Nhục nhã
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
- Chịu thiệt sao?
Sắc mặt Dương Hiên, Lục Nghê, Cơ Mộng Dao lập tức trở nên vô cùng âm trầm, mấy ngày này trong lòng các nàng đều nghẹn đến bốc cháy, hận không thể chém Lục Ly thành mười tám đoạn.
Ngày đêm đều vểnh tai lên mong chờ tin tức Lục Ly bị giết truyền đến, các nàng có rất nhiều buổi tối ngủ không được ngon giấc rồi, không nghĩ tới cuối cùng chờ đợi được một cái kết cục như vậy.
Người đang ngồi, có ai không phải long tử long nữ, có ai không phải thiên kiêu chi nữ, thiên kiêu chi tử? Sinh ra đều ngậm chìa vàng, từ nhỏ đến lớn chưa từng bị bất kỳ oan ức nào, chứ đừng nói đến bị tội.
Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên, Lục Toan, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ, bị Lục Ly giam mấy tháng, dùng lôi điện đánh mấy tháng, chết rồi sống lại, sống lại chết đi, mấy tháng so với trong địa ngục còn muốn khổ hơn.
Bị giam mấy tháng, thật vất vả được cứu, nhị điện chủ tự mình xuất thủ muốn giết chết Lục Ly, lại bị Lục Ly liên hợp đại điện chủ hung hăng đánh mặt, mọi người bị lưu vong Huyết Giới.
Ở trong Huyết Giới nhiều lần suýt nữa chết đi, khổ không thể tả, cuối cùng dựa vào mưu kế của Lục Toan cùng với Cơ Mộng Điềm đột phá Nhân Hoàng cảnh, mọi người mới thành công lực áp dân bản xứ Huyết Giới sống sót.
Cơ Mộng Dao, Dương Vũ vừa mới được thả ra không bao lâu, Dương Vũ còn tốt một chút, tinh thần Cơ Mộng Dao chịu đủ hành hạ, thiếu chút nữa điên mất. Nàng là một thiên kim đại tiểu thư, đệ nhất tiểu thư Trung Châu, tâm cao khí ngạo, lại bị người như thế?
Trong lòng mọi người đều nghẹn một cục tức, nếu như không phát tiết cục tức này ra, sợ là nó sẽ từ từ biến thành tâm ma, cuối cùng ảnh hưởng con đường tu luyện, phá hủy tiền đồ của các nàng.
Còn hơn tám năm mới đến kỳ hạn mười năm. Có lẽ đối với những lão gia hỏa kia mà nói, tám năm thời gian không coi vào đâu, nháy mắt một cái là đã trôi qua rồi. Nhưng các nàng lại cảm giác rất lâu, hơn nữa đều là người trẻ tuổi, thời gian tám năm tôn quý không gì sánh được, nếu như tám năm này không thể tĩnh tâm tu luyện, sẽ ảnh hưởng thành tựu cả đời của các nàng.
Lục Toan thấy mọi người biểu cảm như thế, cười nhạt nói ra:
- Như thế nào? Không chịu phục sao? Không phục các ngươi có thể tiếp tục lăn qua lăn lại. Lục gia ta rời khỏi, các ngươi thích chơi như nào cũng được, Lục Nghê, trở về Thần Khải Thành thôi.
Lục Toan rất là hào hiệp đi ra phía ngoài, giống như không thèm để ý tới sự tình Lục Ly. Bình thường Lục Nghê không có gì chủ ý, luôn luôn nghe Lục Toan, thấy Lục Toan rời đi, chỉ có thể giậm chân bình bịch, chắp tay với mọi người đi ra phía ngoài.
- Toan công tử thật hào hiệp!
Điệp Phi Vũ cảm khái, Cơ Mộng Điềm nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Nếu Lục Toan thật sự không chấp nhặt, sợ là đã sớm đột phá Nhân Hoàng rồi. Lục Ly có chết hay không hắn để ý nhất, bởi vì giữa chúng ta và Lục Ly chỉ có thù hận, nhưng Lục Ly không chỉ có thù với hắn, còn có thể uy hiếp đến địa vị của hắn.
Dương Hiên khe khẽ thở dài, đứng dậy chuẩn bị đi ra phía ngoài, Dương Vũ chớp chớp mắt hỏi:
- Chẳng lẽ cứ như vậy quên đi, chúng ta phải nén cục tức này tám năm rưỡi sao?
Dương Hiên quay đầu lại liếc mắt nhìn Dương Vũ một cái, nói:
- Lục Toan nói không sai, hiện tại đi tìm Lục Ly gây phiền toái nhất định là tự rước lấy nhục. Tám năm thời gian thoạt nhìn rất dài, nhưng Bắc Mạc Vân Châu muốn phát triển thành một cái thế lực lớn căn bản không có khả năng. Ít nhất cho dù bọn họ hao phí toàn bộ tài nguyên, cũng rất khó tạo ra một vị Địa Tiên. Cho nên... Muốn báo thù, thì chờ tám năm sau, trở về tu luyện thật tốt, tranh thủ đột phá Nhân Hoàng, đến lúc đó tự mình đi theo đại quân giết tới Bắc Mạc và Vân Châu.
Dương Hiên mang theo Dương Vũ rời đi, trong sân chỉ còn lại có Cơ Mộng Dao Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ. Điệp Phi Vũ vỗ vỗ bộ ngực không tính là no đủ, thở ra một hơi nói:
- Ta cũng trở về đi, Mộng Điềm, ngươi đã đột phá Nhân Hoàng rồi, ta cũng phải cố gắng thật nhiều.
Điệp Phi Vũ rời đi, Cơ Mộng Dao cũng không quan tâm, đứng ở bên cửa sổ, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn ra biển cả nơi xa.
- Tỷ...
Cơ Mộng Điềm đi đến bên cạnh Cơ Mộng Dao nói:
- Hình Mục cho Lục Ly áp lực, kỳ thực cũng là cho chúng ta áp lực. Nếu như biết lợi dụng tâm ma thật tốt, có thể biến nó thành lợi kiếm lơ lửng ở trên đỉnh đầu, thời khắc nhắc nhở chúng ta phải cố gắng tu luyện, rửa sạch sỉ nhục lúc trước. Tỷ, cố gắng tu luyện thôi, tám năm sau tỷ muội chúng ta tự mình bước lên Bắc Mạc, diệt cả tộc của hắn!
- Được!
Trong mắt Cơ Mộng Dao loé lên vẻ sắc bén, nắm thật chặt hai tay, phía trên nổi đầy gân xanh.
- Hưu...
Hai người còn chưa kịp rời đi, một bóng người đã hiện ra, quỳ trên mặt đất bẩm báo:
- Hai vị tiểu thư, Tây Lũng Thành bên kia truyền đến tin tức, Long Dương cư sĩ bị Dương Thiên Thành bắt, tự mình giao cho Lục Ly. Lục Ly ở ngay trước mặt con dân toàn thành chém chết Long Dương cư sĩ, lúc này thi thể còn đang treo trên đầu tường...
- Phanh!
Cơ Mộng Dao không nhịn được nữa, mạnh mẽ nắm lấy một cái bình trà nện xuống mặt đất, gương mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo. Sắc mặt Cơ Mộng Điềm cũng không dễ nhìn, mục đích Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ ở trước mặt con dân toàn thành đã quá rõ ràng... nhất định là đang sỉ nhục các nàng, trả thù các nàng, doạ các nàng, không tiếng động đánh vào mặt của các nàng.
Trong đầu hai người đều hiện lên gương mặt của Lục Ly, ánh mắt nhìn về phía biển cả nơi xa, giống như thấy được Lục Ly đang ngồi trên thú hoàng cười nhạo các nàng.
Hai người đứng ngơ ngẩn một hồi, tên thám báo vừa rồi lại trở lại, mang đến mệnh lệnh của phụ thân các nàng, yêu cầu các nàng lập tức trở về Luân Hồi Thành, không được nhằm vào Lục Ly nữa.
- A a!
Cơ Mộng Điềm và Cơ Mộng Dao liếc mắt nhìn nhau, cười khổ một tiếng, có lẽ đám người Lục Toan, Dương Hiên đều đã nhận được mệnh lệnh của gia tộc rồi? Lục Ly có thể khống chế thú hoàng, các gia tộc không có khả năng mặc kệ các nàng làm loạn ở bên ngoài...
...
Quả thực Lục Ly ở trước mặt mọi người Tây Lũng Thành xử tử Long Dương cư sĩ, hơn nữa còn là tự tay hắn giết chết.
Lúc Long Dương cư sĩ bị bắt tới đã hấp hối rồi, Dương Thiên Thành bị Lục Ly chơi đùa một hồi, khiến danh tiếng U Minh Giáo mất sạch, không có giết chết Long Dương cư sĩ đã tính là khách khí rồi.
Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ xong liền ngồi Hải Hoàng Xà trở về vân hải, hắn rất tuân thủ lời hứa, không có tiếp tục gây chuyện.
Từ nơi này bay về Cửu U Đảo ít nhất cần nửa tháng trở lên, Lục Ly không còn cách nào. Hắn không dám ngồi truyền tống trận, sợ lúc truyền tống đi Vạn Thủy Thành, truyền tống trận bên Cửu U Đảo bị hỏng rồi, lại phải chạy đi.
Chủ yếu hắn sợ Tiểu Bạch chủ động tới tìm hắn, cho nên hi vọng trở về đường cũ, Tiểu Bạch tìm đến là hắn có thể gặp gỡ.
Không phải hắn sợ nguy hiểm, trừ phi tứ đại gia tộc không sợ Hình Mục trả thù, nếu không tuyệt đối không dám đến tìm hắn gây phiền toái. Sau chuyện lần này, đám người Cơ Mộng Điềm cũng sẽ bị triệu hồi về gia tộc?
Thực ra trong lòng Lục Ly cũng kìm nén bực bội, nếu như lúc này đám người Cơ Mộng Điềm xuất hiện, chắc chắn hắn sẽ không khách khí. Nhưng cũng may hắn coi như còn tỉnh táo, không có mạo muội đi tìm đám người Cơ Mộng Điềm, Lục Toan báo thù, giết chết Long Dương cư sĩ trước mặt mọi người, chính là vì phát tiết lệ khí trong lòng ra.
Lục Ly không có thả ba con thú hoàng rời đi, ngộ nhỡ trên biển gặp phải nguy hiểm thì sao, hắn quyết định đợi đến lúc tới Cửu U Đảo mới để cho ba con thú hoàng trở về.
Hắn không có ý định mang thú hoàng đến Vân Châu hoặc là Hoang Giới, bởi vì những thú hoàng này không phải linh thú của hắn. Hắn ở đây sẽ có thể trấn áp, hắn vừa rời đi nhất định sẽ bạo động, quá nguy hiểm.
- Ly thiếu, ngươi hảo hảo tu luyện một đoạn thời gian đi.
Hồ Lang thấy Lục Ly luôn luôn quan sát chung quanh, cười nói:
- Ngươi hảo hảo tu luyện, đến khi trở về có thể đột phá Quân Hầu cảnh rồi. Sự tình còn lại ngươi đừng động cứ giao cho ta đi, trên đường ta có thể lưu ý Tiểu Bạch.
- Được rồi!
Ngồi không thời gian lâu như vậy cũng nhàm chán, quả thực Lục Ly cần phải tranh thủ thời gian tu luyện, làm tốt chuẩn bị xung kích Quân Hầu cảnh.
Sắc mặt Dương Hiên, Lục Nghê, Cơ Mộng Dao lập tức trở nên vô cùng âm trầm, mấy ngày này trong lòng các nàng đều nghẹn đến bốc cháy, hận không thể chém Lục Ly thành mười tám đoạn.
Ngày đêm đều vểnh tai lên mong chờ tin tức Lục Ly bị giết truyền đến, các nàng có rất nhiều buổi tối ngủ không được ngon giấc rồi, không nghĩ tới cuối cùng chờ đợi được một cái kết cục như vậy.
Người đang ngồi, có ai không phải long tử long nữ, có ai không phải thiên kiêu chi nữ, thiên kiêu chi tử? Sinh ra đều ngậm chìa vàng, từ nhỏ đến lớn chưa từng bị bất kỳ oan ức nào, chứ đừng nói đến bị tội.
Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên, Lục Toan, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ, bị Lục Ly giam mấy tháng, dùng lôi điện đánh mấy tháng, chết rồi sống lại, sống lại chết đi, mấy tháng so với trong địa ngục còn muốn khổ hơn.
Bị giam mấy tháng, thật vất vả được cứu, nhị điện chủ tự mình xuất thủ muốn giết chết Lục Ly, lại bị Lục Ly liên hợp đại điện chủ hung hăng đánh mặt, mọi người bị lưu vong Huyết Giới.
Ở trong Huyết Giới nhiều lần suýt nữa chết đi, khổ không thể tả, cuối cùng dựa vào mưu kế của Lục Toan cùng với Cơ Mộng Điềm đột phá Nhân Hoàng cảnh, mọi người mới thành công lực áp dân bản xứ Huyết Giới sống sót.
Cơ Mộng Dao, Dương Vũ vừa mới được thả ra không bao lâu, Dương Vũ còn tốt một chút, tinh thần Cơ Mộng Dao chịu đủ hành hạ, thiếu chút nữa điên mất. Nàng là một thiên kim đại tiểu thư, đệ nhất tiểu thư Trung Châu, tâm cao khí ngạo, lại bị người như thế?
Trong lòng mọi người đều nghẹn một cục tức, nếu như không phát tiết cục tức này ra, sợ là nó sẽ từ từ biến thành tâm ma, cuối cùng ảnh hưởng con đường tu luyện, phá hủy tiền đồ của các nàng.
Còn hơn tám năm mới đến kỳ hạn mười năm. Có lẽ đối với những lão gia hỏa kia mà nói, tám năm thời gian không coi vào đâu, nháy mắt một cái là đã trôi qua rồi. Nhưng các nàng lại cảm giác rất lâu, hơn nữa đều là người trẻ tuổi, thời gian tám năm tôn quý không gì sánh được, nếu như tám năm này không thể tĩnh tâm tu luyện, sẽ ảnh hưởng thành tựu cả đời của các nàng.
Lục Toan thấy mọi người biểu cảm như thế, cười nhạt nói ra:
- Như thế nào? Không chịu phục sao? Không phục các ngươi có thể tiếp tục lăn qua lăn lại. Lục gia ta rời khỏi, các ngươi thích chơi như nào cũng được, Lục Nghê, trở về Thần Khải Thành thôi.
Lục Toan rất là hào hiệp đi ra phía ngoài, giống như không thèm để ý tới sự tình Lục Ly. Bình thường Lục Nghê không có gì chủ ý, luôn luôn nghe Lục Toan, thấy Lục Toan rời đi, chỉ có thể giậm chân bình bịch, chắp tay với mọi người đi ra phía ngoài.
- Toan công tử thật hào hiệp!
Điệp Phi Vũ cảm khái, Cơ Mộng Điềm nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Nếu Lục Toan thật sự không chấp nhặt, sợ là đã sớm đột phá Nhân Hoàng rồi. Lục Ly có chết hay không hắn để ý nhất, bởi vì giữa chúng ta và Lục Ly chỉ có thù hận, nhưng Lục Ly không chỉ có thù với hắn, còn có thể uy hiếp đến địa vị của hắn.
Dương Hiên khe khẽ thở dài, đứng dậy chuẩn bị đi ra phía ngoài, Dương Vũ chớp chớp mắt hỏi:
- Chẳng lẽ cứ như vậy quên đi, chúng ta phải nén cục tức này tám năm rưỡi sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Hiên quay đầu lại liếc mắt nhìn Dương Vũ một cái, nói:
- Lục Toan nói không sai, hiện tại đi tìm Lục Ly gây phiền toái nhất định là tự rước lấy nhục. Tám năm thời gian thoạt nhìn rất dài, nhưng Bắc Mạc Vân Châu muốn phát triển thành một cái thế lực lớn căn bản không có khả năng. Ít nhất cho dù bọn họ hao phí toàn bộ tài nguyên, cũng rất khó tạo ra một vị Địa Tiên. Cho nên... Muốn báo thù, thì chờ tám năm sau, trở về tu luyện thật tốt, tranh thủ đột phá Nhân Hoàng, đến lúc đó tự mình đi theo đại quân giết tới Bắc Mạc và Vân Châu.
Dương Hiên mang theo Dương Vũ rời đi, trong sân chỉ còn lại có Cơ Mộng Dao Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ. Điệp Phi Vũ vỗ vỗ bộ ngực không tính là no đủ, thở ra một hơi nói:
- Ta cũng trở về đi, Mộng Điềm, ngươi đã đột phá Nhân Hoàng rồi, ta cũng phải cố gắng thật nhiều.
Điệp Phi Vũ rời đi, Cơ Mộng Dao cũng không quan tâm, đứng ở bên cửa sổ, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn ra biển cả nơi xa.
- Tỷ...
Cơ Mộng Điềm đi đến bên cạnh Cơ Mộng Dao nói:
- Hình Mục cho Lục Ly áp lực, kỳ thực cũng là cho chúng ta áp lực. Nếu như biết lợi dụng tâm ma thật tốt, có thể biến nó thành lợi kiếm lơ lửng ở trên đỉnh đầu, thời khắc nhắc nhở chúng ta phải cố gắng tu luyện, rửa sạch sỉ nhục lúc trước. Tỷ, cố gắng tu luyện thôi, tám năm sau tỷ muội chúng ta tự mình bước lên Bắc Mạc, diệt cả tộc của hắn!
- Được!
Trong mắt Cơ Mộng Dao loé lên vẻ sắc bén, nắm thật chặt hai tay, phía trên nổi đầy gân xanh.
- Hưu...
Hai người còn chưa kịp rời đi, một bóng người đã hiện ra, quỳ trên mặt đất bẩm báo:
- Hai vị tiểu thư, Tây Lũng Thành bên kia truyền đến tin tức, Long Dương cư sĩ bị Dương Thiên Thành bắt, tự mình giao cho Lục Ly. Lục Ly ở ngay trước mặt con dân toàn thành chém chết Long Dương cư sĩ, lúc này thi thể còn đang treo trên đầu tường...
- Phanh!
Cơ Mộng Dao không nhịn được nữa, mạnh mẽ nắm lấy một cái bình trà nện xuống mặt đất, gương mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo. Sắc mặt Cơ Mộng Điềm cũng không dễ nhìn, mục đích Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ ở trước mặt con dân toàn thành đã quá rõ ràng... nhất định là đang sỉ nhục các nàng, trả thù các nàng, doạ các nàng, không tiếng động đánh vào mặt của các nàng.
Trong đầu hai người đều hiện lên gương mặt của Lục Ly, ánh mắt nhìn về phía biển cả nơi xa, giống như thấy được Lục Ly đang ngồi trên thú hoàng cười nhạo các nàng.
Hai người đứng ngơ ngẩn một hồi, tên thám báo vừa rồi lại trở lại, mang đến mệnh lệnh của phụ thân các nàng, yêu cầu các nàng lập tức trở về Luân Hồi Thành, không được nhằm vào Lục Ly nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- A a!
Cơ Mộng Điềm và Cơ Mộng Dao liếc mắt nhìn nhau, cười khổ một tiếng, có lẽ đám người Lục Toan, Dương Hiên đều đã nhận được mệnh lệnh của gia tộc rồi? Lục Ly có thể khống chế thú hoàng, các gia tộc không có khả năng mặc kệ các nàng làm loạn ở bên ngoài...
...
Quả thực Lục Ly ở trước mặt mọi người Tây Lũng Thành xử tử Long Dương cư sĩ, hơn nữa còn là tự tay hắn giết chết.
Lúc Long Dương cư sĩ bị bắt tới đã hấp hối rồi, Dương Thiên Thành bị Lục Ly chơi đùa một hồi, khiến danh tiếng U Minh Giáo mất sạch, không có giết chết Long Dương cư sĩ đã tính là khách khí rồi.
Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ xong liền ngồi Hải Hoàng Xà trở về vân hải, hắn rất tuân thủ lời hứa, không có tiếp tục gây chuyện.
Từ nơi này bay về Cửu U Đảo ít nhất cần nửa tháng trở lên, Lục Ly không còn cách nào. Hắn không dám ngồi truyền tống trận, sợ lúc truyền tống đi Vạn Thủy Thành, truyền tống trận bên Cửu U Đảo bị hỏng rồi, lại phải chạy đi.
Chủ yếu hắn sợ Tiểu Bạch chủ động tới tìm hắn, cho nên hi vọng trở về đường cũ, Tiểu Bạch tìm đến là hắn có thể gặp gỡ.
Không phải hắn sợ nguy hiểm, trừ phi tứ đại gia tộc không sợ Hình Mục trả thù, nếu không tuyệt đối không dám đến tìm hắn gây phiền toái. Sau chuyện lần này, đám người Cơ Mộng Điềm cũng sẽ bị triệu hồi về gia tộc?
Thực ra trong lòng Lục Ly cũng kìm nén bực bội, nếu như lúc này đám người Cơ Mộng Điềm xuất hiện, chắc chắn hắn sẽ không khách khí. Nhưng cũng may hắn coi như còn tỉnh táo, không có mạo muội đi tìm đám người Cơ Mộng Điềm, Lục Toan báo thù, giết chết Long Dương cư sĩ trước mặt mọi người, chính là vì phát tiết lệ khí trong lòng ra.
Lục Ly không có thả ba con thú hoàng rời đi, ngộ nhỡ trên biển gặp phải nguy hiểm thì sao, hắn quyết định đợi đến lúc tới Cửu U Đảo mới để cho ba con thú hoàng trở về.
Hắn không có ý định mang thú hoàng đến Vân Châu hoặc là Hoang Giới, bởi vì những thú hoàng này không phải linh thú của hắn. Hắn ở đây sẽ có thể trấn áp, hắn vừa rời đi nhất định sẽ bạo động, quá nguy hiểm.
- Ly thiếu, ngươi hảo hảo tu luyện một đoạn thời gian đi.
Hồ Lang thấy Lục Ly luôn luôn quan sát chung quanh, cười nói:
- Ngươi hảo hảo tu luyện, đến khi trở về có thể đột phá Quân Hầu cảnh rồi. Sự tình còn lại ngươi đừng động cứ giao cho ta đi, trên đường ta có thể lưu ý Tiểu Bạch.
- Được rồi!
Ngồi không thời gian lâu như vậy cũng nhàm chán, quả thực Lục Ly cần phải tranh thủ thời gian tu luyện, làm tốt chuẩn bị xung kích Quân Hầu cảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro