Cửu Trảo Chươ...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
- Huyền thú tam phẩm?
Trong lòng đám người Lục Ly lộp bộp một tiếng, quả nhiên xuất hiện Huyền thú cường đại, nếu chỉ có Huyền thú tam phẩm còn đỡ, một khi xuất hiện Huyền thú tứ phẩm, vậy sẽ là trí mạng.
- Đi!
Hiện tại bọn họ đã là chủ nhân Huyết Sát đảo, có trách nhiệm cần phải thủ hộ Huyết Sát đảo và các đảo phụ cận, đồng thời bảo vệ toàn bộ con dân phụ dung. Có Thiên Đà Tử và Lục Ải Nhân, Huyền thú tam phẩm không khó để giết, còn nếu xuất hiện Huyền thú tứ phẩm, Lục Ly tự nhiên là bó tay hết cách.
Chúng nhân gia tăng tốc độ đến cực hạn, điên cuồng bôn tẩu vào trong. Đảo này rất nhỏ, chỉ nửa nén hương chúng nhân đã tới phụ cận chiến trường.
Một mảnh hỗn độn!
Khắp nơi toàn là hồng thủy, khắp nơi toàn là nạn dân chạy loạn, khắp nơi toàn là lầu các thạch bảo tan hoang, còn có rất nhiều thi thể trôi lơ lửng giữa làn nước. Liễu Di mắt sắc, liếc thấy năm tên hộ vệ Huyết Sát đảo lúc này chính đang tác chiến với Huyền thú cấp thấp ở trong nước.
Cửu trưởng lão sớm một bước dẫn người tới, nơi xa không ngừng truyền đến tiếng quát lớn, tiếng kêu thảm và tiếng quái thú gầm thét, chứng minh Huyền thú tam phẩm đang làm ác ở kia.
- Thiên Đà Tử!
Lục Ly gầm lên một tiếng, Thiên Đà Tử nghĩa bất dung từ, trên thân tràn ra khí tức cường đại, cả người như một thanh lợi kiếm xông tới nơi xa.
- Tộc trưởng, ngươi phụ trách cứu chữa thương binh, sắp xếp cho con dân các bộ lạc rút lui.
Lục Ly xách lấy Kình Thiên Kích, dẫn theo toàn bộ Lục Ải Nhân chạy tới tiền phương, sức chiến đấu của Liễu Di không được, Lục Ly để nàng phụ trách hậu phương.
Bên này địa thế thấp trũng, nước đã quá đỉnh đầu, thực lực Lục Ly và Lục Ải Nhân đều rất cường đại, mượn nhờ đại thụ thạch bảo nhảy vọt, một đường tiến thẳng mà đi.
Chiến trường ngay ở tiền phương, từ xa xa Lục Ly đã thấy được một đám người đang khai chiến với mười mấy con Huyền thú. Những Huyền thú này đều là sinh vật trong nước, nhưng lên lục địa vẫn rất bưu hãn, khắp nơi toàn là thi thể quân hộ vệ Huyết Sát đảo.
Những hộ vệ này đều được Liễu gia bồi dưỡng ra trong khoảng thời gian gần đây, chỉ có chiến lực Huyền Vũ cảnh trung kỳ hậu kỳ, mười mấy con Huyền thú phía tiền phương lại phần lớn đều là nhị phẩm, chết nhiều người như vậy cũng là điều bình thường.
- Hai người các ngươi lưu lại đánh giết Huyền thú.
Lục Ly lưu lại hai tên Lục Ải Nhân trợ giúp đánh giết Huyền thú, bản thân hắn thì dẫn theo năm tên Lục Ải Nhân còn lại tiếp tục tiến về phía trước. Trong khe núi nơi xa, Lục Ly nghe được tiếng gào thét trầm muộn, còn nghe được tiếng hét lớn của Thiên Đà Tử, rõ ràng con Huyền thú tam phẩm đang ở nơi đó.
Có hai tên Lục Ải Nhân gia nhập, bên này sĩ khí Huyết Sát quân tăng nhiều, Lục Ải Nhân tương đương với Hồn Đàm cảnh, đánh giết mười mấy con Huyền thú này không thành vấn đề.
- Khí tức thật cường đại!
Còn chưa tới gần khe núi, Lục Ly đã cảm nhận được một cỗ khí huyết quay cuồng mãnh liệt, còn thấy được mấy chiếc xúc tu cực lớn như vòi rồng vung vẩy giữa không trung.
Chạy lên đỉnh một toàn núi nhỏ, Lục Ly rốt cục thấy được chân thân con Cửu Trảo Chương Ngư kia. Tiền phương không phải một khe núi, mà là một sơn cốc cực lớn, lúc này trong sơn cốc toàn là nước, một con quái vật khổng lồ hơn nửa người chìm ở trong nước, mấy chiếc xúc tu mang theo gai nhọn không ngừng vung vẩy, công kích Lục Ải Nhân và Thiên Đà Tử.
Cửu trưởng lão giấu mình sau một tòa núi nhỏ khác, hắn cũng mang đến mấy tên Lục Ải Nhân, nếu không nhờ mấy tên Lục Ải Nhân này, sợ rằng trên đảo sớm đã không còn người sống.
- Thật cường đại!
Lục Ly quan sát một lúc, trong lòng không khỏi âm thầm kinh hãi, bản thể con Cửu Trảo Chương Ngư này quá lớn, lớn hơn cả hai con voi lớn cộng lại. Chín chiếc xúc tu dài đến mười mấy thước, mặt trên toàn là răng cưa gai nhọn, nhìn khủng bố dị thường.
Oanh!
Một chiếc xúc tu bổ nhào tới núi nhỏ Lục Ly đang đứng, núi nhỏ chấn động, bị đánh ra một rãnh sâu hoắm, Lục Ly nhìn mà không khỏi giật mình. Lực lượng Cửu Trảo Chương Ngư quá kinh khủng, nếu hắn bị chém trúng dù chỉ một lần, sợ rằng cả người đều biến thành thịt nát.
- Đánh chết con Huyền thú này.
Lục Ly vung tay lên, năm tên Lục Ải Nhân sau lưng lao vút tới, tốc độ Lục Ải Nhân rất nhanh, thoáng chốc đã xông vào sơn cốc, như lợi kiếm cắm thẳng vào trong nước.
- Thiên Đà Tử, dẫn dụ Huyền thú cho Lục Ải Nhân công kích.
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử lại cười giễu cợt nói:
- Lục đảo chủ, phòng ngự của Cửu Trảo Chương Ngư này rất cường đại, Lục Ải Nhân không phá được.
Trong tay Thiên Đà Tử xách theo một thanh chiến đao hẹp dài màu vòng, gánh lấy lưng còng nhìn chẳng khác gì lạc đà, tốc độ lại nhanh như gió, hóa thành từng đạo huyễn ảnh chợt tới chợt lui giữa từng tòa núi nhỏ. Chiến đao trong tay hắn thỉnh thoảng lại va chạm với xúc tu chương ngư (bạch tuộc), mỗi lần như thế không ngờ lại đều chẳng thể lưu lại vết thương nào trên xúc tu.
- Để Lục Ải Nhân kiềm chế chương ngư, lão phu đi công kích bản thể nó.
Thiên Đà Tử bạo rống một tiếng, Lục Ly và Cửu trưởng lão phía xa xa lập tức hạ lệnh, để cho Lục Ải Nhân di chuyển tản khắp núi đồng bốn phía, hấp dẫn chú ý từ Cửu Trảo Chương Ngư.
Hưu!
Thiên Đà Tử vọt tới sau mình sau núi, chờ chương ngư bị Lục Ải Nhân hấp dẫn, sau đó lặng lẽ ẩn mình trong hồ nước sơn cốc, tiềm hành về phía bản thể chương ngư.
Xùy
Lúc Thiên Đà Tử sắp tiếp cận bản thể chương ngư, chương ngư đột ngột phát hiện ra, ba chiếc xúc tu hóa thành tàn ảnh đập vào trong nước. Rất nhanh Thiên Đà Tử bay vút ra từ dưới làn nước, chẳng qua làn nước đục ngầu lại bỗng toát ra từng đạo chất lỏng màu xanh biếc, một mảnh thủy vực bị nhuộm thành màu xanh.
- Làm tốt lắm!
Cửu trưởng lão hét lớn, máu Cửu Trảo Chương Ngư có màu xanh, xem ra Thiên Đà Tử đã đánh lén thành công, đả thương đến Cửu Trảo Chương Ngư, chỉ cần Thiên Đà Tử lại đến mấy lần, con chương ngư này liền đi đứt.
- Không sai!
Hôm nay Lục Ly tính là đã được kiến thức chiến lực Thiên Đà Tử, Hồn Đàm cảnh đỉnh phong quả nhiên rất mạnh, tốc độ cực nhanh. Nếu Thiên Đà Tử muốn giết hắn, sợ là hắn ngay cả phản ứng đều không kịp, sẽ bị miểu sát trong nháy mắt.
Thiên Đà Tử lao ra, bổ một đao lên xúc tu chương ngư, mượn lực phản xạ bắn ngược xuống, lần nữa xông vào dưới nước. Rất nhanh lại lần nữa vọt ra, làn nước phía dưới nháy mắt lại đã tuôn ra từng đoàn chất lỏng màu xanh lục.
Thiên Đà Tử sống hơn một trăm tuổi, mặc dù xung kích hơn tám mươi lần Mệnh Luân cảnh đều thất bại, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại rất phong phú. Thân hình hắn không ngừng đảo quanh giữa đám xúc tu, thỉnh thoảng lại cho bản thể chương ngư một đao, rõ ràng là định sống sờ sờ mài chết Huyền thú tam phẩm này.
Nửa nén hương sau, nước hồ trong sơn cốc chuyển hẳn thành màu xanh sẫm, tốc độ công kích của chương ngư bắt đầu chậm dần, Lục Ly và Cửu trưởng lão liếc nhau, trong lòng đại định.
Hưu!
Nơi xa một đạo bóng người bay vụt đến, vọt tới chỗ Cửu trưởng lão bẩm báo một tiếng, Cửu trưởng lão biến sắc quát khẽ với Lục Ly:
- Đảo chủ, trong núi lửa lần nữa phun ra mười mấy con Huyền thú nhị phẩm, Huyền thú nhất phẩm lại càng nhiều, bên này giao cho Thiên Đà Tử, chúng ta qua đó trấn áp.
- Được!
Lục Ly khẽ gật đầu, triệu hồi Lục Ải Nhân trở về, dặn dò Thiên Đà Tử một tiếng, sau đó xông tới mảnh núi đồi phía bên trái.
Trong phiến núi đồi kia toàn là nước hồ cuộn trào mãnh liệt, bên trong ẩn ẩn có thể nhìn thấy rất nhiều sinh vật cấp thấp, Lục Ly không khỏi càng thêm nghi hoặc.
Núi lửa không phun nham tương, lại phun nước? Việc này thực sự quá quỷ dị.
Địa thế hòn đảo không tính quá cao, nhưng so với Thiên Đảo Hồ thì cao rất nhiều. Nước chảy chỗ trũng, nếu là nước Thiên Đảo Hồ, làm sao có thể phun ra từ chỗ này, nếu vậy thì nước đến từ đâu?
Bôn tẩu hơn mười dặm, Lục Ly thấy được một tòa núi lửa không tính quá cao, cũng không tính quá lớn. Lúc này từ trong miệng núi lửa kia chính đang phun ra từng luồng cột nước cực lớn, trong cột nước ẩn ẩn có thể thấy được một ít Huyền thú bị phun ra theo.
- Nước lớn thế này? Ở đâu ra?
Đây căn bản không thể là nước Thiên Đảo Hồ, hơn nữa nước phun ra không mang theo sương mù, điều này chứng tỏ cũng không phải tiền triệu cho núi lửa phun trào, bên trong núi lửa không khả năng có nhiều nước như vậy được.
Không phải nước Thiên Đảo Hồ, chẳng lẽ nước này là từ một thế giới khác phun ra?
Lục Ly nghĩ không thông, lượng Huyền thú bị phun ra quá nhiều, hắn đã không có thời gian đi nghĩ kỹ, nhất định phải lập tức thanh lý. Con dân bộ lạc trên đảo vẫn chưa hoàn toàn chuyển di, một khi khuếch tán, chính là một trận hạo kiếp.
Trong lòng đám người Lục Ly lộp bộp một tiếng, quả nhiên xuất hiện Huyền thú cường đại, nếu chỉ có Huyền thú tam phẩm còn đỡ, một khi xuất hiện Huyền thú tứ phẩm, vậy sẽ là trí mạng.
- Đi!
Hiện tại bọn họ đã là chủ nhân Huyết Sát đảo, có trách nhiệm cần phải thủ hộ Huyết Sát đảo và các đảo phụ cận, đồng thời bảo vệ toàn bộ con dân phụ dung. Có Thiên Đà Tử và Lục Ải Nhân, Huyền thú tam phẩm không khó để giết, còn nếu xuất hiện Huyền thú tứ phẩm, Lục Ly tự nhiên là bó tay hết cách.
Chúng nhân gia tăng tốc độ đến cực hạn, điên cuồng bôn tẩu vào trong. Đảo này rất nhỏ, chỉ nửa nén hương chúng nhân đã tới phụ cận chiến trường.
Một mảnh hỗn độn!
Khắp nơi toàn là hồng thủy, khắp nơi toàn là nạn dân chạy loạn, khắp nơi toàn là lầu các thạch bảo tan hoang, còn có rất nhiều thi thể trôi lơ lửng giữa làn nước. Liễu Di mắt sắc, liếc thấy năm tên hộ vệ Huyết Sát đảo lúc này chính đang tác chiến với Huyền thú cấp thấp ở trong nước.
Cửu trưởng lão sớm một bước dẫn người tới, nơi xa không ngừng truyền đến tiếng quát lớn, tiếng kêu thảm và tiếng quái thú gầm thét, chứng minh Huyền thú tam phẩm đang làm ác ở kia.
- Thiên Đà Tử!
Lục Ly gầm lên một tiếng, Thiên Đà Tử nghĩa bất dung từ, trên thân tràn ra khí tức cường đại, cả người như một thanh lợi kiếm xông tới nơi xa.
- Tộc trưởng, ngươi phụ trách cứu chữa thương binh, sắp xếp cho con dân các bộ lạc rút lui.
Lục Ly xách lấy Kình Thiên Kích, dẫn theo toàn bộ Lục Ải Nhân chạy tới tiền phương, sức chiến đấu của Liễu Di không được, Lục Ly để nàng phụ trách hậu phương.
Bên này địa thế thấp trũng, nước đã quá đỉnh đầu, thực lực Lục Ly và Lục Ải Nhân đều rất cường đại, mượn nhờ đại thụ thạch bảo nhảy vọt, một đường tiến thẳng mà đi.
Chiến trường ngay ở tiền phương, từ xa xa Lục Ly đã thấy được một đám người đang khai chiến với mười mấy con Huyền thú. Những Huyền thú này đều là sinh vật trong nước, nhưng lên lục địa vẫn rất bưu hãn, khắp nơi toàn là thi thể quân hộ vệ Huyết Sát đảo.
Những hộ vệ này đều được Liễu gia bồi dưỡng ra trong khoảng thời gian gần đây, chỉ có chiến lực Huyền Vũ cảnh trung kỳ hậu kỳ, mười mấy con Huyền thú phía tiền phương lại phần lớn đều là nhị phẩm, chết nhiều người như vậy cũng là điều bình thường.
- Hai người các ngươi lưu lại đánh giết Huyền thú.
Lục Ly lưu lại hai tên Lục Ải Nhân trợ giúp đánh giết Huyền thú, bản thân hắn thì dẫn theo năm tên Lục Ải Nhân còn lại tiếp tục tiến về phía trước. Trong khe núi nơi xa, Lục Ly nghe được tiếng gào thét trầm muộn, còn nghe được tiếng hét lớn của Thiên Đà Tử, rõ ràng con Huyền thú tam phẩm đang ở nơi đó.
Có hai tên Lục Ải Nhân gia nhập, bên này sĩ khí Huyết Sát quân tăng nhiều, Lục Ải Nhân tương đương với Hồn Đàm cảnh, đánh giết mười mấy con Huyền thú này không thành vấn đề.
- Khí tức thật cường đại!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn chưa tới gần khe núi, Lục Ly đã cảm nhận được một cỗ khí huyết quay cuồng mãnh liệt, còn thấy được mấy chiếc xúc tu cực lớn như vòi rồng vung vẩy giữa không trung.
Chạy lên đỉnh một toàn núi nhỏ, Lục Ly rốt cục thấy được chân thân con Cửu Trảo Chương Ngư kia. Tiền phương không phải một khe núi, mà là một sơn cốc cực lớn, lúc này trong sơn cốc toàn là nước, một con quái vật khổng lồ hơn nửa người chìm ở trong nước, mấy chiếc xúc tu mang theo gai nhọn không ngừng vung vẩy, công kích Lục Ải Nhân và Thiên Đà Tử.
Cửu trưởng lão giấu mình sau một tòa núi nhỏ khác, hắn cũng mang đến mấy tên Lục Ải Nhân, nếu không nhờ mấy tên Lục Ải Nhân này, sợ rằng trên đảo sớm đã không còn người sống.
- Thật cường đại!
Lục Ly quan sát một lúc, trong lòng không khỏi âm thầm kinh hãi, bản thể con Cửu Trảo Chương Ngư này quá lớn, lớn hơn cả hai con voi lớn cộng lại. Chín chiếc xúc tu dài đến mười mấy thước, mặt trên toàn là răng cưa gai nhọn, nhìn khủng bố dị thường.
Oanh!
Một chiếc xúc tu bổ nhào tới núi nhỏ Lục Ly đang đứng, núi nhỏ chấn động, bị đánh ra một rãnh sâu hoắm, Lục Ly nhìn mà không khỏi giật mình. Lực lượng Cửu Trảo Chương Ngư quá kinh khủng, nếu hắn bị chém trúng dù chỉ một lần, sợ rằng cả người đều biến thành thịt nát.
- Đánh chết con Huyền thú này.
Lục Ly vung tay lên, năm tên Lục Ải Nhân sau lưng lao vút tới, tốc độ Lục Ải Nhân rất nhanh, thoáng chốc đã xông vào sơn cốc, như lợi kiếm cắm thẳng vào trong nước.
- Thiên Đà Tử, dẫn dụ Huyền thú cho Lục Ải Nhân công kích.
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử lại cười giễu cợt nói:
- Lục đảo chủ, phòng ngự của Cửu Trảo Chương Ngư này rất cường đại, Lục Ải Nhân không phá được.
Trong tay Thiên Đà Tử xách theo một thanh chiến đao hẹp dài màu vòng, gánh lấy lưng còng nhìn chẳng khác gì lạc đà, tốc độ lại nhanh như gió, hóa thành từng đạo huyễn ảnh chợt tới chợt lui giữa từng tòa núi nhỏ. Chiến đao trong tay hắn thỉnh thoảng lại va chạm với xúc tu chương ngư (bạch tuộc), mỗi lần như thế không ngờ lại đều chẳng thể lưu lại vết thương nào trên xúc tu.
- Để Lục Ải Nhân kiềm chế chương ngư, lão phu đi công kích bản thể nó.
Thiên Đà Tử bạo rống một tiếng, Lục Ly và Cửu trưởng lão phía xa xa lập tức hạ lệnh, để cho Lục Ải Nhân di chuyển tản khắp núi đồng bốn phía, hấp dẫn chú ý từ Cửu Trảo Chương Ngư.
Hưu!
Thiên Đà Tử vọt tới sau mình sau núi, chờ chương ngư bị Lục Ải Nhân hấp dẫn, sau đó lặng lẽ ẩn mình trong hồ nước sơn cốc, tiềm hành về phía bản thể chương ngư.
Xùy
Lúc Thiên Đà Tử sắp tiếp cận bản thể chương ngư, chương ngư đột ngột phát hiện ra, ba chiếc xúc tu hóa thành tàn ảnh đập vào trong nước. Rất nhanh Thiên Đà Tử bay vút ra từ dưới làn nước, chẳng qua làn nước đục ngầu lại bỗng toát ra từng đạo chất lỏng màu xanh biếc, một mảnh thủy vực bị nhuộm thành màu xanh.
- Làm tốt lắm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cửu trưởng lão hét lớn, máu Cửu Trảo Chương Ngư có màu xanh, xem ra Thiên Đà Tử đã đánh lén thành công, đả thương đến Cửu Trảo Chương Ngư, chỉ cần Thiên Đà Tử lại đến mấy lần, con chương ngư này liền đi đứt.
- Không sai!
Hôm nay Lục Ly tính là đã được kiến thức chiến lực Thiên Đà Tử, Hồn Đàm cảnh đỉnh phong quả nhiên rất mạnh, tốc độ cực nhanh. Nếu Thiên Đà Tử muốn giết hắn, sợ là hắn ngay cả phản ứng đều không kịp, sẽ bị miểu sát trong nháy mắt.
Thiên Đà Tử lao ra, bổ một đao lên xúc tu chương ngư, mượn lực phản xạ bắn ngược xuống, lần nữa xông vào dưới nước. Rất nhanh lại lần nữa vọt ra, làn nước phía dưới nháy mắt lại đã tuôn ra từng đoàn chất lỏng màu xanh lục.
Thiên Đà Tử sống hơn một trăm tuổi, mặc dù xung kích hơn tám mươi lần Mệnh Luân cảnh đều thất bại, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại rất phong phú. Thân hình hắn không ngừng đảo quanh giữa đám xúc tu, thỉnh thoảng lại cho bản thể chương ngư một đao, rõ ràng là định sống sờ sờ mài chết Huyền thú tam phẩm này.
Nửa nén hương sau, nước hồ trong sơn cốc chuyển hẳn thành màu xanh sẫm, tốc độ công kích của chương ngư bắt đầu chậm dần, Lục Ly và Cửu trưởng lão liếc nhau, trong lòng đại định.
Hưu!
Nơi xa một đạo bóng người bay vụt đến, vọt tới chỗ Cửu trưởng lão bẩm báo một tiếng, Cửu trưởng lão biến sắc quát khẽ với Lục Ly:
- Đảo chủ, trong núi lửa lần nữa phun ra mười mấy con Huyền thú nhị phẩm, Huyền thú nhất phẩm lại càng nhiều, bên này giao cho Thiên Đà Tử, chúng ta qua đó trấn áp.
- Được!
Lục Ly khẽ gật đầu, triệu hồi Lục Ải Nhân trở về, dặn dò Thiên Đà Tử một tiếng, sau đó xông tới mảnh núi đồi phía bên trái.
Trong phiến núi đồi kia toàn là nước hồ cuộn trào mãnh liệt, bên trong ẩn ẩn có thể nhìn thấy rất nhiều sinh vật cấp thấp, Lục Ly không khỏi càng thêm nghi hoặc.
Núi lửa không phun nham tương, lại phun nước? Việc này thực sự quá quỷ dị.
Địa thế hòn đảo không tính quá cao, nhưng so với Thiên Đảo Hồ thì cao rất nhiều. Nước chảy chỗ trũng, nếu là nước Thiên Đảo Hồ, làm sao có thể phun ra từ chỗ này, nếu vậy thì nước đến từ đâu?
Bôn tẩu hơn mười dặm, Lục Ly thấy được một tòa núi lửa không tính quá cao, cũng không tính quá lớn. Lúc này từ trong miệng núi lửa kia chính đang phun ra từng luồng cột nước cực lớn, trong cột nước ẩn ẩn có thể thấy được một ít Huyền thú bị phun ra theo.
- Nước lớn thế này? Ở đâu ra?
Đây căn bản không thể là nước Thiên Đảo Hồ, hơn nữa nước phun ra không mang theo sương mù, điều này chứng tỏ cũng không phải tiền triệu cho núi lửa phun trào, bên trong núi lửa không khả năng có nhiều nước như vậy được.
Không phải nước Thiên Đảo Hồ, chẳng lẽ nước này là từ một thế giới khác phun ra?
Lục Ly nghĩ không thông, lượng Huyền thú bị phun ra quá nhiều, hắn đã không có thời gian đi nghĩ kỹ, nhất định phải lập tức thanh lý. Con dân bộ lạc trên đảo vẫn chưa hoàn toàn chuyển di, một khi khuếch tán, chính là một trận hạo kiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro