Hỗn độn luyện n...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Chữ đúng là do Lục Ly khắc lên.
Lúc ở trên thông thiên lộ, Lục Ly mãnh liệt yêu cầu lưu lại chữ, nếu không sẽ tự sát. Lãnh Vô Hinh cũng không ngại, thả hắn ra, cho hắn lưu lại tám chữ, làm yên lòng đám người Lục Linh.
Lục Ly theo Lãnh Vô Hinh đi qua thông thiên lộ, nếu như không phải Lãnh Vô Hinh mà nói. Hắn căn bản không đi lên được. Lãnh Vô Hinh lấy ra một món pháp bảo, phóng ra một cái lá chắn bảo vệ hai người vào, sau đó nhẹ nhàng đi tới.
Đi lên đám mây, Lục Ly phát hiện mình ở trong một cái thế giới kì dị khác, vậy mà phía trên Hỏa Ngục lại có một tầng khác.
Đây là một cái thế giới cây, khắp nơi đều là cây lớn chọc trời, các loại cây hình thù kỳ quái, rất nhiều cây lớn đâm thẳng vào bầu trời, cây khô cũng như một tòa núi nhỏ, không biết cao bao nhiêu. Lục Ly đi qua rất nhiều nơi, nhưng vẫn là lần đầu thấy cây cối cao lớn như vậy.
Rất kỳ quái chính là...
Cái thế giới này trừ rừng rậm mênh mông vô bờ ra, cũng không có Huyền Thú mạnh mẽ, chỉ nhìn thấy một ít chim nhỏ, tiểu thú các loại. Hơn nữa phần lớn là động vật ăn cỏ, nhị giai Huyền Thú cũng không nhìn thấy.
Nhưng nơi đây rất nhiều linh quả, tràn ngập mặt đất, Lục Ly thấy vậy đều chảy nước miếng, nhiều linh quả như vậy nếu như ngắt lấy toàn bộ, có thể đổi được bao nhiêu huyền tinh chứ?
Lãnh Vô Hinh cũng không phải là không thấy những linh quả này, nhưng không có động tâm, càng không có đi ngắt lấy, khiến Lục Ly hết sức nghi hoặc.
Lục Ly không có ngồi ở trong một đóa hoa sen khác, mà là ngồi cùng Lãnh Vô Hinh. Lãnh Vô Hinh bảo Lục Ly tìm một con sông tắm sạch một phen, cũng không sợ hắn chạy.
Đổi một bộ quần áo sạch sẽ, Lãnh Vô Hinh lại dùng roi trói tay Lục Ly lại, ngồi bên trong một đóa hoa sen. Bên trong hoa sen rất lớn, đừng nói hai người, cho dù tám đến mười người cũng ngồi được.
Lãnh Vô Hinh ngồi xếp bằng ở một bên, để Lục Ly ngồi xếp bằng ở một bên, căn bản không e ngại hắn làm xằng làm bậy. Tốc độ hoa sen rất khủng bố, bay thẳng về hướng đông, sau khi bay mười ngày lại tới một tòa thông thiên sơn.
Tòa thông thiên sơn này và tòa thông thiên sơn bên trong Hỏa Ngục giống nhau như đúc, đều đâm thẳng vào bầu trời, nhìn không thấy phần cuối, phía trên có một cái thông thiên lộ quanh co.
Mười ngày nay Lãnh Vô Hinh cũng không có nói với Lục Ly một câu, lúc tới thông thiên sơn, liền thu hồi hoa sen, lấy ra một hạt châu màu thổ hoàng phóng thích hào quang bao phủ nàng và Lục Ly vào. Hai người nhẹ nhàng đi lên thông thiên sơn, lại tiến vào một cái thế giới kỳ lạ.
Cái thế giới này không có gì cả, chỉ có cát vàng mênh mông vô bờ, đây là một cái thế giới cát. Trong cái thế giới này cũng bay mười ngày, mười ngày này trừ cát vàng ra vẫn chỉ là cát vàng. Lục Ly không nhìn thấy bất kỳ cây cối, bất kỳ Huyền Thú nào, giống như nơi này chính là một mảnh tử địa.
Phi hành mười ngày lại tới trước một tòa thông thiên sơn, thời gian đã qua một tháng, thương thế của Lục Ly khôi phục gần hết. Hắn thấy thông thiên sơn bên trong cát vàng phía trước, mắt lộ ra một chút mơ hồ, chẳng lẽ nơi này có vô số tầng? Nơi này là một tầng thế giới kì dị?
- Hưu...
Đã tới thông thiên lộ, Lãnh Vô Hinh thu hồi trường tiên trong tay lại, dẫn đầu bay đi.
Lục Ly cảm giác có thể vận chuyển huyền lực, đôi mắt hơi chuyển, bay vụt theo, ngưng tiếng hỏi:
- Lãnh tiểu thư, ngươi thả ta ra, không sợ ta sẽ làm bậy à?
Thời gian dài như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu Lãnh Vô Hinh mở miệng, nàng nhàn nhạt liếc Lục Ly một cái, nói:
- Xằng bậy? Ngươi có thể giết ta? Hay có thể chạy trốn à? Với chút thực lực này của ngươi, không đủ tư cách giết ta, chạy trốn mà nói... Ngươi có thể thử một chút, nếu như ngươi có thể còn sống đi ra khoảng cách một vạn trượng, ta sẽ thả ngươi trở về!
- Hả?
Trong mắt Lục Ly đầy vẻ kinh ngạc, đúng là Lãnh Vô Hinh không có nói đùa, một tầng này trừ cát vàng ra ngoài, hắn cũng không có cảm thụ được bất kỳ nguy hiểm nào.
Hắn dừng lại một thoáng, liếc mắt nhìn nơi xa, hỏi:
- Thật sao?
Lãnh Vô Hinh cười, hơi gật đầu nói:
- Lãnh Vô Hinh ta không gạt người, nếu ngươi có thể đi ra khoảng cách vạn trượng, ta thả ngươi trở về.
- Được!
Lục Ly lập tức phóng Mệnh Luân ra, nhuyễn giáp ngưng hiện bên ngoài cơ thể, long đế thần binh xuất hiện ở trong tay, chậm rãi bay về nơi xa.
Bay được mười trượng, hắn lại nhìn về phía Lãnh Vô Hinh, sau khi thấy nàng không có bất kỳ dị động nào, lại to gan tiếp tục bay về phía trước.
Hai mươi trượng, năm mươi trượng, một trăm trượng!
Tất cả đều rất bình thường, không có bất kỳ cấm chế gì dao động, không có cảm giác được bất kỳ khí tức sinh linh, gan Lục Ly lớn vài phần, tiếp tục bay về phía trước.
- Phanh!
Sau khi Lục Ly bay về phía trước mấy trượng, đột nhiên cát vàng nổ tung. Tiếp theo một con quái thú to lớn từ dưới đất chui ra, đó là một con Hoàng Kim Hạt Tử to lớn, chiều cao đạt đến trăm trượng, toàn thân đều có lớp vỏ màu hoàng kim, một luồng khí huyết khủng bố từ bên trong thân thể nó tràn ngập mà ra.
- Thú hoàng!
Nội tâm Lục Ly lộp bộp, không đợi hắn kịp phản ứng, hai khu vực cát vàng bên trái phía trước đồng thời nổ tung, hai con quái thú từ bên trong cát vàng bắn ra.
- Lại là thú hoàng...
Lục Ly có một chút câm nín, vậy mà những thú hoàng này lại ẩn nấp ở trong lòng đất. Thật ra hắn không hề sợ hãi, trong mắt lấp lánh ngân quang, hai con ngân long uốn lượn bay múa trong con ngươi, trên người hiện lên khí tức không tên, bên ngoài cơ thể có khí lưu nhàn nhạt vờn quanh, hắn phóng ra long uy.
Long uy cũng không phải là thần kỹ huyết mạch, mà là một loại thần thông sau khi luyện hóa cái thú thần chi trảo kia có được, Lục Ly dựa vào long uy có thể chấn nhiếp thú hoàng, hắn ở trong vân hải đã chấn nhiếp mấy con thú hoàng.
Sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc đã xảy ra...
Rõ ràng ba con thú hoàng kia không có nửa điểm sợ hãi, trong mắt to đều là vẻ lạnh lùng, không mang theo một chút tâm tình, sau khi Lục Ly quan sát ánh mắt ba con thú hoàng, dứt khoát lựa chọn lui về phía sau!
- Hưu...
Tốc độ hắn đạt đến cực hạn, không hề yếu hơn so với thú hoàng, hắn chỉ cách thông thiên sơn trăm trượng, một thoáng là sẽ bay trở lại. Tại thời điểm hắn tiến vào thông thiên lộ, ba con thú hoàng lập tức ngừng lại.
- Sa sa sa...
Ba con thú hoàng trở về chỗ cũ, chui xuống dưới cát vàng, rất nhanh đã biến mất không thấy, khí tức cũng biến mất. Nếu như không phải trên mặt đất có ba cái hố to, có lẽ Lục Ly cũng cho rằng vừa rồi hắn hoa mắt.
- Nhiều thú hoàng như vậy sao?
Trong lòng Lục Ly vẫn còn sợ hãi lẩm bẩm, sau đó nhướng mày, hỏi Lãnh Vô Hinh theo bản năng:
- Đây không phải là thú hoàng sao? Thoạt nhìn quái thú bên trong Hỏa Ngục cũng không giống Huyền Thú, những quái vật này là gì vậy?
- Những con này gọi là Hỗn Độn Thú!
Lãnh Vô Hinh thuận miệng giải thích:
- Đều là kỳ thú do Hỗn Độn Luyện Ngục thai nghén ra, khác biệt Huyền Thú, linh trí của bọn chúng rất thấp. Thú uy của ngươi rất mạnh, đáng tiếc không có hữu dụng đối với những Hỗn Độn Thú này!
Cuối cùng Lãnh Vô Hinh cười hai tiếng, giống như đang đùa cợt Lục Ly, trong mắt toàn là vẻ chế nhạo. Thấy sắc mặt Lục Ly có chút khó coi, nàng lại tiếp tục nói:
- Như thế nào? Không phải ngươi muốn trốn sao? Tại sao không trốn nữa rồi? Bổn tiểu thư nói lời giữ lời, chỉ cần ngươi có thể chạy trốn ra khoảng cách vạn trượng, ta sẽ để ngươi trở về. Không, ta sẽ tự mình đưa ngươi trở về, như thế nào?
Lục Ly trợn mắt, vạn trượng? Hắn sợ là năm trăm trượng cũng không đi được. Khó trách Lãnh Vô Hinh không hề trói buộc hắn, nàng căn bản không sợ hắn chạy trốn.
- Tại sao địa phương quỷ quái này lại nhiều thú hoàng cấp Hỗn Độn Thú như vậy?
Lục Ly bĩu môi thầm nói.
- Ha ha!
Lãnh Vô Hinh cười nhạt nói:
- Hỗn Độn Luyện Ngục, tổng cộng có mười tầng, Hỏa Ngục của các ngươi chỉ là tầng thứ nhất, nơi này là tầng thứ ba. Nếu như ngươi đi lên tầng sáu trở lên, ngươi mới biết được cái gì gọi là khủng bố. Nếu không trốn được, vậy thì ngoan ngoãn đi theo ta đi.
Lãnh Vô Hinh nói xong xoay người đi lên phía trên, căn bản không để ý tới Lục Ly. Lục Ly chỉ có thể cắn răng nhanh chóng đuổi theo, không đi theo nàng, chẳng lẽ ở lại chờ chết?
- Hỗn Độn Luyện Ngục? Rốt cuộc đây là nơi nào?
Trong đầu Lục Ly tràn đầy nghi hoặc, Hỏa Ngục là tầng thứ nhất? Tầng thứ hai là rừng rậm, chẳng lẽ là mộc ngục, nơi đây toàn là cát vàng, chẳng lẽ là thổ ngục? Không phải phía trên còn thủy ngục, Kim Ngục chứ?
Rốt cuộc vị tiểu thư lai lịch thần bí, một thân toàn là bảo vật này có địa vị gì? Tại sao nàng lại xuất hiện ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, tại sao lại đi Hỏa Ngục? Hiện tại nàng muốn đi đâu?
Lúc ở trên thông thiên lộ, Lục Ly mãnh liệt yêu cầu lưu lại chữ, nếu không sẽ tự sát. Lãnh Vô Hinh cũng không ngại, thả hắn ra, cho hắn lưu lại tám chữ, làm yên lòng đám người Lục Linh.
Lục Ly theo Lãnh Vô Hinh đi qua thông thiên lộ, nếu như không phải Lãnh Vô Hinh mà nói. Hắn căn bản không đi lên được. Lãnh Vô Hinh lấy ra một món pháp bảo, phóng ra một cái lá chắn bảo vệ hai người vào, sau đó nhẹ nhàng đi tới.
Đi lên đám mây, Lục Ly phát hiện mình ở trong một cái thế giới kì dị khác, vậy mà phía trên Hỏa Ngục lại có một tầng khác.
Đây là một cái thế giới cây, khắp nơi đều là cây lớn chọc trời, các loại cây hình thù kỳ quái, rất nhiều cây lớn đâm thẳng vào bầu trời, cây khô cũng như một tòa núi nhỏ, không biết cao bao nhiêu. Lục Ly đi qua rất nhiều nơi, nhưng vẫn là lần đầu thấy cây cối cao lớn như vậy.
Rất kỳ quái chính là...
Cái thế giới này trừ rừng rậm mênh mông vô bờ ra, cũng không có Huyền Thú mạnh mẽ, chỉ nhìn thấy một ít chim nhỏ, tiểu thú các loại. Hơn nữa phần lớn là động vật ăn cỏ, nhị giai Huyền Thú cũng không nhìn thấy.
Nhưng nơi đây rất nhiều linh quả, tràn ngập mặt đất, Lục Ly thấy vậy đều chảy nước miếng, nhiều linh quả như vậy nếu như ngắt lấy toàn bộ, có thể đổi được bao nhiêu huyền tinh chứ?
Lãnh Vô Hinh cũng không phải là không thấy những linh quả này, nhưng không có động tâm, càng không có đi ngắt lấy, khiến Lục Ly hết sức nghi hoặc.
Lục Ly không có ngồi ở trong một đóa hoa sen khác, mà là ngồi cùng Lãnh Vô Hinh. Lãnh Vô Hinh bảo Lục Ly tìm một con sông tắm sạch một phen, cũng không sợ hắn chạy.
Đổi một bộ quần áo sạch sẽ, Lãnh Vô Hinh lại dùng roi trói tay Lục Ly lại, ngồi bên trong một đóa hoa sen. Bên trong hoa sen rất lớn, đừng nói hai người, cho dù tám đến mười người cũng ngồi được.
Lãnh Vô Hinh ngồi xếp bằng ở một bên, để Lục Ly ngồi xếp bằng ở một bên, căn bản không e ngại hắn làm xằng làm bậy. Tốc độ hoa sen rất khủng bố, bay thẳng về hướng đông, sau khi bay mười ngày lại tới một tòa thông thiên sơn.
Tòa thông thiên sơn này và tòa thông thiên sơn bên trong Hỏa Ngục giống nhau như đúc, đều đâm thẳng vào bầu trời, nhìn không thấy phần cuối, phía trên có một cái thông thiên lộ quanh co.
Mười ngày nay Lãnh Vô Hinh cũng không có nói với Lục Ly một câu, lúc tới thông thiên sơn, liền thu hồi hoa sen, lấy ra một hạt châu màu thổ hoàng phóng thích hào quang bao phủ nàng và Lục Ly vào. Hai người nhẹ nhàng đi lên thông thiên sơn, lại tiến vào một cái thế giới kỳ lạ.
Cái thế giới này không có gì cả, chỉ có cát vàng mênh mông vô bờ, đây là một cái thế giới cát. Trong cái thế giới này cũng bay mười ngày, mười ngày này trừ cát vàng ra vẫn chỉ là cát vàng. Lục Ly không nhìn thấy bất kỳ cây cối, bất kỳ Huyền Thú nào, giống như nơi này chính là một mảnh tử địa.
Phi hành mười ngày lại tới trước một tòa thông thiên sơn, thời gian đã qua một tháng, thương thế của Lục Ly khôi phục gần hết. Hắn thấy thông thiên sơn bên trong cát vàng phía trước, mắt lộ ra một chút mơ hồ, chẳng lẽ nơi này có vô số tầng? Nơi này là một tầng thế giới kì dị?
- Hưu...
Đã tới thông thiên lộ, Lãnh Vô Hinh thu hồi trường tiên trong tay lại, dẫn đầu bay đi.
Lục Ly cảm giác có thể vận chuyển huyền lực, đôi mắt hơi chuyển, bay vụt theo, ngưng tiếng hỏi:
- Lãnh tiểu thư, ngươi thả ta ra, không sợ ta sẽ làm bậy à?
Thời gian dài như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu Lãnh Vô Hinh mở miệng, nàng nhàn nhạt liếc Lục Ly một cái, nói:
- Xằng bậy? Ngươi có thể giết ta? Hay có thể chạy trốn à? Với chút thực lực này của ngươi, không đủ tư cách giết ta, chạy trốn mà nói... Ngươi có thể thử một chút, nếu như ngươi có thể còn sống đi ra khoảng cách một vạn trượng, ta sẽ thả ngươi trở về!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hả?
Trong mắt Lục Ly đầy vẻ kinh ngạc, đúng là Lãnh Vô Hinh không có nói đùa, một tầng này trừ cát vàng ra ngoài, hắn cũng không có cảm thụ được bất kỳ nguy hiểm nào.
Hắn dừng lại một thoáng, liếc mắt nhìn nơi xa, hỏi:
- Thật sao?
Lãnh Vô Hinh cười, hơi gật đầu nói:
- Lãnh Vô Hinh ta không gạt người, nếu ngươi có thể đi ra khoảng cách vạn trượng, ta thả ngươi trở về.
- Được!
Lục Ly lập tức phóng Mệnh Luân ra, nhuyễn giáp ngưng hiện bên ngoài cơ thể, long đế thần binh xuất hiện ở trong tay, chậm rãi bay về nơi xa.
Bay được mười trượng, hắn lại nhìn về phía Lãnh Vô Hinh, sau khi thấy nàng không có bất kỳ dị động nào, lại to gan tiếp tục bay về phía trước.
Hai mươi trượng, năm mươi trượng, một trăm trượng!
Tất cả đều rất bình thường, không có bất kỳ cấm chế gì dao động, không có cảm giác được bất kỳ khí tức sinh linh, gan Lục Ly lớn vài phần, tiếp tục bay về phía trước.
- Phanh!
Sau khi Lục Ly bay về phía trước mấy trượng, đột nhiên cát vàng nổ tung. Tiếp theo một con quái thú to lớn từ dưới đất chui ra, đó là một con Hoàng Kim Hạt Tử to lớn, chiều cao đạt đến trăm trượng, toàn thân đều có lớp vỏ màu hoàng kim, một luồng khí huyết khủng bố từ bên trong thân thể nó tràn ngập mà ra.
- Thú hoàng!
Nội tâm Lục Ly lộp bộp, không đợi hắn kịp phản ứng, hai khu vực cát vàng bên trái phía trước đồng thời nổ tung, hai con quái thú từ bên trong cát vàng bắn ra.
- Lại là thú hoàng...
Lục Ly có một chút câm nín, vậy mà những thú hoàng này lại ẩn nấp ở trong lòng đất. Thật ra hắn không hề sợ hãi, trong mắt lấp lánh ngân quang, hai con ngân long uốn lượn bay múa trong con ngươi, trên người hiện lên khí tức không tên, bên ngoài cơ thể có khí lưu nhàn nhạt vờn quanh, hắn phóng ra long uy.
Long uy cũng không phải là thần kỹ huyết mạch, mà là một loại thần thông sau khi luyện hóa cái thú thần chi trảo kia có được, Lục Ly dựa vào long uy có thể chấn nhiếp thú hoàng, hắn ở trong vân hải đã chấn nhiếp mấy con thú hoàng.
Sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc đã xảy ra...
Rõ ràng ba con thú hoàng kia không có nửa điểm sợ hãi, trong mắt to đều là vẻ lạnh lùng, không mang theo một chút tâm tình, sau khi Lục Ly quan sát ánh mắt ba con thú hoàng, dứt khoát lựa chọn lui về phía sau!
- Hưu...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tốc độ hắn đạt đến cực hạn, không hề yếu hơn so với thú hoàng, hắn chỉ cách thông thiên sơn trăm trượng, một thoáng là sẽ bay trở lại. Tại thời điểm hắn tiến vào thông thiên lộ, ba con thú hoàng lập tức ngừng lại.
- Sa sa sa...
Ba con thú hoàng trở về chỗ cũ, chui xuống dưới cát vàng, rất nhanh đã biến mất không thấy, khí tức cũng biến mất. Nếu như không phải trên mặt đất có ba cái hố to, có lẽ Lục Ly cũng cho rằng vừa rồi hắn hoa mắt.
- Nhiều thú hoàng như vậy sao?
Trong lòng Lục Ly vẫn còn sợ hãi lẩm bẩm, sau đó nhướng mày, hỏi Lãnh Vô Hinh theo bản năng:
- Đây không phải là thú hoàng sao? Thoạt nhìn quái thú bên trong Hỏa Ngục cũng không giống Huyền Thú, những quái vật này là gì vậy?
- Những con này gọi là Hỗn Độn Thú!
Lãnh Vô Hinh thuận miệng giải thích:
- Đều là kỳ thú do Hỗn Độn Luyện Ngục thai nghén ra, khác biệt Huyền Thú, linh trí của bọn chúng rất thấp. Thú uy của ngươi rất mạnh, đáng tiếc không có hữu dụng đối với những Hỗn Độn Thú này!
Cuối cùng Lãnh Vô Hinh cười hai tiếng, giống như đang đùa cợt Lục Ly, trong mắt toàn là vẻ chế nhạo. Thấy sắc mặt Lục Ly có chút khó coi, nàng lại tiếp tục nói:
- Như thế nào? Không phải ngươi muốn trốn sao? Tại sao không trốn nữa rồi? Bổn tiểu thư nói lời giữ lời, chỉ cần ngươi có thể chạy trốn ra khoảng cách vạn trượng, ta sẽ để ngươi trở về. Không, ta sẽ tự mình đưa ngươi trở về, như thế nào?
Lục Ly trợn mắt, vạn trượng? Hắn sợ là năm trăm trượng cũng không đi được. Khó trách Lãnh Vô Hinh không hề trói buộc hắn, nàng căn bản không sợ hắn chạy trốn.
- Tại sao địa phương quỷ quái này lại nhiều thú hoàng cấp Hỗn Độn Thú như vậy?
Lục Ly bĩu môi thầm nói.
- Ha ha!
Lãnh Vô Hinh cười nhạt nói:
- Hỗn Độn Luyện Ngục, tổng cộng có mười tầng, Hỏa Ngục của các ngươi chỉ là tầng thứ nhất, nơi này là tầng thứ ba. Nếu như ngươi đi lên tầng sáu trở lên, ngươi mới biết được cái gì gọi là khủng bố. Nếu không trốn được, vậy thì ngoan ngoãn đi theo ta đi.
Lãnh Vô Hinh nói xong xoay người đi lên phía trên, căn bản không để ý tới Lục Ly. Lục Ly chỉ có thể cắn răng nhanh chóng đuổi theo, không đi theo nàng, chẳng lẽ ở lại chờ chết?
- Hỗn Độn Luyện Ngục? Rốt cuộc đây là nơi nào?
Trong đầu Lục Ly tràn đầy nghi hoặc, Hỏa Ngục là tầng thứ nhất? Tầng thứ hai là rừng rậm, chẳng lẽ là mộc ngục, nơi đây toàn là cát vàng, chẳng lẽ là thổ ngục? Không phải phía trên còn thủy ngục, Kim Ngục chứ?
Rốt cuộc vị tiểu thư lai lịch thần bí, một thân toàn là bảo vật này có địa vị gì? Tại sao nàng lại xuất hiện ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, tại sao lại đi Hỏa Ngục? Hiện tại nàng muốn đi đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro