Đổi trắng tha...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
- Không nói những cái khác?
Khóe miệng Lục Ly lộ ra một tia đùa cợt, lúc này hắn đã có thể khẳng định tên Dương trưởng lão này là người tứ đại thế lực. Hắn không nói chuyện xảy ra ở trong tiểu chiến trường, một lòng tránh nặng tìm nhẹ, chỉ nói tới chuyện Lục Ly khiêu khích Thí Ma Điện, đây rõ ràng là có ý muốn che chở cho đám Cơ Mộng Điềm Dương Hiên.
Tròng mắt hắn thoáng khẽ lấp lánh, đảo mắt nhìn sang Dương trưởng lão hỏi:
- Sao lại không nói những cái khác? Hay là để ta nói cho mọi người xem rốt cục ta đã phạm vào tội gì?
Lục Ly thoáng ngừng một lát, lại không đợi Dương trưởng lão đáp lời, lập tức lớn tiếng nói ra:
- Ta loạn giết vô tội trong tiểu thế giới, đồ sát mấy trăm đồng bào Nhân tộc. Cầm tù tiểu thư Luân Hồi Cung Cơ Mộng Điềm, thiếu tộc trưởng U Minh Giáo Dương Hiên, công tử Lục gia Lục Toan Lục Nghê, tiểu thư Bách Hoa Các Điệp Phi Vũ. Đồng thời tra tấn ngược đãi các nàng rất nhiều ngày, khiến cho tứ đại thế lực mất hết thể diện.
- Một tên tiểu võ giả không chút bối cảnh, không chút chỗ dựa, lại dám cả gan khiêu khích tứ đại thế lực, còn dám khiêu khích Thí Ma Điện, thủ hộ thần của Nhân tộc. Lục Ly ta quả thật đáng nên thiên đao vạn quả, đáng nên xử tử lăng trì.
- Chẳng qua …
Ngữ điệu Lục Ly đột nhiên dâng trào:
- Ta giết người của Luân Hồi Cung Bách Hoa Các Lục gia U Minh Giáo, nhưng Dương Hiên Cơ Mộng Điềm Lục Toan Lục Nghê Điệp Phi Vũ cũng giết người của Linh Lung Các, còn tàn sát không ít đồng bào Nhân tộc. Bọn hắn nhiều lần muốn giết ta, nếu các ngươi muốn giết ta, vậy cũng mong xử tử cả năm người kia, nếu không... Ta không phục!
Ba tiếng sau cùng, Lục Ly đề thăng âm lượng, còn cố ý ngân dài, không ngừng vang vọng trong đại điện, khiến cho một ít trưởng lão biến sắc.
Lục Ly lấy lui làm tiến, kéo luôn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan xuống nước.
Đúng là hắn đã giết một ít võ giả Nhân tộc, bọn Cơ Nộ Dương Kỳ muốn vây giết Khương Khinh Linh, hơn hai trăm người kia đều bị hắn chém giết. Nhưng mấy chục người Khương Khinh Linh và Khương Hỗ dẫn theo khi ấy cũng bị bọn Cơ Nộ giết hại, hơn nữa đám Cơ Mộng Điềm Lục Toan còn hai lần mưu hại hắn và Khương Khinh Linh, mấy người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư đều biết chuyện này, làm sao có thể đổi trắng thay đen được?
Nếu cứ dựa theo thiết luật của Thí Ma Điện, Lục Ly đáng chết, nhưng đám Cơ Mộng Điềm Lục Toan cũng đáng chết. Có thể kéo theo mấy người kia bồi táng cùng, Lục Ly liền vừa lòng thỏa ý.
Lục Ly lần nữa dẫn lên náo động trong đại điện, cũng không biết những người này là không biết rõ tình hình, hay là cố ý ồn ào, để sự tình náo lớn.
Tròng mắt Nhị điện chủ lấp lóe lãnh quang, quét mắt nhìn sang Dương trưởng lão hỏi:
- Sự tình đã điều tra rõ ràng chưa?
Thần sắc trên mặt Dương trưởng lão không chút ba động, nhìn về phía Nhị điện chủ chắp tay nói:
- Đã điều tra rõ ràng, Lục Ly và mấy người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Lục Nghê Dương Hiên Điệp Phi Vũ phát sinh xung đột trong tiểu chiến trường. Lục Ly lợi dụng Man Thần Đỉnh nhốt mấy người kia vào bên trong, tra tấn hơn một tháng, thẳng đến vừa rồi mới được Long trưởng lão giải cứu ra. À... Lúc phát sinh xung đột, song phương đều có tử thương.
Dương trưởng lão giải thích rất hời hợt, rõ ràng là có ý muốn tẩy thoát tội lỗi cho đám người Cơ Mộng Điềm.
- Đánh rắm!
Nghe xong, Lục Ly không khỏi giận tím mặt, chỉ vào Dương trưởng lão nói:
- Vị trưởng lão này, đấy mà gọi là điều tra rõ ràng? Lời này của ngươi quả thực không phân phải trái, đổi trắng thay đen. Hôm nay có nhiều đại nhân tiền bối như vậy tại trường, hay là... Gọi tất cả bọn họ tới, đối chất đương trường? Ngươi dám không?
- Tìm chết!
Dương trưởng lão quát lạnh một tiếng, cả giận nói:
- Lục Ly, ngươi còn dám ăn nói ngông cuồng, nhục mạ trưởng lão, có tin bản tọa giết ngươi đương trường không?
- Được!
Đúng lúc này, trưởng lão chấp pháp nãy giờ một mực không nói gì đột nhiên mở miệng. Hắn lạnh lùng quét mắt nhìn sang bên này, trầm giọng nói:
- Nếu sự tình đã có nghi điểm, vậy thì phải tra cho rõ ràng mới được. Hôm nay mọi người đều ở đây, có thể đương trường thẩm vấn, là đen hay trắng, có tội hay không, đợi khi làm rõ hẵng định tội cũng không muộn.
Hoa
Vừa rồi trong đại điện chỉ mấy lần phát ra tiếng hô khe khẽ, lần này lại ồ lên huyên náo.
Trưởng lão chấp pháp là đệ nhất nhân ngay dưới ba vị điện chủ, bình thường sự vụ ở Thí Ma Điện gần như đều do trưởng lão chấp pháp một tay xử lý, chức cao quyền trọng, lời hắn nói ra rất có sức nặng, chúng nhân tại trường không thể không coi trọng.
Thật ra cục diện này đã nằm trong dự liệu của rất nhiều người, Lục Ly cầm tù ngược đãi một đám công tử tiểu thư của tứ đại thế lực, tứ đại thế lực vận dụng quan hệ và sức ảnh hưởng, ý đồ giết chết Lục Ly.
Giờ trưởng lão chấp pháp đột nhiên nhúng tay, đây là muốn đứng về phía Lục Ly? Phải biết trong tứ đại thế lực có cả Lục gia, Lục Chính Đàn cũng là con trai trưởng lão chấp pháp. Hiện giờ Lục Toan Lục Nghê là đại diện cho chính thống của Lục gia, còn Lục Ly thì đã bị trục xuất, không còn liên hệ nào với Lục gia nữa.
Theo lý mà nói, dù trưởng lão chấp pháp không đứng về phía Lục gia thì cũng sẽ không nhúng tay việc này, mu bàn tay lòng bàn tay đều là thịt, hắn giúp ai đều là sai.
Nhị điện chủ khẽ liếc nhìn trưởng lão chấp pháp một cái, gật đầu nói:
- Chuyện này cũng nên điều tra rõ ràng, Dương trưởng lão, đi gọi người trong cuộc và nhân chứng, chúng ta đương trường thẩm vấn.
Trên mặt Dương trưởng lão không có quá nhiều dị sắc, chắp tay gật đầu, quay sang một tên trưởng lão khác khua tay nói:
- Đi dẫn người liên quan vào đây.
Tên trưởng lão kia cấp tốc đi xuống, Lục Ly nhìn Dương trưởng lão một cái, sau đó lại nhìn đám trưởng lão trong đại điện. Thấy ai nấy đều trầm ngâm, thần sắc không có chút dị thường nào, trong lòng hắn đột nhiên ẩn ẩn có cảm giác bất an.
Sự tình khả năng sẽ lệch xa khỏi dự tưởng của hắn, chẳng lẽ đám người này thật định chuẩn bị đổi trắng thay đen? Tứ đại thế lực có được năng lượng lớn đến vậy ư?
Sau gần nửa canh giờ, từ bên ngoài một đám người được dẫn vào. Lục Ly liếc mắt nhìn qua, đợi khi thấy rõ người tới, sắc mặt hắn không khỏi khẽ biến.
Năm người Cơ Mộng Điềm được dẫn vào, ngoài ra còn có Cơ Nộ Dương Kỳ và Khương Hỗ. Bốn người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân Khương Khinh Linh lại đều không thấy bóng dáng.
Đầu đuôi sự tình diễn biến ra sao, có thể nói Dạ Lạc là người hiểu rõ nhất, mấy người Lục Lân Lục Hồng Ngư Khương Khinh Linh cũng biết được tương đối.
Thế mà giờ lại chẳng có ai xuất hiện, chỉ mỗi mình Khương Hỗ, điều này khiến cảm giác không ổn trong lòng Lục Ly càng nặng thêm mấy phần.
Nét mặt Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ vẫn rất đen, lông mày đầu tóc cháy xém chưa mọc lại được, hai người đều có chút xấu hổ không dám gặp người, phải dùng khăn lụa che đầu, che mặt.
Mấy người Lục Toan Lục Nghê Dương Hiên cũng toàn thân cháy sém, thương thế đã được trị liệu một phen, chẳng qua dấu tích bị sét đánh qua thì vẫn rất rõ ràng, lông mày bị đốt sạch, nhìn rất quái dị.
Vừa đi vào, thấy được Lục Ly, ánh mắt bọn hắn đều như muốn giết người, riêng trong mắt Điệp Phi Vũ lại không thấy cừu hận, có chăng chỉ có mỗi sợ hãi và hoảng loạn.
Ám ảnh trong đoạn thời gian qua đã chôn xuống bóng mờ trong lòng nàng, nhìn thấy Lục Ly mà không khác gì nhìn thấy ma quỷ, làm sao còn dám trả thù?
Chứng kiến thảm trạng của mấy người kia, trên mặt rất nhiều cường giả trong đại điện đều lộ vẻ phẫn nộ, Lục Ly liếc nhìn một cái liền biết đám này hẳn là người tứ đại thế lực, hoặc có được quan hệ không cạn với tứ đại thế lực.
Bịch
Lục Toan dẫn theo bốn người trùng trùng quỳ xuống, miệng quát khẽ nói:
- Vãn bối Lục Toan bái kiến Nhị điện chủ, gặp qua chư vị trưởng lão đại nhân. Lục Ly giam giữ chúng ta dài hơn một tháng, tiến hành ngược đãi thảm vô nhân đạo đối với chúng ta, còn chém giết hơn mười đồng bạn đi cùng, nếu không phải chúng ta may mắn, sợ rằng đều đã bị giết sạch. Lục Toan khẩn cầu chư vị đại nhân làm chủ, năm người chúng ta bái tạ chư vị đại nhân.
Phanh phanh phanh
Vừa dứt lời, Lục Toan lập tức trùng trùng dập đầu xuống đất, trán nện lên sàn phát ra tiếng vang ầm ầm, bốn người còn lại cũng dập đầu theo. Trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ ủy khuất và cừu hận, Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ khóc lóc như tựa. Giống hệt năm đứa trẻ đi ra bên ngoài bị người bắt nạt, lúc này đang trở về thỉnh cầu trưởng bối xả giận giúp.
- Diễn kỹ này .. Chậc chậc!
Trên mặt Lục Ly lộ rõ vẻ giễu cợt, trong lòng không ngừng cười lạnh. Hắn dứt khoát không nói, mắt lạnh nhìn xem năm người biểu diễn đổi trắng thay đen …
Khóe miệng Lục Ly lộ ra một tia đùa cợt, lúc này hắn đã có thể khẳng định tên Dương trưởng lão này là người tứ đại thế lực. Hắn không nói chuyện xảy ra ở trong tiểu chiến trường, một lòng tránh nặng tìm nhẹ, chỉ nói tới chuyện Lục Ly khiêu khích Thí Ma Điện, đây rõ ràng là có ý muốn che chở cho đám Cơ Mộng Điềm Dương Hiên.
Tròng mắt hắn thoáng khẽ lấp lánh, đảo mắt nhìn sang Dương trưởng lão hỏi:
- Sao lại không nói những cái khác? Hay là để ta nói cho mọi người xem rốt cục ta đã phạm vào tội gì?
Lục Ly thoáng ngừng một lát, lại không đợi Dương trưởng lão đáp lời, lập tức lớn tiếng nói ra:
- Ta loạn giết vô tội trong tiểu thế giới, đồ sát mấy trăm đồng bào Nhân tộc. Cầm tù tiểu thư Luân Hồi Cung Cơ Mộng Điềm, thiếu tộc trưởng U Minh Giáo Dương Hiên, công tử Lục gia Lục Toan Lục Nghê, tiểu thư Bách Hoa Các Điệp Phi Vũ. Đồng thời tra tấn ngược đãi các nàng rất nhiều ngày, khiến cho tứ đại thế lực mất hết thể diện.
- Một tên tiểu võ giả không chút bối cảnh, không chút chỗ dựa, lại dám cả gan khiêu khích tứ đại thế lực, còn dám khiêu khích Thí Ma Điện, thủ hộ thần của Nhân tộc. Lục Ly ta quả thật đáng nên thiên đao vạn quả, đáng nên xử tử lăng trì.
- Chẳng qua …
Ngữ điệu Lục Ly đột nhiên dâng trào:
- Ta giết người của Luân Hồi Cung Bách Hoa Các Lục gia U Minh Giáo, nhưng Dương Hiên Cơ Mộng Điềm Lục Toan Lục Nghê Điệp Phi Vũ cũng giết người của Linh Lung Các, còn tàn sát không ít đồng bào Nhân tộc. Bọn hắn nhiều lần muốn giết ta, nếu các ngươi muốn giết ta, vậy cũng mong xử tử cả năm người kia, nếu không... Ta không phục!
Ba tiếng sau cùng, Lục Ly đề thăng âm lượng, còn cố ý ngân dài, không ngừng vang vọng trong đại điện, khiến cho một ít trưởng lão biến sắc.
Lục Ly lấy lui làm tiến, kéo luôn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan xuống nước.
Đúng là hắn đã giết một ít võ giả Nhân tộc, bọn Cơ Nộ Dương Kỳ muốn vây giết Khương Khinh Linh, hơn hai trăm người kia đều bị hắn chém giết. Nhưng mấy chục người Khương Khinh Linh và Khương Hỗ dẫn theo khi ấy cũng bị bọn Cơ Nộ giết hại, hơn nữa đám Cơ Mộng Điềm Lục Toan còn hai lần mưu hại hắn và Khương Khinh Linh, mấy người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư đều biết chuyện này, làm sao có thể đổi trắng thay đen được?
Nếu cứ dựa theo thiết luật của Thí Ma Điện, Lục Ly đáng chết, nhưng đám Cơ Mộng Điềm Lục Toan cũng đáng chết. Có thể kéo theo mấy người kia bồi táng cùng, Lục Ly liền vừa lòng thỏa ý.
Lục Ly lần nữa dẫn lên náo động trong đại điện, cũng không biết những người này là không biết rõ tình hình, hay là cố ý ồn ào, để sự tình náo lớn.
Tròng mắt Nhị điện chủ lấp lóe lãnh quang, quét mắt nhìn sang Dương trưởng lão hỏi:
- Sự tình đã điều tra rõ ràng chưa?
Thần sắc trên mặt Dương trưởng lão không chút ba động, nhìn về phía Nhị điện chủ chắp tay nói:
- Đã điều tra rõ ràng, Lục Ly và mấy người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Lục Nghê Dương Hiên Điệp Phi Vũ phát sinh xung đột trong tiểu chiến trường. Lục Ly lợi dụng Man Thần Đỉnh nhốt mấy người kia vào bên trong, tra tấn hơn một tháng, thẳng đến vừa rồi mới được Long trưởng lão giải cứu ra. À... Lúc phát sinh xung đột, song phương đều có tử thương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương trưởng lão giải thích rất hời hợt, rõ ràng là có ý muốn tẩy thoát tội lỗi cho đám người Cơ Mộng Điềm.
- Đánh rắm!
Nghe xong, Lục Ly không khỏi giận tím mặt, chỉ vào Dương trưởng lão nói:
- Vị trưởng lão này, đấy mà gọi là điều tra rõ ràng? Lời này của ngươi quả thực không phân phải trái, đổi trắng thay đen. Hôm nay có nhiều đại nhân tiền bối như vậy tại trường, hay là... Gọi tất cả bọn họ tới, đối chất đương trường? Ngươi dám không?
- Tìm chết!
Dương trưởng lão quát lạnh một tiếng, cả giận nói:
- Lục Ly, ngươi còn dám ăn nói ngông cuồng, nhục mạ trưởng lão, có tin bản tọa giết ngươi đương trường không?
- Được!
Đúng lúc này, trưởng lão chấp pháp nãy giờ một mực không nói gì đột nhiên mở miệng. Hắn lạnh lùng quét mắt nhìn sang bên này, trầm giọng nói:
- Nếu sự tình đã có nghi điểm, vậy thì phải tra cho rõ ràng mới được. Hôm nay mọi người đều ở đây, có thể đương trường thẩm vấn, là đen hay trắng, có tội hay không, đợi khi làm rõ hẵng định tội cũng không muộn.
Hoa
Vừa rồi trong đại điện chỉ mấy lần phát ra tiếng hô khe khẽ, lần này lại ồ lên huyên náo.
Trưởng lão chấp pháp là đệ nhất nhân ngay dưới ba vị điện chủ, bình thường sự vụ ở Thí Ma Điện gần như đều do trưởng lão chấp pháp một tay xử lý, chức cao quyền trọng, lời hắn nói ra rất có sức nặng, chúng nhân tại trường không thể không coi trọng.
Thật ra cục diện này đã nằm trong dự liệu của rất nhiều người, Lục Ly cầm tù ngược đãi một đám công tử tiểu thư của tứ đại thế lực, tứ đại thế lực vận dụng quan hệ và sức ảnh hưởng, ý đồ giết chết Lục Ly.
Giờ trưởng lão chấp pháp đột nhiên nhúng tay, đây là muốn đứng về phía Lục Ly? Phải biết trong tứ đại thế lực có cả Lục gia, Lục Chính Đàn cũng là con trai trưởng lão chấp pháp. Hiện giờ Lục Toan Lục Nghê là đại diện cho chính thống của Lục gia, còn Lục Ly thì đã bị trục xuất, không còn liên hệ nào với Lục gia nữa.
Theo lý mà nói, dù trưởng lão chấp pháp không đứng về phía Lục gia thì cũng sẽ không nhúng tay việc này, mu bàn tay lòng bàn tay đều là thịt, hắn giúp ai đều là sai.
Nhị điện chủ khẽ liếc nhìn trưởng lão chấp pháp một cái, gật đầu nói:
- Chuyện này cũng nên điều tra rõ ràng, Dương trưởng lão, đi gọi người trong cuộc và nhân chứng, chúng ta đương trường thẩm vấn.
Trên mặt Dương trưởng lão không có quá nhiều dị sắc, chắp tay gật đầu, quay sang một tên trưởng lão khác khua tay nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đi dẫn người liên quan vào đây.
Tên trưởng lão kia cấp tốc đi xuống, Lục Ly nhìn Dương trưởng lão một cái, sau đó lại nhìn đám trưởng lão trong đại điện. Thấy ai nấy đều trầm ngâm, thần sắc không có chút dị thường nào, trong lòng hắn đột nhiên ẩn ẩn có cảm giác bất an.
Sự tình khả năng sẽ lệch xa khỏi dự tưởng của hắn, chẳng lẽ đám người này thật định chuẩn bị đổi trắng thay đen? Tứ đại thế lực có được năng lượng lớn đến vậy ư?
Sau gần nửa canh giờ, từ bên ngoài một đám người được dẫn vào. Lục Ly liếc mắt nhìn qua, đợi khi thấy rõ người tới, sắc mặt hắn không khỏi khẽ biến.
Năm người Cơ Mộng Điềm được dẫn vào, ngoài ra còn có Cơ Nộ Dương Kỳ và Khương Hỗ. Bốn người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân Khương Khinh Linh lại đều không thấy bóng dáng.
Đầu đuôi sự tình diễn biến ra sao, có thể nói Dạ Lạc là người hiểu rõ nhất, mấy người Lục Lân Lục Hồng Ngư Khương Khinh Linh cũng biết được tương đối.
Thế mà giờ lại chẳng có ai xuất hiện, chỉ mỗi mình Khương Hỗ, điều này khiến cảm giác không ổn trong lòng Lục Ly càng nặng thêm mấy phần.
Nét mặt Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ vẫn rất đen, lông mày đầu tóc cháy xém chưa mọc lại được, hai người đều có chút xấu hổ không dám gặp người, phải dùng khăn lụa che đầu, che mặt.
Mấy người Lục Toan Lục Nghê Dương Hiên cũng toàn thân cháy sém, thương thế đã được trị liệu một phen, chẳng qua dấu tích bị sét đánh qua thì vẫn rất rõ ràng, lông mày bị đốt sạch, nhìn rất quái dị.
Vừa đi vào, thấy được Lục Ly, ánh mắt bọn hắn đều như muốn giết người, riêng trong mắt Điệp Phi Vũ lại không thấy cừu hận, có chăng chỉ có mỗi sợ hãi và hoảng loạn.
Ám ảnh trong đoạn thời gian qua đã chôn xuống bóng mờ trong lòng nàng, nhìn thấy Lục Ly mà không khác gì nhìn thấy ma quỷ, làm sao còn dám trả thù?
Chứng kiến thảm trạng của mấy người kia, trên mặt rất nhiều cường giả trong đại điện đều lộ vẻ phẫn nộ, Lục Ly liếc nhìn một cái liền biết đám này hẳn là người tứ đại thế lực, hoặc có được quan hệ không cạn với tứ đại thế lực.
Bịch
Lục Toan dẫn theo bốn người trùng trùng quỳ xuống, miệng quát khẽ nói:
- Vãn bối Lục Toan bái kiến Nhị điện chủ, gặp qua chư vị trưởng lão đại nhân. Lục Ly giam giữ chúng ta dài hơn một tháng, tiến hành ngược đãi thảm vô nhân đạo đối với chúng ta, còn chém giết hơn mười đồng bạn đi cùng, nếu không phải chúng ta may mắn, sợ rằng đều đã bị giết sạch. Lục Toan khẩn cầu chư vị đại nhân làm chủ, năm người chúng ta bái tạ chư vị đại nhân.
Phanh phanh phanh
Vừa dứt lời, Lục Toan lập tức trùng trùng dập đầu xuống đất, trán nện lên sàn phát ra tiếng vang ầm ầm, bốn người còn lại cũng dập đầu theo. Trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ ủy khuất và cừu hận, Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ khóc lóc như tựa. Giống hệt năm đứa trẻ đi ra bên ngoài bị người bắt nạt, lúc này đang trở về thỉnh cầu trưởng bối xả giận giúp.
- Diễn kỹ này .. Chậc chậc!
Trên mặt Lục Ly lộ rõ vẻ giễu cợt, trong lòng không ngừng cười lạnh. Hắn dứt khoát không nói, mắt lạnh nhìn xem năm người biểu diễn đổi trắng thay đen …
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro