Bị nhắm đến
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Đả thông kinh mạch vô cùng thuận lợi, vẻn vẹn một ngày rưỡi, toàn bộ kinh mạch đều đả thông, bây giờ Huyền lực đã có thể tự do vận chuyển khắp toàn thân.
Đạt đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, Lục Ly lại có chút sửng sờ, bởi vì hắn căn bản không biết làm sao ngưng tụ Thần Hải. Lục Linh cũng không hiểu, thứ này chắc không thể tự mình mò mẫm, tùy tiện ngưng tụ chứ?
Hai ngày nay Liễu gia rất an tĩnh, không có người tìm hắn gây sự. Lục Ly cũng lười đi ra, vứt mọi băn khoăn sang một bên, tập trung đi tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Lục Linh ngày ngày cũng không ra cửa, ở trong nhà đọc sách, thỉnh thoảng lại đi tìm thê tử Thành Khuất tâm sự, thời gian trôi qua thoải mái mà nhàn nhã.
Mỗi ngày Lục Ly trừ ăn cơm đi ngủ ra thì thời gian đều dùng để lĩnh hội Bôn Lôi Huyền Kỹ. Hắn đã đoán thấp sự thâm ảo của Địa giai huyền kỹ, ở trong phòng bế quan đằng đẳng mười ngày, tiến triển lại vẫn vô cùng chậm.
- Vì sao huyền kình ta vừa ngưng tụ ra lại sẽ lập tức tan biến?
Căn bản để tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ là huyền kình, chỉ có tu luyện ra huyền kình mới có thể tăng phúc lực lượng. Trong công pháp, miêu tả đối với huyền kình rất rõ ràng, chính là áp súc ngưng kết Huyền lực, biến thành một loại Huyền lực “Đặc thù”, như vậy là được.
Tiêu tốn nhiều ngày như vậy, Lục Ly ngưng tụ ra rất nhiều tia huyền kình, nhưng không một ngoại lệ, mỗi lần sau khi ngưng tụ thành công, huyền kình đều sẽ lập tức sụp đổ tan biến, lần nữa chuyển thành Huyền lực.
Vấn đề ở đâu?
Lục Ly không biết, hắn cũng nghĩ không thông, hoàn toàn là tu luyện dựa theo trình tự trong công pháp, không phạm một tia sai lầm, nhưng huyền kình tu luyện ra được đều sẽ tan rã biến mất.
Kít …
Cửa phòng mở ra, Lục Linh đi vào, thấy sắc mặt Lục Ly có vẻ khó coi, nàng mỉm cười nói:
- Nếu một con đường đi không thông, ngươi có thể thử đi đường khác, đừng cố chấp luồn sừng trâu. Ra ngoài đi dạo chút đi, đừng suốt ngày rúc ở trong phòng.
- Ra ngoài
Lục Ly lắc đầu nói:
- Lại không thể ra khỏi Liễu gia, đại viện Liễu gia có rất nhiều chỗ không thể đi, có gì hay để dạo đâu.
- Ngươi phải đi Binh Khí đường một chuyến, Tiểu Bạch hết đồ ăn rồi.
Lục Linh nghĩ nghĩ rồi nói thêm:
- Ngươi cũng có thể đi một chuyến Công Pháp đường, tìm xem công pháp ngưng tụ Thần Hải hoặc là bí tịch tâm đắc tu luyện. Nếu Bôn Lôi Huyền Kỹ đã tạm thời không có tiến triển, không bằng trước nghĩ cách ngưng tụ Thần Hải.
- Cũng phải!
Lục Ly tán đồng, đứng dậy đi ra ngoài, trong góc Tiểu Bạch hóa thành một đạo bóng trắng vọt tới, bò lên bả vai Lục Ly kêu hét không ngừng, tựa hồ muốn nói với Lục Ly, nó không còn đồ ăn.
- Được, được rồi, giờ ta dẫn ngươi đi tìm đồ ăn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Ly thương yêu chộp Tiểu Bạch vào trong tay, mỉm cười vuốt ve lông bờm trên đầu nó. Tiểu gia hỏa này ăn nhiều phế Huyền khí như vậy, thế mà chẳng lớn thêm được tí nào, vẫn chỉ to chừng nắm đấm, khiến Lục Ly thật không biết phải nói gì.
Giấu Tiểu Bạch vào trong tay áo, Lục Ly đi ra sân viện, tiến về phía Binh Khí đường, Hạ lão thấy hắn, ánh mắt có chút lạnh lùng, lúc Lục Ly muốn đi vào gian phòng cất trữ phế Huyền khí, ông ta đột nhiên lên tiếng nói:
- Gần đây gia tộc đang chuẩn bị chiến tranh, các loại tài nguyên đều rất thiếu thốn, thế nên Trưởng Lão đường truyền lệnh xuống, tất cả khách khanh nếu muốn hoán đổi đồ vật, điểm cống hiến tất phải gấp đôi, kể cả phế Huyền khí cũng gấp đôi.
- Gấp đôi?
Bước chân Lục Ly thoáng ngừng lại, quay đầu nhìn Hạ lão, thấy đối phương có vẻ chột dạ ngoảnh đầu hắn, trong lòng lập tức hiểu ra.
Có vẻ hắn cự tuyệt Liễu Di đã chọc giận tới Trưởng Lão đường Liễu gia, Liễu gia bắt đầu tận lực nhắm vào hắn, tài nguyên thiếu thốn, toàn bộ khách khanh đều tăng giá gấp đôi, tất cả đều chỉ là cái cớ thôi.
Phế Huyền khí thì là tài nguyên sất gì? Những phế Huyền khí này đều rỉ sét, võ giả trong gia tộc có ai dùng tới? Phế Huyền khí trừ nhét vào lò luyện lại thì còn tác dụng gì nữa đâu?
- Tiểu tử, đừng nhìn ta.
Hạ lão bị Lục Ly chăm chú nhìn một lúc, có chút mất tự nhiên nói:
- Đây là lệnh từ Trưởng Lão đường, ta cũng hết cách.
- À ừ!
Lục Ly ứng một tiếng, quay người rời đi, điểm cống hiến của hắn không còn lại nhiều, chỉ chừng hơn năm ngàn, tạm thời khoan đổi đồ ăn cho Tiểu Bạch, trước đi xem xem công pháp ngưng tụ Thần Hải cần phải bao nhiêu điểm cống hiến cái đã.
Hắn dạo qua một vòng, tìm tới Công Pháp đường, trấn giữ bên trong là một lão ma ma, lúc nhìn Lục Ly thần sắc không có vẻ gì là dị dạng. Chẳng qua sau khi Lục Ly lấy ra lệnh bài, sắc mặt nàng lập tức âm trầm mấy phần, ném trả lệnh bài cho Lục Ly, lạnh lùng nói:
- Tầng hai ngươi không tư cách đi lên, còn bí tịch tầng một, ngươi mượn dùng một ngày cần một vạn điểm cống hiến.
- Một vạn?
Lục Ly thiếu chút chửi đổng ra tiếng, cách cục nơi này tương tự như Huyền Kỹ đường, tầng một rõ ràng không có công pháp cao tầng hay tâm đắc tu luyện. Thế mà mượn dùng bí tịch một ngày cũng cần một vạn?
Lục Ly không rảnh để đi tranh cãi, cũng không cần thiết phải tranh cãi, hắn nghĩ nghĩ, ánh mắt khẽ chuyển, hỏi:
- Ta quan sát tại chỗ một canh giờ, cần bao nhiêu điểm cống hiến?
Hắn chỉ cần tìm tới cách làm sao ngưng tụ Thần Hải, chỉ cần tìm công pháp bí tịch hoặc tâm đắc tu luyện thích hợp, một canh giờ liền đủ rồi.
Lão ma ma trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Vốn theo quy củ Công Pháp đường, mượn đọc nhất định phải tính theo ngày. Chẳng qua thấy ngươi tuổi tác còn nhỏ, ta châm chước một chút, ngươi chỉ đọc một canh giờ, vậy cứ lấy hai ngàn điểm cống hiến đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hai ngàn?
Lục Ly tiếc rẻ đưa qua lệnh bài, nhanh chân tiến vào trong, trong này chỉ có hai gian phòng lớn, Lục Ly đi vào gian phòng thứ nhất nhìn lướt qua một lượt, lập tức không nhịn được chửi đổng.
Hắn mắc lừa, trong phòng này toàn là các loại công pháp tu luyện cấp thấp, chỉ có mỗi công pháp tu luyện Huyền lực. Hắn đã có được “Chiến Thần Đồ Lục” của Lục gia, những công pháp này đối với hắn mà nói thì chẳng có chút nghĩa lý gì.
Đã vào rồi, Lục Ly đành tiện tay cầm lên một bản “Huyền Thiên Công” xem xem, lát sau hắn lắc đầu thả bí tịch về lại chỗ cũ. Huyền Thiên quyết này cấp bậc quá thấp, so với “Chiến Thần Đồ Lục” thì không khác gì một cái trên trời một cái dưới đất, đấy còn là “Chiến Thần Đồ Lục” trong tay hắn mới chỉ có khẩu quyết chương thứ nhất.
Hắn trực tiếp đi ra gian thứ nhất, tiến vào gian thứ hai, vừa tiến vào liếc mắt nhìn một lượt, rốt cục hắn mới như trút gánh nặng.
Gian phòng này toàn là các loại tâm đắc tu luyện do các đời tiền bối lưu lại, nơi này tuyệt đối có thứ hắn muốn.
Hắn cầm lên một bản “Liễu Nguyên Long lục” lật xem, chữ bên trong viết ngoáy rất khó xem. Nhìn một lúc sau, đầu hắn liền to như cái đấu, bởi vì trong này viết rất lộn xộn, không có chương pháp, hơn nữa còn một mực giảng thuật làm sao đả thông kinh mạch, tu luyện Huyền lực, rèn luyện thân thể … vân vân … chứ chẳng thấy miêu tả ngưng tụ Thần Hải gì cả.
Lục Ly thả xuống, lại cầm lên một bản khác xem xem, quyển này có giảng thuật liên quan đến ngưng tụ Thần Hải, đáng tiếc chỉ rất sơ lược.
Cuốn thứ ba càng thêm vứt đi, cảm giác giống như là tác phẩm của một tên võ giả Huyền Vũ cảnh trung kỳ, không có bất kỳ miêu tả nào liên quan tới Thần Hải Cảnh.
Tiếp tục lật xem, cuốn thứ tư có giảng thuật về Thần Hải Cảnh, đáng tiếc bên trong chỉ nói ngưng tụ Thần Hải khó khăn ra làm sao. Răn dạy hậu nhân phải tìm một loại linh dược tên là Phổ La thảo, hoặc dùng Định Thần đan, một loại đan dược Địa giai, còn về làm sao ngưng tụ Thần Hải thì một chữ đều không có.
Dù biết bí tịch tầng thứ nhất đều là cấp thấp, nhưng Lục Ly vẫn vô cùng thất vọng. Hắn nhẫn nại lật xem từng quyển từng quyển một, đợi lúc lật xem đến quyển thứ hai mươi tám, rốt cục mắt mới sáng lên.
- Có rồi!
Hắn tìm thấy trên một quyển sách nhỏ màu vàng miêu tả liên quan tới cách thức ngưng tụ Thần Hải, hơn nữa còn giảng thuật rất chi tiết kỹ càng. Hắn như nhặt được chí bảo, vội vàng đọc kỹ từng câu từng chữ, ghi tạc hết mọi trình tự vào trong đầu.
Chi chi
Lúc hắn sắp xem xong, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, lão ma ma kia đứng ở ngoài cửa, mặt không biểu tình nói:
- Đã hết giờ, nếu ngươi muốn tiếp tục quan sát, cần lần nữa tiêu tốn hai ngàn điểm cống hiến.
Mẹ nó!
Trong lòng Lục Ly không khỏi mắng to, cầu khẩn nhìn về phía lão ma ma, nói:
- Một nén hương, cho ta thêm thời gian một nén hương.
- Không được!
Lão ma ma kiên định dị thường, lạnh lùng nói:
- Hoặc là lập tức ra ngoài, hoặc là lần nữa tiêu tốn hai ngàn điểm cống hiến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro