Bắt Đầu Với Một Quán Rượu Nhỏ [Hậu Tận Thế]

Chương 43

2024-11-21 20:07:23

Ở quán rượu Hồ Điệp, khu vực này nằm trên một góc giao lộ, trước đây xung quanh đều là cửa hàng, sau khi các tòa nhà kế bên bị phá hủy gần như hoàn toàn, hầu như không còn chỗ nào có thể che chắn được gió và mưa.

Thế nhưng đêm qua, họ chỉ cần tùy tiện tìm một bức tường còn tương đối vững chắc, dựng lều phía sau, chui vào trong là hoàn toàn tách biệt với gió tuyết bên ngoài.

Lại nằm vào trong túi ngủ, họ thậm chí chẳng còn cảm nhận được cái gọi là thời tiết khắc nghiệt nữa.

1000 điểm tín dụng một ngày cho cái lều, 500 điểm tín dụng một ngày cho túi ngủ, quá mẹ nó rẻ!!!

Hầu Chính cuộn mình trong túi ngủ, một tay ôm ly sữa bò nóng, nước mắt lưng tròng, suýt nữa đã bật ra một câu chửi thề.

Từ lúc sinh ra đến giờ, cậu ta chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế này.

Dù sau đó có chết ngay cũng đáng.

Cậu khịt khịt mũi, lau khô nước mắt, khi nhìn thấy Hề Dao và Vinh Diệp đang tựa vào nhau, tận hưởng khoảnh khắc yên bình này, còn Thạch Tuyết Vân thì chăm chú theo dõi tình trạng của Hề Duệ, không ai để ý đến cậu ta, liền thở phào nhẹ nhõm.

Hề Duệ nhìn thoáng qua thấy cậu ta vừa tủi thân vừa hạnh phúc đến phát khóc, nhưng không vạch trần, chỉ khẽ thu hồi ánh mắt, cúi đầu cười nhẹ.

Đột nhiên, Thạch Tuyết Vân kinh ngạc thốt lên: "A Duệ, tóc anh..."

"Hử?" Hề Duệ ngẩn người, những người khác nghe thấy tiếng động cũng đều quay lại nhìn, rồi không hẹn mà cùng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc lẫn vui mừng.

Hề Dao buông ly nước, lao thẳng tới: “Anh Duệ, tóc của anh đã đen trở lại rồi!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thạch Tuyết Vân thì đưa tay kéo cổ áo của Hề Duệ ra, nhìn thấy những vệt đen trên cổ đã hoàn toàn biến mất, lúc này mới mỉm cười rạng rỡ: "Tốt rồi, hoàn toàn khỏe mạnh rồi!"

Mặc dù rất vui mừng, nhưng tay Thạch Tuyết Vân vẫn không ngừng lại, cô nhanh nhẹn tháo băng gạc trên vai Hề Duệ, nhìn thấy bên trong đang chảy ra một đống chất lỏng đen, mày cô không nhíu lấy một chút, liền thẳng tay ném chúng vào đống lửa trại.

Quay lại nhìn vết thương của Hề Duệ, nơi mà ngày hôm trước vẫn còn là máu thịt bầy nhầy, đen tím đến mức đáng sợ, nhưng giờ đây đã mọc ra lớp da thịt mới, vết cắt phẳng phiu, không còn chút dấu vết nào của biến chứng.

Những người khác cũng vây lại xem, ai nấy đều hiện rõ vẻ không dám tin vào mắt mình.

Hề Duệ quay đầu liếc nhìn, trong lòng khẽ dao động: "Là do quán rượu Hồ Điệp phải không?"

Thạch Tuyết Vân cầm lấy chiếc áo khoác đắp lên người anh ta, vẻ mặt bình tĩnh hơn mong đợi: "Ừm... Em nghĩ kỹ rồi, không cần mua phòng ở Thiên Tinh Thành nữa."

Cô ấy chuyển chủ đề quá nhanh, khiến không chỉ ba người kia mà ngay cả Hề Duệ cũng phải sững sờ.

Thạch Tuyết Vân ngồi xếp bằng trên tấm đệm, chậm rãi lên tiếng: "Nếu chúng ta hoàn thành thành công nhiệm vụ này, số tiền tiết kiệm của chúng ta sẽ đạt khoảng một triệu điểm tín dụng, tuy nhiên, số tiền đó cũng chỉ đủ để mua một căn hộ cũ kỹ hai phòng ngủ một phòng khách ở khu hạ thành của Thiên Tinh Thành và Hầu Tử vẫn phải ngủ trên ghế sofa thôi."

Là kẻ độc thân duy nhất trong nhóm, Hầu Chính bị đánh trúng tim đen, không thốt nên lời.

Hề Dao không kìm được, hỏi: "Nhưng đội trưởng, chị không phải muốn gia nhập công hội Thanh Hồng sao?"

Công hội Thanh Hồng, một trong mười công hội dị năng lớn của Thiên Tinh Thành.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Với Một Quán Rượu Nhỏ [Hậu Tận Thế]

Số ký tự: 0