Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Triệu Dật đụng phải Bạch Nguyệt
Tg Quỷ Đỏ
2024-07-24 13:38:57
Triệu Dật tiến tới, vẽ một con rùa nhỏ trên trán Bạch Nguyệt.
Đây là lần đầu tiên Bạch Nguyệt ở gần Triệu Dật đến vậy, thậm chí có thể cảm nhận được nhịp thở của Triệu Dật, nhịp tim của cô cũng tăng nhanh.
"Nào đến đi, tôi muốn trả thù!"
Đấu địa chủ phải phụ thuộc vào kỹ thuật, nhưng nhiều hơn là dựa vào may mắn. Rất nhanh đã đến lượt Triệu Dật thua. Sau đó hai cô gái lập tức vui vẻ như ăn Tết, mỗi người vẽ một con rùa đen lên mặt Triệu Dật.
"A! Triệu Dật! Anh thua rồi! Vẽ rùa đen, để tôi!"
"Lần này tới lượt tôi!"
"Không thể vẽ trên mặt, vậy thì vẽ trên cổ!"
"Đừng cử động!"
"Ngứa!"
Ba người vừa vẽ rùa, vừa làm ầm ĩ. Lúc đầu còn có chút kiềm chế, sau đó trực tiếp phát điên luôn rồi.
Triệu Dật thua, vậy mà Bạch Nguyệt thực sự leo thẳng lên người Triệu Dật, đè hắn ra để hắn không cử động được. Sau đó vẽ lên cổ hắn một con rùa đen.
Diệp Thiến cũng không cảm thấy có gì sai, còn ở bên cạnh giúp Bạch Nguyệt giữ lấy tay Triệu Dật, không để hắn phản kháng.
Trong lúc vô tình, Triệu Dật đụng phải Bạch Nguyệt.
Cả hai người đột nhiên sững lại, khuôn mặt Bạch Nguyệt lập tức đỏ bừng. Cũng may mọi người đang náo loạn, vốn là đỏ mặt nhưng cũng không quá nổi bật. Diệp Thiến cũng không nhận thấy sự khác thường trong nháy mắt này giữa hai người họ.
Triệu Dật để hai người họ vẽ xong rùa đen, chờ Bạch Nguyệt bước xuống, Triệu Dật cầm điện thoại di động soi khuôn mặt của mình.
"Đều đã vẽ đầy mặt rồi, không còn chỗ để vẽ thêm. Hay là hôm nay cứ như vậy đi, lần sau lại chơi?"
Lúc này trong lòng Bạch Nguyệt tràn đầy phức tạp, cũng sợ Diệp Thiến nhìn ra được sự khác thường của mình lập tức đồng ý nói: "Được rồi! Cũng không còn sớm. Hay là chúng ta chụp một bức ảnh nhóm làm kỷ niệm đi."
"Được!"
Triệu Dật xoay người giơ điện thoại di động lên, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt cùng bước tới. Một người sau vai trái, người còn lại sau vai phải. Ba cái đầu dựa rất sát vào nhau, nhìn vô cùng thân mật.
"Một, hai, ba, cà tím!"
Triệu Dật chụp ảnh, nhìn một chút nói: "Không tệ! Nhưng mặt đều đen thui! Tôi chưa bao giờ phải chật vật như vậy. Để tôi gửi cho các cô!"
Triệu Dật không sợ họ sẽ đăng lên vòng bạn bè. Dù sao thì cả hai đều có chút lộn xộn, trên mặt và cổ đều là rùa đen nhỏ. Cô gái nào sẽ để lộ một bức ảnh như thế này ra ngoài để cho người ta cười cơ chứ?
Loại ảnh này cũng giữ nó một mình, thỉnh thoảng lật lại xem, chỉ là một chút kỷ niệm đẹp mà thôi…
“Được rồi! Nghỉ ngơi sớm đi, sáng mai gặp lại!”
Sau khi Triệu Dật gửi ảnh cho hai cô gái, đưa hai cô gái về phòng của mình. Cuối cùng khi chia tay, Triệu Dật không nhịn được quét hình độ thiện cảm của Diệp Thiến.
Độ thiện cảm của Diệp Thiến: 91.
Trong lòng Triệu Dật vui mừng khôn xiết. Ăn bữa tối cùng nhau và tương tác trong lúc chơi đùa vừa rồi vậy mà đã khiến độ thiện cảm tăng lên hai điểm, cuối cùng đã đột phá 90 điểm đường tình duyên!
Điều này cũng có nghĩa là nếu đêm nay Diệp Thiến chỉ ở một mình, cô sẽ không từ chối Triệu Dật.
Ngược lại Triệu Dật cũng không thất vọng, chờ đợi cơ hội tiếp theo vậy.
Sau khi quét xong Diệp Thiến, Triệu Dật thuận tiện quét độ thiện cảm của Bạch Nguyệt một chút.
