Quả nhiên có...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Là người thì sẽ có lúc kiệt sức, bất luận có mạnh đến đâu, nếu phải liên tục chiến đấu, Huyền lực thể lực tinh thần lực đều sẽ hao tổn rất lớn.
Cảnh giới đè chết người, trên lý thuyết đối đầu một tên Nhân Hoàng, dù có nhiều Quân Hầu Cảnh đến mấy thì cũng đều chịu chết. Nhưng thực tế để một tên Nhân Hoàng liên tục giao chiến với mấy vạn Quân Hầu Cảnh, nếu tên Nhân Hoàng này không đột vây thóag ra, cuối cùng nhất định sẽ bị giết.
Tương tự!
Nếu Lục Ly đột vây, mấy ngàn Ma tộc này khẳng định không làm gì được hắn. Nhưng nếu hắn cứ ở lại chiến đấu liên tục, cuối cùng rất có khả năng sẽ vẫn lạc.
Bởi vì chỗ dựa lớn nhất của hắn là công kích linh hồn, đây là thủ đoạn cực kỳ hao tổn tinh thần lực, một khi tinh thần mỏi mệt, năng lực phản ứng của hắn sẽ hạ thấp. Khả năng phòng ngự của Lục Ly lại tương đối yếu, chỉ cần bị độc thứ đâm trúng, sao có thể không chết cho được?
Lục Ly rất rõ ràng tình cảnh này, hắn tính thử phá vây rất nhiều lần, nhưng Ma tộc hoàn toàn không sợ chết, tốc độ cũng cực nhanh. Khiến hắn căn bản không có cơ hội phá vây ra ngoài, cũng không cách nào phóng thích phân thân thần kỹ đào tẩu.
Hắn phát hiện mình đã quá xem thường Ma tộc!
Ma tộc không hổ là chủng tộc âm hiểm xảo trá hung tàn, bọn chúng cực tinh thông phối hợp tác chiến, hơn nữa một ít Ma tộc còn biết được đâm xuyên không gian, lai vô ảnh khứ vô hình, nhất thời không cẩn thận liền sẽ trúng chiêu.
Hiện tại Lục Ly đã không dám tách ra khỏi Tiểu Bạch, không có Tiểu Bạch, hắn không ngăn được độc vật phát ra từ trên thân Ma tộc, đồng thời hắn còn cần Tiểu Bạch giúp mình ngăn trở đánh lén tới từ bốn phương tám hướng.
Điều duy nhất khiến Lục Ly mừng thầm chính là, mấy ngàn Ma tộc nhưng số có được bảo vật phòng ngự linh hồn lại rất ít. Phỏng chừng ở Ma tộc số người hiểu được luyện khí cũng không nhiều, tổng cộng chỉ mười tên Ma tộc có được bảo vật phòng ngự linh hồn. Mới đầu liền bị Lục Ly và Tiểu Bạch chém giết mất bốn tên, đến sau lại bị Tiểu Bạch cắn chết hai tên, giờ còn sót lại bốn tên nhưng đều không dám tới gần.
Phía dưới sơn mạch đã biến thành Địa Ngục, chưa đến nửa canh giờ, thi thể Ma tộc rơi rụng xuống đã có hơn bảy trăm, Lục Ly chặt bổ đến độ cánh tay tê rần.
Linh hồn hắn dần bắt đầu suy yếu, không ngừng sử dụng công kích linh hồn khiến tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, sắc mặt đã thoáng tái nhợt.
- Không được, phải phá vây!
Lục Ly đánh giá quá cao chiến lực bản thân, tưởng là một thân một mình liền có thể quét ngang mấy ngàn người. Giờ mới phát hiện cảnh giới của hắn vẫn quá thấp, hoàn toàn không duy trì nổi chiến đấu không ngừng ở cường độ cao thế này, cứ tiếp tục như vậy, dù có thể chém giết một ngàn Ma tộc, chính hắn khẳng định cũng sẽ chết ở chỗ này.
Xuy xuy
Không gian bên trái thoáng khẽ ba động, Lục Ly theo bản năng duỗi ra huyết trảo vồ chết tên Ma tộc đánh lén. Hắn quét mắt nhìn quanh bốn phía, hiện khắp nơi đều chi chít Ma tộc, không thấy đâu là điểm cuối.
Quan trọng nhất chính là ngoại vi còn vây quanh rất nhiều Ma tộc, tùy thời có thể tiến đến tiếp viện. Lục Ly đột vây về hướng nào, những người kia liền sẽ tiếp viện hướng đó, rất rõ ràng Na Già chuẩn bị dùng tính mạng mấy ngàn Ma tộc để đổi lấy một mạng của Lục Ly.
- Na Già …?
Tròng mắt Lục Ly khẽ nheo lại, bạo rống một tiếng, thả ra mười mấy phân thân, kiềm chế địch nhân xung quanh một nhịp, còn bản tôn thì như cuồng long vút thẳng về phía Na Già.
Bắt giặc trước bắt vua!
Chỉ cần chém giết Na Già, những Ma tộc này tuyệt đối sẽ chạy tán loạn. Chạy tán loạn liền dễ làm, hắn có thể rút đi, cũng có thể một đường nhẹ nhàng đuổi theo tru diệt.
Phanh phanh phanh
Hắn phóng thích công kích linh hồn chấn nhiếp mười mấy tên Ma tộc trước mặt, thần binh Long Đế hẹp dài bá khí quét qua, toàn bộ mười mấy người kia bắn ngược ra sau, đụng bay cả đám Ma tộc gần đó.
- Cơ hội tốt!
Lục Ly thét dài một tiếng, điều khiển Mệnh Luân xoay tròn, tốc độ đạt tới cực hạn, bắn thẳng tới chỗ Na Già.
- Ách?
Na Già lại bất ngờ không đào tẩu, thậm chí không nhích người, ngược lại nét mặt đầy vẻ cười lạnh nhìn Lục Ly. Lục Ly bị ánh mắt này chọc cho sát khí cuộn trào, thần binh Long Đế quét ngang trái phải, giết ra một con đường máu, không ngừng áp sát lại gần Na Già.
- Tiểu Bạch, chú ý ngăn đỡ đánh lén!
Lục Ly dặn dò Tiểu Bạch ở trên vai một tiếng, hắn cảm giác có gì đó sai sai. Na Già một mực rất cẩn thận, chưa từng để mình áp sát. Lần này sao lại không trốn? Sự tình khác thường tất có quỷ quái.
Một trăm thước, năm mươi thước!
Lục Ly gian nan đột vây lao thẳng tới, cánh tay tê rần, máu tươi nhuộm đỏ toàn thân, thoạt nhìn không khác gì một con dã thú khát máu.
Ma tộc thấy Lục Ly không ngừng tới gần Na Già, ai nấy đều hoảng, vội liều mạng đánh tới Lục Ly.
Chế độ đẳng cấp của Ma tộc vô cùng sâm nghiêm, chỉ cần Na Già xảy ra chuyện, bọn hắn trở về nhất định sẽ bị xử tử, thậm chí còn sẽ liên lụy tộc nhân.
Lục Ly chỉ còn cách Na Già năm mươi thước, nhưng Ma tộc điên cuồng vọt tới khiến hắn đột vây khó khăn dị thường, năm mươi thước mà cứ như cả ngàn thước.
Hắn thét dài một tiếng phẫn nộ, điên cuồng phóng thích thần niệm kim châm, chém giết đánh bay từng đám từng đám Ma tộc.
Cuối cùng!
Lại tiến thêm được ba mươi thước, hắn gầm lên một tiếng phẫn nộ, kim châm linh hồn dũng mãnh lao tới Na Già. Nhưng đúng lúc này, cả người Na Già đột nhiên tan biến vào trong hư không, chẳng thấy đâu nữa.
Cả người Lục Ly bất giác lạnh toát, tựa như bị mấy con rắn kịch độc nhìn chằm chằm, sâu trong linh hồn truyền đến cảnh báo trí mạng, khiến từng sợi tóc gáy dựng đứng cả lên.
- Quả nhiên có trá!
Chỉ sát na, Lục Ly không chút do dự, bạo hống quát:
- Tiểu Bạch, phóng thích Man Thần Đỉnh bao phủ lấy ta, hút hết Ma tộc xuất hiện gần đây, sau đó phóng thích lôi điện rồi hẵng thả ta ra!
Nhiều lần du tẩu giữa lằn ranh sinh tử khiến Lục Ly có được phản ứng gần như bản năng đối với nguy hiểm, hắn biết lúc này mà còn không sử dụng Man Thần đỉnh, hắn tất phải chết không nghi ngờ.
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Tiểu Bạch không chút do dự. Mi tâm hiện ra một chiếc tiểu đỉnh, tiểu đỉnh đón gió biến lớn, tiếp sau, nắp đỉnh mở ra, một cỗ hấp lực cường đại bao phủ không gian phương viên mấy thước quanh Lục Ly.
Xuy xuy.
Gần như cùng lúc, không gian bên người Lục Ly không ngừng nổi lên gợn sóng, năm đạo nhân ảnh tuôn ra từ bên cạnh, năm người này vừa xuất hiện liền lập tức hung hăng đâm tới Lục Ly.
Trong năm đạo nhân ảnh có cả vương tử Ma tộc Na Già. Thân hình Na Già đang xoay tròn, độc thứ trong tay cũng khác với những Ma tộc còn lại, là một chiếc gai nhọn màu ám kim, khí tức trên đó cực sâm nhiên, lạnh lẽo tận xương, vừa nhìn liền biết không phải vũ khí tầm thường.
Binh khí còn chưa phải thứ quan trọng nhất, quan trọng nhất là tốc độ của Na Già.
Thân hình Na Già không ngừng xoay tròn, tốc độ nhanh gấp mấy lần Ma tộc phổ thông, thiên địa Huyền lực xung quanh đều bị dẫn động, không gian khe khẽ ba động. Đây rõ ràng là một loại áo nghĩa, hơn nữa còn không phải áo nghĩa cấp thấp.
Năm người đồng thời bắn tới, cả năm đều có bảo vật phòng ngự linh hồn, dù Lục Ly và Tiểu Bạch có thể chém giết một hai người, Lục Ly nhất định cũng sẽ bị những tên Ma tộc còn lại đâm chết.
Đáng tiếc...
Một kích tất sát này lại xuất hiện biến cố. Trên không, Man Thần Đỉnh dập dờn khí đen, tự phù thần bí lấp lánh, phía ngoài còn có lôi điện vờn quanh, nháy mắt, một cỗ hấp lực khổng lồ hút Lục Ly tiến vào. Tiểu Bạch bị hút đến nửa đường lại vụt lên trên đỉnh, tựa hồ hấp lực này không chút hiệu quả đối với nó.
- Man Thần Đỉnh?
Na Già thấy Lục Ly biến mất, không khỏi ngước mắt nhìn lên không trung, lại chỉ thấy một cự đỉnh cổ phác sâm nhiên, sắc mặt lập tức đại biến.
Hắn biết Man Thần Đỉnh của Thiết Duệ, trước đây Thiết Duệ còn từng lấy ra khoe khoang, hắn còn rất là ghen tỵ khi thấy Man tộc ban cho Thiết Duệ bán Thần khí.
Một cỗ hấp lực khủng khiếp truyền tới từ trong Man Thần Đỉnh, đám người Na Già mới vừa xuyên qua hư không, không cách nào ngăn trở hấp lực cường đại, cả đám trực tiếp bị hút đi vào.
Ầm!
Nắp đỉnh trùng trùng khép lại, Tiểu Bạch thu hồi Man Thần Đỉnh, Lục Ly Na Già và bốn tên cường giả Ma tộc cứ thế tan biến giữa trời.
- Cái này...
Ma tộc bốn phía điên cuồng lao tới, lúc này lại đều như hóa đá, ngơ ngác nhìn lên cự đỉnh kia.
...
Cảnh giới đè chết người, trên lý thuyết đối đầu một tên Nhân Hoàng, dù có nhiều Quân Hầu Cảnh đến mấy thì cũng đều chịu chết. Nhưng thực tế để một tên Nhân Hoàng liên tục giao chiến với mấy vạn Quân Hầu Cảnh, nếu tên Nhân Hoàng này không đột vây thóag ra, cuối cùng nhất định sẽ bị giết.
Tương tự!
Nếu Lục Ly đột vây, mấy ngàn Ma tộc này khẳng định không làm gì được hắn. Nhưng nếu hắn cứ ở lại chiến đấu liên tục, cuối cùng rất có khả năng sẽ vẫn lạc.
Bởi vì chỗ dựa lớn nhất của hắn là công kích linh hồn, đây là thủ đoạn cực kỳ hao tổn tinh thần lực, một khi tinh thần mỏi mệt, năng lực phản ứng của hắn sẽ hạ thấp. Khả năng phòng ngự của Lục Ly lại tương đối yếu, chỉ cần bị độc thứ đâm trúng, sao có thể không chết cho được?
Lục Ly rất rõ ràng tình cảnh này, hắn tính thử phá vây rất nhiều lần, nhưng Ma tộc hoàn toàn không sợ chết, tốc độ cũng cực nhanh. Khiến hắn căn bản không có cơ hội phá vây ra ngoài, cũng không cách nào phóng thích phân thân thần kỹ đào tẩu.
Hắn phát hiện mình đã quá xem thường Ma tộc!
Ma tộc không hổ là chủng tộc âm hiểm xảo trá hung tàn, bọn chúng cực tinh thông phối hợp tác chiến, hơn nữa một ít Ma tộc còn biết được đâm xuyên không gian, lai vô ảnh khứ vô hình, nhất thời không cẩn thận liền sẽ trúng chiêu.
Hiện tại Lục Ly đã không dám tách ra khỏi Tiểu Bạch, không có Tiểu Bạch, hắn không ngăn được độc vật phát ra từ trên thân Ma tộc, đồng thời hắn còn cần Tiểu Bạch giúp mình ngăn trở đánh lén tới từ bốn phương tám hướng.
Điều duy nhất khiến Lục Ly mừng thầm chính là, mấy ngàn Ma tộc nhưng số có được bảo vật phòng ngự linh hồn lại rất ít. Phỏng chừng ở Ma tộc số người hiểu được luyện khí cũng không nhiều, tổng cộng chỉ mười tên Ma tộc có được bảo vật phòng ngự linh hồn. Mới đầu liền bị Lục Ly và Tiểu Bạch chém giết mất bốn tên, đến sau lại bị Tiểu Bạch cắn chết hai tên, giờ còn sót lại bốn tên nhưng đều không dám tới gần.
Phía dưới sơn mạch đã biến thành Địa Ngục, chưa đến nửa canh giờ, thi thể Ma tộc rơi rụng xuống đã có hơn bảy trăm, Lục Ly chặt bổ đến độ cánh tay tê rần.
Linh hồn hắn dần bắt đầu suy yếu, không ngừng sử dụng công kích linh hồn khiến tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, sắc mặt đã thoáng tái nhợt.
- Không được, phải phá vây!
Lục Ly đánh giá quá cao chiến lực bản thân, tưởng là một thân một mình liền có thể quét ngang mấy ngàn người. Giờ mới phát hiện cảnh giới của hắn vẫn quá thấp, hoàn toàn không duy trì nổi chiến đấu không ngừng ở cường độ cao thế này, cứ tiếp tục như vậy, dù có thể chém giết một ngàn Ma tộc, chính hắn khẳng định cũng sẽ chết ở chỗ này.
Xuy xuy
Không gian bên trái thoáng khẽ ba động, Lục Ly theo bản năng duỗi ra huyết trảo vồ chết tên Ma tộc đánh lén. Hắn quét mắt nhìn quanh bốn phía, hiện khắp nơi đều chi chít Ma tộc, không thấy đâu là điểm cuối.
Quan trọng nhất chính là ngoại vi còn vây quanh rất nhiều Ma tộc, tùy thời có thể tiến đến tiếp viện. Lục Ly đột vây về hướng nào, những người kia liền sẽ tiếp viện hướng đó, rất rõ ràng Na Già chuẩn bị dùng tính mạng mấy ngàn Ma tộc để đổi lấy một mạng của Lục Ly.
- Na Già …?
Tròng mắt Lục Ly khẽ nheo lại, bạo rống một tiếng, thả ra mười mấy phân thân, kiềm chế địch nhân xung quanh một nhịp, còn bản tôn thì như cuồng long vút thẳng về phía Na Già.
Bắt giặc trước bắt vua!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ cần chém giết Na Già, những Ma tộc này tuyệt đối sẽ chạy tán loạn. Chạy tán loạn liền dễ làm, hắn có thể rút đi, cũng có thể một đường nhẹ nhàng đuổi theo tru diệt.
Phanh phanh phanh
Hắn phóng thích công kích linh hồn chấn nhiếp mười mấy tên Ma tộc trước mặt, thần binh Long Đế hẹp dài bá khí quét qua, toàn bộ mười mấy người kia bắn ngược ra sau, đụng bay cả đám Ma tộc gần đó.
- Cơ hội tốt!
Lục Ly thét dài một tiếng, điều khiển Mệnh Luân xoay tròn, tốc độ đạt tới cực hạn, bắn thẳng tới chỗ Na Già.
- Ách?
Na Già lại bất ngờ không đào tẩu, thậm chí không nhích người, ngược lại nét mặt đầy vẻ cười lạnh nhìn Lục Ly. Lục Ly bị ánh mắt này chọc cho sát khí cuộn trào, thần binh Long Đế quét ngang trái phải, giết ra một con đường máu, không ngừng áp sát lại gần Na Già.
- Tiểu Bạch, chú ý ngăn đỡ đánh lén!
Lục Ly dặn dò Tiểu Bạch ở trên vai một tiếng, hắn cảm giác có gì đó sai sai. Na Già một mực rất cẩn thận, chưa từng để mình áp sát. Lần này sao lại không trốn? Sự tình khác thường tất có quỷ quái.
Một trăm thước, năm mươi thước!
Lục Ly gian nan đột vây lao thẳng tới, cánh tay tê rần, máu tươi nhuộm đỏ toàn thân, thoạt nhìn không khác gì một con dã thú khát máu.
Ma tộc thấy Lục Ly không ngừng tới gần Na Già, ai nấy đều hoảng, vội liều mạng đánh tới Lục Ly.
Chế độ đẳng cấp của Ma tộc vô cùng sâm nghiêm, chỉ cần Na Già xảy ra chuyện, bọn hắn trở về nhất định sẽ bị xử tử, thậm chí còn sẽ liên lụy tộc nhân.
Lục Ly chỉ còn cách Na Già năm mươi thước, nhưng Ma tộc điên cuồng vọt tới khiến hắn đột vây khó khăn dị thường, năm mươi thước mà cứ như cả ngàn thước.
Hắn thét dài một tiếng phẫn nộ, điên cuồng phóng thích thần niệm kim châm, chém giết đánh bay từng đám từng đám Ma tộc.
Cuối cùng!
Lại tiến thêm được ba mươi thước, hắn gầm lên một tiếng phẫn nộ, kim châm linh hồn dũng mãnh lao tới Na Già. Nhưng đúng lúc này, cả người Na Già đột nhiên tan biến vào trong hư không, chẳng thấy đâu nữa.
Cả người Lục Ly bất giác lạnh toát, tựa như bị mấy con rắn kịch độc nhìn chằm chằm, sâu trong linh hồn truyền đến cảnh báo trí mạng, khiến từng sợi tóc gáy dựng đứng cả lên.
- Quả nhiên có trá!
Chỉ sát na, Lục Ly không chút do dự, bạo hống quát:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tiểu Bạch, phóng thích Man Thần Đỉnh bao phủ lấy ta, hút hết Ma tộc xuất hiện gần đây, sau đó phóng thích lôi điện rồi hẵng thả ta ra!
Nhiều lần du tẩu giữa lằn ranh sinh tử khiến Lục Ly có được phản ứng gần như bản năng đối với nguy hiểm, hắn biết lúc này mà còn không sử dụng Man Thần đỉnh, hắn tất phải chết không nghi ngờ.
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Tiểu Bạch không chút do dự. Mi tâm hiện ra một chiếc tiểu đỉnh, tiểu đỉnh đón gió biến lớn, tiếp sau, nắp đỉnh mở ra, một cỗ hấp lực cường đại bao phủ không gian phương viên mấy thước quanh Lục Ly.
Xuy xuy.
Gần như cùng lúc, không gian bên người Lục Ly không ngừng nổi lên gợn sóng, năm đạo nhân ảnh tuôn ra từ bên cạnh, năm người này vừa xuất hiện liền lập tức hung hăng đâm tới Lục Ly.
Trong năm đạo nhân ảnh có cả vương tử Ma tộc Na Già. Thân hình Na Già đang xoay tròn, độc thứ trong tay cũng khác với những Ma tộc còn lại, là một chiếc gai nhọn màu ám kim, khí tức trên đó cực sâm nhiên, lạnh lẽo tận xương, vừa nhìn liền biết không phải vũ khí tầm thường.
Binh khí còn chưa phải thứ quan trọng nhất, quan trọng nhất là tốc độ của Na Già.
Thân hình Na Già không ngừng xoay tròn, tốc độ nhanh gấp mấy lần Ma tộc phổ thông, thiên địa Huyền lực xung quanh đều bị dẫn động, không gian khe khẽ ba động. Đây rõ ràng là một loại áo nghĩa, hơn nữa còn không phải áo nghĩa cấp thấp.
Năm người đồng thời bắn tới, cả năm đều có bảo vật phòng ngự linh hồn, dù Lục Ly và Tiểu Bạch có thể chém giết một hai người, Lục Ly nhất định cũng sẽ bị những tên Ma tộc còn lại đâm chết.
Đáng tiếc...
Một kích tất sát này lại xuất hiện biến cố. Trên không, Man Thần Đỉnh dập dờn khí đen, tự phù thần bí lấp lánh, phía ngoài còn có lôi điện vờn quanh, nháy mắt, một cỗ hấp lực khổng lồ hút Lục Ly tiến vào. Tiểu Bạch bị hút đến nửa đường lại vụt lên trên đỉnh, tựa hồ hấp lực này không chút hiệu quả đối với nó.
- Man Thần Đỉnh?
Na Già thấy Lục Ly biến mất, không khỏi ngước mắt nhìn lên không trung, lại chỉ thấy một cự đỉnh cổ phác sâm nhiên, sắc mặt lập tức đại biến.
Hắn biết Man Thần Đỉnh của Thiết Duệ, trước đây Thiết Duệ còn từng lấy ra khoe khoang, hắn còn rất là ghen tỵ khi thấy Man tộc ban cho Thiết Duệ bán Thần khí.
Một cỗ hấp lực khủng khiếp truyền tới từ trong Man Thần Đỉnh, đám người Na Già mới vừa xuyên qua hư không, không cách nào ngăn trở hấp lực cường đại, cả đám trực tiếp bị hút đi vào.
Ầm!
Nắp đỉnh trùng trùng khép lại, Tiểu Bạch thu hồi Man Thần Đỉnh, Lục Ly Na Già và bốn tên cường giả Ma tộc cứ thế tan biến giữa trời.
- Cái này...
Ma tộc bốn phía điên cuồng lao tới, lúc này lại đều như hóa đá, ngơ ngác nhìn lên cự đỉnh kia.
...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro