Bị Lục Ly hố rồ...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Một vị Địa Tiên mang theo thi thể Lãnh Bất Ky đi ra ngoài phong động, trên tay cầm một món chiến giáp bán thần khí.
Quân Mộng Trần đã sớm đứng ở bên ngoài, thấy Địa Tiên đi ra, hắn dò hỏi:
- Cửu thúc, những người còn lại đâu?
Cửu thúc lắc đầu thở dài nói:
- Linh Phong bên trong quá kinh khủng, ta không dám đi vào sâu. Chuyện này quá kỳ lạ... Trong bọn họ có một tên Quân Hầu cảnh, rõ ràng không sợ Linh Phong, mang theo đám người Lãnh Vô Thương đi sâu vào trong sơn động rồi.
- Quân Hầu cảnh?
Mọi người hơi kinh ngạc, lúc trước đám người Lãnh Vô Thương mang theo một tên Quân Hầu cảnh sơ kỳ, khiến bọn họ cảm thấy hơi kỳ quái, không nghĩ tới hắn lại có năng lực kỳ lạ như này?
- Bổ ngọn núi này ra!
Quân Mộng Trần quan sát mấy lần, tàn bạo lấy ra một thanh chiến phủ bán thần khí nói:
- Mọi người cùng nhau động thủ, bổ tiểu sơn ra, hôm nay ta phải cắt đứt tứ chi Lãnh Vô Thương, khiến hắn thử nghiệm tư vị sống không bằng chết một chút.
Hai vị Địa Tiên quan sát tiểu sơn mấy lần, khẽ cười khổ lắc đầu, hai vị công tử và một tiểu thư khác bắt đầu vui vẻ phóng thích tấn công.
- Rầm rầm rầm ...
Nhóm người công kích lên ngọn núi nhỏ, trừ bụi đất tung bay ra, ngọn núi nhỏ chỉ hơi rung động, bên trong ngọn núi toàn là hắc sắc kỳ thạch, kiên cố không thể phá vỡ.
- Chuyện này...
Sau khi Quân Mộng Trần công kích một trận liền ngừng lại, con ngươi loé lên, trầm giọng nói:
- Nhất định trong hang đá này có trọng bảo, nếu không ngọn núi nhỏ không có khả năng kiên cố như thế, bên trong còn có khủng bố Linh Phong. Nói không chừng... Thần binh thần giáp đang ở bên trong, dựa theo quy luật trước kia đến xem, địa phương càng nguy hiểm càng nhiều bảo vật.
Mọi người dồn dập gật đầu đồng ý, nhưng Linh Phong khủng bố như vậy, ai cũng vào không được, cho dù biết thần binh thần giáp ở bên trong thì có thể làm cái gì?
- Thập Nhất thúc, hình như ngươi có một cái áo nghĩa thổ hệ mạnh mẽ phải không? Nếu không ngươi thử một chút xem có thể chấn sụp ngọn núi nhỏ này được không? Nếu như có thể chấn sập, chúng ta sẽ có thể phá vỡ hang đá từng chút từng chút.
Quân Mộng Trần quăng ánh mắt sang một vị Địa Tiên khác, trong mắt mang theo vẻ hi vọng. Người sau suy nghĩ một chút phất tay kết ấn, thiên địa huyền khí ở bốn phía tụ tập đến chỗ hắn, trong tay của hắn xuất hiện một thanh trọng kiếm, không ngừng lấp lánh ra màu vàng, nơi mũi kiếm càng ngày càng sáng.
- Uống!
Thập Nhất thúc vung trọng kiếm lên nặng nề bổ về phía mặt đất, toàn bộ mặt đất nhất thời chấn động, tiếp theo mặt đất như dâng lên sóng lớn ngập trời, tầng tầng lớp lớp vỡ ra. Chấn động khủng bố lan đến chỗ ngọn núi nhỏ, toàn bộ ngọn núi rung động kịch liệt, cửa động cũng có vài hòn đá rơi xuống.
- Đúng rồi!
Ánh mắt mọi người đều hơi phát sáng, mặc dù không có lập tức chấn sập núi nhỏ, nhưng ít ra có thể khiến nó chấn động kịch liệt. Nếu như liên tục công kích, cũng không phải là không có khả năng chấn sụp nó.
Một khi ngọn núi sụp đổ, nhất định đá bên trong ngọn núi sẽ xuất hiện vết nứt, đến lúc đó bất kỳ một ai công kích cũng có thể phá vỡ phong động, sau đó tiếp tục một đường đi xuống, sớm muộn cũng có thể đi đến đáy hang.
- Thập Nhất thúc cực khổ ngươi.
Quân Mộng Trần quyết định chủ ý, cho dù hao phí mấy tháng thời gian, hắn cũng phải đào phong động ra, hắn muốn để Lãnh Vô Thương sống không bằng chết. Đương nhiên, khả năng dưới đáy phong động có trọng bảo, đây là một trong những nguyên nhân khiến Quân Mộng Trần quyết định.
Thập Nhất thúc và Cửu thúc nhìn nhau, thấy Quân Mộng Trần đã quyết định chủ ý, hai người cũng không tiện nói thêm cái gì. Quân Mộng Trần là thiếu tộc trưởng ở Quân gia, địa vị cao hơn so với Lãnh Vô Thương ở Lãnh gia. Quân Mộng Trần ra lệnh, hai người có thể nói cái gì?
- Rầm rầm rầm ...
Thập Nhất thúc không ngừng tấn công về phía ngọn núi, mặc dù ngọn núi được tạo thành từ những tảng đá kỳ lạ. Nhưng chỉ cần không phải bền chắc như thép, chấn động hồi lâu nhất định sẽ xuất hiện vết nút, đến lúc đó sẽ có thể nhẹ nhàng phá vỡ.
Thế nhưng nhìn tình huống ngọn núi chấn động, muốn hoàn toàn chấn sụp nó, không có nửa tháng là không thể nào.
Còn có một vấn đề là, phong động quanh co đi xuống, nếu như muốn một đường đi tới chỗ Lục Ly đang ngây ngốc, phỏng chừng không có hai tháng thì không làm được.
Quân Mộng Trần đã hạ quyết tâm, lần trước ở Hỗn Độn Luyện Ngục bị Lãnh Vô Thương hành hạ một phen, mất hết thể hiện, đó là sỉ nhục lớn nhất của hắn trong đời. Lần này có cơ hội tốt như vậy, không trả thù được, cục tức trong lòng sẽ không ngừng lớn lên, trở thành tâm ma của hắn, ảnh hưởng hắn tu luyện.
Thời gian một năm mới đi qua hơn bốn tháng, vẫn còn hơn bảy tháng, Quân Mộng Trần quyết định hao phí ba tháng ở đây, không trút được cục tức này ra, hắn thề không bỏ qua.
...
- Rầm rầm rầm ...
Lục Ly ở trong hang đá, có thể cảm ứng được mặt đất chấn động, âm thanh trong hang đá vọng lại rất lớn, đinh tai nhức óc, còn có đá vụn rơi xuống.
- Có người tấn công tiểu sơn, ý đồ chấn sập hang đá?
Lục Ly mắt mở ra nhướng mày, cũng không có quá kinh sợ, cho dù tiểu sơn sụp đổ, cũng chỉ có con đường bằng đá dài hơn ngàn trượng bị lún, còn lúc này hắn đã ở trong lòng đất, không ảnh hưởng được đến nơi đây.
Hang đá cứng rắn đến cỡ nào?
Lúc Địa Tiên Quân gia kích sát Lãnh Bất Ky sinh ra nổ tung, cũng không có tạo thành tổn hại quá lớn đối với hang đá, Lục Ly hết sức yên tâm.
Hắn dứt khoát đóng cửa lục thức, tiếp tục nhập định tu luyện, nếu có kẻ địch xông tới, sẽ giết chết đám người Lãnh Vô Thương trước.
Về phần ba người Lãnh Vô Thương, Lục Ly càng không sợ bọn họ chạy. Linh Phong kinh khủng như thế, phỏng chừng ba người một bước cũng không đi nổi, chỉ có thể quay cuồng tại chỗ, thừa nhận thống khổ vô tận.
Thời gian ở dưới Thập Nhất thúc lần lượt công kích trôi qua, rất nhanh đã trôi qua mười ngày, Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Hinh Lãnh Vô Mật nhiều lần tỉnh lại, nhưng rất nhanh lại đau đến ngất đi.
Ba người rất thông minh, sau khi tỉnh lại trước tiên nuốt đan dược bồi bổ linh hồn, như vậy sẽ không ngừng có năng lượng bồi bổ linh hồn, sẽ không khiến cho linh hồn gặp thiệt hại nặng, sau đó sụp đổ.
Sau khi Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, hô to Lục Ly mấy tiếng, nhưng Lục Ly đóng cửa lục thức không có nghe được, cho dù nghe được cũng sẽ làm bộ như không nghe được...
Lục Ly đang một lòng tìm hiểu Đoạt Hồn Bí Thuật!
Hiện tại chỗ hắn ở chính là một cái tuyệt thế bảo địa, vượt qua bất kỳ địa phương nào lúc trước hắn đi qua. Bởi vì hắn cảm giác tốc độ cảm ngộ bí thuật ở đây rất nhanh, cũng cảm giác tư duy ở đây trở nên vô cùng rõ ràng, đầu óc linh hoạt, rất nhiều chuyện nghĩ một chút liền thấu.
Mới tìm hiểu mười ngày, hắn đã hiểu rõ toàn bộ ý tứ bên trong Đoạt Hồn Bí Thuật, hắn bắt đầu bắt tay vào ngưng tạo Hồn Dẫn.
Đoạt Hồn Bí Thuật chia làm hai bước, đầu tiên là ngưng tạo Hồn Dẫn, thứ hai là gieo xuống Hồn Dẫn. Chỉ cần hai bước này thành công, kẻ địch bị gieo xuống Hồn Dẫn, không có biện pháp luyện hóa Hồn Dẫn, thì không được bao lâu Hồn Dẫn sẽ sinh sôi nảy mầm ở trong linh hồn hắn, cuối cùng hoàn toàn bị khống chế.
Ngưng tạo Hồn Dẫn vô cùng quan trọng, nếu như không cẩn thận linh hồn của mình còn có thể bị cắn trả. Lục Ly nghỉ ngơi chốc lát, sau khi dò xét tình huống, bắt đầu chuyên tâm ngưng tạo Hồn Dẫn.
Bên trong sơn động là một mảnh đen nhánh, đưa tay không thấy được năm ngón, đầu Lục Ly bắt đầu sáng lên, tựa như đom đóm trong bầu trời đêm, quỷ dị kỳ lạ.
- Rầm rầm rầm ...
Con đường bằng đá không ngừng truyền đến âm thanh nổ vang, đinh tai nhức óc, quanh quẩn không thôi. Đá vụn dồn dập rơi xuống, Linh Phong vẫn tiếp tục thổi, giống như vĩnh viễn không ngừng nghỉ vậy.
Một ngày sau Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, nàng đã không còn khí lực lớn tiếng kêu thảm nữa, mà cắn răng nhanh chóng nuốt vào mấy viên đan dược bồi bổ linh hồn và đan dược năng lượng. Nàng dùng hết khí lực toàn thân rống lên:
- Lục Ly, lăn ra đây, nếu như ta chết rồi, ngươi cũng không sống được, mau cút ra đây...
Tiếng của nàng khẽ quanh quẩn ở trong hang đá, Lục Ly giống như bốc hơi khỏi nhân gian, không có xuất hiện, không có bất kỳ đáp lại, rốt cục trong mắt Lãnh Vô Hinh cũng xuất hiện một chút kinh hoàng.
Lần này vốn định hại chết Lãnh Vô Thương, lại không nghĩ rằng chính mình cũng bị Lục Ly lừa rồi sao?
Quân Mộng Trần đã sớm đứng ở bên ngoài, thấy Địa Tiên đi ra, hắn dò hỏi:
- Cửu thúc, những người còn lại đâu?
Cửu thúc lắc đầu thở dài nói:
- Linh Phong bên trong quá kinh khủng, ta không dám đi vào sâu. Chuyện này quá kỳ lạ... Trong bọn họ có một tên Quân Hầu cảnh, rõ ràng không sợ Linh Phong, mang theo đám người Lãnh Vô Thương đi sâu vào trong sơn động rồi.
- Quân Hầu cảnh?
Mọi người hơi kinh ngạc, lúc trước đám người Lãnh Vô Thương mang theo một tên Quân Hầu cảnh sơ kỳ, khiến bọn họ cảm thấy hơi kỳ quái, không nghĩ tới hắn lại có năng lực kỳ lạ như này?
- Bổ ngọn núi này ra!
Quân Mộng Trần quan sát mấy lần, tàn bạo lấy ra một thanh chiến phủ bán thần khí nói:
- Mọi người cùng nhau động thủ, bổ tiểu sơn ra, hôm nay ta phải cắt đứt tứ chi Lãnh Vô Thương, khiến hắn thử nghiệm tư vị sống không bằng chết một chút.
Hai vị Địa Tiên quan sát tiểu sơn mấy lần, khẽ cười khổ lắc đầu, hai vị công tử và một tiểu thư khác bắt đầu vui vẻ phóng thích tấn công.
- Rầm rầm rầm ...
Nhóm người công kích lên ngọn núi nhỏ, trừ bụi đất tung bay ra, ngọn núi nhỏ chỉ hơi rung động, bên trong ngọn núi toàn là hắc sắc kỳ thạch, kiên cố không thể phá vỡ.
- Chuyện này...
Sau khi Quân Mộng Trần công kích một trận liền ngừng lại, con ngươi loé lên, trầm giọng nói:
- Nhất định trong hang đá này có trọng bảo, nếu không ngọn núi nhỏ không có khả năng kiên cố như thế, bên trong còn có khủng bố Linh Phong. Nói không chừng... Thần binh thần giáp đang ở bên trong, dựa theo quy luật trước kia đến xem, địa phương càng nguy hiểm càng nhiều bảo vật.
Mọi người dồn dập gật đầu đồng ý, nhưng Linh Phong khủng bố như vậy, ai cũng vào không được, cho dù biết thần binh thần giáp ở bên trong thì có thể làm cái gì?
- Thập Nhất thúc, hình như ngươi có một cái áo nghĩa thổ hệ mạnh mẽ phải không? Nếu không ngươi thử một chút xem có thể chấn sụp ngọn núi nhỏ này được không? Nếu như có thể chấn sập, chúng ta sẽ có thể phá vỡ hang đá từng chút từng chút.
Quân Mộng Trần quăng ánh mắt sang một vị Địa Tiên khác, trong mắt mang theo vẻ hi vọng. Người sau suy nghĩ một chút phất tay kết ấn, thiên địa huyền khí ở bốn phía tụ tập đến chỗ hắn, trong tay của hắn xuất hiện một thanh trọng kiếm, không ngừng lấp lánh ra màu vàng, nơi mũi kiếm càng ngày càng sáng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Uống!
Thập Nhất thúc vung trọng kiếm lên nặng nề bổ về phía mặt đất, toàn bộ mặt đất nhất thời chấn động, tiếp theo mặt đất như dâng lên sóng lớn ngập trời, tầng tầng lớp lớp vỡ ra. Chấn động khủng bố lan đến chỗ ngọn núi nhỏ, toàn bộ ngọn núi rung động kịch liệt, cửa động cũng có vài hòn đá rơi xuống.
- Đúng rồi!
Ánh mắt mọi người đều hơi phát sáng, mặc dù không có lập tức chấn sập núi nhỏ, nhưng ít ra có thể khiến nó chấn động kịch liệt. Nếu như liên tục công kích, cũng không phải là không có khả năng chấn sụp nó.
Một khi ngọn núi sụp đổ, nhất định đá bên trong ngọn núi sẽ xuất hiện vết nứt, đến lúc đó bất kỳ một ai công kích cũng có thể phá vỡ phong động, sau đó tiếp tục một đường đi xuống, sớm muộn cũng có thể đi đến đáy hang.
- Thập Nhất thúc cực khổ ngươi.
Quân Mộng Trần quyết định chủ ý, cho dù hao phí mấy tháng thời gian, hắn cũng phải đào phong động ra, hắn muốn để Lãnh Vô Thương sống không bằng chết. Đương nhiên, khả năng dưới đáy phong động có trọng bảo, đây là một trong những nguyên nhân khiến Quân Mộng Trần quyết định.
Thập Nhất thúc và Cửu thúc nhìn nhau, thấy Quân Mộng Trần đã quyết định chủ ý, hai người cũng không tiện nói thêm cái gì. Quân Mộng Trần là thiếu tộc trưởng ở Quân gia, địa vị cao hơn so với Lãnh Vô Thương ở Lãnh gia. Quân Mộng Trần ra lệnh, hai người có thể nói cái gì?
- Rầm rầm rầm ...
Thập Nhất thúc không ngừng tấn công về phía ngọn núi, mặc dù ngọn núi được tạo thành từ những tảng đá kỳ lạ. Nhưng chỉ cần không phải bền chắc như thép, chấn động hồi lâu nhất định sẽ xuất hiện vết nút, đến lúc đó sẽ có thể nhẹ nhàng phá vỡ.
Thế nhưng nhìn tình huống ngọn núi chấn động, muốn hoàn toàn chấn sụp nó, không có nửa tháng là không thể nào.
Còn có một vấn đề là, phong động quanh co đi xuống, nếu như muốn một đường đi tới chỗ Lục Ly đang ngây ngốc, phỏng chừng không có hai tháng thì không làm được.
Quân Mộng Trần đã hạ quyết tâm, lần trước ở Hỗn Độn Luyện Ngục bị Lãnh Vô Thương hành hạ một phen, mất hết thể hiện, đó là sỉ nhục lớn nhất của hắn trong đời. Lần này có cơ hội tốt như vậy, không trả thù được, cục tức trong lòng sẽ không ngừng lớn lên, trở thành tâm ma của hắn, ảnh hưởng hắn tu luyện.
Thời gian một năm mới đi qua hơn bốn tháng, vẫn còn hơn bảy tháng, Quân Mộng Trần quyết định hao phí ba tháng ở đây, không trút được cục tức này ra, hắn thề không bỏ qua.
...
- Rầm rầm rầm ...
Lục Ly ở trong hang đá, có thể cảm ứng được mặt đất chấn động, âm thanh trong hang đá vọng lại rất lớn, đinh tai nhức óc, còn có đá vụn rơi xuống.
- Có người tấn công tiểu sơn, ý đồ chấn sập hang đá?
Lục Ly mắt mở ra nhướng mày, cũng không có quá kinh sợ, cho dù tiểu sơn sụp đổ, cũng chỉ có con đường bằng đá dài hơn ngàn trượng bị lún, còn lúc này hắn đã ở trong lòng đất, không ảnh hưởng được đến nơi đây.
Hang đá cứng rắn đến cỡ nào?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc Địa Tiên Quân gia kích sát Lãnh Bất Ky sinh ra nổ tung, cũng không có tạo thành tổn hại quá lớn đối với hang đá, Lục Ly hết sức yên tâm.
Hắn dứt khoát đóng cửa lục thức, tiếp tục nhập định tu luyện, nếu có kẻ địch xông tới, sẽ giết chết đám người Lãnh Vô Thương trước.
Về phần ba người Lãnh Vô Thương, Lục Ly càng không sợ bọn họ chạy. Linh Phong kinh khủng như thế, phỏng chừng ba người một bước cũng không đi nổi, chỉ có thể quay cuồng tại chỗ, thừa nhận thống khổ vô tận.
Thời gian ở dưới Thập Nhất thúc lần lượt công kích trôi qua, rất nhanh đã trôi qua mười ngày, Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Hinh Lãnh Vô Mật nhiều lần tỉnh lại, nhưng rất nhanh lại đau đến ngất đi.
Ba người rất thông minh, sau khi tỉnh lại trước tiên nuốt đan dược bồi bổ linh hồn, như vậy sẽ không ngừng có năng lượng bồi bổ linh hồn, sẽ không khiến cho linh hồn gặp thiệt hại nặng, sau đó sụp đổ.
Sau khi Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, hô to Lục Ly mấy tiếng, nhưng Lục Ly đóng cửa lục thức không có nghe được, cho dù nghe được cũng sẽ làm bộ như không nghe được...
Lục Ly đang một lòng tìm hiểu Đoạt Hồn Bí Thuật!
Hiện tại chỗ hắn ở chính là một cái tuyệt thế bảo địa, vượt qua bất kỳ địa phương nào lúc trước hắn đi qua. Bởi vì hắn cảm giác tốc độ cảm ngộ bí thuật ở đây rất nhanh, cũng cảm giác tư duy ở đây trở nên vô cùng rõ ràng, đầu óc linh hoạt, rất nhiều chuyện nghĩ một chút liền thấu.
Mới tìm hiểu mười ngày, hắn đã hiểu rõ toàn bộ ý tứ bên trong Đoạt Hồn Bí Thuật, hắn bắt đầu bắt tay vào ngưng tạo Hồn Dẫn.
Đoạt Hồn Bí Thuật chia làm hai bước, đầu tiên là ngưng tạo Hồn Dẫn, thứ hai là gieo xuống Hồn Dẫn. Chỉ cần hai bước này thành công, kẻ địch bị gieo xuống Hồn Dẫn, không có biện pháp luyện hóa Hồn Dẫn, thì không được bao lâu Hồn Dẫn sẽ sinh sôi nảy mầm ở trong linh hồn hắn, cuối cùng hoàn toàn bị khống chế.
Ngưng tạo Hồn Dẫn vô cùng quan trọng, nếu như không cẩn thận linh hồn của mình còn có thể bị cắn trả. Lục Ly nghỉ ngơi chốc lát, sau khi dò xét tình huống, bắt đầu chuyên tâm ngưng tạo Hồn Dẫn.
Bên trong sơn động là một mảnh đen nhánh, đưa tay không thấy được năm ngón, đầu Lục Ly bắt đầu sáng lên, tựa như đom đóm trong bầu trời đêm, quỷ dị kỳ lạ.
- Rầm rầm rầm ...
Con đường bằng đá không ngừng truyền đến âm thanh nổ vang, đinh tai nhức óc, quanh quẩn không thôi. Đá vụn dồn dập rơi xuống, Linh Phong vẫn tiếp tục thổi, giống như vĩnh viễn không ngừng nghỉ vậy.
Một ngày sau Lãnh Vô Hinh tỉnh lại, nàng đã không còn khí lực lớn tiếng kêu thảm nữa, mà cắn răng nhanh chóng nuốt vào mấy viên đan dược bồi bổ linh hồn và đan dược năng lượng. Nàng dùng hết khí lực toàn thân rống lên:
- Lục Ly, lăn ra đây, nếu như ta chết rồi, ngươi cũng không sống được, mau cút ra đây...
Tiếng của nàng khẽ quanh quẩn ở trong hang đá, Lục Ly giống như bốc hơi khỏi nhân gian, không có xuất hiện, không có bất kỳ đáp lại, rốt cục trong mắt Lãnh Vô Hinh cũng xuất hiện một chút kinh hoàng.
Lần này vốn định hại chết Lãnh Vô Thương, lại không nghĩ rằng chính mình cũng bị Lục Ly lừa rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro