Bất Diệt Long Đế

Linh hồn thần...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Thấy Khương Hỗ nhìn mình với ánh mắt như đang nhìn một đứa ngốc, Lục Ly không khỏi có chút xấu hổ. Chẳng qua hắn vẫn muốn thử xem, bởi vì hắn cảm thấy thần niệm mình không phải thứ tầm thường.

Thấy Lục Ly kiên trì, Khương Hỗ rất là nhẹ nhàng nói:

- Tới đi, Lục công tử muốn thử, cứ việc phóng thích công kích linh hồn, đừng sợ đả thương ta.

- Được thôi !

Thấy Khương Hỗ tự tin như vậy, Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, hắn khoanh chân ngồi xếp bằng, tĩnh tâm phóng thích thần niệm. Một cơn gió mát vô hình bay ra từ trong người Lục Ly, khe khẽ quét một vòng chung quanh, sau đó Lục Ly khống chế thần niệm lao vào trong người Khương Hỗ.

Nhắm thẳng đầu Khương Hỗ, Lục Ly để thần niệm giao xoa đan dệt lại cùng nhau, hình thành nên một mũi nhọn, hệt như trước kia đâm xuyên cấm chế ngoài phòng, cắm thẳng vào trong không gian linh hồn Khương Hỗ.

Rất nhanh, không gian linh hồn liền dễ dàng bị đâm xuyên vào, chẳng qua bên ngoài Hồn Đàm của Khương Hỗ đột nhiên sáng lên một đạo hào quang màu xanh lam. Trong hào quang màu xanh lam kia ẩn ẩn có tự phù thần bí đang lưu chuyển, khiến Lục Ly cảm thấy khá là đè nén.

- Khó trách …

Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, khó trách Khương Hỗ yên tâm để hắn công kích, thì ra là có bảo vật phòng ngự linh hồn. Chẳng qua nghĩ lại thì cũng dễ hiểu, rốt cuộc Khương Hỗ là con em trực hệ của Khương gia, có được bảo vật phòng hộ linh hồn là điều hết sức bình thường.

Khương Khinh Linh tuyệt đối cũng có, hơn nữa còn là bảo vật cao cấp hơn của Khương Hỗ, dù sao linh hồn là căn bản, tuyệt không thể có chút sai sẩy nào được.

- Đâm xuyên!

Lục Ly không biết thần niệm mình đụng chạm tới bảo vật phòng ngự linh hồn trong Hồn Đàm Khương Hỗ sẽ gây ra vấn đề gì không? Hắn hít sâu một hơi, cắn răng điều khiển thần niệm đột ngột đâm sâu vào trong Hồn Đàm Khương Hỗ.

Ông!

Ngay khi thần niệm Lục Ly lao đến bên ngoài Hồn Đàm Khương Hỗ, Hồn Đàm chợt sáng bừng lên, tiếp đó vô số tự phù màu xanh lam lấp lánh bay ra, phủ kín khắp toàn bộ Hồn Đàm. Thần niệm Lục Ly tưởng như va phải tường sắt, linh hồn chính hắn đều cảm thấy rất không thoải mái.

- Bảo vật này cường đại quá!

Lục Ly cắn răng, quật cường trong lòng được kích lên, mặc kệ linh hồn đau nhói, ngưng tụ thần niệm thành một mũi nhọn, một lần lại một lần xung kích Hồn Đàm Khương Hỗ.

- A!

Nét mặt Khương Hỗ chớp hiện vẻ kinh hãi, có một đạo năng lượng vô danh đang lầm lũi tiến vào trong không gian linh hồn hắn, hắn là người rõ ràng nhất điều này. Đồng thời hắn cũng cảm ứng được chuyện xảy ra bên ngoài Hồn Đàm, dù năng lượng kỳ dị kia chưa thể nào tiến được vào trong Hồn Đàm hắn, nhưng vẫn còn đang tiếp tục xung kích. Nếu hắn không có bảo vật phòng hộ linh hồn, lúc này linh hồn nhất định đã bị công phá.

Điều này chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ Lục Ly đã nắm giữ phương thức công kích linh hồn, hơn nữa cường độ còn không thấp!

Được đến kết luận này, Khương Hỗ vô cùng chấn kinh. Mặc dù hắn không biết công kích linh hồn, nhưng hắn xuất thân danh môn, đạo lý mưa dầm thấm lâu không phải là không biết.

Chỉ nói riêng điểm cơ bản này thôi!

Muốn học được công kích linh hồn, nhất định phải có thầy dạy. Không có người dẫn đường, dựa vào bản thân tìm tòi mò mẫm là điều vô cùng khó khăn. Mà dù có thầy dạy bảo, muốn ngưng tụ ra lực lượng tấn công linh hồn, chí ít cũng phải đạt tới Bất Diệt Cảnh, còn cần sớm tôi luyện linh hồn  từ rất nhiều năm trước!

Thần niệm bình thường chỉ như nước chảy nhỏ giọt, không hề có tính công kích. Thông thường thần niệm sẽ rất ôn hòa, chỉ có thể dùng để dò xét tình hình bốn phía, làm sao có thể hình thành nên lực phá hoại cường đại?

Bởi thế ngươi muốn học được công kích linh hồn, nhất định phải nghĩ cách khiến nước nhỏ giọt biến thành dòng chảy, rồi từ dòng chảy biến thành dòng nước xiết, cuối cùng hóa thành sóng lớn gầm thét ngất trời!

Lục Ly mới mười bảy tuổi, rõ ràng chỉ vừa đột phá Bất Diệt Cảnh, có được thần niệm còn chưa lâu. Nói cách khác Lục Ly tuyệt không khả năng tu luyện qua linh hồn, càng không có khả năng tôi luyện linh hồn mấy năm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không có thuật tu luyện linh hồn, lại có thể nắm giữ được phương thức công kích linh hồn? Chẳng lẽ Lục Ly vô sự tự thông, hoặc là cường giả linh hồn trời sinh?

Hô hô!

Trong lúc Khương Hỗ đang sa vào trầm tư, Lục Ly mở mắt ra. Thần thái có chút uể oải, xung kích nhiều lần như vậy, cuối cùng vẫn không thành công, linh hồn chính hắn còn bị phản phệ. Nếu cứ tiếp tục, linh hồn hắn nhất định bị thương, bởi thế đành phải dừng lại.

Trong lòng Lục Ly rất thất vọng, vốn tưởng rằng linh hồn bản thân đặc biệt, thế mà ngay cả Hồn Đàm Khương Hỗ đều không đâm xuyên vào được.

Khương Hỗ thấy vẻ ủ rũ trong mắt Lục Ly, đoán được phần nào tâm tư hắn, không khỏi tròn mắt bĩu môi nói:

- Lục công tử, ngươi đúng là quái thai. Nếu ngươi nguyện ý gia nhập Linh Lung Các chúng ta, nói không chừng Thái Thượng trưởng lão sẽ thu ngươi làm quan môn đệ tử, đến lúc đó hoàn toàn có thể nhẹ nhàng ngồi lên vị trí trưởng lão Ngoại đường.

- Ách? Sao lại nói thế?

Lục Ly nghi hoặc hỏi.

 

- Thủ đoạn vừa rồi của ngươi đã là một loại công kích linh hồn rất không sai!

Khương Hỗ giải thích một câu, sau đó hỏi ngược lại:

- Lục công tử, ngươi xác định trước kia không ai dạy qua ngươi tu luyện linh hồn?

- Làm gì có ai!

 Lục Ly ngơ ngác nói, sau đó tròng mắt sáng rực lên, hỏi:

- Vừa rồi thật có thể tính là công kích linh hồn?

- Thật đến không thể thật hơn được nữa!

 Khương Hỗ trùng trùng gật đầu, quay sang một người nơi xa ngoắc nói:

- Khương Lập, ngươi qua đây một lúc!

Một tên thanh niên nhanh chân đi đến, nghi hoặc nhìn Khương Hỗ và Lục Ly. Khương Hỗ chỉ vào hắn, nói với Lục Ly:

- Lục công tử, ngươi thử dùng công kích linh hồn như vừa rồi lên Khương Lập, chẳng qua phải chú ý cẩn thận chút, một khi đánh vào được Hồn Đàm liền lập tức rút về, bằng không Khương Lập sẽ biến thành người điên.

- Được rồi!

Nét mặt Lục Ly hiện đầy vẻ phấn chấn, Khương Lập lại bị dọa sợ, mặt cắt không còn giọt máu, Khương Hỗ khoát tay trấn an nói:

- Yên tâm đi, công kích linh hồn của Lục Ly không tính cường đại, chưa tới mức phá hủy linh hồn ngươi đâu.

Khương Lập thở dài một hơi, lại vẫn không dám khinh thường, nhắm mắt tập trung toàn lực đề phòng. Lục Ly lần nữa ngồi xếp bằng, thả ra thần niệm lặng lẽ phát tán vào trong không gian linh hồn Khương Lập, sau đó ngưng tụ thần niệm thành một mũi đao nhọn, chậm rãi đâm tới Hồn Đàm.

Lần này hắn đã có thể nhẹ nhàng tiến vào trong Hồn Đàm Khương Lập, Lục Ly không dám đâm vào qua nhanh, chỉ như một cơn gió mát thổi vào. Khương Lập rõ ràng cảm giác được có nguồn năng lượng vô danh xâm nhập, chẳng qua Lục Ly xâm nhập tương đối ôn hòa, bởi thế không gây ra cảm giác nhói đâu, chỉ thấy có chút không thoải mái.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ồ!

Lục Ly phát hiện Khương Lập không phản ứng, tốc độ mũi nhọn thần niệm đột ngột tăng nhanh một chút, đâm sâu vào trong Hồn Đàm Khương Lập.

- A!

Khương Lập rên lên thống khổ, tay ôm đầu lăn lộn trên đất, cơ mặt hoàn toàn biến dạng, tựa như ngực bị người đâm liền mấy trăm nhát.

- Hả?

Lục Ly vội vàng điều khiển mũi nhọn thần niệm chậm rãi rời khỏi Hồn Đàm Khương Lập, sau đó mở to mắt nhìn lại Khương Lập, khẩn trương hỏi:

- Vị huynh đệ này, ngươi không sao chứ?

- Vù vù!

Khương Khinh Linh và những người còn lại đều bị bừng tỉnh, dồn dập lao đến, Khương Khinh Linh quét nhìn Khương Lập một cái, hỏi:

- Xảy ra chuyện gì? Ai đã tấn công Khương Lập?

Thần sắc Lục Ly không giấu được vẻ lúng túng, Khương Hỗ lấy ra một viên đan dược nhét vào miệng Khương Lập, thấy sắc mặt Khương Lập tái nhợt liền hỏi dò mấy câu, đợi khi xác định Khương lập chỉ là linh hồn có chút nhói đau mà thôi, lúc này mới giải thích nói:

- Không sao, vừa rồi là Lục công tử thử nghiệm công kích linh hồn. Chúc mừng Lục công tử, giờ ngươi đã được tính là một võ giả linh hồn!

- Võ giả linh hồn!

Nét mặt Khương Khinh Linh và chúng nhân xung quanh tràn đầy vẻ không dám tin tưởng, võ giả linh hồn không phải là danh xưng có thể tùy tiện kêu ra được.

Khương Khinh Linh tròn mắt dạo một vòng quanh Lục Ly, nói:

- Lục Ly, từ lúc nào mà ngươi học được công kích linh hồn? Là ai dạy ngươi?

Chính bản thân Lục Ly đều có chút mơ hồ, mãi tới trước khi tiến vào tiểu thế giới hắn mới học được cách phóng thích thần niệm. Hồn Đàm hắn và Hồn Đàm Bất Diệt Cảnh bình thường không có gì khác biệt, hắn chỉ là dùng thần niệm tiến vào Hồn Đàm người khác, thế là đột nhiên biến thành võ giả linh hồn?

- Chẳng lẽ thần niệm của ta trời sinh đã mang tính công kích? Nguyên nhân là vì ấn ký Ngân Long bên trong Hồn Đàm?

Lục Ly cảm thấy chỉ có nguyên nhân này, bằng không căn bản không cách nào giải thích. Loại chuyện này hắn không muốn nói quá nhiều, liền quay sang chớp chớp mắt Khương Khinh Linh ra dấu, kẻ sau chợt hiểu, lập tức bảo mọi người tán đi, chỉ giữ lại mỗi Khương Hỗ.

Đợi chúng nhân đi rồi, Lục Ly mới giải thích nói:

- Cụ thể thế nào ta cũng không quá rõ ràng, có khả năng là thần niệm của ta trời sinh đã mang tính công kích. Bởi thế thần niệm ta dễ dàng đâm xuyên vào trong đầu người khác, thế là biến thành công kích linh hồn.

- Hả?

Khương Khinh Linh nhớ tới biểu hiện khi nãy của Khương Thiên Thuận, kết hợp với chuyện lần trước, khi Lục Ly mới lần đầu tiên học được phóng thích thần niệm đã có thể xuyên đâm cấm chế, Bất Diệt Cảnh bình thường nào có được năng lực như thế?

- Oa!

Nghĩ tới đây, Khương Khinh Linh kinh hô ra tiếng, nhìn Lục Ly mà cứ như đang nhìn quái vật, nói:

- Lục Ly, chẳng lẽ ngươi chính là linh hồn thần thai trong truyền thuyết? Trời sinh liền đã biết được công kích linh hồn?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0