Hỏa Báo Vương
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
- Áo nghĩa cấp thấp tiến giai thành áo nghĩa cấp cao?
Mãi khi Minh Vũ về lại đại bản doanh tu luyện, Lục Ly vẫn còn đang suy xét vấn đề này.
Trước kia ở trong nhận biết của hắn thì áo nghĩa chỉ là áo nghĩa, sau khi cảm ngộ đại thành, uy lực sẽ được cố định, lại không nghĩ tới áo nghĩa còn có thể tiến giai?
Điều này không nghi ngờ đã mở ra một cửa sổ mới cho Lục Ly, nếu quả thực như vậy, áo nghĩa Kính Tượng và áo nghĩa Tốc Độ đều có thể nâng cấp?
Hiểu biết của Minh Vũ đối với áo nghĩa còn thấp, Lục Ly vẫn chưa nghĩ được thông thấu, thế là bèn dứt khoát tìm tới đám người Khuất Thừa Hồ Lang để hỏi dò.
Ông!
Hồ Lang nghe được Lục Ly hỏi dò, lập tức tiện tay vung lên, dựng ra một kết giới trong suốt, bao phủ lấy Lục Ly và đám Nhân Hoàng, ngăn cách không cho thanh âm truyền ra ngoài.
Hắn nói:
- Đại Quốc Sư, vốn trước khi ngươi đạt tới Nhân Hoàng Cảnh, chúng ta sẽ không nói về chuyện áo nghĩa cho ngươi. Bởi vì không đạt tới Nhân Hoàng, liền đồng nghĩa với đời này không cách nào thực sự đặt chân lên thành cường giả, hiểu được quá nhiều cũng chẳng ích gì.
Mấy tên Nhân Hoàng còn lại đều khẽ gật đầu xác nhận, Hồ Lang nói tiếp:
- Đại Quốc Sư đã hỏi, ta liền giải thích đơn giản thế này. Áo nghĩa là thể hiện của thiên địa pháp tắc, chia làm chín bậc từ nhất phẩm đến cửu phẩm, cấp bậc áo nghĩa càng cao, đồng nghĩa cảm ngộ đối với thiên địa pháp tắc sẽ càng sâu.
- Áo nghĩa cấp thấp chỉ là da lông của thiên địa pháp tắc, uy lực tự nhiên có hạn, áo nghĩa cao cấp lại đã hiểu rõ tương đối sâu đối với thiên địa pháp tắc, lực lượng thiên địa có thể mượn nhờ sẽ càng nhiều, uy lực cũng sẽ càng lớn.
- Đều cùng là cảm ngộ đối với thiên địa pháp tắc, áo nghĩa cấp thấp và áo nghĩa cấp cao tự nhiên cũng có chỗ tương tự. Trên thực tế, rất nhiều áo nghĩa cấp thấp đều có thể tiến giai thành áo nghĩa cấp cao, thậm chí đa phần áo nghĩa cấp cao muốn cảm ngộ được thì cần phải cảm ngộ áo nghĩa cấp thấp được. Một ít áo nghĩa cấp cao sẽ có cơ hội trực tiếp đốn ngộ, một ít áo nghĩa cấp cao lại cần cảm ngộ các loại áo nghĩa cấp thấp, sau đó dung hợp vào với nhau.
- Tỷ như tên thủ hạ kia của ngươi, hắn muốn cảm ngộ áo nghĩa không gian thất phẩm thì nhất định phải cảm ngộ Thế trước, nhờ đó mới có cơ hội cảm ngộ không gian phong ấn. Hoặc tỷ như áo nghĩa Đại Địa Chi Khải mà gia gia ngươi từng cảm ngộ được, đó là một áo nghĩa phòng ngự bát phẩm vô cùng cường đại, song hắn không phải là trực tiếp cảm ngộ ra được áo nghĩa này, mà là thông qua cảm ngộ hai loại áo nghĩa lục phẩm khác nhau, sau đó mới dung hợp mà thành …
Hồ Lang nói một thôi một hồi, Lục Ly tính là dần có hiểu rõ sâu thêm đối với áo nghĩa, hắn trầm ngâm thoáng chốc, nghiền ngẫm tiêu hóa những tin tức này.
Hưu
Ngay lúc Lục Ly đang định tiếp tục hỏi dò, nơi xa bỗng chợt truyền đến tiếng xé gió, từ đằng xa, thanh âm Dạ Tra vọng lại:
- Tất cả mọi người thối lui vào trong hẻm núi, một con Hỏa Báo Vương đã bị kinh động, nhanh lui!
- Lui!
Lục Ly cả kinh tỉnh lại, lập tức bay vụt lên, lớn tiếng kêu hét ra lệnh, Hỏa Báo Vương, đó chính là tồn tại sánh ngang Nhân Hoàng, Quân Hầu Cảnh bình thường mà đụng phải thì chỉ có nước chết.
Vù vù
Đám người Hồ Lang như lâm đại địch, toàn bộ đằng không mà lên, đứng thành trận hình cánh quạt, chờ đợi Hỏa Báo Vương xuất hiện.
- Lui!
Kha Mang có chút tiếc nuối phất phất tay, thần trận viễn cổ còn chưa bố trí hoàn thành. Mục đích bố trí những thần trận này chính là để đối phó Hỏa Báo Vương, lãng phí nhiều tài liệu như vậy, cuối cùng lại vẫn chẳng giúp được gì?
Hơn ngàn người nối đuôi nhau tiến vào trong hẻm núi, Lục Linh lưu lại một ít Quân Hầu Cảnh cường đại nơi miệng hẻm núi, những người còn lại thì đều về đại bản doanh. Đồng thời hạ lệnh để người trong đại bản doanh ngừng bế quan, tùy thời chuẩn bị lui ra Hoang giới.
Ngao!
Nơi xa truyền đến tiếng gào thét phẫn nộ chấn thiên động địa, trên bình địa chợt xuất hiện một con Hỏa Báo khổng lồ dẫn theo một đám Hỏa Báo lao vút mà tới. Thân hình Hỏa Báo Vương phải lớn gấp mấy lần Hỏa Báo bình thường, con mắt thẳng đứng khép mở, ẩn ẩn tóe phát hỏa quang lấp lánh, thú ý trên thân khủng bố dị thường, mới từ đằng xa đã tràn ngập ra, ép cho Lục Ly khó mà hít thở.
- Thánh Chủ, ngươi lui về trong hẻm núi, cứ giao Hỏa Báo Vương này cho chúng ta!
Mông Thần nhìn sang Lục Ly, Hồ Lang cũng gật đầu nói:
- Một con Hỏa Báo Vương mà thôi, sáu tên Nhân Hoàng chúng ta hoàn toàn đủ sức đối phó. Đại Quốc Sư, ngươi lui ra sau đi.
- Cẩn thận chút!
Lục Ly khẽ gật đầu, không có ý cậy mạnh, hắn còn chưa đối phó được Thú Hoàng tương đương Nhân Hoàng Cảnh, có ở lại cũng chỉ là vướng víu.
Lục Ly lui vào trong hẻm núi, đứng ở bên người Lục Linh, ánh mắt sáng rực xuyên qua đại trận nơi miệng hẻm núi nhìn ra Hỏa Báo Vương phía xa xa.
Ngao
Lại một tiếng rống kinh thiên vang lên, Hỏa Báo Vương kia như một ngôi sao băng màu đỏ bay vụt đến, tốc độ quá nhanh. Nếu Lục Ly không sử dụng thần niệm, căn bản không thấy rõ được hình dáng Hỏa Báo Vương.
Trên thân Hỏa Báo Vương có khí lưu màu đỏ lưu chuyển, nhất là bốn vó đều được khí lưu bao phủ, cảm giác cứ như chân đạp mây hồng.
Mỗi lần bốn vó nó rơi xuống đều dẫn lên mặt đất chấn động, đất đá nứt vỡ, mỗi lần nhảy vọt lại nhẹ nhàng bay qua hơn ngàn trượng, còn có thể thay đổi hướng bay ngay giữa cao không, khủng bố dị thường.
Hây!
Cả người Mông Thần sáng lên hào quang màu vàng sậm, làn da nửa người trên xuất hiện từng mảnh từng mảnh lân phiến màu ám kim. Hai đầu gối hắn đạp mạnh trên đất, cả người như cự thú bắn tới, bay thẳng về phía Hỏa Báo Vương. Tay phải hiện ra một tấm thuẫn bài nho nhỏ, tay trái nắm lấy chiến đao cực lớn, xung phong chắn ở trước mặt.
Hô hô
Hỏa Báo Vương há mồm phun ra khí lưu màu đỏ, lực lượng thiên địa quanh không gian bốn phía rõ ràng bắt đầu di động. Thần niệm Lục Ly cảm ứng được, một cỗ lực lượng vô danh từ bốn phương tám hướng hội tụ tới Mông Thần, Mông Thần vung lên chiến đao, cứ thế bổ thẳng xuống.
Xùy!
Cự trảo Hỏa Báo Vương như thiểm điện chộp tới ngực Mông Thần, bên ngoài cơ thể Mông Thần hiện ra một kiện chiến giáp, song chỉ nháy mắt liền bị lợi trảo bẻ vụn.
Gai nhọn trên đầu Hỏa Báo Vương đâm tới ngực Mông Thần, nhẹ nhàng xé rách chiến giáp, một đạo tia lửa sáng lên, cuối cùng gai nhọn cũng đâm vào trong ngực Mông Thần.
Phốc
Cả người Mông Thần bị lực đẩy cường đại từ Hỏa Báo Vương đụng bay, giữa không trung cuồng phún một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Không ngờ chỉ sau một chiêu Mông Thần đã bị Hỏa Báo Vương đánh thương. Mặc dù gai nhọn không đâm xuyên tới trái tim Mông Thần, nhưng một kích này đã đủ khiến hắn no đòn.
Hây!
Mấy tên Nhân Hoàng còn lại dồn dập ra tay, nếu cứ để cho Hỏa Báo Vương tiêu diệt từng người thế này, sợ rằng mấy người bọn họ đều phải nằm lại chỗ này.
Khuất Thừa đánh ra từng con Hỏa Long lao vút tới chỗ Hỏa Báo Vương. Hắn cảm ngộ áo nghĩa hệ Hỏa, Hỏa Long này của hắn không chỉ có uy năng đốt cháy mà còn có thể cuốn lấy kẻ địch, làm chậm lại tốc độ đối phương. Chỉ cần bị Hỏa Long dây dưa, tốc độ Hỏa Báo Vương sẽ giảm mạnh, thành là bia sống cho chúng nhân.
- Hây, Hư Không Quỷ Trảo!
Giáo chủ Thiên Liên Giáo đánh ra một quỷ trảo màu lam cực lớn, từ trên không giáng xuống, mục đích cũng là chế trụ Hỏa Báo Vương, hạn chế tốc độ và cường độ công kích của nó.
Hưu
Chỉ là tốc độ Hỏa Báo Vương quá nhanh, móng vuốt còn lại vỗ tới, đánh bay Mông Thần ra xa. Trên bốn vó lấp lánh mây hồng, thân hình như quỷ mị lách sang một bên tránh đi, bắn thẳng tới cung chủ Hắc Nguyệt Cung ở bên cạnh.
- Hừ!
Trên cổ cung chủ Hắc Nguyệt Cung Hắc Nghê lấp lánh ánh sáng đỏ, ngưng tụ ra một hư ảnh Cự Thú cực lớn. Hư ảnh kia như thiểm điện phóng tới Hỏa Báo Vương, một hư một thực cùng lúc đánh tới, lại không dẫn lên vụ nổ kinh thiên, mà chỉ thấy hư ảnh cự thú màu đỏ cuốn lấy Hỏa Báo Vương, khiến tốc độ Hỏa Báo Vương giảm mạnh.
Ngao ngao!
Hỏa Báo Vương tru lên, miệng phun ra từng đạo khí lưu như hỏa diễm vờn quanh toàn thân, hư ảnh cự thú màu đỏ của Hắc Nghê dần dần trở nên bạc nhược, rõ ràng năng lượng đang kịch liệt trôi đi mất.
- Tốt!
Chiến đấu giữa cường giả với nhau, chỉ một giây đồng hồ liền đủ để phân định thắng bại. Huyết mạch thần kỹ của Hắc Nghê ngăn lại thế công sắc bén từ Hỏa Báo Vương, giờ là lúc thích hợp cho bọn hắn phản công.
- Giết!
Mông Thần bị đánh thương, bạo ngược trong người được kích phát, không để ý máu tươi đang phun ra nơi ngực, tung người nhảy vụt lên từ dưới đất, vung lên chiến đao màu đen cực lớn, khí lưu màu đen lưu chuyển trên đó, hung hăng bổ tới Hỏa Báo Vương.
- Động thủ, giải quyết con súc sinh này!
Hồ Lang chợt quát một tiếng, tất cả Nhân Hoàng đồng loạt ra tay, từ bốn phương tám hướng dồn dập lao lên tấn công Hỏa Báo Vương.
Mãi khi Minh Vũ về lại đại bản doanh tu luyện, Lục Ly vẫn còn đang suy xét vấn đề này.
Trước kia ở trong nhận biết của hắn thì áo nghĩa chỉ là áo nghĩa, sau khi cảm ngộ đại thành, uy lực sẽ được cố định, lại không nghĩ tới áo nghĩa còn có thể tiến giai?
Điều này không nghi ngờ đã mở ra một cửa sổ mới cho Lục Ly, nếu quả thực như vậy, áo nghĩa Kính Tượng và áo nghĩa Tốc Độ đều có thể nâng cấp?
Hiểu biết của Minh Vũ đối với áo nghĩa còn thấp, Lục Ly vẫn chưa nghĩ được thông thấu, thế là bèn dứt khoát tìm tới đám người Khuất Thừa Hồ Lang để hỏi dò.
Ông!
Hồ Lang nghe được Lục Ly hỏi dò, lập tức tiện tay vung lên, dựng ra một kết giới trong suốt, bao phủ lấy Lục Ly và đám Nhân Hoàng, ngăn cách không cho thanh âm truyền ra ngoài.
Hắn nói:
- Đại Quốc Sư, vốn trước khi ngươi đạt tới Nhân Hoàng Cảnh, chúng ta sẽ không nói về chuyện áo nghĩa cho ngươi. Bởi vì không đạt tới Nhân Hoàng, liền đồng nghĩa với đời này không cách nào thực sự đặt chân lên thành cường giả, hiểu được quá nhiều cũng chẳng ích gì.
Mấy tên Nhân Hoàng còn lại đều khẽ gật đầu xác nhận, Hồ Lang nói tiếp:
- Đại Quốc Sư đã hỏi, ta liền giải thích đơn giản thế này. Áo nghĩa là thể hiện của thiên địa pháp tắc, chia làm chín bậc từ nhất phẩm đến cửu phẩm, cấp bậc áo nghĩa càng cao, đồng nghĩa cảm ngộ đối với thiên địa pháp tắc sẽ càng sâu.
- Áo nghĩa cấp thấp chỉ là da lông của thiên địa pháp tắc, uy lực tự nhiên có hạn, áo nghĩa cao cấp lại đã hiểu rõ tương đối sâu đối với thiên địa pháp tắc, lực lượng thiên địa có thể mượn nhờ sẽ càng nhiều, uy lực cũng sẽ càng lớn.
- Đều cùng là cảm ngộ đối với thiên địa pháp tắc, áo nghĩa cấp thấp và áo nghĩa cấp cao tự nhiên cũng có chỗ tương tự. Trên thực tế, rất nhiều áo nghĩa cấp thấp đều có thể tiến giai thành áo nghĩa cấp cao, thậm chí đa phần áo nghĩa cấp cao muốn cảm ngộ được thì cần phải cảm ngộ áo nghĩa cấp thấp được. Một ít áo nghĩa cấp cao sẽ có cơ hội trực tiếp đốn ngộ, một ít áo nghĩa cấp cao lại cần cảm ngộ các loại áo nghĩa cấp thấp, sau đó dung hợp vào với nhau.
- Tỷ như tên thủ hạ kia của ngươi, hắn muốn cảm ngộ áo nghĩa không gian thất phẩm thì nhất định phải cảm ngộ Thế trước, nhờ đó mới có cơ hội cảm ngộ không gian phong ấn. Hoặc tỷ như áo nghĩa Đại Địa Chi Khải mà gia gia ngươi từng cảm ngộ được, đó là một áo nghĩa phòng ngự bát phẩm vô cùng cường đại, song hắn không phải là trực tiếp cảm ngộ ra được áo nghĩa này, mà là thông qua cảm ngộ hai loại áo nghĩa lục phẩm khác nhau, sau đó mới dung hợp mà thành …
Hồ Lang nói một thôi một hồi, Lục Ly tính là dần có hiểu rõ sâu thêm đối với áo nghĩa, hắn trầm ngâm thoáng chốc, nghiền ngẫm tiêu hóa những tin tức này.
Hưu
Ngay lúc Lục Ly đang định tiếp tục hỏi dò, nơi xa bỗng chợt truyền đến tiếng xé gió, từ đằng xa, thanh âm Dạ Tra vọng lại:
- Tất cả mọi người thối lui vào trong hẻm núi, một con Hỏa Báo Vương đã bị kinh động, nhanh lui!
- Lui!
Lục Ly cả kinh tỉnh lại, lập tức bay vụt lên, lớn tiếng kêu hét ra lệnh, Hỏa Báo Vương, đó chính là tồn tại sánh ngang Nhân Hoàng, Quân Hầu Cảnh bình thường mà đụng phải thì chỉ có nước chết.
Vù vù
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đám người Hồ Lang như lâm đại địch, toàn bộ đằng không mà lên, đứng thành trận hình cánh quạt, chờ đợi Hỏa Báo Vương xuất hiện.
- Lui!
Kha Mang có chút tiếc nuối phất phất tay, thần trận viễn cổ còn chưa bố trí hoàn thành. Mục đích bố trí những thần trận này chính là để đối phó Hỏa Báo Vương, lãng phí nhiều tài liệu như vậy, cuối cùng lại vẫn chẳng giúp được gì?
Hơn ngàn người nối đuôi nhau tiến vào trong hẻm núi, Lục Linh lưu lại một ít Quân Hầu Cảnh cường đại nơi miệng hẻm núi, những người còn lại thì đều về đại bản doanh. Đồng thời hạ lệnh để người trong đại bản doanh ngừng bế quan, tùy thời chuẩn bị lui ra Hoang giới.
Ngao!
Nơi xa truyền đến tiếng gào thét phẫn nộ chấn thiên động địa, trên bình địa chợt xuất hiện một con Hỏa Báo khổng lồ dẫn theo một đám Hỏa Báo lao vút mà tới. Thân hình Hỏa Báo Vương phải lớn gấp mấy lần Hỏa Báo bình thường, con mắt thẳng đứng khép mở, ẩn ẩn tóe phát hỏa quang lấp lánh, thú ý trên thân khủng bố dị thường, mới từ đằng xa đã tràn ngập ra, ép cho Lục Ly khó mà hít thở.
- Thánh Chủ, ngươi lui về trong hẻm núi, cứ giao Hỏa Báo Vương này cho chúng ta!
Mông Thần nhìn sang Lục Ly, Hồ Lang cũng gật đầu nói:
- Một con Hỏa Báo Vương mà thôi, sáu tên Nhân Hoàng chúng ta hoàn toàn đủ sức đối phó. Đại Quốc Sư, ngươi lui ra sau đi.
- Cẩn thận chút!
Lục Ly khẽ gật đầu, không có ý cậy mạnh, hắn còn chưa đối phó được Thú Hoàng tương đương Nhân Hoàng Cảnh, có ở lại cũng chỉ là vướng víu.
Lục Ly lui vào trong hẻm núi, đứng ở bên người Lục Linh, ánh mắt sáng rực xuyên qua đại trận nơi miệng hẻm núi nhìn ra Hỏa Báo Vương phía xa xa.
Ngao
Lại một tiếng rống kinh thiên vang lên, Hỏa Báo Vương kia như một ngôi sao băng màu đỏ bay vụt đến, tốc độ quá nhanh. Nếu Lục Ly không sử dụng thần niệm, căn bản không thấy rõ được hình dáng Hỏa Báo Vương.
Trên thân Hỏa Báo Vương có khí lưu màu đỏ lưu chuyển, nhất là bốn vó đều được khí lưu bao phủ, cảm giác cứ như chân đạp mây hồng.
Mỗi lần bốn vó nó rơi xuống đều dẫn lên mặt đất chấn động, đất đá nứt vỡ, mỗi lần nhảy vọt lại nhẹ nhàng bay qua hơn ngàn trượng, còn có thể thay đổi hướng bay ngay giữa cao không, khủng bố dị thường.
Hây!
Cả người Mông Thần sáng lên hào quang màu vàng sậm, làn da nửa người trên xuất hiện từng mảnh từng mảnh lân phiến màu ám kim. Hai đầu gối hắn đạp mạnh trên đất, cả người như cự thú bắn tới, bay thẳng về phía Hỏa Báo Vương. Tay phải hiện ra một tấm thuẫn bài nho nhỏ, tay trái nắm lấy chiến đao cực lớn, xung phong chắn ở trước mặt.
Hô hô
Hỏa Báo Vương há mồm phun ra khí lưu màu đỏ, lực lượng thiên địa quanh không gian bốn phía rõ ràng bắt đầu di động. Thần niệm Lục Ly cảm ứng được, một cỗ lực lượng vô danh từ bốn phương tám hướng hội tụ tới Mông Thần, Mông Thần vung lên chiến đao, cứ thế bổ thẳng xuống.
Xùy!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cự trảo Hỏa Báo Vương như thiểm điện chộp tới ngực Mông Thần, bên ngoài cơ thể Mông Thần hiện ra một kiện chiến giáp, song chỉ nháy mắt liền bị lợi trảo bẻ vụn.
Gai nhọn trên đầu Hỏa Báo Vương đâm tới ngực Mông Thần, nhẹ nhàng xé rách chiến giáp, một đạo tia lửa sáng lên, cuối cùng gai nhọn cũng đâm vào trong ngực Mông Thần.
Phốc
Cả người Mông Thần bị lực đẩy cường đại từ Hỏa Báo Vương đụng bay, giữa không trung cuồng phún một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Không ngờ chỉ sau một chiêu Mông Thần đã bị Hỏa Báo Vương đánh thương. Mặc dù gai nhọn không đâm xuyên tới trái tim Mông Thần, nhưng một kích này đã đủ khiến hắn no đòn.
Hây!
Mấy tên Nhân Hoàng còn lại dồn dập ra tay, nếu cứ để cho Hỏa Báo Vương tiêu diệt từng người thế này, sợ rằng mấy người bọn họ đều phải nằm lại chỗ này.
Khuất Thừa đánh ra từng con Hỏa Long lao vút tới chỗ Hỏa Báo Vương. Hắn cảm ngộ áo nghĩa hệ Hỏa, Hỏa Long này của hắn không chỉ có uy năng đốt cháy mà còn có thể cuốn lấy kẻ địch, làm chậm lại tốc độ đối phương. Chỉ cần bị Hỏa Long dây dưa, tốc độ Hỏa Báo Vương sẽ giảm mạnh, thành là bia sống cho chúng nhân.
- Hây, Hư Không Quỷ Trảo!
Giáo chủ Thiên Liên Giáo đánh ra một quỷ trảo màu lam cực lớn, từ trên không giáng xuống, mục đích cũng là chế trụ Hỏa Báo Vương, hạn chế tốc độ và cường độ công kích của nó.
Hưu
Chỉ là tốc độ Hỏa Báo Vương quá nhanh, móng vuốt còn lại vỗ tới, đánh bay Mông Thần ra xa. Trên bốn vó lấp lánh mây hồng, thân hình như quỷ mị lách sang một bên tránh đi, bắn thẳng tới cung chủ Hắc Nguyệt Cung ở bên cạnh.
- Hừ!
Trên cổ cung chủ Hắc Nguyệt Cung Hắc Nghê lấp lánh ánh sáng đỏ, ngưng tụ ra một hư ảnh Cự Thú cực lớn. Hư ảnh kia như thiểm điện phóng tới Hỏa Báo Vương, một hư một thực cùng lúc đánh tới, lại không dẫn lên vụ nổ kinh thiên, mà chỉ thấy hư ảnh cự thú màu đỏ cuốn lấy Hỏa Báo Vương, khiến tốc độ Hỏa Báo Vương giảm mạnh.
Ngao ngao!
Hỏa Báo Vương tru lên, miệng phun ra từng đạo khí lưu như hỏa diễm vờn quanh toàn thân, hư ảnh cự thú màu đỏ của Hắc Nghê dần dần trở nên bạc nhược, rõ ràng năng lượng đang kịch liệt trôi đi mất.
- Tốt!
Chiến đấu giữa cường giả với nhau, chỉ một giây đồng hồ liền đủ để phân định thắng bại. Huyết mạch thần kỹ của Hắc Nghê ngăn lại thế công sắc bén từ Hỏa Báo Vương, giờ là lúc thích hợp cho bọn hắn phản công.
- Giết!
Mông Thần bị đánh thương, bạo ngược trong người được kích phát, không để ý máu tươi đang phun ra nơi ngực, tung người nhảy vụt lên từ dưới đất, vung lên chiến đao màu đen cực lớn, khí lưu màu đen lưu chuyển trên đó, hung hăng bổ tới Hỏa Báo Vương.
- Động thủ, giải quyết con súc sinh này!
Hồ Lang chợt quát một tiếng, tất cả Nhân Hoàng đồng loạt ra tay, từ bốn phương tám hướng dồn dập lao lên tấn công Hỏa Báo Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro