Bất Diệt Long Đế

Giết người nh...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

 

Nhắc tới Địch Hỏa, tròng mắt Địch Bá lập tức đỏ lên. Đó là đứa con trai hắn yêu thích nhất, sắp đột phá Thần Hải Cảnh, tiền đồ vô lượng, lại bị Lục Ly chém giết, thậm chí còn không toàn thây, chỉ tìm được một bộ hài cốt.

 

Khí tức trên thân Địch Bá lần nữa cuộn trào, tốc độ tăng nhanh mấy phần, như một con cự thú hình người gào thét mà tới. Huyền lực quán chú vào trong thiết hoàn đao trên tay, quang mang lấp lánh, bảy tám thiết hoàn (vòng sắt) trên sống đao chạm vào nhau phát ra tiếng vang lanh lảnh.

 

Nghê Thúc xuất động trước Địch Bá, nhưng hắn thả chậm một nhịp, chờ Địch Bá đuổi kịp mới tăng tốc. Không thể không nói kinh nghiệm chiến đấu của Nghê Thúc rất phong phú, không mạo muội một mình lên trước phát động tấn công, hai người cùng lúc giáp công, như vậy mới càng dễ chém giết Lục Ly.

 

Tuổi Nghê Thúc không lớn lắm, chỉ tương đương như Địch Bá, thân hình hơi gầy yếu, tròng mắt khá nhỏ. Lúc này bởi vì trời mưa nên còn híp lại, chỉ có thể nhìn thấy hai đạo hàn quang lạnh lẽo, tựa như một con rắn độc tiềm phục trong rừng cây.

 

Địch Bá phẫn nộ đâm tới, Nghê Thúc lại lặng lẽ lách vòng sang bên trái, sách lược của hắn rất rõ ràng, để Địch Bá giao chiến với Lục Ly ở phía chính diện, còn mình từ bên cạnh ra tay đánh lén, một chiêu kích sát Lục Ly.

 

Binh khí của hắn là một thanh đoản kiếm, lúc này vẫn còn giấu trong tay áo, bóng đêm mờ tối căn bản không thấy được hắn mang theo binh khí.

 

- Chết!

 

Địch Bá đã tới gần Lục Ly một trượng, hắn vung lên thiết hoàn đao trùng trùng bổ nghiêng về phía Lục Ly, thiết hoàn trên trường đao chạm vào nhau, tiếng vang rung động, chấn cho màng nhĩ cường giả phụ cận đau nhức không thôi.

 

Nếu có người nhìn kỹ, sẽ phát hiện chiến đao trong tay Địch Bá cũng đang rung động với biên độ cực nhỏ. Rung động này rất có tiết tấu, như thế có thể kết hợp với thiết hoàn, tạo ra tiếng vang quỷ dị, nhiễu loạn tâm thần địch thủ.

 

Lục Ly cảm thấy màng nhĩ hơi nhói đau, chú ý lực khó tránh khỏi bị phân tán, hắn nhìn chằm chằm chiến đao Địch Bá, chân sau giậm mạnh xuống đất, cả người tịnh tiến ra sau.

 

Hây!

 

Địch Bá run run thiết hoàn đao, đề thăng tốc độ, đồng thời hai chân đạp mạnh, thân thể tóe bắn mà lên, lần nữa bổ tới cổ Lục Ly.

 

Màng nhĩ nhói đâu, tốc độ Lục Ly tựa hồ cũng bị ảnh hưởng, không thể không giơ lên chiến đao đón đỡ Địch Bá.

 

Ầm!

 

Địch Bá tung người lên giữa trời, màng nhĩ Lục Ly đau nhói khiến hắn khó có thể vung hết toàn lực, bị đao Địch Bá đánh bay ra sau, đâm trúng người một võ giả Triệu gia, sau đó lộn thêm vài vòng dưới đất.

 

Địch Bá cũng bị lực phản chấn bắn ngược trở về, chẳng qua thân hình vẫn vững vàng, không ngã sấp xuống.

 

Hưu!

 

Đúng thời khắc này, nơi xa một đạo bóng đen phóng tới, cấp tốc áp sát Lục Ly, trong tay xuất hiện môt thanh đoản kiếm, thân người cong lại, đoản kiếm dũng mãnh đâm tới sau lưng Lục Ly mới vừa bò dậy.

 

Nghê Thúc ra tay, hắn lựa chọn thời cơ thích hợp nhất, lúc Lục Ly vừa mới bị Địch Bá đánh bay, còn đang cuống cuồng bò dậy, hơn nữa khi này ánh mắt Lục Ly vẫn đang nhìn chằm chằm Địch Bá lần nữa bay vút mà tới.

 

- Lục Ly, cẩn thận!

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nơi xa Liễu Di một mực chú ý tình huống bên này, lặng lẽ tập trung theo dõi Nghê Thúc, nàng hoảng sợ quát lớn. Đáng tiếc tốc độ Nghê Thúc quá nhanh, lúc này đã áp sát tới sau lưng Lục Ly, chỉ còn cách nửa trượng.

 

- Ngu xuẩn!

 

Sau cửa sổ, Lục Linh khẽ cười khinh miệt. Nàng rất rõ ràng lực lượng Lục Ly, Địch Bá tuyệt đối không thể nhẹ nhàng đánh bay Lục Ly như vậy được.

 

Lục Ly cố ý bị Địch Bá đánh bay, mục đích rất dễ hiểu, chính là vì nhử Nghê Thúc.

 

Quả nhiên!

 

Thiên Lân Đao trong tay Lục Ly khẽ động, trở tay trùng trùng chém ra sau. Cùng lúc, trong người hắn cuộn lên một cỗ khí tức cường đại, cơ thịt toàn thân gồ lên, ánh mắt chớp động ngân quang, hóa thành một con cự long hình người.

 

- A …

 

Nghê Thúc sắp đâm trúng lưng Lục Ly đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm, chân trái mềm nhũn trực tiếp quỳ rạp xuống đất, hắn hoảng sợ nhìn lại, chỉ thấy một con thú nhỏ chính đang gặm nhấm chân trái mình.

 

- Chết

 

Lục Ly chợt quát một tiếng, Nghê Thúc cảm nhận được nguy cơ trí mạng, vội ngẩng đầu, chỉ thấy một ánh đao màu đen rít gào bổ đến, hắn theo bản năng giơ đoản kiếm lên định ngăn đỡ.

 

Nhưng đoản kiếm vừa tiếp xúc với Thiên Lân Đao liền bị nện bay, Thiên Lân Đao trùng trùng chém xuống, nháy mắt đầu Nghê Thúc nổ tung, thân thể cũng bị chém đứt, chết thảm đương trường!

 

Tê tê …

 

Địch Bá đang cuồng chạy mà đến hít sâu một hơi khí lạnh, bước chân thoáng ngừng, đám người Liễu Di Triệu Duệ cũng sửng sờ. Bọn họ cách quá xa, bóng đêm đem nhánh rất khó quan sát rõ ràng, chỉ thấy Lục Ly trở tay nhẹ nhàng bổ ra một đao liền đánh chết Nghê Thúc.

 

Chuyện gì thế này?

 

Rất nhiều người nhìn mà không hiểu, rõ ràng Lục Ly chỉ mới vừa đột phá Thần Hải Cảnh, sao lại có thể nhẹ nhàng chém giết Thần Hải Cảnh trung kỳ như vậy?

 

Rất nhiều người không thấy được Tiểu Bạch, cũng không thấy Lục Ly vận dụng huyền kỹ cường đại gì, thậm chí chiến đao trong tay Lục Ly đều không phát sáng, nhìn qua chỉ là một thanh phế Huyền khí mà thôi.

 

Hưu!

 

Tiểu Bạch hoàn thành nhiệm vụ, hóa thành một đạo bóng trắng về lại trong ngực Lục Ly, chui vào trong áo bào. Lần này rất nhiều người thấy được, lại không biết là cái gì.

