Bất Diệt Long Đế

Khắc tinh

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Sau khi mở ra thấy là sáu điểm, ánh mắt người bên bàn nhìn Lục Ly không khỏi có chút dị thường. Lục Ly còn phát hiện có mấy đạo thần niệm cường đại quét tới, chẳng qua rất nhanh liền tan biến.

Ánh mắt Thất tiểu thư nhìn Lục Ly càng là không giấu được vẻ kinh dị, nàng phát hiện Lục Ly vẫn chẳng hề có ý nhìn mình, thế là bèn chậm rãi đứng dậy, đi đến ngồi xuống bên người Lục Ly, mỉm cười hỏi:

- Ngươi tên gì? Sao trước kia chưa từng thấy qua, ta tên Đồ Kỳ.

Lúc này Lục Ly mới quay mắt nhìn vào Thất tiểu thư, khẽ gật đầu nói:

- Chào Thất tiểu thư, ta chỉ là một tên tiểu võ giả bình thường trong Ngoại đường gia tộc. Họ tên không cần nói cũng được, đại chiến khắp khai màn, nói không chừng trời sáng liền sẽ bị phái đi ra tử chiến.

- À?

Nét mặt Thất tiểu thư hơi có chút kinh động, lại không phải bởi vì thân phận Lục Ly vừa nói ra, cũng không phải cách đặt cược liều mạng vừa rồi của Lục Ly. Mà là thần thái của hắn, một tên tiểu võ giả gặp được nàng, lại không đứng dậy hành lễ, thần sắc không kiêu ngạo không tự ti, hoàn toàn hờ hững như mặt hồ.

Nhìn tròng mắt trắng đen phân minh, lại nhìn bàn tay có chút ngăm đen, khí độ ung dung tự tin của Lục Ly, Thất tiểu thư đột nhiên cảm thấy Lục Ly thuận mắt hơn xa hai tên thư sinh ở bên người.

Dạ Tra giúp Lục Ly cải trang, bề ngoài nhìn chừng hơn ba mươi tuổi, loại khí chất đại thúc nhìn có vẻ khá dọa người. Chỉ là nàng ăn quen thịt cá đến phát ngấy, giờ gặp được loại rau dại như Lục Ly không khỏi bị câu lên hứng thú.

Then chốt nhất là khí chất của Lục Ly, Lục Ly quật khởi từ tay trắng, mang theo dã tính của võ giả xuất thân hàn vi, đến sau lại trở thành Đại Đế Bắc Mạc, có được khí thế của thượng vị giả. Mấy năm nay trải qua quá nhiều chuyện khiến hắn biến trở nên có chút tang thương, nhiều loại khí chất như thế kết hợp cùng một chỗ, khiến Lục Ly nhìn rất có mị lực.

Lục Ly nhìn Thất tiểu thư một cái liền thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn chằm chằm bát xúc xắc, tựa hồ không chút hứng thú đối với Thất tiểu thư.

Hắn tiếp xúc với Yên phu nhân tương đối nhiều, trước kia Khương Khinh Linh cũng là đãng phụ, bởi thế hắn rất có kinh nghiệm đối phó loại nữ tử phóng đãng thế này.

Dục cầm cố túng!

Chiêu này dùng để đối phó loại nữ tử như Thất tiểu thư tuyệt đối hữu hiệu, ngươi càng biểu hiện lạnh nhạt với nàng, nàng lại càng có hứng thú với hắn. Bởi vì đãng phụ đùa bỡn nam nhân nhiều lắm rồi, thứ dễ dàng vào tay đã không cách nào câu lên hứng thú trong lòng bọn họ.

Ngoài mặt Thất tiểu thư vẫn biểu hiện khá là dè dặt, nhìn thoáng qua bát xúc xắc, hỏi:

- Lần này đặt thế nào?

Lục Ly nhìn sang quản sự, khẽ mỉm cười nói:

- Một ức cửa tài.

Tê tê

Lục Ly vừa ra tay lại là một ức, dẫn lên rất nhiều người xung quang phát ra tiếng kinh thán, đám đông quanh chiếu bạc gần đó cũng bị hấp dẫn tới.

Thất tiểu thư nghĩ nghĩ rồi nói:

- Vậy ta theo ngươi, đặt năm ngàn vạn cửa tài.

Đổ khách ở các bàn còn lại dứt khoát không chơi nữa, mà xúm lại đây nhìn hai người đánh cược. Quản sự xác định không còn ai đặt cửa, mở bát ra, kết quả là bốn điểm, tài thắng.

Thắng liền ba ván, Lục Ly đã kiếm được mười ức Huyền Tinh, nếu Lục Ly chỉ là võ giả Bất Diệt Cảnh bình thường, khẳng định sớm đã kích động đến độ cả người run rẩy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thế nhưng hắn vẫn điềm nhiên uống trà như không có việc gì, thần thái thản nhiên đó khiến ánh mắt rất nhiều người không khỏi lộ vẻ kinh nghi. Một tên võ giả Bất Diệt Cảnh bình thường làm sao có thể bình tĩnh như vậy được?

Quản sự thấy trường diện có phần thất khống, khẽ liếc mắt nhìn sang một tên thị nữ, thị nữ kia lặng lẽ lui xuống, rất nhanh liền có một lão giả râu tóc bạc trắng đi tới, thay vào vị trí tên quản sự, hơn nữa trong tay hắn còn cầm ra một chiếc bát xúc xắc bằng bạch ngọc.

Rất rõ ràng!

Sòng bạc hoài nghi Lục Ly gian lận, nhưng lại không tìm được chứng cứ, đành phải thay người và thay luôn bát xúc xắc cao cấp hơn.

Hì hì!

Thất tiểu thư đột nhiên cười nói:

- Ngươi lợi hại thật đấy, bức ra được cả Chu đại sư.

Lão đầu râu bạc cười tủm tỉm tiếp lời:

- Có Thất tiểu thư ở đây, lại tới một vị quý khách, lão hủ không ra tiếp khách thì nói sao được.

Lục Ly và lão giả râu bạc liếc nhau một cái, trong lòng khẽ run lên, lão đầu này rất mạnh, không chỉ cảnh giới đạt tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong mà linh hồn cũng vô cùng cường đại.

Không sai!

Vừa rồi Lục Ly đã gian lận, chẳng qua hắn không đi thăm dò bát xúc xắc, vật đó thần niệm Lục Ly rất khó dò xét vào được bên trong. Nếu cường hành dò xét sẽ khiến sòng bạc chú ý, đến khi ấy hậu quả sẽ rất thảm.

Phương thức Lục Ly gian lận rất đơn giản, chính lẽ lặng lẽ theo dõi biến động linh hồn của tên quản sự kia, hắn không trực tiếp thăm dò linh hồn người này, mà chỉ khe khẽ cảm ứng linh hồn ba động thôi.

Thất tiểu thư liên tục đặt cửa xỉu rất nhiều lần, ván đầu tiên quản sự định cho nàng thắng, Lục Ly mèo mù đụng phải chuột chết, trúng một lần.

Ván thứ hai linh hồn quản sự ba động rất mạnh, Lục Ly đoán quản sự muốn báo thù, bởi thế Lục Ly mới đặt cửa sáu điểm.

Người ngoài sòng bạc không thể gian lận, nhưng người trong sòng bạc nhất định có cách để gian lận.

Lục Ly một mực tin tưởng điểm này, nếu không sòng bạc làm sao kiếm lời? Vô số người táng gia bại sản là vì đâu mà thua?

Giờ đổi thành Chu đại sư, linh hồn đối phương mạnh như thế, Lục Ly căn bản không dám đi dò xét, bằng không liền sẽ bị tên đại sư này cảm ứng được.

- Đặt cửa nào? Đặt cửa nào?

Đợi Chu đại sư thả bát xuống, Thất tiểu thư lập tức hưng phấn nhìn sang Lục Ly. Lục Ly nhíu mày trầm tư không nói, lát sau hắn mới khẽ lắc đầu, nhìn Thất tiểu thư nói:

- Ván này ta không có cảm giác, Thất tiểu thư cho là sẽ ra mấy điểm?

Thất tiểu thư có chút thất vọng, thoáng suy nghĩ một cái rồi thuận miệng nói:

- Ta đoán ba điểm!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Được, ta tin tưởng Thất tiểu thư!

Lục Ly đứng dậy khẽ cười, sau đó dồn tất cả thẻ đánh bạc đặt lên vào cửa ba điểm, khiến toàn trường không khỏi được một phen kinh hãi.

Lục Ly đổi một ức Huyền Tinh thẻ đánh bạc, tiếp sau liên tục thắng mấy ván, thẻ đánh bạc đã có hơn mười ức, chừng đấy cơ hồ bằng với toàn bộ tích súc của một gia tộc nhỏ.

Một tên võ giả Bất Diệt Cảnh cỏn con như hắn, không ngờ lại dám đặt cược mười ức một ván, hơn nữa còn là tùy tiện đặt cược theo lời Thất tiểu thư.

Thất tiểu thư hơi hoảng, hô hấp cũng trở nên gấp rút, bởi vì nàng căn bản cũng không có cảm giác, chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, lại không ngờ Lục Ly sẽ đặt hết.

Thất tiểu thư là tiểu thư trực hệ của Đồ gia, nhưng thân phận không đủ tôn quý, bằng không cũng sẽ không gả cho một tên công tử có nỗi khổ riêng. Thế nên thân giá nàng không tính dày, tuy mấy chục ức Huyền Tinh đối với nàng không tính là gì, nhưng để một hơi đặt cược mười ức thì nàng tuyệt đối không bỏ ra được.

Nàng vội bắt lấy tay Lục Ly nói:

- Đừng xung động thế, ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi.

Thấy Thất tiểu thư bắt lấy tay mình, Lục Ly biết mục đích tối nay thành công, đánh bạc thua hay thắng hắn không mấy để ý, thứ hắn để ý là Thất tiểu thư.

Hắn quay đầu thong dong cười nói:

- Ha ha ha, loại tiểu nhân vật như ta, nói không chừng sáng mai ra ngoài liền chết trận. Huyền Tinh giữ lại cũng chẳng được gì, ngược lại còn tiện nghi kẻ địch, cho nên mới tùy tiện chơi mấy ván. Nếu lần này có thể thắng, tất cả Huyền Tinh đều đưa cho Thất tiểu thư. Nếu thua cũng không sao, sau đại chiến lần này mà còn có thể sống sót, Thất tiểu thư mời ta uống bữa rượu là được. Mở đi!

Lục Ly hào khí can vân nói, nụ cười sảng lãng khiến ánh mắt Thất tiểu thư dần trở nên mê ly, bắt lấy tay Lục Ly đều không thu lại, căng thẳng nhìn chằm chằm bát xúc xắc.

Lục Ly nói, ván này mà thắng liền đưa hết cho nàng, đây chính là sáu mươi ức Huyền Tinh a, chừng ấy đối với Thất tiểu thư đều không phải con số nhỏ.

Toàn trường nín thở, Chu đại sư từ từ mở bát, ánh mắt toàn trường lập tức ảm đạm. Bởi vì bên trong là năm điểm, Lục Ly thua, toàn bộ Huyền Tinh đều mất sạch.

- Ha ha ha!

Lục Ly đưa tay vỗ vỗ lên mu bàn tay Thất tiểu thư, thoải mái cười nói:

- Xem ra vận khí hai chúng ta đều không đủ tốt, Thất tiểu thư, ta thua sạch rồi, giờ về đi ngủ. Sau đại chiến không chết, nhớ mời ta uống rượu, ha ha ha!

Lục Ly cười lớn đi ra, khí độ phóng khoáng và bước chân vững chãi kia khiến rất nhiều người động dung, người ở chỗ này sợ là không có ai được nhẹ nhàng vô câu vô thúc như hắn.

- Chờ đã!

Lúc Lục Ly sắp ra ngoài, Thất tiểu thư rốt cuộc hồi thần lại, khẽ kêu nói:

- Ngươi thay Đỗ gia chúng ta bán mạng, bữa rượu này đáng nên mời ngươi. Không cần sau đại chiến, ngay tối nay đi, xem như Đồ Kỳ tiễn đưa ngươi.

- Cũng được, đa tạ Thất tiểu thư, vừa khéo Huyền Tinh ta dành mua rượu cũng hết sạch.

Lục Ly dừng bước, quay đầu cười nói, cá rốt cục mắc câu, hôm nay một ức Huyền Tinh kia xài ra rất đáng.

Nhìn ánh mắt lưu chuyển sóng tình, mặt đỏ như máu, bộ dạng ý xuân dạt dào của Thất tiểu thư, Lục Ly phát hiện mình tựa hồ là khắc tinh của đãng phụ a …

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0