Vừa rồi hai người bất ngờ đụng chạm, mặc dù thời gian rất ngắn, chỉ trong tích tắc nhưng cũng khiến cho lòng người rung động, khắc sâu vào trong ký ức.
Dù sao Diệp Thiến vẫn còn ở bên cạnh lúc đó.
Cảm giác này, cũng chỉ có trong lòng hai người bọn họ mới biết được.
Độ thiện cảm của Bạch Nguyệt: 90.
Gì vậy?
Độ thiện cảm của Bạch Nguyệt vậy mà đã lên đến 90!
Tại sao lại như vậy?
Có phải vì sự quan tâm chăm sóc của mình dành cho cô ấy, là do bữa tôm kia hay có lẽ là khoảnh khắc rung động trong nháy mắt đó, để cho cô cũng đối với mình động lòng?
Một người đàn ông bị thu hút bởi một người phụ nữ, có thể là bởi vì người phụ nữ đó xinh đẹp.
Phụ nữ rung động với một người đàn ông thì sẽ phức tạp hơn nhiều.
Có thể vì người đàn ông đẹp trai, có thể vì người đàn ông đó giàu có. Cũng có thể vì người đàn ông có một hành động ấm áp nào đó, hoặc có thể vì một việc ngoài ý muốn...
Triệu Dật trở về phòng của mình, nghĩ đến độ thiện cảm của cả hai cô gái đều tăng cao như vậy, tâm trạng cũng có chút kỳ lạ.
Ban đầu vốn chỉ nhằm vào Diệp Thiến, nhưng không ngờ Diệp Thiến còn có bạn cùng phòng xinh đẹp long lanh như vậy. Hơn nữa cũng không ngờ Diệp Thiến vì để đề phòng mà lúc nào cũng dẫn theo bạn cùng phòng. Kết quả là qua lại mấy lần, độ thiện cảm của Diệp Thiến không ngừng tăng lên. Đồng thời độ thiện cảm của Bạch Nguyệt cũng theo đó tăng dần, thậm chí có một giai đoạn còn vượt qua cả Diệp Thiến.
Nắm bắt được Diệp Thiến cũng không có vấn đề gì, nhưng Bạch Nguyệt thì sao?
Dù sao các cô ấy cũng là bạn thân của nhau!
Điểm mấu chốt nhất chính là độ thiện cảm của Bạch Nguyệt cũng đã lên tới 90. Ừm! Chỉ cần hắn chủ động thì cô ấy thực sự sẽ không cự tuyệt Triệu Dật!
Đây là lần đầu tiên Bạch Nguyệt ở gần Triệu Dật đến vậy, thậm chí có thể cảm nhận được nhịp thở của Triệu Dật, nhịp tim của cô cũng tăng nhanh.
"Nào đến đi, tôi muốn trả thù!"
Đấu địa chủ phải phụ thuộc vào kỹ thuật, nhưng nhiều hơn là dựa vào may mắn. Rất nhanh đã đến lượt Triệu Dật thua. Sau đó hai cô gái lập tức vui vẻ như ăn Tết, mỗi người vẽ một con rùa đen lên mặt Triệu Dật.
"A! Triệu Dật! Anh thua rồi! Vẽ rùa đen, để tôi!"
"Lần này tới lượt tôi!"
"Không thể vẽ trên mặt, vậy thì vẽ trên cổ!"
"Đừng cử động!"
"Ngứa!"
Ba người vừa vẽ rùa, vừa làm ầm ĩ. Lúc đầu còn có chút kiềm chế, sau đó trực tiếp phát điên luôn rồi.
Triệu Dật thua, vậy mà Bạch Nguyệt thực sự leo thẳng lên người Triệu Dật, đè hắn ra để hắn không cử động được. Sau đó vẽ lên cổ hắn một con rùa đen.
Diệp Thiến cũng không cảm thấy có gì sai, còn ở bên cạnh giúp Bạch Nguyệt giữ lấy tay Triệu Dật, không để hắn phản kháng.
Trong lúc vô tình, Triệu Dật đụng phải Bạch Nguyệt.
Cả hai người đột nhiên sững lại, khuôn mặt Bạch Nguyệt lập tức đỏ bừng. Cũng may mọi người đang náo loạn, vốn là đỏ mặt nhưng cũng không quá nổi bật. Diệp Thiến cũng không nhận thấy sự khác thường trong nháy mắt này giữa hai người họ.
Triệu Dật để hai người họ vẽ xong rùa đen, chờ Bạch Nguyệt bước xuống, Triệu Dật cầm điện thoại di động soi khuôn mặt của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đều đã vẽ đầy mặt rồi, không còn chỗ để vẽ thêm. Hay là hôm nay cứ như vậy đi, lần sau lại chơi?"
Lúc này trong lòng Bạch Nguyệt tràn đầy phức tạp, cũng sợ Diệp Thiến nhìn ra được sự khác thường của mình lập tức đồng ý nói: "Được rồi! Cũng không còn sớm. Hay là chúng ta chụp một bức ảnh nhóm làm kỷ niệm đi."
"Được!"
Triệu Dật xoay người giơ điện thoại di động lên, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt cùng bước tới. Một người sau vai trái, người còn lại sau vai phải. Ba cái đầu dựa rất sát vào nhau, nhìn vô cùng thân mật.
"Một, hai, ba, cà tím!"
Triệu Dật chụp ảnh, nhìn một chút nói: "Không tệ! Nhưng mặt đều đen thui! Tôi chưa bao giờ phải chật vật như vậy. Để tôi gửi cho các cô!"
Triệu Dật không sợ họ sẽ đăng lên vòng bạn bè. Dù sao thì cả hai đều có chút lộn xộn, trên mặt và cổ đều là rùa đen nhỏ. Cô gái nào sẽ để lộ một bức ảnh như thế này ra ngoài để cho người ta cười cơ chứ?
Loại ảnh này cũng giữ nó một mình, thỉnh thoảng lật lại xem, chỉ là một chút kỷ niệm đẹp mà thôi…
“Được rồi! Nghỉ ngơi sớm đi, sáng mai gặp lại!”
Sau khi Triệu Dật gửi ảnh cho hai cô gái, đưa hai cô gái về phòng của mình. Cuối cùng khi chia tay, Triệu Dật không nhịn được quét hình độ thiện cảm của Diệp Thiến.
Độ thiện cảm của Diệp Thiến: 91.
Trong lòng Triệu Dật vui mừng khôn xiết. Ăn bữa tối cùng nhau và tương tác trong lúc chơi đùa vừa rồi vậy mà đã khiến độ thiện cảm tăng lên hai điểm, cuối cùng đã đột phá 90 điểm đường tình duyên!
Điều này cũng có nghĩa là nếu đêm nay Diệp Thiến chỉ ở một mình, cô sẽ không từ chối Triệu Dật.
Ngược lại Triệu Dật cũng không thất vọng, chờ đợi cơ hội tiếp theo vậy.
Sau khi quét xong Diệp Thiến, Triệu Dật thuận tiện quét độ thiện cảm của Bạch Nguyệt một chút.
Vừa rồi hai người bất ngờ đụng chạm, mặc dù thời gian rất ngắn, chỉ trong tích tắc nhưng cũng khiến cho lòng người rung động, khắc sâu vào trong ký ức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù sao Diệp Thiến vẫn còn ở bên cạnh lúc đó.
Cảm giác này, cũng chỉ có trong lòng hai người bọn họ mới biết được.
Độ thiện cảm của Bạch Nguyệt: 90.
Gì vậy?
Độ thiện cảm của Bạch Nguyệt vậy mà đã lên đến 90!
Tại sao lại như vậy?
Có phải vì sự quan tâm chăm sóc của mình dành cho cô ấy, là do bữa tôm kia hay có lẽ là khoảnh khắc rung động trong nháy mắt đó, để cho cô cũng đối với mình động lòng?
Một người đàn ông bị thu hút bởi một người phụ nữ, có thể là bởi vì người phụ nữ đó xinh đẹp.
Phụ nữ rung động với một người đàn ông thì sẽ phức tạp hơn nhiều.
Có thể vì người đàn ông đẹp trai, có thể vì người đàn ông đó giàu có. Cũng có thể vì người đàn ông có một hành động ấm áp nào đó, hoặc có thể vì một việc ngoài ý muốn...
Triệu Dật trở về phòng của mình, nghĩ đến độ thiện cảm của cả hai cô gái đều tăng cao như vậy, tâm trạng cũng có chút kỳ lạ.
Ban đầu vốn chỉ nhằm vào Diệp Thiến, nhưng không ngờ Diệp Thiến còn có bạn cùng phòng xinh đẹp long lanh như vậy. Hơn nữa cũng không ngờ Diệp Thiến vì để đề phòng mà lúc nào cũng dẫn theo bạn cùng phòng. Kết quả là qua lại mấy lần, độ thiện cảm của Diệp Thiến không ngừng tăng lên. Đồng thời độ thiện cảm của Bạch Nguyệt cũng theo đó tăng dần, thậm chí có một giai đoạn còn vượt qua cả Diệp Thiến.
Nắm bắt được Diệp Thiến cũng không có vấn đề gì, nhưng Bạch Nguyệt thì sao?
Dù sao các cô ấy cũng là bạn thân của nhau!
Điểm mấu chốt nhất chính là độ thiện cảm của Bạch Nguyệt cũng đã lên tới 90. Ừm! Chỉ cần hắn chủ động thì cô ấy thực sự sẽ không cự tuyệt Triệu Dật!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro