Bất Diệt Long Đế

Linh Lung Đảo

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Bạch Vân Thành, Lục Ly và Minh Vũ hiện ra trong truyền tống trận, binh sĩ Thái Thiên Điện đều biết hai người, một tên thống lĩnh lập tức bước đến hành lễ.

Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó cấp tốc đi thẳng tới phân bộ Linh Lung thương hội. Vừa tiến vào, hội trưởng phân hội Khương Hoa vội vàng đi tới nghênh tiếp.

Nếu chỉ là Minh Vũ Khương Hoa chắc chắn sẽ không đi ra nghênh tiếp, nhưng thân phận Lục Ly lại khác. Dâng lên nước trà xong, Khương Hoa hỏi:

- Lục công tử, ngài đích thân lên cửa là có chuyện gì muốn phân phó?

Khương Hoa đều dùng tới hai chữ phân phó, có thể thấy hắn rất cung kính với Lục Ly, Lục Ly nói thẳng:

- Ta muốn gặp Khinh tiểu thư nhà các ngươi, lập tức!

- Khinh tiểu thư?

Khương Hoa có vẻ hơi khó xử, hắn nhíu mày nói:

- Tiểu thư về lại Linh Lung thành, ta không có quyền hạn liên hệ tiểu thư. Hay là để ta sai người đưa tin cho Hoằng trưởng lão, sau đó Hoằng trưởng lão sẽ thông báo tiểu thư?

Báo tới báo lui kiểu này, ai biết phải mất bao lâu? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:

- Không được, ngươi dẫn ta đi Linh Lung Thành, ta đích thân đi tìm Khương Hoằng, diện kiến tiểu thư nhà các ngươi.

- Được rồi.

Khương Hoa không dám làm trái ý Lục Ly, vạn nhất Lục Ly thật sự có việc gấp, quay đầu Khương Khinh Linh trách tội xuống, cái ghế phân hội trưởng này liền không có.

Lập tức Khương Hoa dặn dò một phen, đích thân mang theo Lục Ly tiến vào truyền tống. Linh Lung Thành cách chỗ này tương đối xa, liên tục truyền tống mấy chục lần mới đến một thành trì to lớn.

Sắc trời đã gần hoàng hôn, phía tây ánh tà dương đỏ quạch như máu, phủ lên toàn thành trì hào quang màu đỏ rực, khiến cổ thành nguy nga càng thêm phần tráng lệ.

Khương Hoa dẫn hai người Lục Ly tới một khách sạn xa hoa, đây là sản nghiệp Khương gia. Sau khi an trí hai người vào một hậu viện độc lập, Khương Hoa liền rời đi, nói rất nhanh sẽ mời Khương Hoằng đến đây.

Hai người Lục Ly tuỳ ý ăn một chút, chỉ sau ba nén hương Khương Hoằng đã tới, nghe nói Lục Ly muốn gặp mặt Khương Khinh Linh, Khương Hoằng lại có vẻ khó xử.

- Lần trước sau khi trở về Khinh tiểu thư liền bắt đầu xung kích Quân Hầu Cảnh, nhưng xung kích thất bại, người bị thương nặng. Lúc này đang ở trên Linh Lung Đảo dưỡng bệnh, bằng vào quyền hạn của ta thì không gặp được Khinh tiểu thư.

Nghe xong Khương Hoằng giải thích, sắc mặt Lục Ly thoáng phần khó coi, hắn quan tâm hỏi:

- Thân thể Khinh tiểu thư không đại ngại chứ? Không có hậu di chứng gì?

- Không sao!

Khương Hoằng lắc đầu nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Khinh tiểu thư tu luyện quá gấp, cảnh giới chưa hoàn toàn ổn định liền đã xung kích Quân Hầu Cảnh, sau khi xung kích thất bại mới bị phản phệ. Các chủ sử dụng một gốc thần dược, sẽ không để lại di chứng nào cả. Chỉ là hiện tại cần tĩnh dưỡng, các chủ hạ lệnh không ai được quấy rầy nàng …

Lục Ly và Minh Vũ liếc nhau, trong lòng cả hai đều không khỏi gấp gáp, lúc nào tộc trưởng Tống gia cũng có thể lẻn vào Bắc Mạc, đến lúc đó tất sẽ cuộn lên gió tanh mưa máu, Thần Vũ đế quốc cũng sẽ sụp đổ.

Lục Ly nhìn chằm chằm Khương Hoằng nói:

- Chẳng lẽ không còn cách nào khác?

Thấy Lục Ly gấp gáp như thế, Khương Hoằng nghĩ nghĩ, sau đó cắn răng nói:

- Có! Chúng ta không vào được Lâm Tiên Các nơi Khinh tiểu thư nghỉ dưỡng, song có thể để tiểu thư chủ động triệu kiến chúng ta. Đi, các ngươi theo ta đi Linh Lung Đảo.

Khương Hoằng rất rõ ràng địa vị Lục Ly trong lòng Khương Khinh Linh, đồng thời hắn càng rõ ràng tính cách Khương Khinh Linh, nếu chọc cho Khương Khinh Linh điên lên, sợ rằng nàng sẽ quấy cho trọn cả Khương gia long trời lở đất.

Khương Hoằng dẫn theo Lục Ly một đường đi thẳng về hướng bắc, tiến vào một đại viện rộng lớn. Trong đại viện lầu các thành bảo san sát, đình đài thủy tạ dày đặc, khiến Lục Ly và Minh Vũ nhìn mà hoa cả mắt.

Đi gần nửa canh giờ, trước mặt xuất hiện một mảnh hồ bạc cực lớn, Khương Hoằng giải thích nói:

- Nơi này chính là Linh Lung hồ, trong hồ có Linh Lung Đảo, chỉ con em Khương gia mới có tư cách cư trú bên trong.

- À à.

Lục Ly khẽ gật đầu, xem ra nơi này cũng tương tự Thần Khải Sơn trong Thần Khải Thành, là nơi cư trú cho con em nội tộc.

Mười hai Vương tộc đều có thói quen này, thích hiển lộ rõ ràng sự cao quý và đặc biệt của chính mình.

Khương Hoằng không trực tiếp bay lên không vượt qua hồ lớn, mà mang theo hai người đi đến bến tàu, leo lên một chiếc thuyền nhỏ.

- Trong hồ có rất nhiều cấm chế, xuống nước hay phi hành đều sẽ xúc động cấm chế, người bình thường nếu dám xông loạn Linh Lung Đảo, chết như thế nào đều không biết.

Khương Hoằng giải thích một phen, tốc độ thuyền nhỏ rất nhanh, phía sau có người điều khiển, Khương Hoằng quay lưng nhìn một cái, lên tiếng nói:

- Lái đến dưới Lâm Tiên Nhai.

Khương Hoằng là trưởng lão Khương gia, mặc dù chỉ xếp hạng lót đáy, nhưng cũng là trưởng lão. Người điều khiển thuyền lập tức điều chỉnh phương hướng, chạy chếch về bên trái.

Hai người Lục Ly có chút nghi hoặc, Khương Hoằng mỉm cười giải thích nói:

- Tiểu thư không việc gì thường thích nghỉ ngơi ở Lâm Tiên Nhai, có thể nhìn thấy tiểu thư hay không, liền xem vận khí của hai vị.

- Ừm…

Lục Ly đi đến boong tàu phía đầu thuyền, dõi mắt nhìn về phương xa, tốc độ chiến thuyền cực nhanh, chỉ chạy được ba nén hương, một hòn đảo to lớn đã xuất hiện trong tầm mắt.

Bóng chiều rủ xuống, bầu trời phía tây chỉ còn lại một tia hào quang đỏ rực như máu, trọn cả Linh Lung Đảo đều trở nên mông lung mơ hồ, như mộng như ảo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tới gần, tới gần!

Đám người Lục Ly thấy được một vách đá, vách đá không cao lắm, chỉ chừng hai trăm thước, lại vô cùng dốc đứng, phía dưới toàn là đá ngầm, sóng nước nện lên đá ngầm và vách đá dựng đứng, tràn ra từng đạo bọt nước.

- Khương Khinh Linh!

Lục Ly thấy được trên sườn núi có bóng người, một thiếu nữ mặc váy đỏ, nàng cứ vậy ngồi trên sườn núi, hai chân trần vung vẫy giữa không trung. Gió trên sườn núi rất lớn, thổi váy đỏ bay phất phới, thỉnh thoảng cuốn lại, lộ ra bắp chân như ngọc, hôm nay nàng không cột tóc, tùy ý xoãi ra sau lưng, cũng bị cuồng phong thổi cho bay tứ tung.

Khương Khinh Linh dõi mắt nhìn về phương xa, hồn nhiên không biết phía dưới một chiếc thuyền nhỏ đang bay tới, ánh mắt nàng trống rỗng, tựa như bị người đoạt lấy hồn phách.

Miệng môi Khương Khinh Linh rất đỏ, cảm giác như là liệt diễm, làn da lại cực trắng, không khác Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương là mấy. Bởi thế đôi môi đỏ nhìn càng bắt mắt dị thường, vừa yêu diễm lại vừa gợi cảm, một tay nàng bưng chén Huyết Tinh Mân Côi, giờ đây dưới hào quang chiếu rọi, nhìn càng đẹp đến nao lòng.

Lục Ly không cất tiếng, nhìn lên nữ tử trên sườn núi, trên mặt chớp qua một tia đau lòng.

Cảnh tượng này khiến hắn cảm giác như giữa thiên địa chỉ còn lại mỗi nữ tử kia, nàng cứ thế cô độc, lẻ loi, hệt như bị toàn thế giới ném bỏ.

Khương Hoằng vốn định kêu lên, Lục Ly lại khoát tay, hắn cứ vậy đứng dưới này, cách vài trăm thước ngước mắt nhìn lên Khương Khinh Linh.

Khương Khinh Linh hồn nhiên không biết phía dưới có người tới, ngơ ngẩn ngồi đó, u ám thần thương.

Tùy theo thời gian trôi qua, sắc trời tối dần, bóng đêm bao phủ cả người Khương Khinh Linh. Nàng vẫn đứng đó bất động, dần dần hòa làm một thể với hắc ám.

Lục Ly rốt cục đợi hết nổi, hắn nhẹ giọng đằng hắng một tiếng nói:

- Khinh tiểu thư, uống rượu một mình có phải khó chịu lắm không? Hay là để Lục mỗ cùng ngươi dạo đêm Linh Lung Hồ?

Ông.

Ánh mắt thất thần của Khương Khinh Linh nháy mắt sáng rực lên, tựa như sao trời lấp lánh giữa đêm. Nàng đảo mắt nhìn xuống dưới, thấy được một nam tử áo xanh đứng trên thuyền, nét mặt lập tức lộ ra ý cười xán lạn, hàm răng trắng bóng bắt mắt dị thường.

Hưu!

Khương Khinh Linh vỗ tay lên vách đá dựng đứng, như một con Hỏa Phượng bay vút xuống, hướng thẳng tới thuyền nhỏ. Chẳng qua có hai người còn nhanh hơn Khương Khinh Linh, như lợi kiếm từ trên không phóng tới, sát khí bỗng chốc bao phủ đám người Lục Ly.

- Đây là bằng hữu của ta, cút ra!

Khương Khinh Linh trừng mắt quét qua, sát khí đằng đằng, tựa như một nữ sát thần, hai đạo nhân ảnh ngừng lại giữa không trung, sau đó lập tức quay lại trên vách đá dựng đứng.

Khương Khinh Linh nhẹ nhàng hạ xuống, đứng ở bên người Lục Ly, ánh mắt vốn trống rỗng lúc này lại chất đầy lưu quang sáng rực. Mắt hồ ly cong thành vành trăng khuyết, trên mặt toàn là ý cười ngọt ngào, cả người như chợt sống lại.

- Phiền toái …

Khương Hoằng nhìn thấy bộ dạng kia của Khương Khinh Linh, trong lòng khe khẽ thở dài, đây rõ ràng là bộ dạng một thiếu nữ mới biết yêu gặp được tình lang a …

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0