 

Lục Ly chậm rãi quay đầu lại, nhìn Địch Bá, khóe miệng khẽ nhếch lên, nói:

 

- Địch Bá, ngươi thật tưởng rằng mình lợi hại lắm ư? Ta muốn giết ngươi, chỉ đơn giản như mổ dê thôi.

 

Ầm!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Hai chân Lục Ly đạp mạnh ra sau, cả người như lợi kiếm vọt tới, thoáng chốc liền tiếp cận Địch Bá, quát khẽ một tiếng:

 

- Địch Bá, xem huyền kỹ Thiên phẩm của ta, Huyễn Ảnh Thần Đao!

 

Chiến đao chém thẳng xuống, mang theo tiếng rít chói tai. Địch Bá cả kinh, huyền kỹ Thiên phẩm? Chẳng lẽ vừa rồi Nghê Thúc cũng là bị huyền kỹ Thiên phẩm đánh chết? Huyễn Ảnh Thần Đao? Bóng trắng vừa rồi cũng là huyễn ảnh?

 

Lục Ly cuốn theo uy thế giết địch, quát lớn một tiếng như là nộ lôi, khiến Địch Bá ngây người ra đó, hắn muốn xem chiến đao có phải là huyễn ảnh hay không? Tư duy Địch Bá ngưng trệ mất một giây, phản ứng tự nhiên cũng theo đó chậm mất một nhịp.

 

Cường giả giao chiến, một giây đồng hồ đủ để quyết định sinh tử, chờ Địch Bá xác định chiến đao Lục Ly không phải huyễn ảnh, định nhấc đao ngăn đỡ thì mới phát hiện mình bị lừa.

 

Oanh!

 

Một tiếng nổ vang trầm muộn, cả người Địch Bá lẫn chiến đao đều bị nện bay bốn năm trượng, kéo theo mấy tên võ giả bốn đại gia tộc ngã nhào. Hơn nữa bởi vì cự lực quá khủng bố, lục phủ ngũ tạng Địch Bá đều bị chấn thương, một búng máu tươi cuồng phún mà ra, thấm đẫm khắp người.

 

Phốc!

 

Địch Bá lăn lộn mấy vòng mới bò dậy, máu tươi trong miệng lần nữa không áp chế nổi phun ra, cánh tay chống đất một mực run rẩy, bị chấn cho xương cốt đều nứt ra.

 

Hắn hoảng hốt nhìn Lục Ly cuồng chạy mà đến, trong mắt đầy vẻ không dám tin tưởng thốt lên:

 

- Sao ngươi có được lực lượng cường đại như thế?

 

Mười mấy vạn cân!

 

Địch Bá cảm giác được vừa rồi lực lượng Lục Ly chí ít phải từ mười lăm vạn cân trở lên, khắc nãy nếu không phải hắn mượn lực bay ra sau, sợ là lúc này đầu lâu cũng đã biến thành dưa hấu nát như Nghê Thúc.

 

Lục Ly như một sát thần cuồng bạo vọt tới, trên đường thuận tay đánh bay mấy tên võ giả bốn đại gia tộc, hắn mắt lạnh nhìn Địch Bá nói:

 

- Bài tẩy ta còn nhiều lắm, ngươi muốn biết thì xuống Địa Ngục mà hỏi Địch Hỏa.

 

Xuy xuy!

 

Một tiếng xé gió vang lên, Lục Ly từ nhỏ lớn lên nơi sơn dã, có được cảm giác lực bén nhạy không kém gì dã thú, hắn không thèm liếc mắt nhìn, nâng lên Thiên Lân Đao quét qua bên phải.

 

Keng!

 

Một mũi tên bị Lục Ly đánh bay, lúc này hắn mới quét mắt nhìn sang, cách qua đám đông khóa chặt Triệu Duệ, quát lạnh nói:

 

- Triệu đại thiếu gia, ngươi muốn nhắc nhở ta phải giết ngươi trước, sau đó mới giết Địch Bá ư?

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0