Bắt Đầu Với Một Quán Rượu Nhỏ [Hậu Tận Thế]

Chương 8

2024-11-21 20:07:23

Lệ Diên không nhìn thấu được cô, hơi nhíu mày rồi quay đầu nhìn tấm bảng đen.

"Chỉ có bia và trà hoa quả thôi sao?"

"Đúng vậy."

"Cho mỗi thứ một ly."

"Được ." Giang Vãn đã thành thạo việc đặt hàng nhưng phần thanh toán gặp một chút vấn đề.

Ngước mắt lên, cô thấy người đàn ông này ngay trước mặt mình, chạm vào vòng đeo tay, một màn hình ánh sáng xanh trong suốt hiện ra.

"80 điểm tín dụng?" Sau khi được Giang Vãn gật đầu xác nhận, Lệ Diên mới đồng ý thanh toán.

Hóa ra không phải ai cũng có thể thanh toán trực tiếp như vậy sao?

Giang Vãn dẹp bỏ thắc mắc, rót hai ly đồ uống, bia ở nhiệt độ bình thường, trà trái cây thì nóng hầm hập, còn bốc hơi trắng, hương thơm củatrái cây tỏa ra nồng nàn.

"Mời anh thưởng thức."

Giang Vãn rút tay lại, vốn định đợi anh ta đến chỗ ngồi thì cô cũng sẽ ngồi xuống.

Nhưng đợi mãi, vẫn không thấy người đàn ông có ý định di chuyển, mà cứ chăm chú nhìn hai ly đồ uống trên quầy bar, chìm vào suy tư.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"... Cô mới thức tỉnh dị năng?" Lệ Diên nghĩ tới nghĩ lui, chỉ nghĩ ra được khả năng này.

Năm thứ 20 của mạt thế, những thứ như thế này ở Thiên Tinh Thành còn hiếm thấy, giá cả còn khởi điểm từ vạn trở lên, vậy mà anh ta lại có thể mua được hai ly với giá rẻ 80 điểm tín dụng ở Nhai Thành!?

Hoặc là có quỷ kế, hoặc là... cô gái này quá ngây thơ, phô trương.

Anh ta là dị năng giả?

Có thể dùng dị năng để che giấu sự tồn tại của hệ thống cũng khá tốt.

Giang Vãn mơ hồ đáp: "Coi như vậy đi."

Lệ Diên nhìn cô sâu sắc, rồi lại quét qua ly bia bên tay cô, đã gần cạn, mới cầm hai ly đồ uống đến bàn tròn ngồi xuống.

Khi anh ta vừa bước đi, cảm giác áp bức đặc biệt đó cũng tan biến.

Giang Vãn vỗ ngực, cúi đầu có chút bất lực.

Quả nhiên ở vị diện mạt thế phế thổ này, vừa sợ không có khách, lại vừa sợ có khách.

Cũng không biết một ngày nào đó dị năng giả đe dọa cô, kỹ năng dịch chuyển của quán rượu có kích hoạt không.

Cô đang nghĩ ngợi, thì nghe thấy vị khách ngồi ở bàn tròn lại lên tiếng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không vấn đề gì, đến đây tập hợp."

“……”

Bạn bè của dị năng giả, tất nhiên, cũng là dị năng giả.

Giang Vãn lùi lại vài bước, bất động thanh sắc mà đánh giá bốn vị khách đang lục tục tiến vào, đám người này mặc trang phục gần như giống hệt nhau, ai nấy đều đeo mặt nạ bảo hộ màu đen, nghe cách xưng hô, có vẻ như họ là thành viên của một tiểu đội.

Lúc này, cả bốn người đang vây quanh vị đội trưởng Lệ kia, trong số đó, một cậu thiếu niên có giọng the thé như vịt đực đang ồn ào tranh thủ quyền lợi được uống bia, một cô gái khác thì thận trọng hơn, đang ghé tai hỏi nhỏ đội trưởng Lệ xác nhận tình hình liên quan đến quán rượu.

Một lúc sau, hai người từ lúc vào quán vẫn chưa lên tiếng ngồi xuống một bàn khác, cậu thiếu niên giọng vịt đực và cô gái thận trọng cùng nhau tiến đến quầy bar.

Giang Vãn còn chưa kịp chào hỏi như thường lệ đã bị tấn công bởi một loạt câu hỏi:

"Chị gái tên gì vậy?"

"Chị gái mới đến Nhai Thành phải không? Sao trước giờ tôi chưa từng gặp chị?"

"Tại sao lại đặt tên là quán rượu Hồ Điệp? Có ý nghĩa đặc biệt gì không?"

"Sao chị lại không đeo mặt nạ bảo hộ? Dạo này sương mù dày đặc, tiếp xúc nhiều ngay cả người có dị năng giả cũng chịu không nổi đâu."

"Im miệng," Thành Hạ ấn đầu Kỳ Hạo Vũ xuống, rồi khẽ gật đầu với Giang Vãn, "Xin lỗi, cậu ấy còn là đứa trẻ, không có ý gì đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Với Một Quán Rượu Nhỏ [Hậu Tận Thế]

Số ký tự: 0