Bất Diệt Long Đế

Đạp bằng Huyê...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Người trong cuộc mơ hồ, kẻ đứng ngoài lại thấy được rõ ràng!

Người Liễu gia hãm thân trong cục, tròng mắt đều bị lợi ích che đậy, chỉ nghĩ đến sau khi giành được Huyết Sát đảo thì sẽ phát triển thế nào, lớn mạnh ra sao, kiếm được bao nhiêu Huyền Tinh?

Có lẽ cũng có người nghĩ đến khả năng xấu nhất, nhưng đối mặt với lợi ích quá lớn, bọn hắn tự động ném trừ cách nghĩ không tốt kia.

Trong mắt bọn họ, phía Huyết Cừu đã chỉ còn lại ba tên Hồn Đàm cảnh, trong khi bên này có tận tám tên Lục Ải Nhân. Huyết Cừu trong tình thế biết rõ không địch lại, một năm bọn hắn lại đưa ra nhiều Huyền Tinh như vậy, hơn nữa cũng chỉ cần thuê Huyết Sát đảo một năm, làm sao đám người Huyết Cừu có thể không đáp ứng?

Lục Ly không phải Liễu gia, chí ít trong lòng hắn chưa bao giờ xem mình là người Liễu gia. Bởi thế Liễu gia có thể thu được bao lớn lợi ích, hắn đều không quá quan tâm, Liễu gia chỉ là nơi hắn tạm thời nghỉ chân mà thôi.

Lục Ly rất tỉnh táo, suy xét từ góc độ toàn cục, trước kia hắn không phải rất thích tự hỏi, bởi vì mọi thứ đã có Lục Linh nghĩ giúp hắn. Lục Linh bị mang đi Thanh Châu, Lục Ly theo đó dần trưởng thành lên nhiều, nghĩ tới chuyện gì cũng quen với động não, vén mở mây mù nhìn ra bản chất.

Hắn đứng từ góc độ Huyết Cừu suy xét vấn đề, Huyết Sát đảo là căn bản của Huyết Cừu, đối phương đã kinh doanh nơi này hơn mười năm, mất đi Huyết Sát đảo, hắn còn lại được gì?

Huyết Cừu có thể quật khởi ở Thiên Đảo Hồ, bản thân nhất định là người thông minh tuyệt đỉnh. Nếu nhường ra Huyết Sát đảo, Liễu gia liền có thể khoái tốc lớn mạnh, đến lúc đó địa vị bọn hắn và Liễu gia sẽ xoay chiều, Liễu gia chiếm cứ vị thế chủ đạo, muốn đi muốn ở hay muốn diệt bọn hắn đều là do Liễu gia định đoạt …

Mục đích Huyết Cừu phát động cuộc chiến này là gì?

Chính là muốn được đến bí phương bồi dưỡng Huyết Trùng thảo của Liễu gia, nếu hắn nhường ra Huyết Sát đảo rồi thì sao? Bí phương vĩnh viễn sẽ không chiếm được, ngược lại lúc nào cũng có thể bị Liễu gia diệt vong.

Bởi thế trừ phi Huyết Cừu là đứa ngốc, bằng không tuyệt đối sẽ không nhường ra Huyết Sát đảo.

Như vậy vấn đề tới, vì sao Huyết Cừu phải muốn đi ra đàm phán, vì sao phải giả bộ như đang nghiêm túc cân nhắc?

Lời giải thích duy nhất chính là kéo dài thời gian!

Kéo dài thời gian để làm gì? Đương nhiên là chờ đợi quân cứu viện, phía ngoài Huyết Sát đảo không thấy chiến thuyền nào, không cần phải nói cũng đoán được, nhất định là đã ra ngoài tìm kiếm viện binh. Huyết Cừu kinh doanh ở đây vài chục năm, nếu tiêu tốn đại giá cực lớn, nhất định có thể mời được một ít viện quân.

- A?

Sau khi nghe xong Lục Ly giải thích, nụ cười trên khuôn mặt Liễu Di tan biến, thay vào đó là vẻ kinh hãi, nàng hít mấy hơi thật sâu để bản thân tỉnh táo lại. Sau đó tử tế phân tích một phen, sắc mặt dần tái nhợt, lời này của Lục Ly … tựa hồ … rất có lý!

Liễu Di không dám làm chủ, lập tức gọi tới đám người Thất trưởng lão, sau đó giảng thuật lại một lượt những gì Lục Ly vừa nói.

Nghe xong Cửu trưởng lão trực tiếp khoát tay nói:

- Viện quân? Không thể nào, theo ta điều tra quan hệ giữa Huyết Cừu và mấy thế lực tam phẩm phụ cận đều không hề tốt đẹp, thậm chí gần đây còn từng khai chiến với Hắc Hồ đảo, không khả năng, không khả năng!

Lục Ly khẽ cười, châm biếm nói:

- Mấy năm nay ngươi làm trưởng lão đều là vô dụng sao? Giữa thế lực với nhau làm gì có bạn bè hay địch thủ vĩnh cửu? Đồ ngu!

Cửu trưởng lão nổi giận, Thất trưởng lão lại khoát tay nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Lão Cửu, đủ rồi! Lục Ly nói không sai. Giữa thế lực với nhau không có bạn bè hay địch thủ vĩnh cửu, chỉ có lợi ích là vĩnh cửu. Việc này … để ta suy nghĩ thật kỹ.

Thất trưởng lão cũng tỉnh thần, nhắm mắt lại suy nghĩa, một nén hương sau hắn đột nhiên mở mắt, quát lớn nói:

- Lộc lão tam, lập tức dẫn người đi hồ vực phụ cận thăm dò, xem xem liệu có viện quân không?

Nghe xong, Lộc trưởng lão lập tức dẫn theo mấy người hóa thành tàn ảnh trực tiếp xông vào trong nước, lấy tốc độ nhanh nhất tiềm phục ra bốn phương tám hướng.

Sắc mặt Thất trưởng lão cũng có vẻ ngưng trọng dị thường, hắn quét nhìn đám trưởng lão nói:

- Quả thực có vấn đề, Huyết Cừu tính tình cương liệt, hắn khổ sở đánh xuống địa bàn Huyết Sát đảo, không khả năng dễ dàng nhường lại như vậy. Hắn là loại người thà làm ngọc nát không làm ngói lành, vấn đề không nhỏ, không chừng suy đoán của Lục Ly là đúng.

Cửu trưởng lão một mực luôn lấy Thất trưởng lão làm đầu, nghe vậy không khỏi hoảng thần, hỏi:

- Thất ca, vậy giờ chúng ta làm thế nào?

Thất trưởng lão đảo mắt nhìn sang Lục Ly, Lục Ly lại nhắm mắt mặc kệ, tiếp tục khôi phục thể lực và tinh lực.

Thất trưởng lão trầm tư một lát rồi nói:

- Đợi, đợi Lộc lão tam thăm dò trở về rồi tính.

Nguyên một đám trưởng lão ai nấy đều khoanh chân ngồi xuống, sắc mặt ngưng trọng, hoàn toàn không còn vẻ gì là hưng phấn.

Chúng nhân chờ đợi trong lo lắng bất an, gần nửa canh giờ sau, Lộc trưởng lão trở về, như một lưỡi kiếm sắc bén xông lên chiến thuyền, cả người ướt sũng tiến vào khoang thuyền nói:

- Xảy ra chuyện rồi, mặt bắc cách ba mươi dặm tới ba chiếc chiến thuyền, ta không dám lại gần, chẳng qua trên thuyền có không ít người.

Bá bá bá!

Nguyên đám trưởng lão đều biến sắc, dù thám báo ở mấy hướng khác còn chưa trở về, nhưng phỏng đoán của Lục Ly đã ứng nghiệm, Huyết Cừu quả nhiên đang câu giờ, chờ đợi viện quân.

- Thất ca, làm thế nào?

Mấy người Cửu trưởng lão vây kín quanh Thất trưởng lão, chờ đợi hắn đưa ra quyết định. Vốn Liễu Di là tộc trưởng, nhưng thời khắc này Liễu Di đều luống cuống, càng đừng nói tới người khác.

Thất trưởng lão có chút ngập ngừng bất định, hắn liếc nhìn chúng nhân một vòng rồi nói:

- Hay là lui về tử thủ Huyết Long Đảo?

Trên Huyết Long Đảo có cấm chế do bọn hắn bố trí, trong sương mù sức sát thương của Lục Ải Nhân sẽ càng lớn. Nếu có thể đánh lui viện quân Huyết Cừu mời tới, chí ít Liễu gia vẫn có thể giữ vững Huyết Long Đảo, sau đó lại chầm chậm mưu đồ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ngu xuẩn!

Lục Ly đột nhiên mở mắt, tinh lực và thể lực hắn đã khôi phục gần đến đỉnh phong, ánh mắt băng lãnh quét qua chúng nhân nói:

- ĐI về chỉ có con đường chết, Huyết Cừu có thể mời tới viện quân, khẳng định là đã tiêu tốn đại giá cực lớn, nếu không diệt được Liễu gia hắn làm sao hồi vốn? Dù chúng ta có thể thủ vững một đợt công kích, Huyết Cừu tuyệt đối cũng sẽ dốc ra hết toàn bộ gia sản Huyết Sát đảo, mời tới càng nhiều viện quân. Giả như đối phương xuất động sáu bảy tên cường giả Hồn Đàm cảnh, các ngươi thủ kiểu gì?

- Cái này

Chúng nhân ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều có chút tiến thoái lưỡng nan, Lục Ly lại nhấc lên Kình Thiên Kích, quát lạnh nói:

- Còn do dự gì nữa? Giờ chỉ có một cách đó là giết vào Huyết Sát đảo, diệt đi Huyết Sát bang. Chỉ cần chúng ta giết được đám người Huyết Cừu, chiếm lĩnh Huyết Sát Đảo trước khi viện quân tới nơi. Viện quân tới thế nào, chúng ta đưa chúng trở về như thế!

- Đúng!

Thất trưởng lão đột ngột đứng dậy, câu nói sau cùng của Lục Ly đã đánh thức hắn. Chỉ cần giết chết đám người Huyết Cừu, chiếm lĩnh Huyết Sát đảo, bọn hắn hoàn toàn có thể lấy ra một ít điều kiện thích hợp, đàm phán với các hòn đảo phụ cận, để bọn họ lui về.

- Giết!

Thất trưởng lão hạ lệnh tổng tiến công, trên mặt tất cả trưởng lão bao gồm Liễu Di đều lộ rõ vẻ quyết tâm, nếu không thể thắng trận chiến này, Huyết Sát đảo liền là nơi táng thân của bọn hắn.

Hai chiến thuyền lập tức khởi động áp sát Huyết Sát đảo, hơn một trăm hai mươi người bao gồm cả Lục Ải Nhân đồng loạt xông tới thành bảo Huyết Sát đảo.

Thất trưởng lão lệnh mười tên Huyền Vũ cảnh đi trước dò đường, mặt sau là Lục Ly và đám trưởng lão, tám tên Lục Ải Nhân theo ở sau lưng, nguyên một đám đằng đằng sát khí đằng đằng cuồng chạy mà tới.

….

Có một điều đám người Lục Ly không biết chính là, trên không trung phía bắc Huyết Sát đảo ngừng lại một cỗ chiến xa vàng óng. Chiến xa này tương tự như mấy chiếc chiến xa ở trận chiến Vũ Lăng thành khi trước, cũng mở ra cấm chế, người phía dưới căn bản không nhìn thấy, cũng không cảm giác được.

- Còn không tính quá ngu.

Trong chiến xa truyền ra một tiếng nói hờ hững, trên chiến xa chỉ có hai người, một đại mỹ nhân thiên kiều bá mị đang ngồi, một lão đầu râu tóc trắng xóa đang đứng. Nếu Lục Ly Liễu Di có thể nhìn thấy hai người này, lập tức liền sẽ nhận ra.

Yên phu nhân và Bạch quản sự.

Lúc hừng đông khi phía Huyết Long Đảo vừa khai chiến, chiến xa này đã đến đây, chẳng qua một mực mở ra cấm chế, người phía dưới không phát giác ra được.

Bạch quản sự nhìn xuống đám người Liễu gia đang lao vút về phía Huyết Sát đảo, lại nhìn thoáng qua nơi xa, phát hiện có ba chấm đen nhỏ, hắn khẽ nhướng mày nói:

- Phu nhân, trận chiến này đám người Lục Ly rất khó thắng a.

Yên phu nhân khoác một bộ váy hoa màu tím nhạt, trong ngực ôm lấy một con sủng vật nhỏ màu đen, tay ngọc khẽ vỗ về da lông sủng vật, lắc đầu nói:

- Cái gì gọi là rất khó thắng? Người Hắc Hồ đảo Thất Sát đảo và Ác Ma đảo đều tới, bọn hắn thắng được mới là lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0