Chấn nhiếp Đi...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Lần thế cục nghịch chuyển này tuyệt đối không nằm trong dự liệu của Lục Linh, bởi vì thần sắc Lục Linh khá là khó coi. Nếu chỉ xuất hiện một tên Nhân Hoàng, như vậy sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến cục diện đương trường, dù xuất hiện hai tên Nhân Hoàng cũng không sao, vấn đề đây là Địa Tiên, Lục Địa Thần Tiên!
Nhân Trung Chi Hoàng và Lục Địa Thần Tiên, đó là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Nhân Trung Chi Hoàng có mạnh đến mấy thì cũng vẫn chỉ là người, trong khi Lục Địa Thần Tiên lại khác, có thể ghép được với Thần hoặc Tiên, chỉ nghe thôi cũng đã biết không dễ chọc.
Ở Thần Châu đại địa, cảnh giới sai khác như là chênh lệch giữa trời với đất, càng đi lên lại càng rõ ràng. Một tên Quân Hầu Cảnh có thể quét ngang một mảnh Bất Diệt Cảnh, một tên Nhân Hoàng lại có thể quét ngang một mảnh Quân Hầu Cảnh, Địa Tiên cũng tương tự.
Đừng nói phía bọn hắn chỉ có năm tên Nhân Hoàng, dù có cộng thêm hai người Thái Dương Cung cũng không đủ nhìn, thậm chí với loại cường giả Nhân Hoàng sơ kỳ thế này, dù nhiều thêm vài chục tên dự tính cũng chưa hẳn là đối thủ của Địa Tiên.
Lục Linh có trí tuệ thông thiên, có thể biến toàn bộ Vân Châu thành một bàn cờ, biến tất cả thế lực và võ giả nơi đây làm quân cờ.
Nàng có thể đùa bỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay, nhưng vị Địa Tiên này lại không phải quân cờ, mà là người có thể vung tay lật cả bàn cờ.
Hô
Lục Linh khẽ thở ra một ngụm trọc khí, giờ khắc này nàng tựa hồ đã mất đi hết thảy sức lực, cả người suy sụp. Cục này nàng bố trí lâu vậy rồi, hao phí vô số nhân lực vật lực tinh lực, mắt thấy sắp thành công, lại không ngờ sắp thành lại bại.
Nàng đã sớm đoán được Thái Dương Cung cấu kết với Luân Hồi Cung, nhưng đó chỉ là thông đồng trong bóng tối, chứ ngoài mặt Luân Hồi Cung không thể nào lẫn vào sự vụ Vân Châu được, Luân Hồi Cung còn nhìn Vân Châu cỏn con này không vừa mắt.
Lại không ngờ Luân Hồi Cung vừa khéo có một vị Địa Tiên ở Vân Châu, càng không nghĩ tới Luân Hồi Cung vô sỉ đến vậy. Tuỳ tiện tìm một âm mưu hoang đường làm cái cớ cường hành can dự sự vụ Vân Châu, đại thế lực số một Trung Châu, thế mà đến cả mặt mũi đều không cần.
- Lát nữa chính ngươi đào tẩu đi, trận chiến này bại rồi!
Lục Linh đột nhiên quay sang nhìn Lục Ly một cái, nhẹ giọng nói. Đối với Lục Ly, nàng không có bất kỳ ký ức nào, nhưng nàng có thể ẩn ẩn cảm giác được, Lục Ly là người rất quan trọng trong sinh mệnh của nàng, cho nên nàng không hi vọng Lục Ly chết ở chỗ này.
Sau khi vị Địa Tiên kia xuất hiện, hai hàng lông mày Lục Ly một mực nhíu chặt, bó tay hết cách. Địa Tiên quá mạnh, một thân một mình liền có thể diệt sát hết thảy mọi người, dù bọn hắn giãy giụa thế nào, phản kháng ra sao, đều sẽ bị Địa Tiên một tay nện thành thịt vụn.
Nghe được lời này của Lục Linh, thấy được tử chí trong mắt nàng, nét mặt Lục Ly càng lạnh thêm mấy phần. Hắn chỉ ngập ngừng phút chốc, sau đó đột nhiên xé toang ngụy trang trên mặt, lấy ra một ít nước sạch vuốt mặt, tiếp đó...
Hắn vút lên giữa trời, trong tay hiện ra một chiếc ngọc phù màu trắng, cười to mấy tiếng, dùng Long Ngâm thần kỹ quát lớn:
- Sớm từng được thấy sự vô sỉ của Cơ Mộng Điềm, ta tưởng rằng đấy chỉ là thiểu số trong Cơ gia, không ngờ cả thảy người Cơ gia đều không biết xấu hổ như vậy? Lão cẩu Cơ gia, ngươi ngang ngược can dự sự vụ Vân Châu, chẳng lẽ không sợ mười một Vương tộc còn lại tìm tới gây sự?
Long Ngâm thần kỹ rất lợi hại, tiếng quát chấn thiên động địa, khiến màng nhĩ không ít người nhói đau. Võ giả toàn trường đều đình chỉ chiến đấu sau khi Địa Tiên xuất hiện, bốn bề lặng ngắt như tờ, bởi thế tiếng kêu của Lục Ly nghe càng to rõ dị thường.
Hoa
Lục Ly dẫn lên một mảnh xôn xao, rất nhiều người bi phẫn nhìn Địa Tiên Cơ gia. Đây vốn là phân tranh nội bộ của Vân Châu, Luân Hồi Cung nhúng tay vào khiến bọn hắn không khỏi phẫn nộ và bất mãn, huống hồ tên Địa Tiên này còn muốn diệt sát tất cả bọn hắn.
- Tìm chết!
Địa Tiên Cơ gia giận tím mặt, tay khẽ lật, đang định ngưng tụ thủ chưởng phách chết Lục Ly. Lục Ly lại tiến lên trước một bước, bật cười ha hả, phẫn nộ quát:
- Lão cẩu Cơ gia, ngươi nhìn rõ ràng xem ta là ai? Ngươi dám giết ta, Luân Hồi Cung các ngươi liệu có gánh nổi lửa giận từ điện chủ Thí Ma Điện không?
- Ách?
Tay Địa Tiên Cơ gia ngưng lại giữa trời, năm chữ điện chủ Thí Ma Điện khiến hắn có chút chột dạ, hắn tử tế nhìn kỹ Lục Ly một lượt, tròng mắt khẽ co rụt lại, hoảng sợ nói:
- Ngươi là Lục Ly?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả nói:
- Xem như ngươi còn có chút nhãn lực, nếu vừa rồi ngươi dám giết ta, ta lập tức liền bóp nát ngọc phù điện chủ đưa cho. Lấy thần thông của lão nhân gia, dự tính chẳng mất bao lâu liền sẽ đến đây, trong thời gian ngắn như vậy, ngươi dám chắc có thể giết chết tất cả mọi người tại hiện trường, che đậy hoàn toàn sự thể ở chỗ này?
Tay Lục Ly giơ cao ngọc phù, ngọc phù này tự nhiên không phải điện chủ Thí Ma Điện đưa cho hắn, hắn chỉ cầm ra hù dọa Địa Tiên Cơ gia mà thôi. Chỉ cần dọa chạy tên Địa Tiên này, trận chiến ở đây liền không còn biến số nào nữa.
- Lục Ly!
Địa Tiên Cơ gia nghiến răng nghiến lợi rống một tiếng, cái tên Lục Ly này chính là nỗi sỉ nhục của Cơ gia và Luân Hồi Cung, phải biết lúc này đám người Cơ Mộng Điềm các vẫn còn đang bị lưu vong ở Huyết Giới.
Trong Thí Ma Thành, Lục Ly đánh mặt bốn đại thế lực, nhưng điện chủ Thí Ma Điện lại cường hành nhúng tay, Lục Ly toàn thân lui ra, đại điện chủ còn ra mặt bảo vệ Lục Ly mười năm.
Luân Hồi Cung và ba đại thế lực còn lại đành chỉ biết làm kẻ câm ăn hoàng liên, có khổ nói không ra, bị người đánh mặt lại phải chờ đợi mười năm mới có thể trả thù rửa nhục.
Không ngờ, hôm nay lại có dịp chạm mặt Lục Ly ở Vân Châu.
Sát cơ trên thân Địa Tiên lập tức cuộn trào, thiếu chút nhịn không được trực tiếp chụp chết Lục Ly. Chẳng qua sau cùng hắn vẫn nhịn lại, Luân Hồi Cung đắc tội không nổi Thí Ma Điện, càng không dám ngỗ nghịch ý chí điện chủ Thí Ma Điện.
Tổng điện chủ Thí Ma Điện chính là thiên hạ đệ nhất nhân, ý chí và uy nghiêm của hắn không dung bất cứ người nào khiêu hấn xâm phạm.
Tròng mắt tên Địa Tiên kia không ngừng lấp lóe, nhất thời có chút tiến thoái lưỡng nan, cứ thế tiếp tục cầm cự. Phía dưới ánh mắt đám người Lục Linh dồn dập sáng lên, không ngờ Lục Ly lại có thể chấn trụ Địa Tiên Cơ gia? Xem ra tình hình lại có chuyển cơ?
- Hừ!
Địa Tiên Cơ gia nghĩ ngợi một lát rồi trùng trùng hừ nói:
- Lục Ly, ngươi không phải đang ở Bắc Mạc ư? Chuyện nơi đây thì liên quan gì đến ngươi? Người Vân Thủy Điện giết con em Cơ gia chúng ta, chẳng lẽ ta không thể trả thù? Việc này không liên quan gì đến ngươi, mau thối lui, nể mặt điện chủ Thí Ma Điện, lão phu không làm khó ngươi!
Lời này của Địa Tiên Cơ gia khiến ánh mắt đám người Lục Linh lần nữa sáng lên, quả nhiên Địa Tiên Cơ gia không dám động tới Lục Ly.
Nghe ngữ khí, có vẻ sau lưng Lục Ly là một võ giả vô cùng cường đại, Lục Linh và rất nhiều người tại trường còn không biết năm chữ điện chủ Thí Ma Điện đại biểu cho cái gì, chỉ mấy tên Nhân Hoàng Thái Dương Cung là có vẻ biết được ít nhiều.
- Đánh rắm!
Lục Ly há có thể thối lui? Hắn chỉ xuống Lục Linh ở phía dưới nói:
- Tỷ tỷ ta chính là Thánh Nữ Vân Thủy Điện, Vân Thủy điện cũng là địa bàn của Lục Ly ta, ngươi dám giết bất cứ người Vân Thủy Điện nào, ta liền lập tức tới địa bàn Luân Hồi Cung các ngươi, gặp tên nào giết tên đó, để xem Luân Hồi Cung các ngươi có dám giết ta không?
Lục Ly bắt đầu giở trò vô lại, dù sao trong vòng mười năm Luân Hồi Cung tuyệt đối không dám công khai động đến hắn, hắn lại có thể một mình tới địa bàn Luân Hồi Cung đại náo. Dù không giết được nhân vật quan trọng của Luân Hồi Cung, song cũng có thể khiến Luân Hồi Cung lần nữa mất hết thể diện.
- Ngươi dám?
Lão giả Cơ gia giận tím mặt, phẫn nộ đến độ râu ria dựng ngược lên, hắn nổi giận đùng đùng nói:
- Tỷ tỷ ngươi là Thánh Nữ Vân Thủy Điện, Vân Thủy Điện chính là địa bàn của ngươi? Nói như vậy nếu sáng mai tỷ tỷ ngươi gia nhập Thái Dương Cung, chẳng phải Thái Dương Cung cũng là địa bàn của ngươi? Ngươi hung hăng càn quấy như vậy, dù có nháo đến Thí Ma Điện, ta cũng dám đánh quan ti này đến cùng.
- Ngươi sai rồi!
Lục Linh đột nhiên mở miệng, chân sau điểm nhẹ, dưới bụng một chiếc Bản Mệnh Châu hiện ra, cứ thế bay vụt lên đứng sừng sững bên người Lục Ly, miệng nói:
- Vân Thủy Điện thật sự chính là địa bàn của ta, không chỉ Vân Thủy Điện, Thiên Lang Sơn Hắc Nguyệt Cung Thiên Liên Giáo đều là thế lực dưới tay ta. Địa bàn của ta đương nhiên cũng là địa bàn của đệ đệ ta, ngươi dám giết người của ta, vì sao đệ đệ ta không thể tới Luân Hồi Cung giết người của các ngươi?
Nhân Trung Chi Hoàng và Lục Địa Thần Tiên, đó là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Nhân Trung Chi Hoàng có mạnh đến mấy thì cũng vẫn chỉ là người, trong khi Lục Địa Thần Tiên lại khác, có thể ghép được với Thần hoặc Tiên, chỉ nghe thôi cũng đã biết không dễ chọc.
Ở Thần Châu đại địa, cảnh giới sai khác như là chênh lệch giữa trời với đất, càng đi lên lại càng rõ ràng. Một tên Quân Hầu Cảnh có thể quét ngang một mảnh Bất Diệt Cảnh, một tên Nhân Hoàng lại có thể quét ngang một mảnh Quân Hầu Cảnh, Địa Tiên cũng tương tự.
Đừng nói phía bọn hắn chỉ có năm tên Nhân Hoàng, dù có cộng thêm hai người Thái Dương Cung cũng không đủ nhìn, thậm chí với loại cường giả Nhân Hoàng sơ kỳ thế này, dù nhiều thêm vài chục tên dự tính cũng chưa hẳn là đối thủ của Địa Tiên.
Lục Linh có trí tuệ thông thiên, có thể biến toàn bộ Vân Châu thành một bàn cờ, biến tất cả thế lực và võ giả nơi đây làm quân cờ.
Nàng có thể đùa bỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay, nhưng vị Địa Tiên này lại không phải quân cờ, mà là người có thể vung tay lật cả bàn cờ.
Hô
Lục Linh khẽ thở ra một ngụm trọc khí, giờ khắc này nàng tựa hồ đã mất đi hết thảy sức lực, cả người suy sụp. Cục này nàng bố trí lâu vậy rồi, hao phí vô số nhân lực vật lực tinh lực, mắt thấy sắp thành công, lại không ngờ sắp thành lại bại.
Nàng đã sớm đoán được Thái Dương Cung cấu kết với Luân Hồi Cung, nhưng đó chỉ là thông đồng trong bóng tối, chứ ngoài mặt Luân Hồi Cung không thể nào lẫn vào sự vụ Vân Châu được, Luân Hồi Cung còn nhìn Vân Châu cỏn con này không vừa mắt.
Lại không ngờ Luân Hồi Cung vừa khéo có một vị Địa Tiên ở Vân Châu, càng không nghĩ tới Luân Hồi Cung vô sỉ đến vậy. Tuỳ tiện tìm một âm mưu hoang đường làm cái cớ cường hành can dự sự vụ Vân Châu, đại thế lực số một Trung Châu, thế mà đến cả mặt mũi đều không cần.
- Lát nữa chính ngươi đào tẩu đi, trận chiến này bại rồi!
Lục Linh đột nhiên quay sang nhìn Lục Ly một cái, nhẹ giọng nói. Đối với Lục Ly, nàng không có bất kỳ ký ức nào, nhưng nàng có thể ẩn ẩn cảm giác được, Lục Ly là người rất quan trọng trong sinh mệnh của nàng, cho nên nàng không hi vọng Lục Ly chết ở chỗ này.
Sau khi vị Địa Tiên kia xuất hiện, hai hàng lông mày Lục Ly một mực nhíu chặt, bó tay hết cách. Địa Tiên quá mạnh, một thân một mình liền có thể diệt sát hết thảy mọi người, dù bọn hắn giãy giụa thế nào, phản kháng ra sao, đều sẽ bị Địa Tiên một tay nện thành thịt vụn.
Nghe được lời này của Lục Linh, thấy được tử chí trong mắt nàng, nét mặt Lục Ly càng lạnh thêm mấy phần. Hắn chỉ ngập ngừng phút chốc, sau đó đột nhiên xé toang ngụy trang trên mặt, lấy ra một ít nước sạch vuốt mặt, tiếp đó...
Hắn vút lên giữa trời, trong tay hiện ra một chiếc ngọc phù màu trắng, cười to mấy tiếng, dùng Long Ngâm thần kỹ quát lớn:
- Sớm từng được thấy sự vô sỉ của Cơ Mộng Điềm, ta tưởng rằng đấy chỉ là thiểu số trong Cơ gia, không ngờ cả thảy người Cơ gia đều không biết xấu hổ như vậy? Lão cẩu Cơ gia, ngươi ngang ngược can dự sự vụ Vân Châu, chẳng lẽ không sợ mười một Vương tộc còn lại tìm tới gây sự?
Long Ngâm thần kỹ rất lợi hại, tiếng quát chấn thiên động địa, khiến màng nhĩ không ít người nhói đau. Võ giả toàn trường đều đình chỉ chiến đấu sau khi Địa Tiên xuất hiện, bốn bề lặng ngắt như tờ, bởi thế tiếng kêu của Lục Ly nghe càng to rõ dị thường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoa
Lục Ly dẫn lên một mảnh xôn xao, rất nhiều người bi phẫn nhìn Địa Tiên Cơ gia. Đây vốn là phân tranh nội bộ của Vân Châu, Luân Hồi Cung nhúng tay vào khiến bọn hắn không khỏi phẫn nộ và bất mãn, huống hồ tên Địa Tiên này còn muốn diệt sát tất cả bọn hắn.
- Tìm chết!
Địa Tiên Cơ gia giận tím mặt, tay khẽ lật, đang định ngưng tụ thủ chưởng phách chết Lục Ly. Lục Ly lại tiến lên trước một bước, bật cười ha hả, phẫn nộ quát:
- Lão cẩu Cơ gia, ngươi nhìn rõ ràng xem ta là ai? Ngươi dám giết ta, Luân Hồi Cung các ngươi liệu có gánh nổi lửa giận từ điện chủ Thí Ma Điện không?
- Ách?
Tay Địa Tiên Cơ gia ngưng lại giữa trời, năm chữ điện chủ Thí Ma Điện khiến hắn có chút chột dạ, hắn tử tế nhìn kỹ Lục Ly một lượt, tròng mắt khẽ co rụt lại, hoảng sợ nói:
- Ngươi là Lục Ly?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả nói:
- Xem như ngươi còn có chút nhãn lực, nếu vừa rồi ngươi dám giết ta, ta lập tức liền bóp nát ngọc phù điện chủ đưa cho. Lấy thần thông của lão nhân gia, dự tính chẳng mất bao lâu liền sẽ đến đây, trong thời gian ngắn như vậy, ngươi dám chắc có thể giết chết tất cả mọi người tại hiện trường, che đậy hoàn toàn sự thể ở chỗ này?
Tay Lục Ly giơ cao ngọc phù, ngọc phù này tự nhiên không phải điện chủ Thí Ma Điện đưa cho hắn, hắn chỉ cầm ra hù dọa Địa Tiên Cơ gia mà thôi. Chỉ cần dọa chạy tên Địa Tiên này, trận chiến ở đây liền không còn biến số nào nữa.
- Lục Ly!
Địa Tiên Cơ gia nghiến răng nghiến lợi rống một tiếng, cái tên Lục Ly này chính là nỗi sỉ nhục của Cơ gia và Luân Hồi Cung, phải biết lúc này đám người Cơ Mộng Điềm các vẫn còn đang bị lưu vong ở Huyết Giới.
Trong Thí Ma Thành, Lục Ly đánh mặt bốn đại thế lực, nhưng điện chủ Thí Ma Điện lại cường hành nhúng tay, Lục Ly toàn thân lui ra, đại điện chủ còn ra mặt bảo vệ Lục Ly mười năm.
Luân Hồi Cung và ba đại thế lực còn lại đành chỉ biết làm kẻ câm ăn hoàng liên, có khổ nói không ra, bị người đánh mặt lại phải chờ đợi mười năm mới có thể trả thù rửa nhục.
Không ngờ, hôm nay lại có dịp chạm mặt Lục Ly ở Vân Châu.
Sát cơ trên thân Địa Tiên lập tức cuộn trào, thiếu chút nhịn không được trực tiếp chụp chết Lục Ly. Chẳng qua sau cùng hắn vẫn nhịn lại, Luân Hồi Cung đắc tội không nổi Thí Ma Điện, càng không dám ngỗ nghịch ý chí điện chủ Thí Ma Điện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tổng điện chủ Thí Ma Điện chính là thiên hạ đệ nhất nhân, ý chí và uy nghiêm của hắn không dung bất cứ người nào khiêu hấn xâm phạm.
Tròng mắt tên Địa Tiên kia không ngừng lấp lóe, nhất thời có chút tiến thoái lưỡng nan, cứ thế tiếp tục cầm cự. Phía dưới ánh mắt đám người Lục Linh dồn dập sáng lên, không ngờ Lục Ly lại có thể chấn trụ Địa Tiên Cơ gia? Xem ra tình hình lại có chuyển cơ?
- Hừ!
Địa Tiên Cơ gia nghĩ ngợi một lát rồi trùng trùng hừ nói:
- Lục Ly, ngươi không phải đang ở Bắc Mạc ư? Chuyện nơi đây thì liên quan gì đến ngươi? Người Vân Thủy Điện giết con em Cơ gia chúng ta, chẳng lẽ ta không thể trả thù? Việc này không liên quan gì đến ngươi, mau thối lui, nể mặt điện chủ Thí Ma Điện, lão phu không làm khó ngươi!
Lời này của Địa Tiên Cơ gia khiến ánh mắt đám người Lục Linh lần nữa sáng lên, quả nhiên Địa Tiên Cơ gia không dám động tới Lục Ly.
Nghe ngữ khí, có vẻ sau lưng Lục Ly là một võ giả vô cùng cường đại, Lục Linh và rất nhiều người tại trường còn không biết năm chữ điện chủ Thí Ma Điện đại biểu cho cái gì, chỉ mấy tên Nhân Hoàng Thái Dương Cung là có vẻ biết được ít nhiều.
- Đánh rắm!
Lục Ly há có thể thối lui? Hắn chỉ xuống Lục Linh ở phía dưới nói:
- Tỷ tỷ ta chính là Thánh Nữ Vân Thủy Điện, Vân Thủy điện cũng là địa bàn của Lục Ly ta, ngươi dám giết bất cứ người Vân Thủy Điện nào, ta liền lập tức tới địa bàn Luân Hồi Cung các ngươi, gặp tên nào giết tên đó, để xem Luân Hồi Cung các ngươi có dám giết ta không?
Lục Ly bắt đầu giở trò vô lại, dù sao trong vòng mười năm Luân Hồi Cung tuyệt đối không dám công khai động đến hắn, hắn lại có thể một mình tới địa bàn Luân Hồi Cung đại náo. Dù không giết được nhân vật quan trọng của Luân Hồi Cung, song cũng có thể khiến Luân Hồi Cung lần nữa mất hết thể diện.
- Ngươi dám?
Lão giả Cơ gia giận tím mặt, phẫn nộ đến độ râu ria dựng ngược lên, hắn nổi giận đùng đùng nói:
- Tỷ tỷ ngươi là Thánh Nữ Vân Thủy Điện, Vân Thủy Điện chính là địa bàn của ngươi? Nói như vậy nếu sáng mai tỷ tỷ ngươi gia nhập Thái Dương Cung, chẳng phải Thái Dương Cung cũng là địa bàn của ngươi? Ngươi hung hăng càn quấy như vậy, dù có nháo đến Thí Ma Điện, ta cũng dám đánh quan ti này đến cùng.
- Ngươi sai rồi!
Lục Linh đột nhiên mở miệng, chân sau điểm nhẹ, dưới bụng một chiếc Bản Mệnh Châu hiện ra, cứ thế bay vụt lên đứng sừng sững bên người Lục Ly, miệng nói:
- Vân Thủy Điện thật sự chính là địa bàn của ta, không chỉ Vân Thủy Điện, Thiên Lang Sơn Hắc Nguyệt Cung Thiên Liên Giáo đều là thế lực dưới tay ta. Địa bàn của ta đương nhiên cũng là địa bàn của đệ đệ ta, ngươi dám giết người của ta, vì sao đệ đệ ta không thể tới Luân Hồi Cung giết người của các ngươi?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro