bật cười: "Đoạt được Lục Đào sao, tôi cùng Lục Đào ở cùng một nhà. Ha ha...”
Tống Lượng cũng bị chọc cười: "Được rồi! Chỉ có hai chúng ta, hay là chúng ta gọi chút thức ăn thanh đạm. Đồ chay ở nhà hàng này là tuyệt nhất. Buổi tối lại ăn thịt cá!”
"Tốt!"
Hai người họ cũng không uống rượu. Mỗi người nghiêm chỉnh ăn hai, ba bát cơm đến no. Sau đó đi bộ đến phòng kinh doanh bất động sản của tòa nhà Đức Phong.
Tống Lượng vào cửa đã nói thẳng: "Tôi tìm giám đốc Chu Hoa Châu, bọn tôi đã hẹn trước. Tôi tên là Tống Lượng!"
Ngay sau đó, một người đàn ông mặc vest bước nhanh đến chỗ Tống Lượng và lịch sự đáp lại: "Hai vị là anh Tống và anh Triệu phải không ạ? Chúng tôi đã chuẩn bị hợp đồng cho hai người rồi. Ở ngay phía trước kia, hai vị có muốn tôi giới thiệu lại một chút hay không...”
Tống Lượng cười nói: "Trước đó tôi đã xem qua! Nhưng lần này cậu em tôi mới đến lần đầu tiên, cậu giới thiệu cho cậu ấy một chút đi. Cuối cùng thì cũng không thể nhắm mắt mua bừa được. Tốt xấu gì thì cậu ấy cũng muốn thanh toán một lần hơn 10 triệu tệ mà.”
Giám đốc Chu hào hứng nói: "Vâng! Xin mời hai vị đi theo tôi. Bên này chúng tôi có sa bàn và mô hình căn hộ..."
Lục Đào: “Tôi về ăn cơm trưa với mẹ, cậu cứ đi mua nhà ở đi. Tối gặp lại!”
Triệu Dật: “Ok!”
Ngoài Lục Đào còn có tin nhắn của Tống Lượng, Giang Dĩnh và Liễu Vũ Phi, Triệu Dật lần lượt trả lời, đầu tiên trả lời Tống Lượng.
Tống Lượng: “Dậy thì đến đây ăn cơm trưa đi. Tôi đang ở đây uống trà đợi cậu.”
Triệu Dật: “Vừa mới ngủ dậy, lát nữa sẽ qua.”
Tống Lượng: “Được rồi, không vội.”
Sau đó đến tin nhắn của Giang Dĩnh, cô ấy vẫn chưa rời đi.
Giang Dĩnh: “Anh dậy chưa? Buổi trưa anh có rảnh không, tôi mời anh đi ăn trưa?”
Triệu Dật: “Vừa mới dậy! Hôm nay không ăn cơm của cô được rồi, buổi trưa đã hẹn anh Lượng ăn cơm. Buổi chiều chúng tôi còn đi xem nhà, buổi tối Lục Đào tổ chức tiệc thịt rừng.”
Giang Dĩnh: Ồ! Ông chủ thực sự công việc bận rộn. Tiểu nữ đành hẹn ngày khác. ^(*-*)^” .
||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |||||
Triệu Dật: “Hôm qua không phải nâng cốc chúc mừng rồi sao? Không cần đặc biệt mời tôi đi ăn để cảm ơn nữa làm gì, làm vậy thành ra khách sáo quá rồi.”
Giang Dĩnh: “Vậy tốt! Dù sao thì ông chủ cũng thực sự không thiếu bữa ăn này. Nhưng ông chủ, ông phải biết tôi rất biết ơn ngài nha!”
Triệu Dật: “ヽ(^o^)丿Tôi hiểu rồi!”
Giang Dĩnh: “Anh đi xem nhà ở đâu? Anh muốn mua sao?”
Triệu Dật: “Đúng thế! Hôm nay Tòa nhà Đức Phong mở bán. Anh Lượng và tôi đều chuẩn bị mua mỗi người sẽ mua một căn.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Dĩnh: “Ông chủ quá lợi hại! Nếu anh bận thì tôi sẽ đi trước.”
Triệu Dật: “Cô cố ý chờ tôi để mời ăn trưa sao? Hôm nay cô không có việc gì à? Nếu mà không có việc thì có thể cùng chúng tôi đi chơi, buổi tối Lục Đào mời đi ăn thịt rừng ở Nông Gia Nhạc.”
Giang Dĩnh: “Tôi sẽ không làm bóng đèn nữa! Đi cùng các anh như vậy mấy cô gái xinh đẹp tối hôm qua đều hận không thể nuốt sống tôi, sau đó ngồi vào vị trí của tôi.”
Triệu Dật: “Ha ha, họ đều là bạn của Ngụy Xuyên. Tôi cũng lần đầu tiên gặp họ. Được rồi, vậy cô cứ về trước đi.”
Giang Dĩnh: “Được!”
Triệu Dật: “À nhân tiện, nhớ gửi cho tôi bản sao thông tin của cô. Chính là cái CV phỏng vấn diễn viên của cô, tôi sẽ giúp cô hỏi một chút. Nếu có kết quả sẽ cho cô biết.”
Giang Dĩnh: “Cảm ơn ông chủ! Ông chủ là người tốt. Ông chủ hào phóng, ông chủ xứng đáng cưới 10.000 người vợ!”
Triệu Dật: “/icon Dao phay! Dám đùa giỡn ông chủ. Coi chừng vĩnh viễn sẽ không được tuyển dụng!”
Giang Dĩnh: “Đừng mà ông chủ! Tiểu nữ không dám. /Run rẩy!
Triệu Dật: “Được rồi! Nói chuyện sau!”
Triệu Dật trước tiên đi tắm rửa sạch sẽ. Sau đó thay quần áo đã giặt sạch do người phục vụ đưa tới, tiếp đó trả phòng rồi rời đi. Đến chỗ ăn hôm qua lấy xe, đồng thời trả lời tin nhắn của Liễu Vũ Phi.
Liễu Vũ Phi: “Tối hôm qua nhất định lại say rồi đúng không?”
Triệu Dật: “Vừa mới ngủ dậy, ngủ trong khách sạn với Lục Đào. Hiện tại lại đi theo kế hoạch, buổi tối Lục Đào còn mời đi ăn thịt rừng. Anh thực sự quá bận mà!
Liễu Vũ Phi: “Các bạn cùng phòng của anh còn khách sao như thế này nữa à.”
Triệu Dật: “Anh cũng nói với cậu ấy như vậy. Cậu ấy nói mình là trùm địa phương. Ngoài ra hai người Tống Lượng và Ngụy Xuyên đều đã mời, nếu cậu ấy không mời thì sẽ là phản khoa học. Cho nên nhất định phải mời anh. Hiện tại chắc là cậu ấy đã chạy về nhà mình vơ vét đồ của ông nội. Còn nói là đi lấy một số rượu đặc biệt để uống.”
Liễu Vũ Phi: “Ha ha, các anh thật hài hước.”
Triệu Dật và Liễu Vũ Phi tán gẫu một lúc, sau đó đến chỗ đậu xe thì kết thúc trò chuyện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Dật lái xe đến vùng phụ cận của Thiên Môn, đậu xe rồi đi đến vị trí phòng riêng mà Tống Lượng đã gửi.
Tống Lượng đang ngồi một mình nhìn điện thoại, bên cạnh còn có trà, chân hắn co lên dáng vẻ ngồi vô cùng thoải mái.
"Anh Lượng, trông thật thoải mái đó nha."
Tống Lượng ngẩng đầu cười nói: "Ngày thường tôi rất bận! Đây không phải là ngày nghỉ lễ Quốc khánh sao? Tôi đang cố trộm nửa ngày an nhàn đây, Lục Đào không ở cùng anh sao?"
Triệu Dật cười nói: "Cậu ấy về nhà ông nội lấy rượu ngon rồi. Nói là buổi tối chúng ta cùng nhau uống!”
Tống Lượng hai mắt sáng lên: "Không tệ! Tôi đột nhiên rất mong đợi. Các loại rượu đặc biệt đều là rượu ngon so với Mao Đài còn tốt hơn nhiều."
Triệu Dật nghe vậy lập tức hiểu ra.
Tống Lượng hiển nhiên cũng hiểu tận gốc rễ nhà Lục Đào. Cho nên hắn vừa nói là anh ấy đã biết, cũng không có chút nào kinh ngạc. Có thể làm cho Tống Lượng đang cầm Mao Đài uống mà hai mắt sáng lên thế này, có lẽ rượu đặc biệt này cùng địa vị của ông cụ nhà họ lục, Tống Lượng đương nhiên hiểu rõ.
Ngập ngừng một lát, Tống Lượng chớp mắt hỏi: "Tối hôm qua đoạt được rồi sao?"
Triệu Dật bật cười: "Đoạt được Lục Đào sao, tôi cùng Lục Đào ở cùng một nhà. Ha ha...”
Tống Lượng cũng bị chọc cười: "Được rồi! Chỉ có hai chúng ta, hay là chúng ta gọi chút thức ăn thanh đạm. Đồ chay ở nhà hàng này là tuyệt nhất. Buổi tối lại ăn thịt cá!”
"Tốt!"
Hai người họ cũng không uống rượu. Mỗi người nghiêm chỉnh ăn hai, ba bát cơm đến no. Sau đó đi bộ đến phòng kinh doanh bất động sản của tòa nhà Đức Phong.
Tống Lượng vào cửa đã nói thẳng: "Tôi tìm giám đốc Chu Hoa Châu, bọn tôi đã hẹn trước. Tôi tên là Tống Lượng!"
Ngay sau đó, một người đàn ông mặc vest bước nhanh đến chỗ Tống Lượng và lịch sự đáp lại: "Hai vị là anh Tống và anh Triệu phải không ạ? Chúng tôi đã chuẩn bị hợp đồng cho hai người rồi. Ở ngay phía trước kia, hai vị có muốn tôi giới thiệu lại một chút hay không...”
Tống Lượng cười nói: "Trước đó tôi đã xem qua! Nhưng lần này cậu em tôi mới đến lần đầu tiên, cậu giới thiệu cho cậu ấy một chút đi. Cuối cùng thì cũng không thể nhắm mắt mua bừa được. Tốt xấu gì thì cậu ấy cũng muốn thanh toán một lần hơn 10 triệu tệ mà.”
Giám đốc Chu hào hứng nói: "Vâng! Xin mời hai vị đi theo tôi. Bên này chúng tôi có sa bàn và mô hình căn hộ..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro