Phản sát
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
- Ầm ầm ầm!
Tề trưởng lão cũng là Thần Hải cảnh sơ kỳ, chiến lực cao cường, trường kiếm lay động nện bay từng con chuột đá và Hồng Lân Ưng, mang theo năm sáu người vọt lên như một thanh lợi kiếm.
Mười mấy người ở hai bên trái phải vì một vạn điểm cống hiến đều liều mạng, hung hãn không sợ chết, hoàn toàn không thấy chuột đá và Hồng Lân Ưng công kích. Rất nhiều người bị tổn thương, nhưng không quan tâm chạy như điên về hướng bên này.
- Vèo vèo ~
Từng mũi tên màu đen phá không bay đến, Lục Ly luồn lách trái phải tránh né, cung tên Triệu Duệ bắn ra quá nhanh, tiễn pháp cực kỳ chuẩn, nếu như hắn không né tránh lựa chọn đón đỡ mà nói sẽ bị bắn trúng.
- Tiểu Bạch, bảo toàn bộ Hồng Lân Ưng đi tấn công người bắn tên!
Ánh mắt Lục Ly hơi chuyển, khẽ nói với Tiểu Bạch trong bao bố phía sau. Sau đó hắn kêu to một tiếng che đậy âm thanh của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch kêu hai tiếng lập tức có mười mấy con Hồng Lân Ưng bay đến chỗ Triệu Duệ.
Hồng Lân Ưng không giết được Triệu Duệ, nhưng hình thể Hồng Lân Ưng rất lớn, có thể ngăn trở Triệu Duệ bắn tên. Đám người Tề trưởng lão chỉ còn cách bên này trăm mét, hắn nhất định phải toàn lực ứng phó Tề trưởng lão, một khi phân tâm sẽ vạn kiếp bất phục.
Sau khi mười mấy con Hồng Lân Ưng bay đi, quả nhiên cung tên của Triệu Duệ ngừng lại. Lục Ly đứng ở trên một tảng đá lớn nhìn đám người Tề trưởng lão chen chúc mà đến, trên mặt xuất hiện một chút ngưng trọng.
Tên Tề trưởng lão này là Thần Hải cảnh, tốc độ vốn nhanh hơn năm võ giả Huyền Vũ cảnh phía sau một đoạn, nhưng lão lại cố ý thả chậm tốc độ, luôn luôn giữ vững khoảng cách hai thước với người phía sau.
Điều này nói rõ Tề trưởng lão tương đối ổn trọng và cẩn thận, nhìn ánh mắt của lão quả thật là người cẩn thận. Người như thế là khó đối phó nhất, có lẽ kế sách của lão là khiến toàn bộ người vây giết hắn, còn bản thân thì mang theo một nhóm người có thực lực tuyệt đối trấn áp vây giết.
Quả nhiên!
Sau khi chạy hơn mười mét, tốc độ Tề trưởng lão lại chậm xuống lần nữa, rõ ràng đang đợi người ở bốn phương tám hướng tụ lại mới phát động tấn công.
Bốn phía có mười sáu người tiến tới, cộng thêm đám người Tề trưởng lão tổng cộng là hai mươi hai người, Lục Ly không phải là thần một khi bị vây lại, tuyệt đối bị xé thành tám mảnh.
- Làm sao bây giờ?
Thân thể Lục Ly không nhúc nhích chỉ có đôi mắt lấp lánh, quét nhìn chung quanh, tìm kiếm phương pháp phá cục. Cuối cùng ánh mắt của hắn hướng tới Triệu Duệ ở chân núi, trong lòng hơi động.
- Sống hay chết, liền xem lần này rồi!
Lục Ly hít một hơi dài, nhắm hai mắt lại, đứng ngay tại chỗ không nhúc nhích. Bốn phía của mười mấy người đang chém giết Huyền Thú tiến tới, bên dưới còn có một tên Thần Hải cảnh nhanh chóng nhích tới gần, vậy mà hắn dám nhắm mắt lại?
Đám người Tề trưởng lão ngẩn ra, nhưng không có để ý, Lục Ly chẳng qua chỉ là một con thú bị vây khốn, bất kể giãy dụa như thế nào cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết.
Năm mươi mét, ba mươi mét, mười mét!
- Giết...
Tề trưởng lão gầm lên một tiếng, mang theo năm người phía sau nhanh chóng tiến tới tảng đá chỗ Lục Ly, khoảng cách mười mấy người ở xung quanh Lục Ly cũng không tới hai mươi mét, giờ khắc này tất cả bắt đầu gia tăng tốc độ, chuẩn bị vây giáp Lục Ly.
- Oanh!
Đúng lúc này Lục Ly mở mắt, hắn lui về phía sau hai bước, đột nhiên hai chân nhảy lên, tảng đá dưới chân nứt ra, thân thể hắn bay lên trời. Sau đó ở dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người Tề trưởng lão, trực tiếp vượt qua bọn họ, phóng xuống phía dưới núi.
- Vậy mà có thể nhảy xa như vậy?
Đột nhiên Tề trưởng lão quay đầu, thấy Lục Ly rơi xuống đất cách lão ba mét thì sắc mặt lại biến đổi.
Lục Ly vừa vận dụng huyền lực, Tề trưởng lão thoáng cảm ứng khí tức của hắn, rõ ràng không có đạt được Thần Hải cảnh nhưng khoảng cách Lục Ly nhảy lại không khác so với lão, chuyện này chỉ có một cách giải thích... đó là lực lượng nhục thân Lục Ly vô cùng mạnh.
- Hưu!
Lục Ly đã phóng xuống dưới như một trận gió rồi, Tề trưởng lão không có thời gian suy nghĩ nhiều, lập tức xoay người đuổi theo Lục Ly.
- Không tốt...
Nội tâm lão nhảy lên, bởi vì phương hướng Lục Ly chạy đi là chỗ Triệu Duệ, Lục Ly phá vòng vây không phải vì chạy trốn, mà là vì chém giết Triệu Duệ.
- Duệ thiếu, mau lui lại!
Tề trưởng lão hét lớn một tiếng, tốc độ đạt đến cực hạn. Triệu Duệ là thiếu tộc trưởng Triệu gia, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, nếu không lão không cách nào giao phó cùng tộc trưởng Triệu gia.
- Hả?
Đám người Triệu Duệ vẫn đang chiến đấu với Hồng Lân Ưng, Triệu Duệ nghe thấy Tề trưởng lão rống to, liền nhìn lướt qua bên này. Thấy Lục Ly điên cuồng lướt đến, bản năng hắn giận dữ, chỉ muốn cầm ngân sắc trường kiếm tiến lên.
- Duệ thiếu, lui...
Tề trưởng lão vừa nhìn thấy vậy liền sợ hãi, tốc độ lại tăng lên lần nữa, giận dữ gầm lên. Triệu Duệ bị tiếng gầm của lão làm chậm lại, đôi mắt hắn chớp chớp vài vòng, cuối cùng mặt đầy bực tức lui về phía sau.
- Còn may, còn may...
Triệu Duệ lui lại, Tề trưởng lão phát hiện tốc độ của mình nhanh hơn một phần so với Lục Ly, tốc độ Triệu Duệ cũng không chậm, tiếp tục như vậy lão có thể ung dung đuổi theo Lục Ly, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Chờ người phía sau đuổi theo, bao vây Lục Ly lại, nhất định có thể chém giết hắn.
Mười mét, tám mét, năm mét!
Đột nhiên Lục Ly ở phía trước dừng lại, không chạy nữa.
Hắn và Tề trưởng lão chỉ cách nhau năm mét, Tề trưởng lão dốc hết tốc lực chạy đi, tốc độ nhanh bực nào? Chỉ tốn thời gian một hơi thở Tề trưởng lão đã vọt tới phía sau hắn.
- Lão cẩu, ngươi bị lừa rồi!
Đột nhiên Lục Ly xoay người, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, chợt quát một tiếng:
- Nhiên Huyết!
- Oanh!
Sau lưng của hắn có tia sáng chợt lóe, bắp thịt toàn thân nổi lên, đôi mắt biến thành ngân sắc, bên trong thân thể có sức lực dùng không hết. Hắn vận dụng thần kỹ huyết mạch, trước tình cảnh này còn bảo tồn thực lực, hắn chính là ngu ngốc.
Mục đích của hắn rất rõ ràng, hắn không nghĩ đánh giết Triệu Duệ, mà mục tiêu là Tề trưởng lão đang từ phía sau lao đến.
Lão đầu này chiến lực cường đại, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, là kình địch lớn nhất của hắn, nếu như không chém giết Tề trưởng lão, cho dù hắn giết Triệu Duệ kết cục cũng chỉ có cái chết.
- Hưu...
Hắn vung Thiên Lân đao nghiêng người mang theo cự lực mười vạn cân đột nhiên chém về phía Tề trưởng lão, lực lượng tăng nhiều khiến tốc độ công kích của hắn nhanh như hồng quang, mà Tề trưởng lão ở phía sau đã vọt tới cách hắn một mét, bởi vì quán tính nên vẫn còn đi về phía trước.
Tề trưởng lão căn bản không nghĩ tới Lục Ly có thể dừng lại, chờ lão kịp thời phản ứng thì đã đến phía sau Lục Ly, một thanh chiến đao khổng lồ mang theo uy thế phong lôi hung hăng bổ tới.
Lão có thể làm gì?
Bởi vì quán tính nên lúc này thân thể vẫn chưa vững vàng, càng không có khả năng tránh né sang hai bên, lão chỉ có thể mạnh mẽ ổn định thân thể, hai tay nắm trường kiếm phản kích mà thôi.
- Tốt!
Hai mắt Lục Ly sáng như tinh thần, nếu như Tề trưởng lão lăn một vòng ngay tại chỗ né tránh mà nói, hắn sẽ không có bất kỳ biện pháp nào, Tề trưởng lão liều mạng với hắn là kết quả hắn rất muốn.
Bởi vì, hắn có lực lượng mười vạn cân!
Sau khi phóng thích thần kỹ huyết mạch Nhiên Huyết, lực lượng của hắn đạt được mười vạn cân, Tề trưởng lão chỉ có lực lượng ba bốn vạn cân, làm sao có thể ngăn chặn?
- Phanh!
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, một cỗ cự lực va chạm như hồng hoang mãnh thú truyền đến, hai tay và thân thể Tề trưởng lão run lên, trường kiếm không thể cầm trực tiếp bay đi. Một đạo hàn quang sáng lên, Thiên Lân đao chồng chất bổ lên ngực Tề trưởng lão.
Tề trưởng lão mặc một bộ chiến giáp màu xanh, rõ ràng không phải huyền khí cấp thấp, Thiên Lân đao bổ lên phía trên vậy mà không cách nào hoàn toàn phá nát. Thiên Lân đao bị hỏng rồi, đã không phải huyền khí chân chính, tự nhiên không cách nào phá vỡ huyền khí chiến giáp.
Vấn đề là một đao kia của Lục Ly quá mức hung tàn, mười vạn cân cự lực.
Như vậy cũng tương đương với một con cự thú to lớn như ngọn núi toàn lực va chạm, cho dù chiến giáp Tề trưởng lão không vỡ ra, thì cự lực kinh khủng kia cũng đủ để đánh chết Tề trưởng lão.
- Phanh!
Thân thể Tề trưởng lão bị nện bay ra ngoài như đạn pháo, tầng tầng lớp lớp đụng vào một tảng đá lớn phía sau, lúc ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, trong đôi mắt là vẻ đau đớn cùng khiếp sợ.
Lão bị tảng đá bắn trở lại, lăn hai vòng trên mặt đất, không cách nào bò dậy, chỉ có máu bầm trong miệng là không ngừng tuôn ra, nhiễm đỏ một mảnh thổ địa.
- A...
Huyền Thú ở xung quanh vẫn đang gào thét, tấn công, nhưng tất cả mọi người đã ngưng chạy rồi, bọn họ nhìn Tề trưởng lão dần dần không còn hơi thở có phần choáng váng.
- Tề trưởng lão bị Lục Ly dùng một đao đánh chết ư?
Trong đầu bọn họ đều hiện lên một cái ý niệm, một cái ý nghĩ không dám tin. Giờ khắc này bọn họ đều cảm giác rất buồn cười, hoang đường, tức cười.
Tề trưởng lão cũng là Thần Hải cảnh sơ kỳ, chiến lực cao cường, trường kiếm lay động nện bay từng con chuột đá và Hồng Lân Ưng, mang theo năm sáu người vọt lên như một thanh lợi kiếm.
Mười mấy người ở hai bên trái phải vì một vạn điểm cống hiến đều liều mạng, hung hãn không sợ chết, hoàn toàn không thấy chuột đá và Hồng Lân Ưng công kích. Rất nhiều người bị tổn thương, nhưng không quan tâm chạy như điên về hướng bên này.
- Vèo vèo ~
Từng mũi tên màu đen phá không bay đến, Lục Ly luồn lách trái phải tránh né, cung tên Triệu Duệ bắn ra quá nhanh, tiễn pháp cực kỳ chuẩn, nếu như hắn không né tránh lựa chọn đón đỡ mà nói sẽ bị bắn trúng.
- Tiểu Bạch, bảo toàn bộ Hồng Lân Ưng đi tấn công người bắn tên!
Ánh mắt Lục Ly hơi chuyển, khẽ nói với Tiểu Bạch trong bao bố phía sau. Sau đó hắn kêu to một tiếng che đậy âm thanh của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch kêu hai tiếng lập tức có mười mấy con Hồng Lân Ưng bay đến chỗ Triệu Duệ.
Hồng Lân Ưng không giết được Triệu Duệ, nhưng hình thể Hồng Lân Ưng rất lớn, có thể ngăn trở Triệu Duệ bắn tên. Đám người Tề trưởng lão chỉ còn cách bên này trăm mét, hắn nhất định phải toàn lực ứng phó Tề trưởng lão, một khi phân tâm sẽ vạn kiếp bất phục.
Sau khi mười mấy con Hồng Lân Ưng bay đi, quả nhiên cung tên của Triệu Duệ ngừng lại. Lục Ly đứng ở trên một tảng đá lớn nhìn đám người Tề trưởng lão chen chúc mà đến, trên mặt xuất hiện một chút ngưng trọng.
Tên Tề trưởng lão này là Thần Hải cảnh, tốc độ vốn nhanh hơn năm võ giả Huyền Vũ cảnh phía sau một đoạn, nhưng lão lại cố ý thả chậm tốc độ, luôn luôn giữ vững khoảng cách hai thước với người phía sau.
Điều này nói rõ Tề trưởng lão tương đối ổn trọng và cẩn thận, nhìn ánh mắt của lão quả thật là người cẩn thận. Người như thế là khó đối phó nhất, có lẽ kế sách của lão là khiến toàn bộ người vây giết hắn, còn bản thân thì mang theo một nhóm người có thực lực tuyệt đối trấn áp vây giết.
Quả nhiên!
Sau khi chạy hơn mười mét, tốc độ Tề trưởng lão lại chậm xuống lần nữa, rõ ràng đang đợi người ở bốn phương tám hướng tụ lại mới phát động tấn công.
Bốn phía có mười sáu người tiến tới, cộng thêm đám người Tề trưởng lão tổng cộng là hai mươi hai người, Lục Ly không phải là thần một khi bị vây lại, tuyệt đối bị xé thành tám mảnh.
- Làm sao bây giờ?
Thân thể Lục Ly không nhúc nhích chỉ có đôi mắt lấp lánh, quét nhìn chung quanh, tìm kiếm phương pháp phá cục. Cuối cùng ánh mắt của hắn hướng tới Triệu Duệ ở chân núi, trong lòng hơi động.
- Sống hay chết, liền xem lần này rồi!
Lục Ly hít một hơi dài, nhắm hai mắt lại, đứng ngay tại chỗ không nhúc nhích. Bốn phía của mười mấy người đang chém giết Huyền Thú tiến tới, bên dưới còn có một tên Thần Hải cảnh nhanh chóng nhích tới gần, vậy mà hắn dám nhắm mắt lại?
Đám người Tề trưởng lão ngẩn ra, nhưng không có để ý, Lục Ly chẳng qua chỉ là một con thú bị vây khốn, bất kể giãy dụa như thế nào cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết.
Năm mươi mét, ba mươi mét, mười mét!
- Giết...
Tề trưởng lão gầm lên một tiếng, mang theo năm người phía sau nhanh chóng tiến tới tảng đá chỗ Lục Ly, khoảng cách mười mấy người ở xung quanh Lục Ly cũng không tới hai mươi mét, giờ khắc này tất cả bắt đầu gia tăng tốc độ, chuẩn bị vây giáp Lục Ly.
- Oanh!
Đúng lúc này Lục Ly mở mắt, hắn lui về phía sau hai bước, đột nhiên hai chân nhảy lên, tảng đá dưới chân nứt ra, thân thể hắn bay lên trời. Sau đó ở dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người Tề trưởng lão, trực tiếp vượt qua bọn họ, phóng xuống phía dưới núi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Vậy mà có thể nhảy xa như vậy?
Đột nhiên Tề trưởng lão quay đầu, thấy Lục Ly rơi xuống đất cách lão ba mét thì sắc mặt lại biến đổi.
Lục Ly vừa vận dụng huyền lực, Tề trưởng lão thoáng cảm ứng khí tức của hắn, rõ ràng không có đạt được Thần Hải cảnh nhưng khoảng cách Lục Ly nhảy lại không khác so với lão, chuyện này chỉ có một cách giải thích... đó là lực lượng nhục thân Lục Ly vô cùng mạnh.
- Hưu!
Lục Ly đã phóng xuống dưới như một trận gió rồi, Tề trưởng lão không có thời gian suy nghĩ nhiều, lập tức xoay người đuổi theo Lục Ly.
- Không tốt...
Nội tâm lão nhảy lên, bởi vì phương hướng Lục Ly chạy đi là chỗ Triệu Duệ, Lục Ly phá vòng vây không phải vì chạy trốn, mà là vì chém giết Triệu Duệ.
- Duệ thiếu, mau lui lại!
Tề trưởng lão hét lớn một tiếng, tốc độ đạt đến cực hạn. Triệu Duệ là thiếu tộc trưởng Triệu gia, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, nếu không lão không cách nào giao phó cùng tộc trưởng Triệu gia.
- Hả?
Đám người Triệu Duệ vẫn đang chiến đấu với Hồng Lân Ưng, Triệu Duệ nghe thấy Tề trưởng lão rống to, liền nhìn lướt qua bên này. Thấy Lục Ly điên cuồng lướt đến, bản năng hắn giận dữ, chỉ muốn cầm ngân sắc trường kiếm tiến lên.
- Duệ thiếu, lui...
Tề trưởng lão vừa nhìn thấy vậy liền sợ hãi, tốc độ lại tăng lên lần nữa, giận dữ gầm lên. Triệu Duệ bị tiếng gầm của lão làm chậm lại, đôi mắt hắn chớp chớp vài vòng, cuối cùng mặt đầy bực tức lui về phía sau.
- Còn may, còn may...
Triệu Duệ lui lại, Tề trưởng lão phát hiện tốc độ của mình nhanh hơn một phần so với Lục Ly, tốc độ Triệu Duệ cũng không chậm, tiếp tục như vậy lão có thể ung dung đuổi theo Lục Ly, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Chờ người phía sau đuổi theo, bao vây Lục Ly lại, nhất định có thể chém giết hắn.
Mười mét, tám mét, năm mét!
Đột nhiên Lục Ly ở phía trước dừng lại, không chạy nữa.
Hắn và Tề trưởng lão chỉ cách nhau năm mét, Tề trưởng lão dốc hết tốc lực chạy đi, tốc độ nhanh bực nào? Chỉ tốn thời gian một hơi thở Tề trưởng lão đã vọt tới phía sau hắn.
- Lão cẩu, ngươi bị lừa rồi!
Đột nhiên Lục Ly xoay người, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, chợt quát một tiếng:
- Nhiên Huyết!
- Oanh!
Sau lưng của hắn có tia sáng chợt lóe, bắp thịt toàn thân nổi lên, đôi mắt biến thành ngân sắc, bên trong thân thể có sức lực dùng không hết. Hắn vận dụng thần kỹ huyết mạch, trước tình cảnh này còn bảo tồn thực lực, hắn chính là ngu ngốc.
Mục đích của hắn rất rõ ràng, hắn không nghĩ đánh giết Triệu Duệ, mà mục tiêu là Tề trưởng lão đang từ phía sau lao đến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lão đầu này chiến lực cường đại, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, là kình địch lớn nhất của hắn, nếu như không chém giết Tề trưởng lão, cho dù hắn giết Triệu Duệ kết cục cũng chỉ có cái chết.
- Hưu...
Hắn vung Thiên Lân đao nghiêng người mang theo cự lực mười vạn cân đột nhiên chém về phía Tề trưởng lão, lực lượng tăng nhiều khiến tốc độ công kích của hắn nhanh như hồng quang, mà Tề trưởng lão ở phía sau đã vọt tới cách hắn một mét, bởi vì quán tính nên vẫn còn đi về phía trước.
Tề trưởng lão căn bản không nghĩ tới Lục Ly có thể dừng lại, chờ lão kịp thời phản ứng thì đã đến phía sau Lục Ly, một thanh chiến đao khổng lồ mang theo uy thế phong lôi hung hăng bổ tới.
Lão có thể làm gì?
Bởi vì quán tính nên lúc này thân thể vẫn chưa vững vàng, càng không có khả năng tránh né sang hai bên, lão chỉ có thể mạnh mẽ ổn định thân thể, hai tay nắm trường kiếm phản kích mà thôi.
- Tốt!
Hai mắt Lục Ly sáng như tinh thần, nếu như Tề trưởng lão lăn một vòng ngay tại chỗ né tránh mà nói, hắn sẽ không có bất kỳ biện pháp nào, Tề trưởng lão liều mạng với hắn là kết quả hắn rất muốn.
Bởi vì, hắn có lực lượng mười vạn cân!
Sau khi phóng thích thần kỹ huyết mạch Nhiên Huyết, lực lượng của hắn đạt được mười vạn cân, Tề trưởng lão chỉ có lực lượng ba bốn vạn cân, làm sao có thể ngăn chặn?
- Phanh!
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, một cỗ cự lực va chạm như hồng hoang mãnh thú truyền đến, hai tay và thân thể Tề trưởng lão run lên, trường kiếm không thể cầm trực tiếp bay đi. Một đạo hàn quang sáng lên, Thiên Lân đao chồng chất bổ lên ngực Tề trưởng lão.
Tề trưởng lão mặc một bộ chiến giáp màu xanh, rõ ràng không phải huyền khí cấp thấp, Thiên Lân đao bổ lên phía trên vậy mà không cách nào hoàn toàn phá nát. Thiên Lân đao bị hỏng rồi, đã không phải huyền khí chân chính, tự nhiên không cách nào phá vỡ huyền khí chiến giáp.
Vấn đề là một đao kia của Lục Ly quá mức hung tàn, mười vạn cân cự lực.
Như vậy cũng tương đương với một con cự thú to lớn như ngọn núi toàn lực va chạm, cho dù chiến giáp Tề trưởng lão không vỡ ra, thì cự lực kinh khủng kia cũng đủ để đánh chết Tề trưởng lão.
- Phanh!
Thân thể Tề trưởng lão bị nện bay ra ngoài như đạn pháo, tầng tầng lớp lớp đụng vào một tảng đá lớn phía sau, lúc ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, trong đôi mắt là vẻ đau đớn cùng khiếp sợ.
Lão bị tảng đá bắn trở lại, lăn hai vòng trên mặt đất, không cách nào bò dậy, chỉ có máu bầm trong miệng là không ngừng tuôn ra, nhiễm đỏ một mảnh thổ địa.
- A...
Huyền Thú ở xung quanh vẫn đang gào thét, tấn công, nhưng tất cả mọi người đã ngưng chạy rồi, bọn họ nhìn Tề trưởng lão dần dần không còn hơi thở có phần choáng váng.
- Tề trưởng lão bị Lục Ly dùng một đao đánh chết ư?
Trong đầu bọn họ đều hiện lên một cái ý niệm, một cái ý nghĩ không dám tin. Giờ khắc này bọn họ đều cảm giác rất buồn cười, hoang đường, tức cười.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro