Dụ hoặc cực...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Ngày thứ hai trời còn chưa sáng, Lục Ly và Liễu Di liền xuất phát, lần này Cửu trưởng lão sẽ đích thân dẫn theo hai vị trưởng lão hộ tống hai người đi Lạc Thần đảo.
Chẳng qua đợi khi lên đảo chúng nhân liền tách ra, trên đảo rất an toàn, ai cũng không dám động thủ, làm vậy bằng với công khai đối địch Lạc Thần đảo.
Hai người đi thẳng tới Lạc Thần thành, ngày mới vừa sáng liền ngồi truyền tống trận đi Thiên Ngục thành, khoảng thời gian này người đi lại tương đối ít, ngồi truyền tống trận sẽ ít bị chú ý hơn.
Đã trải qua hai lần ngồi truyền tống trận, lần này hai người không còn cảm giác mê muội mãnh liệt như trước, chỉ là vẫn cảm thấy có chút buồn nôn.
Hai người không lập tức đi Thiên Ngục thương hội, mà tìm tới khách sạn lần trước, thuê hai gian phòng nghỉ ngơi một phen.
Dù thân thể Liễu Di đã khôi phục, chẳng qua tâm tình vẫn rất sa sút, một mực trầm mặc ít nói, sắc mặt cũng không được tốt.
Lục Ly chẳng biết nên an ủi thế nào, thậm chí còn không tiện nhắc tới việc này, làm vậy chẳng khác gì rắc muối lên vết thương.
Đợi đến giữa trưa, Lục Ly gõ cửa phòng Liễu Di, thấy sắc mặt nàng vẫn rất khó coi, bèn nói:
- Hay là ngươi cứ ở lại nghỉ ngơi, nếu tin tưởng, một mình ta đi bán Huyết Trùng Quả cũng được.
Liễu Di há lại không tin tưởng Lục Ly? Không có Lục Ly, Liễu gia làm sao gieo trồng ra Huyết Trùng Quả? Nàng cũng biết khí sắc mình không tốt, thế là khẽ gật đầu trở về phòng.
Lục Ly một mình vác theo bao lớn đi tới Thiên Ngục thương hội, trực tiếp tiến vào cửa lớn bên trái, điểm danh nói muốn gặp Bạch quản sự.
Bạch quản sự nhiệt tình tiếp kiến Lục Ly, thấy hắn vác theo một bao bọc to tướng, trong lòng không khỏi mừng thầm. Đợi lúc Lục Ly nói hắn mang đến sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, Bạch quản sự càng là hít một hơi khí lạnh.
- Đơn hàng lần này của ngươi khá lớn, ta phải xin ý kiến mặt trên, ngươi trước chờ một lát.
Bạch quản sự áy náy cười một tiếng, quay người rời đi, không lâu sau Bạch quản sự liền dẫn theo một phụ nhân mỹ lệ đi tới, Lục Ly nhìn thấy phụ nhân, tròng mắt bất giác sáng lên.
Hôm nay Yên phu nhân mặc một bộ váy đen màu đen, nữ tử thường rất ít khi mặc váy đen, bởi vì làm vậy sẽ khiến bản thân nhìn tương đối già.
Nhưng Yên phu nhân mặc váy tơ đen lại càng tôn lên vẻ gợi cảm mỹ lệ. Khiến Lục Ly thiếu chút chịu không được.
Lục Ly không dám ngắm Yên phu nhân quá lâu, kẻ sau khẽ cười nói:
- Chào Lục tiểu ca, chúng ta lại gặp mặt.
Lục Ly ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Yên phu nhân chứ không dám nhìn thân hình đẫy đà yểu điệu của nàng, mỉm cười đáp lễ nói:
- Chào Yên phu nhân.
Yên phu nhân đảo mắt liếc nhìn túi lớn Huyết Trùng Quả, gật đầu nói:
- Lục tiểu ca, đơn hàng lần này của ngươi lớn thật đấy, một hơi bán sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, hiệu suất gieo trồng của các ngươi cao thật nhỉ?
- Tàm tạm, tàm tạm.
Lục Ly không tiếp lời, sợ bị Yên phu nhân moi ra càng nhiều thông tin, Yên phu nhân khoát tay nói:
- Bạch quản sự, cầm đống quả này đi giám định một phen, nếu không có vấn đề thì cứ kết toán theo giá thỏa thuận cho Lục tiểu ca.
- Vâng, phu nhân!
Bạch quản sự cầm theo Huyết Trùng Quả đi xuống, Yên phu nhân lại không rời đi, ngược lại cười nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi chỉ có thể gieo trồng Huyết Trùng Quả thôi ư? Chẳng lẽ không thể gieo trồng linh thảo linh quả khác? Nếu gieo trồng ra linh thảo linh quả phẩm chất tương tự, chúng ta cũng có thể thu mua với giá cao.
- Linh thảo linh quả khác?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, sở dĩ Huyết Trùng Quả có phẩm chất tốt như vậy, hoàn toàn là nhờ răng thú cải tiến huyết dịch. Nếu có linh thảo linh quả nào khác cũng cần huyết dịch tưới tiêu, vậy chẳng phải cũng có thể bồi dưỡng ra được?
Hắn trầm ngâm một phen rồi nói:
- Yên phu nhân, các ngươi có loại linh thảo hay linh quả nào cần tưới tiêu huyết dịch không? Chúng ta có một loại phương thuốc đặc thù có thể cải tiến huyết dịch, nếu có linh thảo linh quả nào như vậy, chúng ta đều có thể đề cao phẩm chất.
- Ồ!
Trong mắt Yên phu nhân chớp hiện một tia hứng thú nồng đậm, nàng chỉ thuận miệng nói nói vậy thôi, không ngờ Lục Ly thật có thể bồi dưỡng ra được? Nàng bèn vẫy tay sai thị nữ gọi tới một tên quản sự khác, sau khi hỏi dò một phen quả nhiên tìm được hai loại linh dược cũng cần huyết dịch bồi dưỡng.
Hỏa Tiên Chi, Âm Minh Căn!
Hai loại linh dược này muốn bồi dưỡng ra nhất định phải tưới tiêu huyết dịch Huyền thú, huyết dịch Huyền thú càng cao cấp, phẩm chất linh dược bồi dưỡng ra sẽ càng tốt.
Đợi sau khi quản sự giới thiệu xong cách thức gieo trồng hai loại linh dược kia, Lục Ly trợn tròng mắt nói:
- Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta tạm thời còn chưa có thực lực như thế, đợi sau này hẵng suy xét.
Hai loại linh dược này một hạt giống cần tận hơn ngàn Huyền Tinh, hơn nữa chí ít phải cần huyết dịch Huyền thú tam phẩm bồi dưỡng. Huyền thú tam phẩm tính ra có thể sáng ngang Hồn Đàm cảnh, bằng vào Liễu gia làm sao có thể bắt được? Còn nếu đi mua cũng lấy đâu ra nhiều Huyền Tinh đến thế, lại thêm mua nhiều Huyền thú tam phẩm như vậy, há lý nào lại không dẫn lên oanh động?
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, để quản sự kia đi xuống, sau đó liếc nhìn Lục Ly nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi xem liệu chúng ta có thể hợp tác một phen? Chúng ta cung cấp hết thảy vật phẩm, các ngươi cung cấp phương thuốc. Đến lúc đó nếu có thể bồi dưỡng ra linh dược phẩm chất cao, lợi ích hai bên chia đôi.
- Chia đôi?
Dụ hoặc này quá lớn, hơn nữa lập tức liền có thể kéo được quan hệ với chiếc thuyền lớn Thiên Ngục thương hội, ngày sau ở Thiên Đảo Hồ ai còn dám trêu chọc hắn và Liễu gia?
- Không đúng!
Con ngươi Lục Ly khẽ chuyển, trong lòng ngấm ngầm cảnh giác, sự tình khác thường tất có dối trá. Thiên Ngục thương hội là của nhà ai? Của nhà Thiên Ngục lão nhân a, đó là đệ nhất bá chủ Thiên Đảo Hồ, thậm chí trong toàn Bắc Mạc đều là đại nhân vật tuyệt đỉnh.
Thiên Ngục lão nhân hùng bá Thiên Đảo Hồ hai ngàn năm, trong tay rốt cục có bao nhiêu tài phú? Có bao nhiêu tài nguyên? Toàn bộ bảo địa đỉnh cấp trên Thiên Đảo Hồ đều thuộc gia tộc Thiên Ngục lão nhân. Tài phú trong tay gia tộc bọn hắn lớn đến không cách nào tưởng tượng!
Đã vậy, vì sao Yên phu nhân còn muốn hợp tác với một tiểu nhân vật như hắn, hợp tác với một gia tộc thất thế như Liễu gia?
Dù bồi dưỡng ra được linh dược rất không sai, lại có thể kiếm được bao nhiêu Huyền Tinh? Khoan nói trong bán trường Thiên Ngục thương hội, một ngày có thể thu về bao nhiêu Huyền Tinh, riêng là đám Lục Ải Nhân kia một tên đã có thể bán năm vạn Huyền Tinh, Yên phu nhân cần gì phải nhìn trúng chút tiền cỏn con từ hợp tác với hắn?
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, nếu Yên phu nhân không mưu đồ Huyền Tinh, vậy khẳng định là có mưu đồ khác. Tỉ như răng thú trên người hắn, tỉ như huyết mạch thần kỹ của hắn, hoặc tỉ như … Lục Nhân Hoàng
Càng nghĩ Lục Ly càng cảm thấy không đáng tin, hắn trầm ngâm một lát, sau đó uyển chuyển nói:
- Yên phu nhân, việc này ta cần phải suy xét thật kỹ, đợi trở về thương nghị với trưởng lão trong gia tộc cái đã. Trước đa tạ ý tốt của ngươi.
Tròng mắt Yên phu nhân dập dờn quang sóng, vừa rồi sắc mặt Lục Ly biến huyễn mấy lần, nàng đã đoán được phần nào, lại cũng không hỏi gì thêm, chỉ đứng lên nói:
- Vậy được rồi, nếu ngươi muốn hợp tác, tùy thời có thể đến đây tìm ta. Ta còn chút chuyện, mạn phép cáo từ trước.
- Chờ đã!
Lục Ly như chợt nhớ ra điều gì, nói:
- Yên phu nhân, ta muốn mua sắm hai tên Lục Ải Nhân ở chỗ các ngươi, liệu … không phải muốn ngươi ưu đãi gì, chỉ là muốn hỏi xem, các ngươi có thể bí mật đưa tới giúp chúng ta không?
Yên phu nhân lại ngồi xuống, trầm ngâm khoảnh khắc rồi nói:
- Hai tên có đủ không? Hay là trực tiếp mua mười tên. Ta để giá rẻ cho, bốn vạn Huyền Tinh một tên, có thể bí mật giúp các ngươi đưa tới.
- Mười tên?
Lục Ly lắc đầu nói:
- Chúng ta không có nhiều Huyền Tinh như vậy, hơn nữa tạm thời cũng nuôi không nổi.
- Trước thiếu.
Yên phu nhân không cho là đúng nói:
- Huyền Tinh mua Lục Ải Nhân Huyền Tinh có thể trước thiếu nợ, lần này các ngươi đã bán ra mười mấy vạn Huyền Tinh, chắc cũng đủ nuôi sống chừng ấy Lục Ải Nhân.
Dưới gầm trời còn có chuyện tốt như vậy, có thể thiếu nợ mấy chục vạn Huyền Tinh? Lục Ly ngượng ngùng nói:
- Ngươi không sợ chúng ta chạy?
- Ha ha ha!
Yên phu nhân cười rạng rỡ, cả người rung lên, hỏi ngược lại:
- Ngươi dám chạy ư? Đừng nói là ở Thiên hồ đảo, dù có là khắp Bắc Mạc, còn có ai dám thiếu nợ Huyền Tinh nhà ta mà không trả?
Chẳng qua đợi khi lên đảo chúng nhân liền tách ra, trên đảo rất an toàn, ai cũng không dám động thủ, làm vậy bằng với công khai đối địch Lạc Thần đảo.
Hai người đi thẳng tới Lạc Thần thành, ngày mới vừa sáng liền ngồi truyền tống trận đi Thiên Ngục thành, khoảng thời gian này người đi lại tương đối ít, ngồi truyền tống trận sẽ ít bị chú ý hơn.
Đã trải qua hai lần ngồi truyền tống trận, lần này hai người không còn cảm giác mê muội mãnh liệt như trước, chỉ là vẫn cảm thấy có chút buồn nôn.
Hai người không lập tức đi Thiên Ngục thương hội, mà tìm tới khách sạn lần trước, thuê hai gian phòng nghỉ ngơi một phen.
Dù thân thể Liễu Di đã khôi phục, chẳng qua tâm tình vẫn rất sa sút, một mực trầm mặc ít nói, sắc mặt cũng không được tốt.
Lục Ly chẳng biết nên an ủi thế nào, thậm chí còn không tiện nhắc tới việc này, làm vậy chẳng khác gì rắc muối lên vết thương.
Đợi đến giữa trưa, Lục Ly gõ cửa phòng Liễu Di, thấy sắc mặt nàng vẫn rất khó coi, bèn nói:
- Hay là ngươi cứ ở lại nghỉ ngơi, nếu tin tưởng, một mình ta đi bán Huyết Trùng Quả cũng được.
Liễu Di há lại không tin tưởng Lục Ly? Không có Lục Ly, Liễu gia làm sao gieo trồng ra Huyết Trùng Quả? Nàng cũng biết khí sắc mình không tốt, thế là khẽ gật đầu trở về phòng.
Lục Ly một mình vác theo bao lớn đi tới Thiên Ngục thương hội, trực tiếp tiến vào cửa lớn bên trái, điểm danh nói muốn gặp Bạch quản sự.
Bạch quản sự nhiệt tình tiếp kiến Lục Ly, thấy hắn vác theo một bao bọc to tướng, trong lòng không khỏi mừng thầm. Đợi lúc Lục Ly nói hắn mang đến sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, Bạch quản sự càng là hít một hơi khí lạnh.
- Đơn hàng lần này của ngươi khá lớn, ta phải xin ý kiến mặt trên, ngươi trước chờ một lát.
Bạch quản sự áy náy cười một tiếng, quay người rời đi, không lâu sau Bạch quản sự liền dẫn theo một phụ nhân mỹ lệ đi tới, Lục Ly nhìn thấy phụ nhân, tròng mắt bất giác sáng lên.
Hôm nay Yên phu nhân mặc một bộ váy đen màu đen, nữ tử thường rất ít khi mặc váy đen, bởi vì làm vậy sẽ khiến bản thân nhìn tương đối già.
Nhưng Yên phu nhân mặc váy tơ đen lại càng tôn lên vẻ gợi cảm mỹ lệ. Khiến Lục Ly thiếu chút chịu không được.
Lục Ly không dám ngắm Yên phu nhân quá lâu, kẻ sau khẽ cười nói:
- Chào Lục tiểu ca, chúng ta lại gặp mặt.
Lục Ly ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Yên phu nhân chứ không dám nhìn thân hình đẫy đà yểu điệu của nàng, mỉm cười đáp lễ nói:
- Chào Yên phu nhân.
Yên phu nhân đảo mắt liếc nhìn túi lớn Huyết Trùng Quả, gật đầu nói:
- Lục tiểu ca, đơn hàng lần này của ngươi lớn thật đấy, một hơi bán sáu ngàn trái Huyết Trùng Quả, hiệu suất gieo trồng của các ngươi cao thật nhỉ?
- Tàm tạm, tàm tạm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Ly không tiếp lời, sợ bị Yên phu nhân moi ra càng nhiều thông tin, Yên phu nhân khoát tay nói:
- Bạch quản sự, cầm đống quả này đi giám định một phen, nếu không có vấn đề thì cứ kết toán theo giá thỏa thuận cho Lục tiểu ca.
- Vâng, phu nhân!
Bạch quản sự cầm theo Huyết Trùng Quả đi xuống, Yên phu nhân lại không rời đi, ngược lại cười nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi chỉ có thể gieo trồng Huyết Trùng Quả thôi ư? Chẳng lẽ không thể gieo trồng linh thảo linh quả khác? Nếu gieo trồng ra linh thảo linh quả phẩm chất tương tự, chúng ta cũng có thể thu mua với giá cao.
- Linh thảo linh quả khác?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, sở dĩ Huyết Trùng Quả có phẩm chất tốt như vậy, hoàn toàn là nhờ răng thú cải tiến huyết dịch. Nếu có linh thảo linh quả nào khác cũng cần huyết dịch tưới tiêu, vậy chẳng phải cũng có thể bồi dưỡng ra được?
Hắn trầm ngâm một phen rồi nói:
- Yên phu nhân, các ngươi có loại linh thảo hay linh quả nào cần tưới tiêu huyết dịch không? Chúng ta có một loại phương thuốc đặc thù có thể cải tiến huyết dịch, nếu có linh thảo linh quả nào như vậy, chúng ta đều có thể đề cao phẩm chất.
- Ồ!
Trong mắt Yên phu nhân chớp hiện một tia hứng thú nồng đậm, nàng chỉ thuận miệng nói nói vậy thôi, không ngờ Lục Ly thật có thể bồi dưỡng ra được? Nàng bèn vẫy tay sai thị nữ gọi tới một tên quản sự khác, sau khi hỏi dò một phen quả nhiên tìm được hai loại linh dược cũng cần huyết dịch bồi dưỡng.
Hỏa Tiên Chi, Âm Minh Căn!
Hai loại linh dược này muốn bồi dưỡng ra nhất định phải tưới tiêu huyết dịch Huyền thú, huyết dịch Huyền thú càng cao cấp, phẩm chất linh dược bồi dưỡng ra sẽ càng tốt.
Đợi sau khi quản sự giới thiệu xong cách thức gieo trồng hai loại linh dược kia, Lục Ly trợn tròng mắt nói:
- Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta tạm thời còn chưa có thực lực như thế, đợi sau này hẵng suy xét.
Hai loại linh dược này một hạt giống cần tận hơn ngàn Huyền Tinh, hơn nữa chí ít phải cần huyết dịch Huyền thú tam phẩm bồi dưỡng. Huyền thú tam phẩm tính ra có thể sáng ngang Hồn Đàm cảnh, bằng vào Liễu gia làm sao có thể bắt được? Còn nếu đi mua cũng lấy đâu ra nhiều Huyền Tinh đến thế, lại thêm mua nhiều Huyền thú tam phẩm như vậy, há lý nào lại không dẫn lên oanh động?
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, để quản sự kia đi xuống, sau đó liếc nhìn Lục Ly nói:
- Lục tiểu ca, các ngươi xem liệu chúng ta có thể hợp tác một phen? Chúng ta cung cấp hết thảy vật phẩm, các ngươi cung cấp phương thuốc. Đến lúc đó nếu có thể bồi dưỡng ra linh dược phẩm chất cao, lợi ích hai bên chia đôi.
- Chia đôi?
Dụ hoặc này quá lớn, hơn nữa lập tức liền có thể kéo được quan hệ với chiếc thuyền lớn Thiên Ngục thương hội, ngày sau ở Thiên Đảo Hồ ai còn dám trêu chọc hắn và Liễu gia?
- Không đúng!
Con ngươi Lục Ly khẽ chuyển, trong lòng ngấm ngầm cảnh giác, sự tình khác thường tất có dối trá. Thiên Ngục thương hội là của nhà ai? Của nhà Thiên Ngục lão nhân a, đó là đệ nhất bá chủ Thiên Đảo Hồ, thậm chí trong toàn Bắc Mạc đều là đại nhân vật tuyệt đỉnh.
Thiên Ngục lão nhân hùng bá Thiên Đảo Hồ hai ngàn năm, trong tay rốt cục có bao nhiêu tài phú? Có bao nhiêu tài nguyên? Toàn bộ bảo địa đỉnh cấp trên Thiên Đảo Hồ đều thuộc gia tộc Thiên Ngục lão nhân. Tài phú trong tay gia tộc bọn hắn lớn đến không cách nào tưởng tượng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đã vậy, vì sao Yên phu nhân còn muốn hợp tác với một tiểu nhân vật như hắn, hợp tác với một gia tộc thất thế như Liễu gia?
Dù bồi dưỡng ra được linh dược rất không sai, lại có thể kiếm được bao nhiêu Huyền Tinh? Khoan nói trong bán trường Thiên Ngục thương hội, một ngày có thể thu về bao nhiêu Huyền Tinh, riêng là đám Lục Ải Nhân kia một tên đã có thể bán năm vạn Huyền Tinh, Yên phu nhân cần gì phải nhìn trúng chút tiền cỏn con từ hợp tác với hắn?
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, nếu Yên phu nhân không mưu đồ Huyền Tinh, vậy khẳng định là có mưu đồ khác. Tỉ như răng thú trên người hắn, tỉ như huyết mạch thần kỹ của hắn, hoặc tỉ như … Lục Nhân Hoàng
Càng nghĩ Lục Ly càng cảm thấy không đáng tin, hắn trầm ngâm một lát, sau đó uyển chuyển nói:
- Yên phu nhân, việc này ta cần phải suy xét thật kỹ, đợi trở về thương nghị với trưởng lão trong gia tộc cái đã. Trước đa tạ ý tốt của ngươi.
Tròng mắt Yên phu nhân dập dờn quang sóng, vừa rồi sắc mặt Lục Ly biến huyễn mấy lần, nàng đã đoán được phần nào, lại cũng không hỏi gì thêm, chỉ đứng lên nói:
- Vậy được rồi, nếu ngươi muốn hợp tác, tùy thời có thể đến đây tìm ta. Ta còn chút chuyện, mạn phép cáo từ trước.
- Chờ đã!
Lục Ly như chợt nhớ ra điều gì, nói:
- Yên phu nhân, ta muốn mua sắm hai tên Lục Ải Nhân ở chỗ các ngươi, liệu … không phải muốn ngươi ưu đãi gì, chỉ là muốn hỏi xem, các ngươi có thể bí mật đưa tới giúp chúng ta không?
Yên phu nhân lại ngồi xuống, trầm ngâm khoảnh khắc rồi nói:
- Hai tên có đủ không? Hay là trực tiếp mua mười tên. Ta để giá rẻ cho, bốn vạn Huyền Tinh một tên, có thể bí mật giúp các ngươi đưa tới.
- Mười tên?
Lục Ly lắc đầu nói:
- Chúng ta không có nhiều Huyền Tinh như vậy, hơn nữa tạm thời cũng nuôi không nổi.
- Trước thiếu.
Yên phu nhân không cho là đúng nói:
- Huyền Tinh mua Lục Ải Nhân Huyền Tinh có thể trước thiếu nợ, lần này các ngươi đã bán ra mười mấy vạn Huyền Tinh, chắc cũng đủ nuôi sống chừng ấy Lục Ải Nhân.
Dưới gầm trời còn có chuyện tốt như vậy, có thể thiếu nợ mấy chục vạn Huyền Tinh? Lục Ly ngượng ngùng nói:
- Ngươi không sợ chúng ta chạy?
- Ha ha ha!
Yên phu nhân cười rạng rỡ, cả người rung lên, hỏi ngược lại:
- Ngươi dám chạy ư? Đừng nói là ở Thiên hồ đảo, dù có là khắp Bắc Mạc, còn có ai dám thiếu nợ Huyền Tinh nhà ta mà không trả?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro