Bất Diệt Long Đế

Kiến hôi lay t...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Phanh phanh phanh

Từng tên Quân Hầu Cảnh bị nện thành thịt vụn, sắc mặt Lục Ly và Hồ Lang càng lúc càng khó coi. Hồ Lang vốn tưởng rằng hành động lần này sẽ rất nhẹ nhàng, tuỳ tiện mang theo Lục Ly đi đồ sát một vòng liền hoàn thành nhiệm vụ, lại không ngờ cục diện sẽ biến thành như thế.

Một trăm Quân Hầu Cảnh mang theo chết sạch không có gì đáng tiếc, nhiệm vụ thất bại cũng không sao, thậm chí chính mình chết cũng được, nhưng Lục Ly tuyệt đối không thể chết.

Hồ Lang hiểu rất rõ Lục Linh, con người Lục Linh tâm ngoan thủ lạt, không chút lưu tình. Nếu Lục Ly chết ở chỗ này, toàn tộc hắn đều phải bồi táng theo, không có bất kỳ chút huyền niệm nào.

Hắn cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, quét mắt nhìn hơn ngàn tên Quân Hầu Cảnh tổ thành đại trận vây xung quanh. Sau đó đột nhiên thả ra một đại thủ ấn hướng vỗ tới thiên không bên trái, hắn muốn lấy lực phá trận, chỉ cần đại trận bị phá mở, Lục Ly liền có thể nhẹ nhõm trốn đi.

Oanh

Đại thủ ấn và sóng khí đụng nhau, không ngờ vẫn bị bắn ngược, chẳng qua sóng khí cũng phản chấn trở về, xem ra công kích của Hồ Lang vẫn rất cường đại.

Ông!

Hồ Lang quyết định liều mạng, hắn nhìn sang Lục Ly một cái, trong tay hiện ra cự phủ, vung lên xoay tít như chong chóng. Thiên địa Huyền khí bất tận tụ tập về phía hắn, cả người lao vút lên không, tiếp đó, cự phủ ngừng xoay, nhắm chuẩn mấy tên Quân Hầu Cảnh mạn bên trái bất thần bổ tới.

Ô!

Hư ảnh một con cự thú ngưng kết giữa không trung, phát ra tiếng bạo rống kinh thiên, trên thân cự thú lấp lánh hắc quang, khí tức dọa người, tựa như bên trong cự thú ẩn chứa năng lượng khủng bố dị thường, có thể công phá bất cứ phòng ngự cường đại cỡ nào.

Hưu!

Long Dương cư sĩ thấy Hồ Lang muốn liều mạng, lập tức phóng thích áo nghĩa cường đại, thân hình chớp lóe, vung lên thiết côn nhắm tới lưng Hồ Lang ầm ầm nện tới.

Ông!

Khí lưu màu ám kim phun trào trên thiết côn, tựa như vô số đao nhỏ màu vàng xoay tròn xung quanh. Mặc dù Lục Ly không biết đây là áo nghĩa gì, nhưng có thể xác định đây là áo nghĩa hệ kim rất lợi hại.

Hồ Lang vừa mới phóng thích áo nghĩa, cần phải khống chế để cho hư ảnh cự thú không sụp đổ, cảm nhận được phía sau truyền đến sát chiêu, đành chỉ biết lấy thân ngạnh kháng. Bên ngoài cơ thể hắn hiện ra một đạo khí lưu màu xanh đen, xoay tròn vây quanh người, hình thành một tầng hộ tráo khá mỏng.

Hưu!

Lục Ly cũng động, huyễn hóa ra phân thân đầy trời, phóng vút về phía Long Dương cư sĩ. Vừa rồi Hồ Lang liếc mắt nhìn hắn, chớp mắt hắn liền đã hiểu ý, cũng đoán được Long Dương cư sĩ sẽ tấn công Hồ Lang.

Mệnh Luân xoay tròn, chỉ là tốc độ được khống chế, chỉ sáng ngang với Nhân Hoàng sơ kỳ. Lại bị đại trận áp chế thêm lần nữa, khiến cho tốc độ chỉ còn ngang với Quân Hầu Cảnh hậu kỳ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ầm!

Thân thể Hồ Lang bị thiết côn to lớn ầm ầm nện trúng, hộ tráo bán trong suốt bên ngoài cơ thể bỗng chốc nổ tung, phần lưng bị thiết côn hung hăng nện vào, chiến giáp Thánh giai trên người phóng ra quang mang lóe mắt, cả người bay ngược ra sau, há mồm phun ra một búng máu tươi.

Hây!

Long Dương cư sĩ  thấy hư ảnh cự thú Hồ Lang ngưng tụ ra vẫn chưa sụp đổ, lại lần nữa vung lên cự côn ầm ầm nện tới. Hắn có thể cảm nhận được bên trong hư ảnh cự thú này cất chứa năng lượng cường đại, nói không chừng sẽ làm nổ tung hất văng đám Quân Hầu Cảnh bên ngoài, dẫn đến đại trận tan rã!

Hưu!

Lục Ly cách Long Dương cư sĩ chỉ mấy trăm thước, tốc độ hắn bỗng chốc đề thăng đến cực hạn, vô số phân thân cũng đồng loạt tăng tốc, ùn ùn lao vút tới Long Dương cư sĩ.

Lục Ly rất rõ ràng, Long Dương cư sĩ nhất định có thể nhẹ nhàng nhìn ra chân thân của hắn, song hắn vẫn cố chấp phóng thích phân thân thần kỹ, mục đích chỉ có một!

Hắn muốn mê hoặc Long Dương cư sĩ, khiến Long Dương cư sĩ tưởng rằng đây là cơ hội có thể đánh chết hắn, để hắn áp sát lại gần.

Nhân Hoàng có vực trường, trong vòng phương viên trăm thước liền sẽ bị trấn áp, Lục Ly lại lấy phân thân đi mê hoặc đối phương, chính là muốn cho trong đầu Long Dương cư sĩ hình thành một ý niệm, rằng hắn chỉ là một tên Bất Diệt Cảnh rác rưởi, không biết lượng sức mình muốn tới đánh lén, còn ngớ ngẩn phóng thích một loại phân thân thần kỹ tự cho là rất lợi hại.

Một khi trong đầu Long Dương cư sĩ hình thành ý nghĩ này, liền có thể sẽ không phóng thích vực trường, mà bỏ mặc cho Lục Ly tới gần, sau đó tùy tiện khóa chặt chân thân Lục Ly, nhẹ nhàng bóp chết hắn!

Đương nhiên, hết thảy mới chỉ là phỏng đoán của Lục Ly, nếu Long Dương cư sĩ không mắc lừa, mà đợi sau khi Lục Ly tới gần liền mở ra vực trường, như vậy Lục Ly chỉ còn nước bó tay chờ chết.

Lục Ly lựa chọn đánh cược, lấy tính mạng bản thân đi đặt cược.

Mấy phân thân đi đầu phóng tới Long Dương cư sĩ, Long Dương cư sĩ lại vẫn không bóc mở vực trường, mà chỉ vung vẩy cánh tay còn lại, đánh ra mấy đạo quyền ảnh, chấn vỡ đám phân thân.

- Hay lắm!

Thấy cảnh này, trong lòng Lục Ly lập tức cuồng hỉ, phân thân và chân thân đồng loạt hóa thành cuồng long phóng thẳng tới.

Năm trăm thước, ba trăm thước, trăm thước!

Lúc xông vào phạm vi bán kính trăm thước, Lục Ly phát hiện Long Dương cư sĩ vẫn không móc mở vực trường, lập tức kích động đến độ cả người run rẩy.

Long Dương cư sĩ quá khinh thường hắn, khinh địch chính là trí mạng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hưu

Lục Ly và ba bốn phân thân đồng thời vung lên thần binh Long Đế, nhắm đầu Long Dương cư sĩ trùng trùng chém xuống.

- Hừ, sâu kiến cũng nghĩ lay trời, tiểu tạp chủng, ngươi mơ mộng quá rồi!

Tay cầm thiết côn của Long Dương cư sĩ vẫn tiếp tục nện xuống, thậm chí không nhìn Lục Ly lấy một lần, khóe miệng nhếch lên ý cười chất đầy vẻ khinh miệt. Cánh tay còn lại đột nhiên biến dài biến lớn, như thiểm điện chộp tới cổ Lục Ly.

Hắn không phóng thích quyền ảnh mà để tay mình biến dài, phóng thích một loại bí thuật ý đồ bắt sống Lục Ly. Thực ra ngay từ sớm hắn đã phát hiện Lục Ly thân phận không tầm thường, có thể đối thoại với Cơ Mộng Dao, thậm chí khiến Cơ Mộng Dao phải kiêng dè, không dám động thủ, nếu nói Lục Ly chỉ là một tên Bất Diệt Cảnh bình thường, đánh chết Long Dương cư sĩ cũng không tin.

- Hay lắm!

Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, cơ hội tốt như vậy mà không nắm lấy, chẳng phải hắn thành kẻ ngu? Thế là lập tức quát lớn:

- Tiểu Bạch!

Hưu!

Tiểu Bạch và Lục Ly phối hợp rất ăn ý, thân hình lóe lên bay vụt ra từ trong tay áo Lục Ly, chui lên trên bàn tay to lớn của Long Dương cư sĩ, nhắm cổ tay hắn hung hăng táp mạnh.

- Hả?

Long Dương cư sĩ thoáng quét mắt tới, trong tròng mắt hiện lên một tia thống khổ và phẫn nộ, ánh mắt hắn khóa chặt Tiểu Bạch, chỉ thấy da thịt trên cổ tay mình đang bị Tiểu Bạch gặm nhấm với tốc độ cực khủng khiếp, sát khí trên thân lập tức cuộn trào.

- Chết đi!

Lục Ly bạo rống, thần binh Long Đế ầm ầm nện lên đầu Long Dương cư sĩ. Long Dương cư sĩ cảm nhận được hàn khí truyền đến từ thần binh Long Đế, đầu trụi lủi bóng loáng đột nhiên lấp lánh quang mang, có khí lưu màu vàng óng vờn quanh, một vòng hộ tráo hiện ra.

Sở dĩ hắn mặc cho thần binh Lục Ly đánh xuống là vì hắn có được thủ đoạn phòng ngự rất cường đại, bằng không ai lại để mặc cho người khác dùng binh khí bổ xuống đầu mình?

- Không đúng!

Khắc trước, Long Dương cư sĩ còn đang tính làm sao giết chết Tiểu Bạch, nhưng khắc này sâu trong linh hồn hắn lại truyền đến báo động trí mạng, hắn lập tức không chút nghĩ ngợi phóng thích vực trường, ý đồ phong ấn Lục Ly.

Ầm!

Một tiếng nổ vang trầm muộn, thần binh Long Đế trong tay Lục Ly bổ lên trên đều Long Dương cư sĩ, hơn hai mươi đạo sóng chấn động đâm xuyên vào trong đầu Long Dương cư sĩ. Đồng thời còn có mười mấy đạo linh hồn chấn đãng theo sát ngay sau, ùn ùn lao tới trong Hồn Đàm Long Dương cư sĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0