Bảo kiếm muố...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Thấy thần sắc Lục Ly quyết tuyệt như vậy, trong mắt Đại điện chủ chớp qua một tia thất vọng, sau đó trên mặt lại lộ ra vẻ thoải mái.
Lục Ly mới mười mấy tuổi, làm sao có thể nhìn thấu hồng trần, không để ý tới thế tục như một đám già đầu còn chưa chết được? Đừng nói Lục Ly, dù có là đám lão gia hỏa ở Thí Ma Điện, lại có mấy người thực sự buông xuống?
Hắn khẽ nhíu mày, cúi đầu uống trà, lát sau mới ngẩng đầu nói:
- Đã vậy, ta cũng không ép ngươi gia nhập Thí Ma Điện. Đương nhiên... Chuyện của ngươi liền cần chính ngươi đi giải quyết, Thí Ma Điện không giúp được. Ta chỉ có thể cho ngươi một hứa hẹn, trong vòng mười năm các đại thế lực Trung Châu sẽ không tới làm phiền ngươi. Chuyện mười năm sau, ta không quản được.
Lục Ly cũng nhíu mày, ý tứ Đại điện chủ rất rõ ràng, hắn cho Lục Ly hai con đường. Hoặc là gia nhập Thí Ma Điện, tái tạo linh hồn, mọi chuyện hắn sẽ xử lý giúp. Hoặc là về lại Bắc Mạc, hắn sẽ không giúp bất cứ chuyện gì, để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt, chẳng qua hắn vẫn có thể bảo trụ Lục Ly mười năm không chết.
Hai con đường này đều không quá lý tưởng, Lục Ly trầm mặc phút chốc rồi nói:
- Ta giết được không ít dị tộc trong tiểu chiến trường, chắc cũng đổi được kha khá điểm tích lũy? Liệu có thể đổi được thuốc giải Thần Tiên Tử?
- Nếu ngươi không náo ra chuyện lớn như vậy, có thể đổi!
Đại điện chủ bình thản nhìn vào mắt Lục Ly nói:
- Giờ lại không thể đổi, bằng không rất nhiều trưởng lão Thí Ma Điện sẽ có ý kiến. Mặc dù ta là Đại điện chủ, nhưng cũng không thể khăng khăng cố chấp, lần này ta đã vì ngươi mà đắc tội rất nhiều người.
- Ừm!
Lục Ly nghĩ nghĩ thì thấy lời này của Đại điện chủ cũng là thực tình, đương chúng đánh mặt Nhị điện chủ và tứ đại thế lực, Đại điện chủ đã phải gánh chịu áp lực rất lớn. Hắn còn muốn được đến càng nhiều, quả thực có chút làm khó người ta.
Song hắn vẫn chưa từ bỏ mà hỏi tiếp:
- Vậy mong Đại điện chủ chỉ ta một con đường sáng, làm sao giải được độc Thần Tiên Tử, chính ta sẽ nghĩ cách đi làm.
Đại điện chủ trầm tư một lát, còn từ trong giới chỉ lấy ra một bản cổ tịch, lật nhìn hồi lâu, sau đó đưa cho Lục Ly nói:
- Tìm được loại linh dược này liền có thể giải độc Thần Tiên Tử.
- Bồ Đề Quả!
Lục Ly tiếp lấy cổ tịch nhìn qua một lượt, trên đó có hình vẽ minh họa, còn có văn tự giảng giải, Lục Ly đọc kỹ, ghi lại toàn bộ tư liệu về loại linh dược này vào trong lòng. Sau đó trả cổ tịch lại cho Đại điện chủ, lần nữa cúi đầu bái tạ.
- Được rồi, việc này đến đây là ngừng!
Đại điện chủ thu lại cổ tịch, nhìn Lục Ly một cái rồi nói:
- Ta để cho người của ta đưa ngươi ra Thí Ma chiến trường, ngươi cố gắng tập trung tu luyện, ngoài ra... bồi dưỡng tiểu linh thú kia của ngươi cho tốt. Trong vòng mười năm nếu như nghĩ thông, chấp nhận tái tạo linh hồn, người đều có thể tiến vào Thí Ma Thành tìm ta. Nếu trong vòng mười năm ngươi vẫn không nghĩ thông... Vậy đừng tới tìm ta.
Lục Ly khẽ gật đầu, Đại điện chủ vẫy tay, một tên nam tử toàn thân bao phủ trong bộ giáp đen hiện ra ở bên ngoài cổ đình. Sau khi xuất hiện người này không nói nửa lời, một tay bắt lấy Lục Ly lao vút tới đại điện.
Lục Ly quay đầu nhìn lại Đại điện chủ, miệng môi khẽ mấp máy, hắn được đưa vào trong một tòa thành bảo. Bên trong thành bảo có truyền tống trận, nam tử giáp đen dẫn theo Lục Ly tiến vào truyền tống trận, rất nhanh liền truyền tống đi.
Ông!
Đợi khi Lục Ly truyền tống đi rồi, không gian ngoài thạch đình khẽ ba động, tiếp đó trưởng lão chấp pháp bất thần xuất hiện.
Đại điện chủ tựa hồ biết được trưởng lão chấp pháp sẽ tới, không liếc mắt nhìn lấy một lần mà vẫn thản nhiên ngồi đó uống trà một mình, trưởng lão chấp pháp cung kính đứng ở ngoài đình, không thốt nửa lời.
Lát sau, Đại điện chủ đảo mắt nhìn về phía trưởng lão chấp pháp nói:
- Thanh Ưng, tính cách tằng tôn này của ngươi giống hệt ngươi năm đó, chẳng qua thiên tư hắn khủng bố hơn ngươi nhiều. Đáng tiếc hắn không muốn tái tạo linh hồn, bằng không... Hắn rất có hi vọng vũ hóa phi thăng.
Nét mặt trưởng lão chấp pháp khẽ động, tròng mắt thoáng lấp lóe, trầm giọng hỏi:
- Chẳng lẽ những kinh văn trên pho tượng Đại Đế kia có hàm nghĩa đặc biệt?
- Tất nhiên là có!
Đại điện chủ gật đầu nói:
- Nếu không có ý nghĩa đặc biệt, sao ta có thể ra mặt giữ mạng cho Lục Ly? Cụ thể thế nào ngươi cũng đừng hỏi, đây là cơ mật tối cao của Thí Ma Điện, chỉ điện chủ mới có tư cách biết. Nếu ngươi có thể bước ra được bước sau cùng, ta có thể truyền vị trí điện chủ lại cho ngươi, khi đó ngươi cũng sẽ có tư cách biết.
- A...
Vẻ kinh hãi trên mặt trưởng lão chấp pháp càng đậm mấy phần, không phải bởi vì Đại điện chủ nói truyền vị cho hắn. Mà là trong lời này của Đại điện chủ còn ẩn chứa ý tứ đặc biệt khác.
Từ trong đoạn lời này hắn có thể suy đoán ra, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị tượng hoàn toàn là do Lục Ly dẫn lên. Nói cách khác Đấu Thiên Đại Đế cố ý hạ xuống thần chỉ, chính là vì muốn giữ mạng cho Lục Ly.
Đáng tiếc Đại điện chủ không có ý tiếp tục nói chuyện về chủ đề này, thậm chí phỏng chừng trừ hắn ra, Đại điện chủ sẽ không nói nhiều thêm nửa câu, lộ ra nửa điểm tin tức thực tình với bất kỳ ai.
Trưởng lão chấp pháp trầm tư thoáng chốc, lát sau mới nhẹ giọng hỏi:
- Đã vậy, hay là để ta truyền lời cho Lục gia, căn dặn Lục gia triệu tập hết thảy tài nguyên cho hắn sử dụng?
- Không cần!
Đại điện chủ khoát tay nói:
- Ngươi không cần làm gì cả, cứ để hắn tự sinh tự diệt.
- Hả?
