Bất Diệt Long Đế

Ma quỷ

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

Lục Ly phái rất nhiều người đi tìm Bồ Đề Quả, người của Đỗ gia cũng hỗ trợ tìm kiếm, mặt khác Lục Linh cũng một mực phái người đi tìm. Luân Hồi Cung là thế lực lớn số một Trung Châu, dưới tay còn có tổ chức thương hội lớn như Thần Điện, muốn dò la một ít tin tức là điều tương đối đơn giản.

Mặc dù không biết vì sao Lục Ly Lục Linh phải muốn tìm kiếm Bồ Đề Quả, người Luân Hồi Cung cũng không biết Bồ Đề Quả có thể giải độc Thần Tiên Tử, song Luân Hồi Cung vẫn nhớ kỹ việc này, nếu Trung Châu xuất hiện Bồ Đề Quả bọn hắn nhất định sẽ lập tức nắm xuống, không cho Lục Ly cơ hội được đến.

Luân Hồi Cung thông báo tin tức này cho U Minh Giáo và Bách Hoa Các, để bọn hắn cũng lưu ý về Bồ Đề Quả, một khi phát hiện lập tức nắm xuống.

Lời giải thích này của Dương Vũ, Lục Ly có thể hiểu được, hơn nữa Dương Vũ hèn nhát như thế, việc này chưa hẳn đã là âm mưu, hắn trầm giọng nói:

- Ngươi biết được tin tức Bồ Đề Quả từ đâu? Nếu có nửa lời dối trá, hậu quả thế nào chắc ngươi biết rồi đấy, bên cạnh ta chính là một Nhân Hoàng, người nói dối linh hồn sẽ có ba động dị thường, đừng hòng qua mặt được chúng ta.

Lục Ly đe dọa Dương Vũ một phen, kẻ sau luôn mồm nói không dám, tay chỉ chỉ lên thanh đao gác trên cổ, đợi Lục Ly dời đao đi rồi hắn mới nói:

- Cụ thể thế nào ta cũng không quá rõ ràng, trước khi đến Vân Châu ta chỉ nghe nói trong Linh Viên Đại Phật Tự có một nhóm thần quả sắp chín, bên trong hình như có Bồ Đề Quả, hơn nữa đại bộ phận nhóm linh quả này sẽ được lấy ra đấu giá. Linh Viên là địa danh rất nổi tiếng ở Trung Châu, mỗi trăm năm lại sẽ có một nhóm thần quả chín, mỗi lần đều dẫn lên oanh động rất lớn. Lục công tử, những tin tức này đều thật trăm phần trăm, nếu ta lừa ngươi, ta không được chết tử tế.

Nghe xong, Lục Ly quay mắt nhìn sang Hồ Lang, kẻ sau nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:

- Linh Viên Đại Phật Tự quả thực rất nổi tiếng, trước kia Đại Phật Tự không mấy cường đại, song chính nhờ Linh Viên này mà không ngừng bồi dưỡng cường giả, mấy ngàn năm qua mới cấp tốc quật khởi, hiện tại uy danh đã nằm trong tốp đầu Trung Châu.

Lục Ly lại đảo mắt nhìn Dương Vũ, hỏi:

- Ngươi biết lúc nào Đại Phật Tự đấu giá linh quả không?

- Biết!

Dương Vũ khẳng định chắc nịch:

- Hẳn là hai tháng rưỡi sau, ngày mười chín tháng chín lịch Trung Châu.

Hồ Lang tính toán một phen, nói tiếp:

- Nếu thời gian không sai, quả đúng là hai tháng rưỡi sau.

- Được!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Ly lấy ra Man Thần Đỉnh, tiện tay lấy xuống Không Gian Giới Chỉ trong tay Dương Vũ, sau đó để Tiểu Bạch điều khiển Man Thần Đỉnh thu lại Dương Vũ. Tiếp đó lại thu lấy Không Gian Giới Chỉ và thi thể của hai người Lực Cô Triệu Khả, , lúc này mới vừa lòng thỏa ý rụt nhỏ Man Thần Đỉnh, nhiếp ở trong tay.

- A …

Cơ Mộng Dao ở bên trong chính đang sợ hãi lo âu, đột nhiên có người bay vào, nàng tưởng là Lục Ly đi bắt tráng hán ném vào đây cường bạo mình, trên cổ lập tức sáng lên ấn ký Hắc Phượng định tấn công, thần niệm quét qua mới phát hiện là Dương Vũ, vội vàng dừng tay hỏi.

- Dương Vũ? A …

Rất nhanh, Cơ Mộng Dao phát hiện một sự thật, rằng mình đang trần trùng trục đứng ở trong này, tên nhát gan Dương Vũ này nàng vẫn luôn không vừa mắt, ngón tay đều chưa cho Dương Vũ sờ lấy một lần, thế mà giờ lại trần như nhộng trước mắt hắn.

Dương Vũ trùng trùng nện vào trong Man Thần Đỉnh, vết thương bị đụng phải, đau đến nhe răng trợn mắt rên rỉ, nghe thấy tiếng thét của Cơ Mộng Dao mới ngước mắt nhìn sang, thần niệm cũng quét tới.

Sau đó hai người đều sửng sốt, Dương Vũ há hốc mồm, chứng kiến cảnh Cơ Mộng Dao một tay che hai ngọn núi sừng sững, một tay che khuất nơi thần bí, mặc dù đang bị thương rất nặng, lại vẫn khó tránh khỏi có chút phản ứng.

- A, a, a …

Cơ Mộng Dao như sắp phát điên đến nơi, nàng trước nay vẫn luôn khinh thường Dương Vũ, lúc này lại hình tượng bất kham đứng chình ình trước mặt như thế, còn bị hắn ngắm nghía không chút kiêng dè, nàng sao mà chịu được? Thậm chí trong đầu còn hiện lên ý nghĩ tự tận.

Oanh!

Lại có hai đạo bóng đen nện vào trong, Cơ Mộng Dao tưởng là lại có người vào đây, lập tức càng thêm phát điên, thần niệm quét qua phát hiện là hai cỗ thi thể mới thở phào một hơi.

- Không đúng, a … Lục Ly, tên vương bát đản, đồ ma quỷ …

Tròng mắt Cơ Mộng Dao đột nhiên co rụt lại, nàng nhận ra hai cỗ thi thể này chính là Lực Cô và Triệu Khả, hai người này đoạn thời gian trước còn cùng nàng ân ái triền miên, thế mà giờ đã biến thành thi thể lạnh băng.

Cơ Mộng Dao rốt cục biết Lục Ly định dày vò mình thế nào? Bắt mình cởi quần áo, lấy đi Không Gian Giới Chỉ, sau đó lại ném Dương Vũ vào, vứt thêm hai cỗ thi thể, hai cỗ thi thể này còn là nam tử đã từng có quan hệ với nàng.

Lục Ly đây là muốn cầm tù nàng một đoạn thời gian, bức nàng phát điên?

Lúc này tinh thần Cơ Mộng Dao đã bên bờ sụp đổ, Không Gian Giới Chỉ đều bị Lục Ly cầm đi hết, Cơ Mộng Dao đành cứ phải trần trùng trục đứng ở trong nay. Trên thân ba người Dương Vũ và Lực Cô Triệu Khả đều từng bị roi có gai nhọn quất qua, áo bào rách bươm, dù có cởi ra từ trên hai thi thể kia thì cũng không che chắn được gì, huống hồ trên áo bào ba người còn toàn là máu.

Không có Không Gian Giới Chỉ, liền không có thức ăn và nước uống. Mặc dù cảnh giới hai người đủ sức chống đỡ một tháng không ăn không uống, nhưng tiểu tiện, đại tiện thì sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghĩ đến cảnh tượng Dương Vũ ngồi xổm đại tiện ngay trước mặt mình, bên cạnh còn có hai bộ thi thể đầy tử khí, Cơ Mộng Dao triệt để điên mất. Nàng phóng thích Hắc Phượng, không ngừng tấn công về phía nắp đỉnh, chỉ là Man Thần Đỉnh này là bán Thần khí, há là thứ võ giả bình thường có thể phá mở ra được?

Ngược lại Hỏa Phượng vừa tấn công, nắp đỉnh lập tức lấp lánh quang mang, chiếu sáng toàn bộ không gian, khiến Dương Vũ được một phen no mắt. Lúc này Cơ Mộng Dao chính đang phẫn nộ phóng thích đủ loại công kích, thân thể lay động với biên độ rất lớn, phong quang vô hạn a.

- Đừng tấn công nữa, nếu không nhiệt độ nơi này sẽ nướng cháy chúng ta mất.

Dương Vũ phát hiện ra một vấn đề, Hắc Phượng của Cơ gia có nhiệt độ rất cao, không gian trong đỉnh lại chỉ lớn chừng đó, mỗi lần phóng thích xong, nhiệt độ lại từ từ đề thăng.

- Lục Ly, ngươi có giỏi thì giết ta, có giỏi thì giết ta ta!

Cơ Mộng Dao rống lên bi phẫn, dư quang thấy được Dương Vũ đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, lập tức nổi giận rống to:

- Nhìn cái gì? Nam nhân các ngươi toàn thứ rác rưởi, còn nhìn nữa ta móc mắt ngươi bây giờ!

Dương Vũ ngượng ngùng thu lại ánh mắt, dư quang lại vẫn vụng trộm liếc nhìn bên này. Hắn lại nghĩ rất thoáng, nếu Lục Ly muốn giết hắn, khẳng định sẽ giết luôn với Cơ Mộng Dao, được giai nhân như thế làm bạn xuống hoàng tuyền, có chết cũng đáng. Còn nếu Lục Ly không giết hắn, một mực bị nhốt trong này, hắn cũng cam tâm tình nguyện.

Cơ Mộng Dao cảm nhận được Dương Vũ một mực lén nhìn, bèn cắn răng đi đến chỗ hai bộ thi thể, xé ra một ít vải rách nhuốm màu, bọc lại quanh ngực và mặt dưới, dù làm vậy càng tăng thêm phần dụ hoặc, nhưng nàng lòng nàng lại dễ chịu hơn chút ít, tính là bịt tai trộm chuông.

Xuy xuy

Ai ngờ, một giây sau, trên nắp đỉnh bỗng chợt lấp lánh quang mang, từng đạo hồ quang điện trút xuống, không ngừng đánh lên người bọn hắn, rất nhanh cả người bọn hắn đều bốc lên khói đen, vải vóc trên thân hai người vốn đã không nhiều, giờ đều bị đốt thành tro.

Cả người Cơ Mộng Dao không ngừng run rẩy, da lông trên người đều bị đốt trụi, rất nhiều nơi đã cháy đen, mái tóc xõa tung nhìn không khác gì Lệ Quỷ, nào còn vẻ gì của một mỹ nhân tuyệt sắc

- Mộng Dao tiểu thư!

Một tiếng nói châm chọc vọng vào trong đỉnh:

- Ngươi xinh đẹp gợi cảm như thế, mặc quần áo thì sao mà thưởng thức được, ta thấy tốt nhất vẫn đừng nên mặc thì hơn. À, đợi sau này ta đi Luân Hồi Thành, nhét ngươi vào quảng trường trong thành, để người toàn thành đều được chiêm ngưỡng thân hình mỹ diệu này của ngươi.

- Phốc …

Cơ Mộng Dao phun ra một búng máu, hai mắt trắng dã, thân thể mềm nhũn, bị Lục Ly chọc tức đến ngất đi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0