Bất Diệt Long Đế

Chưa từng nghe...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Vân Vụ Sơn rất nổi danh ở Vân Thủy Vực, sơn mạch này cao ngất dị thường, quanh năm mây mù bao phủ, phong cảnh trên đó cũng tuyệt đẹp, không khác gì tiên cảnh.

Hai đại gia tộc Vân Thủy Điện đều kiến tạo biệt viện ở chỗ này, trước kia rất nhiều nữ quyến cư ngụ trên đây, ngoài ra còn có một ít trẻ nhỏ, bởi vì trên núi có một số Huyền thú, có thể giúp cho bọn trẻ rèn luyện kỹ năng chiến đấu.

Đại chiến diễn ra, Huyền thú trong Vân Vụ Sơn gần như biệt tăm biệt tích, mây mù trên núi lại quá nồng, cộng thêm vị trí đặc thù nằm giữa ba tòa đại thành, tự nhiên liền biến thành nhạc viên cho trinh sát thám báo. Ba đại thế lực phía Ngân Lang Sơn phái tới rất nhiều thám báo tiềm phục ở trên núi, Vân Thủy Điện hết cách, đành cũng phải thám báo ra tiêu diệt, bởi thế chẳng mấy chốc Vân Vụ Sơn đã biến thành chiến trường giữa thám báo hai bên.

Hôm nay, trong Vân Vụ Sơn lại xuất hiện thêm một nhóm khách lạ tới thăm!

Năm người đám Lục Ly tiềm phục lên núi, mới chỉ đi vẻn vẹn một canh giờ đã gặp phải ít nhất mười tiểu đội trinh sát. Bởi vì tình huống bất minh, Dạ Tra không dám loạn giết người, đành phải trước dẫn theo mấy người Mông Thần Lục Ly tránh đi.

Một đường tiến tới, cục diện càng lúc càng gian nan, Dạ Tra đều có chút khổ không thể tả. Nếu so sánh trinh sát với chuột, như vậy Vân Vụ Sơn này quả thực là một ổ chuột, khắp nơi toàn là chuột đồng chuột cống chạy loạn.

Được cái có một phát hiện khiến Dạ Tra Lục Ly không khỏi thở phào!

Chuột trên núi không phải một tổ, mà là hai ổ, hai ổ này còn đang không ngừng đánh nhau. Sau hai lần bắt gặp cảnh trinh sát đôi bên khai chiến, còn tận mắt chứng kiến rất nhiều thi thể. Lục Ly dần yên tâm, hắn vung tay hạ lệnh, nếu thực sự tránh không được, vậy liền trực tiếp giết chết.

Dạ Tra vẫn rất cẩn thận, dù ra tay giết chết mấy tên trinh sát cũng ngụy trang kỹ càng một phen, bằng không một Quân Hầu Cảnh như hắn ra tay, rất dễ dàng nhìn ra sơ hở, phải biết trinh sát song phương có rất ít người là Quân Hầu Cảnh.

Cứ vậy, cả đám vọt thẳng vào sâu trong núi, Dạ Tra nhẹ nhàng tìm đến một sơn động kín đáo. Rất thú vị chính là, trong sơn động cũng có mấy tên thám báo đang ẩn núp, là người phía ba đại thế lực, tất cả đều bị Dạ Tra giết sạch.

- Kha Mang, giao cho ngươi!

Mông Thần phóng thích thần niệm quét nhìn một phen, sau đó liền quyết định hạ trại ở chỗ này, hắn phất tay ra hiệu Kha Mang hành động, lấy ra một ít trận thạch, bắt đầu bố trí huyễn cảnh.

Kha Mang bố trí huyễn cảnh rất nhanh, chỉ sau vẻn vẹn hai nén hương, ngoài cửa động đã tràn ngập mây mù, liếc mắt nhìn qua căn bản thấy không rõ bên trong là sơn động.

- Không sai!

Đợi khi bố trí xong xuôi, thần niệm Mông Thần quét nhìn một phen, hài lòng gật đầu nói:

- Quả nhiên trò giỏi hơn thầy, Kha Mang còn lợi hại hơn cả gia gia ngươi.

Kha Mang khá là hưng phấn, tròng mắt lóe sáng, sắc mặt lại vẫn tương đối câu cẩn, ngại ngùng cười cười.

Thần niệm Lục Ly thăm dò một phen, phát hiện ngoài nhiều chút mây mù ra thì không còn gì quá mức khác thường, trong mắt không khỏi lộ ra một tia nghi hoặc.

Mông Thần nhìn hắn một cái, khẽ cười nói:

- Thánh Chủ, ngươi mà ra ngoài đi dạo, tuyệt đối tìm không thấy cửa động.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Còn có chuyện này.

Lục Ly không tin tà, linh hồn hắn rất mạnh, nhắm mắt lại cũng có thể ra vào được sơn động này, làm sao có thể tìm không thấy cửa động.

Hắn tung người lao vút ra, xuyên qua mây mù ngoài cửa động, đi thẳng tới trước ngàn thước mới lại quay đầu.

- Hả?

Đợi lúc Lục Ly quay đầu nhìn lại, phát hiện cảnh sắc xung quanh đã biến dạng cực lớn, trước kia địa hình phụ cận hết sức gập ghềnh, nay lại hóa thành một mảnh bình địa. Hơn nữa hắn tán phát thần niệm quét vào trong sương mù, song không thăm dò được vị trí sơn động, quan trọng nhất chính là cũng không có cảm ứng được bất kỳ cấm chế ba động nào. Lại thêm trước đây xung quanh rõ ràng còn có một ít tảng đá. Thế mà giờ không thấy cự thạch, cũng không thấy sơn động, trước mặt chỉ là một khối đất bằng.

Lục Ly vẫn không tin tà, sơn động nằm cách ngàn thước ngay trước mặt, sao lại có thể không tìm thấy cửa động? Hắn nhắm mắt lại, không sử dụng thần niệm, cứ thế cất bước đi thẳng về phía trước.

Năm trăm thước, bảy trăm thước, một ngàn thước!

Lục Ly đột nhiên mở mắt, nét mặt chất đầy kinh ngạc, không ngờ lại vẫn chẳng thấy cửa động đâu, tiếp tục đi tới cũng không đụng phải vách đá, sơn động kia cứ thế tan biến một cách hết sức thần kỳ.

- Không thể nào!

Lục Ly mở to hai mắt quan sát bốn phía, lại dạo quanh một lượt, không ngừng thay đổi lộ tuyến. Hang động và vách đá đều thật sự tồn tại, không khả năng bốc hơi đi đâu được, mèo mù đụng chuột chết cũng phải chạm tới mới đúng.

Một chuyện khiến hắn kinh hãi xảy ra.

Hắn đảo quanh phụ cận suốt một nén hương, lại vẫn không tìm thấy vách đá, không vào được cửa động, sơn động kia cứ thế tan biến một cách thần kỳ.

- Thần hồ kỳ kỹ a.

Lục Ly lần nữa kiến thức được đến sự lợi hại của thần thông thiên phú chủng tộc viễn cổ, chẳng qua hắn vẫn không cất tiếng hỏi dò, mà lẳng lặng đứng trong sương mù suy tư.

Vách đá và sơn động không thể đột nhiên tan biến được, hắn đi thẳng tới, sau đó lại quay thẳng trở về, song vẫn không nhìn thấy sơn động, như vậy chỉ có một khả năng!

Lúc quay trở về hắn không đi theo đường thẳng, mà bị huyễn cảnh này ảnh hưởng đến linh hồn, ảnh hưởng đến phán đoán, khiến cảm giác của hắn xảy ra vấn đề.

Thậm chí hắn còn dự đoán vừa rồi mình chỉ đang một mực đảo quanh ở một khu vực nhỏ nào đó thôi.

Nghĩ thông suốt nguyên lý, trong lòng Lục Ly tự có định kế, hắn thả ra Mệnh Luân chậm rãi xoay vòng quanh người, đồng thời không ngừng để Mệnh Luân mở rộng ra ngoài, vách đá ở ngay sát phụ cận, làm thế này tuyệt đối có thể đụng tới được.

- Được rồi, Thánh Chủ, vào đi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng Mông Thần vang lên, Lục Ly thu lại Mệnh Luân, theo tiếng đi đến, nhẹ nhàng tiến vào sơn động.

Mặc dù phá được huyễn cảnh, nhưng đấy là bởi Lục Ly biết sơn động ở ngay phụ cận. Nếu không biết nơi này có vách đá và sơn động thì tuyệt đối đừng hòng tìm ra.

Trong mắt Lục Ly chất đầy dị sắc, nhìn sang Kha Mang nói:

- Thần thông của Kha thiếu tộc trưởng khiến ta đại khai nhãn giới, rất là cường đại, quả thực chưa từng nghe qua a!

- Công tử quá khen.

 Kha Mang khiêm tốn nói:

- Thiên Huyễn Tộc chỉ có thần thông này là lấy được ra tay, rất ít xuất hiện cường giả chiến lực thông thiên, nói cho cùng thì đây chỉ là thần thông phụ trợ, không phải vương đạo a.

Lục Ly không tiếp tục khách sáo với Kha Mang mà quay sang Dạ Tra nói:

- Chuyện tiếp sau giao cho ngươi, đi bắt người, tra khảo tin tức!

- Thánh Chủ an tâm nghỉ ngơi, chuyện này cứ để ta!

Dạ Tra khẽ gật đầu, dẫn theo Tam trưởng lão đi ra, Lục Ly biết có gấp cũng vô dụng, dứt khoát ngồi xếp bằng trong sơn động, tiếp tục tu luyện Huyền lực, ổn định cảnh giới.

Mông Thần cũng tương tự, Kha Mang lại cần phải thời thời khắc khắc chú ý tình huống xung quanh, không thể để cho bất cứ thám báo nào xông tới. Chỉ cần không vào được sơn động, chỉ bằng vào thần niệm dò xét thì trừ phi là Nhân Hoàng, bằng không ai cũng đừng hòng phát hiện ra được bọn hắn.

Gần nửa canh giờ sau, Dạ Tra và Tam trưởng lão lần lượt mang theo một tên trinh sát đi vào, không cần tra khảo, Dạ Tra trực tiếp tiến hành sưu hồn.

Đợi Dạ Tra sưu hồn hoàn tất, Lục Ly mở mắt, Dạ Tra lại lắc đầu tiếp tục đi ra ngoài, Tam trưởng lão cũng tương tự.

Lần này đi ra suốt gần nửa ngày, Dạ Tra và Tam trưởng lão mới mang về một tên trinh sát, chẳng qua trinh sát lần này có tu vi Quân Hầu Cảnh sơ kỳ, hiển nhiên là một tên thủ lĩnh.

Lục Ly có chút căng thẳng, nhìn chằm chằm Dạ Tra sưu hồn, qua nửa canh giờ, tên Quân Hầu Cảnh kia trực tiếp ngã sấp trên đất, linh hồn sụp đổ, đương trường tử vong.

Dạ Tra mở mắt, có chút mỏi mệt, đồng thời cũng khá là thất vọng, thở dài nói:

- Có chút phiền phức, theo như ký ức người này thì thấy, Thánh Nữ là nhân vật thần bí nhất trong Vân Thủy Điện, trong ký ức của hắn, Thánh nữ chỉ xuất hiện hai lần. Một lần là đại lễ phong làm Thánh Nữ, lần thứ hai là nửa năm trước cắt ngang chân một công tử gia tộc Vân Thủy Điện, tên công tử kia còn là đệ tử trực hệ, Quân Hầu Cảnh sơ kỳ! Việc này dẫn lên oanh động rất lớn trong Vân Thủy Điện, khăng khăng cuối cùng lại bị bỏ mặc. Tiếp đó liền là đại chiến diễn ra, hắn không còn nghe được bất cứ tin tức gì về Thánh Nữ nữa.

- Quân Hầu Cảnh sơ kỳ? Không thể nào?

Lục Ly trợn tròn mắt, có thể đánh đứt chân công tử trực hệ Quân Hầu Cảnh, như vậy cảnh giới Lục Linh chí ít cũng phải là Quân Hầu Cảnh? Hơn nữa việc này còn bị bỏ mặc, chẳng lẽ lúc này tỷ tỷ hắn đang có địa vị rất cao ở Vân Thủy Điện?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0