Trưởng lão chấp pháp không khỏi kinh ngạc, nếu Lục Ly đã có thiên tư tốt như vậy, thậm chí kinh động đến cả Đấu Thiên Đại Đế, sao Đại điện chủ lại muốn để hắn tự sinh tự diệt? Không có đại gia tộc cung cấp tài nguyên, Lục Ly dù có thiên tư tốt đến đâu, cũng rất khó có được thành tựu lớn.
- Truyền lời của ta ra ngoài, trong vòng mười năm giữ mạng cho Lục Ly là được!
Đại điện chủ nói tiếp:
- Ta đã cho hắn hai lựa chọn, hoặc là tái tạo linh hồn lưu lại Thí Ma Điện, hoặc là ra ngoài tự sinh tự diệt, hắn chọn con đường thứ hai!
Thấy trưởng lão chấp pháp vẫn không hiểu, Đại điện chủ thoáng ngừng một lát rồi nói:
- Nếu muốn trở thành cường giả nghịch thiên, hoặc là vứt bỏ chuyện thế tục, dứt bỏ tình duyên, một lòng hướng đạo. Hoặc là nhập thế, trải nghiệm khổ nạn trần thế, quật khởi từ trong nghịch cảnh. Bảo kiếm muốn sắc phải trải qua ma luyện, hoa mai đến mùa đông khổ hàn mới hé mở, năm đó Đấu Thiên Đại Đế cũng là từng bước từng bước tự mình đi ra. Nếu cái gì chúng ta cũng đi giúp hắn, ngược lại sẽ hại hắn.
- Ta giữ mạng cho hắn trong vòng mười năm, mười năm sau tứ đại thế lực có thể tìm tới rửa nhục, nếu khi đó Lục Ly còn không thể đương cự được với tứ đại thế lực, vậy hắn liền chú định vẫn lạc. Không có áp lực, không có khổ nạn, bằng với không có động lực, không thể kích tiềm năng trong người hắn.
- Có một vài người phải ở trong nghịch cảnh mới có thể nhanh chóng trưởng thành, Lục Ly là loại người như thế. Áp lực càng lớn, bắn ngược càng lớn, việc này còn phải truyền tin cho Linh Lung các, trong vòng mười năm không được có bất kỳ chiếu cố nào đối với Lục Ly. Là hồ điệp phá kén mà ra, là giao long thăng thiên, hay là vĩnh thế trầm luân, hết thảy phải xem tạo hóa của chính hắn.
Dứt lời, Đại điện chủ đứng dậy đi tới một tòa thành bảo, đi sắp đến cửa, Đại điện chủ quay đầu nhìn lại, thấy trưởng lão chấp pháp vẫn đang nhíu mày đứng đó, liền lạnh giọng nói:
- Thanh Ưng, ngươi đã tái tạo linh hồn, chuyện Lục gia đã không liên quan gì đến ngươi. Nếu ngươi còn vướng bận những việc vặt kia, tâm cảnh ngươi sẽ vĩnh viễn không cách nào an bình, đời này ngươi cũng sẽ dừng bước ở đây. Con cháu tự có phúc của con cháu, hết thảy đều có số trời, nên buông xuống thì phải triệt để buông xuống.
Trên mặt trưởng lão chấp pháp lộ ra một tia xấu hổ, khom người với Đại điện chủ, nói:
- Đa tạ điện chủ dạy bảo, Thanh Ưng thụ giáo.
Đại điện chủ đã tiến vào trong thành bảo, hai hàng lông mày trưởng lão chấp pháp lại vẫn không thấy giãn ra. Không sai, hắn đã tái tạo linh hồn, nhưng người Lục gia dù sao cũng là hậu nhân của hắn, rất nhiều người đều đang chảy dòng máu của hắn, nói buông xuống liền có thể buông xuống được ư?
- Người đâu!
Lát sau, hắn cắn răng quát khẽ nói:
- Truyền mệnh lệnh của điện chủ cho tứ đại thế lực, trong vòng mười năm không được đụng tới Lục Ly, Linh Lung Các không được cấp cho Lục Ly bất kỳ trợ giúp nào, cứ để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt. Mười năm sau Thí Ma Điện không nhúng tay việc này nữa.
Lục Ly mới mười mấy tuổi, làm sao có thể nhìn thấu hồng trần, không để ý tới thế tục như một đám già đầu còn chưa chết được? Đừng nói Lục Ly, dù có là đám lão gia hỏa ở Thí Ma Điện, lại có mấy người thực sự buông xuống?
Hắn khẽ nhíu mày, cúi đầu uống trà, lát sau mới ngẩng đầu nói:
- Đã vậy, ta cũng không ép ngươi gia nhập Thí Ma Điện. Đương nhiên... Chuyện của ngươi liền cần chính ngươi đi giải quyết, Thí Ma Điện không giúp được. Ta chỉ có thể cho ngươi một hứa hẹn, trong vòng mười năm các đại thế lực Trung Châu sẽ không tới làm phiền ngươi. Chuyện mười năm sau, ta không quản được.
Lục Ly cũng nhíu mày, ý tứ Đại điện chủ rất rõ ràng, hắn cho Lục Ly hai con đường. Hoặc là gia nhập Thí Ma Điện, tái tạo linh hồn, mọi chuyện hắn sẽ xử lý giúp. Hoặc là về lại Bắc Mạc, hắn sẽ không giúp bất cứ chuyện gì, để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt, chẳng qua hắn vẫn có thể bảo trụ Lục Ly mười năm không chết.
Hai con đường này đều không quá lý tưởng, Lục Ly trầm mặc phút chốc rồi nói:
- Ta giết được không ít dị tộc trong tiểu chiến trường, chắc cũng đổi được kha khá điểm tích lũy? Liệu có thể đổi được thuốc giải Thần Tiên Tử?
- Nếu ngươi không náo ra chuyện lớn như vậy, có thể đổi!
Đại điện chủ bình thản nhìn vào mắt Lục Ly nói:
- Giờ lại không thể đổi, bằng không rất nhiều trưởng lão Thí Ma Điện sẽ có ý kiến. Mặc dù ta là Đại điện chủ, nhưng cũng không thể khăng khăng cố chấp, lần này ta đã vì ngươi mà đắc tội rất nhiều người.
- Ừm!
Lục Ly nghĩ nghĩ thì thấy lời này của Đại điện chủ cũng là thực tình, đương chúng đánh mặt Nhị điện chủ và tứ đại thế lực, Đại điện chủ đã phải gánh chịu áp lực rất lớn. Hắn còn muốn được đến càng nhiều, quả thực có chút làm khó người ta.
Song hắn vẫn chưa từ bỏ mà hỏi tiếp:
- Vậy mong Đại điện chủ chỉ ta một con đường sáng, làm sao giải được độc Thần Tiên Tử, chính ta sẽ nghĩ cách đi làm.
Đại điện chủ trầm tư một lát, còn từ trong giới chỉ lấy ra một bản cổ tịch, lật nhìn hồi lâu, sau đó đưa cho Lục Ly nói:
- Tìm được loại linh dược này liền có thể giải độc Thần Tiên Tử.
- Bồ Đề Quả!
Lục Ly tiếp lấy cổ tịch nhìn qua một lượt, trên đó có hình vẽ minh họa, còn có văn tự giảng giải, Lục Ly đọc kỹ, ghi lại toàn bộ tư liệu về loại linh dược này vào trong lòng. Sau đó trả cổ tịch lại cho Đại điện chủ, lần nữa cúi đầu bái tạ.
- Được rồi, việc này đến đây là ngừng!
Đại điện chủ thu lại cổ tịch, nhìn Lục Ly một cái rồi nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ta để cho người của ta đưa ngươi ra Thí Ma chiến trường, ngươi cố gắng tập trung tu luyện, ngoài ra... bồi dưỡng tiểu linh thú kia của ngươi cho tốt. Trong vòng mười năm nếu như nghĩ thông, chấp nhận tái tạo linh hồn, người đều có thể tiến vào Thí Ma Thành tìm ta. Nếu trong vòng mười năm ngươi vẫn không nghĩ thông... Vậy đừng tới tìm ta.
Lục Ly khẽ gật đầu, Đại điện chủ vẫy tay, một tên nam tử toàn thân bao phủ trong bộ giáp đen hiện ra ở bên ngoài cổ đình. Sau khi xuất hiện người này không nói nửa lời, một tay bắt lấy Lục Ly lao vút tới đại điện.
Lục Ly quay đầu nhìn lại Đại điện chủ, miệng môi khẽ mấp máy, hắn được đưa vào trong một tòa thành bảo. Bên trong thành bảo có truyền tống trận, nam tử giáp đen dẫn theo Lục Ly tiến vào truyền tống trận, rất nhanh liền truyền tống đi.
Ông!
Đợi khi Lục Ly truyền tống đi rồi, không gian ngoài thạch đình khẽ ba động, tiếp đó trưởng lão chấp pháp bất thần xuất hiện.
Đại điện chủ tựa hồ biết được trưởng lão chấp pháp sẽ tới, không liếc mắt nhìn lấy một lần mà vẫn thản nhiên ngồi đó uống trà một mình, trưởng lão chấp pháp cung kính đứng ở ngoài đình, không thốt nửa lời.
Lát sau, Đại điện chủ đảo mắt nhìn về phía trưởng lão chấp pháp nói:
- Thanh Ưng, tính cách tằng tôn này của ngươi giống hệt ngươi năm đó, chẳng qua thiên tư hắn khủng bố hơn ngươi nhiều. Đáng tiếc hắn không muốn tái tạo linh hồn, bằng không... Hắn rất có hi vọng vũ hóa phi thăng.
Nét mặt trưởng lão chấp pháp khẽ động, tròng mắt thoáng lấp lóe, trầm giọng hỏi:
- Chẳng lẽ những kinh văn trên pho tượng Đại Đế kia có hàm nghĩa đặc biệt?
- Tất nhiên là có!
Đại điện chủ gật đầu nói:
- Nếu không có ý nghĩa đặc biệt, sao ta có thể ra mặt giữ mạng cho Lục Ly? Cụ thể thế nào ngươi cũng đừng hỏi, đây là cơ mật tối cao của Thí Ma Điện, chỉ điện chủ mới có tư cách biết. Nếu ngươi có thể bước ra được bước sau cùng, ta có thể truyền vị trí điện chủ lại cho ngươi, khi đó ngươi cũng sẽ có tư cách biết.
- A...
Vẻ kinh hãi trên mặt trưởng lão chấp pháp càng đậm mấy phần, không phải bởi vì Đại điện chủ nói truyền vị cho hắn. Mà là trong lời này của Đại điện chủ còn ẩn chứa ý tứ đặc biệt khác.
Từ trong đoạn lời này hắn có thể suy đoán ra, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị tượng hoàn toàn là do Lục Ly dẫn lên. Nói cách khác Đấu Thiên Đại Đế cố ý hạ xuống thần chỉ, chính là vì muốn giữ mạng cho Lục Ly.
Đáng tiếc Đại điện chủ không có ý tiếp tục nói chuyện về chủ đề này, thậm chí phỏng chừng trừ hắn ra, Đại điện chủ sẽ không nói nhiều thêm nửa câu, lộ ra nửa điểm tin tức thực tình với bất kỳ ai.
Trưởng lão chấp pháp trầm tư thoáng chốc, lát sau mới nhẹ giọng hỏi:
- Đã vậy, hay là để ta truyền lời cho Lục gia, căn dặn Lục gia triệu tập hết thảy tài nguyên cho hắn sử dụng?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không cần!
Đại điện chủ khoát tay nói:
- Ngươi không cần làm gì cả, cứ để hắn tự sinh tự diệt.
- Hả?
Trưởng lão chấp pháp không khỏi kinh ngạc, nếu Lục Ly đã có thiên tư tốt như vậy, thậm chí kinh động đến cả Đấu Thiên Đại Đế, sao Đại điện chủ lại muốn để hắn tự sinh tự diệt? Không có đại gia tộc cung cấp tài nguyên, Lục Ly dù có thiên tư tốt đến đâu, cũng rất khó có được thành tựu lớn.
- Truyền lời của ta ra ngoài, trong vòng mười năm giữ mạng cho Lục Ly là được!
Đại điện chủ nói tiếp:
- Ta đã cho hắn hai lựa chọn, hoặc là tái tạo linh hồn lưu lại Thí Ma Điện, hoặc là ra ngoài tự sinh tự diệt, hắn chọn con đường thứ hai!
Thấy trưởng lão chấp pháp vẫn không hiểu, Đại điện chủ thoáng ngừng một lát rồi nói:
- Nếu muốn trở thành cường giả nghịch thiên, hoặc là vứt bỏ chuyện thế tục, dứt bỏ tình duyên, một lòng hướng đạo. Hoặc là nhập thế, trải nghiệm khổ nạn trần thế, quật khởi từ trong nghịch cảnh. Bảo kiếm muốn sắc phải trải qua ma luyện, hoa mai đến mùa đông khổ hàn mới hé mở, năm đó Đấu Thiên Đại Đế cũng là từng bước từng bước tự mình đi ra. Nếu cái gì chúng ta cũng đi giúp hắn, ngược lại sẽ hại hắn.
- Ta giữ mạng cho hắn trong vòng mười năm, mười năm sau tứ đại thế lực có thể tìm tới rửa nhục, nếu khi đó Lục Ly còn không thể đương cự được với tứ đại thế lực, vậy hắn liền chú định vẫn lạc. Không có áp lực, không có khổ nạn, bằng với không có động lực, không thể kích tiềm năng trong người hắn.
- Có một vài người phải ở trong nghịch cảnh mới có thể nhanh chóng trưởng thành, Lục Ly là loại người như thế. Áp lực càng lớn, bắn ngược càng lớn, việc này còn phải truyền tin cho Linh Lung các, trong vòng mười năm không được có bất kỳ chiếu cố nào đối với Lục Ly. Là hồ điệp phá kén mà ra, là giao long thăng thiên, hay là vĩnh thế trầm luân, hết thảy phải xem tạo hóa của chính hắn.
Dứt lời, Đại điện chủ đứng dậy đi tới một tòa thành bảo, đi sắp đến cửa, Đại điện chủ quay đầu nhìn lại, thấy trưởng lão chấp pháp vẫn đang nhíu mày đứng đó, liền lạnh giọng nói:
- Thanh Ưng, ngươi đã tái tạo linh hồn, chuyện Lục gia đã không liên quan gì đến ngươi. Nếu ngươi còn vướng bận những việc vặt kia, tâm cảnh ngươi sẽ vĩnh viễn không cách nào an bình, đời này ngươi cũng sẽ dừng bước ở đây. Con cháu tự có phúc của con cháu, hết thảy đều có số trời, nên buông xuống thì phải triệt để buông xuống.
Trên mặt trưởng lão chấp pháp lộ ra một tia xấu hổ, khom người với Đại điện chủ, nói:
- Đa tạ điện chủ dạy bảo, Thanh Ưng thụ giáo.
Đại điện chủ đã tiến vào trong thành bảo, hai hàng lông mày trưởng lão chấp pháp lại vẫn không thấy giãn ra. Không sai, hắn đã tái tạo linh hồn, nhưng người Lục gia dù sao cũng là hậu nhân của hắn, rất nhiều người đều đang chảy dòng máu của hắn, nói buông xuống liền có thể buông xuống được ư?
- Người đâu!
Lát sau, hắn cắn răng quát khẽ nói:
- Truyền mệnh lệnh của điện chủ cho tứ đại thế lực, trong vòng mười năm không được đụng tới Lục Ly, Linh Lung Các không được cấp cho Lục Ly bất kỳ trợ giúp nào, cứ để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt. Mười năm sau Thí Ma Điện không nhúng tay việc này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro