Quả nhiên là...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
- Sao lại nói thế?
Lục Ly hơi híp mắt, sau đó lắc đầu nói:
- Sao lại có liên quan đến ta, nếu ta có liên quan, thần lực hẳn phải ban cho ta, chứ không phải ban cho ngươi.
- Lục Ly, ngươi nói dối.
Khương Khinh Linh mở to hai mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, miệng nói:
- Con người ngươi không quen nói dối, lúc nói dối tròng mắt ngươi sẽ co rụt lại, ta hiểu rất rõ. Hơn nữa đừng quên ta là nữ nhân, cảm giác lực của ta rất mạnh, ngươi không lừa được đâu. Lục Ly … nói ta biết nguyên nhân được không? Ta tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài, bất kỳ ai đều không nói.
Lục Ly lườm nàng một cái, hắn đúng là không giỏi nói dối. Nhưng nói dối không phải vì hắn không tin tưởng Khương Khinh Linh, mà vì việc này đến chính hắn đều không rõ ràng, nói xem hắn phải giải thích thế nào?
Hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi đáp:
- Chắc thế, chắc là có liên quan đến ta. Khương Khinh Linh ngươi đừng hỏi nữa, ta không biết, cũng không muốn nói.
- Quả nhiên!
Tròng mắt Khương Khinh Linh sáng rực lên, nói:
- Lần trước ta bái lạy pho tượng Đại Đế nhưng chẳng hề có dị tượng gì. Khi chúng ta bái lạy, ta cảm giác được huyết mạch toàn thân ngươi sôi trào, lúc ấy ta đã biết là ngươi dẫn phát dị tượng. Hơn nữa cột sáng kia vốn là nhắm đến ngươi, cuối cùng lại tiện nghi ta, Lục Ly … những thần lực này vốn nên thuộc về ngươi!
Lục Ly cười khổ nói:
- Của ngươi với của ta, có khác biệt ư?
Khương Khinh Linh hơi ngớ, sau đó mắt hồ ly híp lại thành vầng trăng khuyết, cười ngọt ngào nói:
- Không sai, của ta chính là của ngươi. Con người ta đều là của ngươi, quả thực không có gì khác biệt.
Lục Ly nhếch môi không tiếp tục chủ đề này mà lảng sang chuyện khác:
- Khương Khinh Linh, Thí Ma chiến trường ở đâu? Tiểu chiến trường kia lại ở đâu?
- Không biết!
Khương Khinh Linh lắc đầu nói:
- Chẳng qua khẳng định không phải ở trong tiểu thế giới này, Thí Ma chiến trường và tiểu chiến trường thật ra đều là hai tiểu thế giới cỡ lớn. Còn tiểu thế giới này chỉ là nơi có thông đạo nối liền với hai chiến trường, có thể truyền tống đi vào mà thôi.
- Ta có chút không hiểu!
Lục Ly nhíu mày nói:
- Vì sao Ma tộc Man tộc Vu tộc Vũ tộc không vượt biển mà đến, trực tiếp tiến công Thần Châu đại địa, khăng khăng cứ phải đấu đến ngươi chết ta sống ở Thí Ma chiến trường?
- Vì xa thôi …
Khương Khinh Linh giải thích nói:
- Bốn khối đại địa kia cách chỗ chúng ta không biết bao xa, muốn điều động đại quân tới, không mất mười năm tám năm thì đừng hòng làm được. Hơn nữa trong biển có hải thú cường đại, sợ rằng người còn chưa tới đã chết hơn phân nửa.
- Thí Ma chiến trường là một tiểu thế giới vô cùng lớn, tiểu thế giới này rất thần kỳ, có rất nhiều thông đạo, nối thông với cả năm khối đại địa. Bởi thế ai có thể chiếm giữ được tiểu thế giới này, liền sẽ có được quyền chủ động tiến công. Qua nhiều năm như vậy, chúng ta không ngừng điều động võ giả tiến vào chiến đấu, mục đích chính là vì trấn thủ thông đạo nối liền Thần Châu đại địa, phòng ngừa đại quân dị tộc thông qua Thí Ma chiến trường giết vào Thần Châu đại địa.
- Tiểu chiến trường chắc cũng tương tự, có thể nối liền với năm khối đại địa. Tiểu thế giới kia không tính quá lớn, được một vị thiên kiêu Nhân tộc sử dụng thần thuật kinh thiên dựng lên tiểu kết giới, Nhân tộc và tứ tộc ba mươi tuổi trở lên đều không thể tiến vào.
Điểm này Lục Ly lại phần nào hiểu được, năm đó một Long Đế mà hắn từng tiến vào cũng tương tự. Chẳng qua mộ Long Đế nói thế nào cũng chỉ là một phần mộ, diện tích bên trong không lớn. Còn nếu muốn bố trí ra kết giới trong tiểu thế giới, còn có thể duy trì nhiều năm như vậy, thần thông của vị thiên kiêu Nhân tộc kia sợ là đã nghịch thiên.
Tán gẫu một lát, Khương Khinh Linh trở về phòng, nàng vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa thần lực. Hiện tại đã qua đi năm ngày, nàng nhất định phải tranh thủ thời gian, tiểu chiến trường đã sắp bóc mở.
Lục Ly cũng không nghĩ nhiều nữa, dù sao lập tức sẽ tiến vào, hết thảy vấn đề chỉ cần tiến vào liền sẽ được đến giải thích.
….
Thí Ma Thành càng lúc càng náo nhiệt, vẻn vẹn mấy ngày, trong thành chí ít đã nhiều thêm mấy ngàn người, đều là công tử tiểu thư và võ giả các gia tộc.
Không phải đại gia tộc thì không được phép tiến vào Thí Ma chiến trường, chẳng qua trên có chính sách, dưới có đối sách. Rất nhiều con em gia tộc tứ phẩm ngũ phẩm sẽ giả vờ bái nhập dưới trướng đại gia tộc, cùng theo vào rèn luyện.
Những đại gia tộc kia không mấy để ý tới loại chuyện nhỏ nhặt này, dù sao những gia tộc này đều là phụ dụng của bọn hắn, võ giả thế lực dưới tay được tăng cường chiến lực, đối với bọn hắn cũng là chuyện tốt.
Trên thực tế!
Những con em tiểu gia tộc vụng trộm trà trộn tiến vào kia, phần lớn thời gian đều là dùng để nịnh bợ công tử tiểu thư đại gia tộc. Bình thường ông tử tiểu thư bên người đi theo một đám người, các nàng bọn hắn nào có cơ hội đồng sinh cộng tử, lấy lòng nịnh nọt? Công tử tiểu thư các đại gia tộc được một đám người theo đuôi cũng sẽ cảm thấy rất có mặt mũi, đều mặc nhận cho phép loại người này theo gót.
Bởi thế gần đây Thí Ma thành mới tràn vào nhiều người đến vậy, chứ thực ra số con em hào môn chân chính cũng không nhiều. Trong mười hai Vương tộc, trừ Khương Khinh Linh ra thì chỉ có người sáu đại thế lực tới.
Luân Hồi Cung, Lục gia, Thiên Địa Trủng, Khiếu Thiên Cung, U Minh Giáo và Bách Hoa Các.
Cho đến trước mắt hào môn đỉnh cấp mới chỉ có sáu đại thế lực này, bọn họ lần lượt phái ra con em thiên tài đỉnh cấp nhất. Còn người gia tộc hoặc thế lực thất phẩm thì là tới rất nhiều, đếm không hết được.
Phía Linh Lung Các, Đỗ gia, Thái Thiên Điện, Tần gia, mấy đại thế lực trong Linh Lung Thành và bản tộc Khương gia đều dồn dập phái ra công tử tiểu thư đỉnh cấp nhất.
Mục đích không cần nói cũng biết, tự nhiên là vì bảo hộ Khương Khinh Linh. Một khi cục diện nguy cấp, những người này sẽ phụ trách đoạn hậu, chết thay cho Khương Khinh Linh.
Thiên kiêu tương lai không thể vẫn lạc trong tiểu chiến trường. Trước khi đến tộc trưởng các gia tộc đã đích thân hạ tử lệnh với con em trong tộc, nếu Khương Khinh Linh chết rồi, tất cả bọn họ đều không cần trở về.
Khương Khinh Linh là hi vọng của Linh Lung Các, cũng là hi vọng của các gia tộc bọn hắn. Bất luận Linh Lung Các hay là mấy đại gia tộc, tuyệt không cho phép Khương Khinh Linh chịu bất cứ tổn hại nào trong tiểu chiến trường.
Lại qua năm sáu ngày, Khương Khinh Linh rốt cục luyện hóa xong toàn bộ thần lực, dung hợp với Huyền lực. Sau đó nàng xuất quan, theo như dự tính, lối vào tiểu thế giới cũng sắp bóc mở.
Khương Khinh Linh đánh thức Lục Ly, hai người đi ra thành bảo. Khương Thiên Thuận sớm đã chờ ở bên ngoài, vừa thấy hai người xuất quan, lập tức dẫn tiến vào trong một đại điện.
Trong đại điện đứng tổng cộng mười một người, tuổi tác ai nấy đều không nhỏ, ít nhất hẳn cũng phải hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, rất nhiều người phỏng chừng đều gần tới ba mươi.
Nhóm người ngày gồm tám nam, ba nữ, đều mặc chiến khải, tư thế hiên ngang. Lục Ly liếc nhìn một cái, trong lòng không khỏi thất kinh, bởi vì tất cả mười một người này đều là Quân Hầu Cảnh, có một người thậm chí đã đạt tới Quân Hầu Cảnh hậu kỳ.
- Gặp qua Khinh tiểu thư!
Ánh mắt toàn bộ mười một người khóa chặt lên thân Khương Khinh Linh, sau đó khom mình hành lễ, còn về Lục Ly đứng phía sau, bọn họ đều tự động lơ là.
- Linh Nhi!
Khương Thiên Thuận chỉ vào mười một người nói:
- Đây đều là con em ưu tú nhất của các thế lực phụ thuộc Linh Lung Các, có người chắc ngươi cũng biết. Mục đích bọn hắn tới đây lần này chính là bảo hộ ngươi, nếu ngươi chết, bọn hắn chỉ còn nước tuẫn táng theo, bởi thế trong tiểu chiến trường lần này, ngươi tuyệt đối không thể hành sự lỗ mãng.
- Khương Hỗ!
Khương Thiên Thuận quát khẽ một tiếng, một tên thanh niên tuổi tác có vẻ hơi lớn bước ra, khom người nói:
- Lão các chủ, Khương Hỗ có mặt!
Khương Thiên Thuận gật đầu nói:
- Lần này do ngươi dẫn đội, nếu Linh Nhi làm loạn, ngươi có thể trực tiếp đánh ngất nàng, sau đó mang về đại doanh. Đợi nửa năm qua đi, lập tức mang về.
- Vâng!
Khương Hỗ chắp tay lĩnh mệnh, Lục Ly khẽ nhếch môi, hắn sớm đoán được Khương Thiên Thuận tất có bố trí. Chẳng qua hắn không phản cảm, bởi vì hắn cũng không hi vọng Khương Khinh Linh xảy ra chuyện.
Ánh mắt hắn có chút mong chờ, tiểu chiến trường sắp bóc mở, thiên tài thế hệ này của tứ tộc đều sẽ hội tụ về đây.
Có thể cứu sống được Bạch Thu Tuyết cứu sống, có thể tìm ra Lục Linh, cứu được Lục Nhân Hoàng hay không, hết thảy đều dựa hết vào chuyến đi tiểu chiến trường lần này.
Lục Ly hơi híp mắt, sau đó lắc đầu nói:
- Sao lại có liên quan đến ta, nếu ta có liên quan, thần lực hẳn phải ban cho ta, chứ không phải ban cho ngươi.
- Lục Ly, ngươi nói dối.
Khương Khinh Linh mở to hai mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, miệng nói:
- Con người ngươi không quen nói dối, lúc nói dối tròng mắt ngươi sẽ co rụt lại, ta hiểu rất rõ. Hơn nữa đừng quên ta là nữ nhân, cảm giác lực của ta rất mạnh, ngươi không lừa được đâu. Lục Ly … nói ta biết nguyên nhân được không? Ta tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài, bất kỳ ai đều không nói.
Lục Ly lườm nàng một cái, hắn đúng là không giỏi nói dối. Nhưng nói dối không phải vì hắn không tin tưởng Khương Khinh Linh, mà vì việc này đến chính hắn đều không rõ ràng, nói xem hắn phải giải thích thế nào?
Hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi đáp:
- Chắc thế, chắc là có liên quan đến ta. Khương Khinh Linh ngươi đừng hỏi nữa, ta không biết, cũng không muốn nói.
- Quả nhiên!
Tròng mắt Khương Khinh Linh sáng rực lên, nói:
- Lần trước ta bái lạy pho tượng Đại Đế nhưng chẳng hề có dị tượng gì. Khi chúng ta bái lạy, ta cảm giác được huyết mạch toàn thân ngươi sôi trào, lúc ấy ta đã biết là ngươi dẫn phát dị tượng. Hơn nữa cột sáng kia vốn là nhắm đến ngươi, cuối cùng lại tiện nghi ta, Lục Ly … những thần lực này vốn nên thuộc về ngươi!
Lục Ly cười khổ nói:
- Của ngươi với của ta, có khác biệt ư?
Khương Khinh Linh hơi ngớ, sau đó mắt hồ ly híp lại thành vầng trăng khuyết, cười ngọt ngào nói:
- Không sai, của ta chính là của ngươi. Con người ta đều là của ngươi, quả thực không có gì khác biệt.
Lục Ly nhếch môi không tiếp tục chủ đề này mà lảng sang chuyện khác:
- Khương Khinh Linh, Thí Ma chiến trường ở đâu? Tiểu chiến trường kia lại ở đâu?
- Không biết!
Khương Khinh Linh lắc đầu nói:
- Chẳng qua khẳng định không phải ở trong tiểu thế giới này, Thí Ma chiến trường và tiểu chiến trường thật ra đều là hai tiểu thế giới cỡ lớn. Còn tiểu thế giới này chỉ là nơi có thông đạo nối liền với hai chiến trường, có thể truyền tống đi vào mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ta có chút không hiểu!
Lục Ly nhíu mày nói:
- Vì sao Ma tộc Man tộc Vu tộc Vũ tộc không vượt biển mà đến, trực tiếp tiến công Thần Châu đại địa, khăng khăng cứ phải đấu đến ngươi chết ta sống ở Thí Ma chiến trường?
- Vì xa thôi …
Khương Khinh Linh giải thích nói:
- Bốn khối đại địa kia cách chỗ chúng ta không biết bao xa, muốn điều động đại quân tới, không mất mười năm tám năm thì đừng hòng làm được. Hơn nữa trong biển có hải thú cường đại, sợ rằng người còn chưa tới đã chết hơn phân nửa.
- Thí Ma chiến trường là một tiểu thế giới vô cùng lớn, tiểu thế giới này rất thần kỳ, có rất nhiều thông đạo, nối thông với cả năm khối đại địa. Bởi thế ai có thể chiếm giữ được tiểu thế giới này, liền sẽ có được quyền chủ động tiến công. Qua nhiều năm như vậy, chúng ta không ngừng điều động võ giả tiến vào chiến đấu, mục đích chính là vì trấn thủ thông đạo nối liền Thần Châu đại địa, phòng ngừa đại quân dị tộc thông qua Thí Ma chiến trường giết vào Thần Châu đại địa.
- Tiểu chiến trường chắc cũng tương tự, có thể nối liền với năm khối đại địa. Tiểu thế giới kia không tính quá lớn, được một vị thiên kiêu Nhân tộc sử dụng thần thuật kinh thiên dựng lên tiểu kết giới, Nhân tộc và tứ tộc ba mươi tuổi trở lên đều không thể tiến vào.
Điểm này Lục Ly lại phần nào hiểu được, năm đó một Long Đế mà hắn từng tiến vào cũng tương tự. Chẳng qua mộ Long Đế nói thế nào cũng chỉ là một phần mộ, diện tích bên trong không lớn. Còn nếu muốn bố trí ra kết giới trong tiểu thế giới, còn có thể duy trì nhiều năm như vậy, thần thông của vị thiên kiêu Nhân tộc kia sợ là đã nghịch thiên.
Tán gẫu một lát, Khương Khinh Linh trở về phòng, nàng vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa thần lực. Hiện tại đã qua đi năm ngày, nàng nhất định phải tranh thủ thời gian, tiểu chiến trường đã sắp bóc mở.
Lục Ly cũng không nghĩ nhiều nữa, dù sao lập tức sẽ tiến vào, hết thảy vấn đề chỉ cần tiến vào liền sẽ được đến giải thích.
….
Thí Ma Thành càng lúc càng náo nhiệt, vẻn vẹn mấy ngày, trong thành chí ít đã nhiều thêm mấy ngàn người, đều là công tử tiểu thư và võ giả các gia tộc.
Không phải đại gia tộc thì không được phép tiến vào Thí Ma chiến trường, chẳng qua trên có chính sách, dưới có đối sách. Rất nhiều con em gia tộc tứ phẩm ngũ phẩm sẽ giả vờ bái nhập dưới trướng đại gia tộc, cùng theo vào rèn luyện.
Những đại gia tộc kia không mấy để ý tới loại chuyện nhỏ nhặt này, dù sao những gia tộc này đều là phụ dụng của bọn hắn, võ giả thế lực dưới tay được tăng cường chiến lực, đối với bọn hắn cũng là chuyện tốt.
Trên thực tế!
Những con em tiểu gia tộc vụng trộm trà trộn tiến vào kia, phần lớn thời gian đều là dùng để nịnh bợ công tử tiểu thư đại gia tộc. Bình thường ông tử tiểu thư bên người đi theo một đám người, các nàng bọn hắn nào có cơ hội đồng sinh cộng tử, lấy lòng nịnh nọt? Công tử tiểu thư các đại gia tộc được một đám người theo đuôi cũng sẽ cảm thấy rất có mặt mũi, đều mặc nhận cho phép loại người này theo gót.
Bởi thế gần đây Thí Ma thành mới tràn vào nhiều người đến vậy, chứ thực ra số con em hào môn chân chính cũng không nhiều. Trong mười hai Vương tộc, trừ Khương Khinh Linh ra thì chỉ có người sáu đại thế lực tới.
Luân Hồi Cung, Lục gia, Thiên Địa Trủng, Khiếu Thiên Cung, U Minh Giáo và Bách Hoa Các.
Cho đến trước mắt hào môn đỉnh cấp mới chỉ có sáu đại thế lực này, bọn họ lần lượt phái ra con em thiên tài đỉnh cấp nhất. Còn người gia tộc hoặc thế lực thất phẩm thì là tới rất nhiều, đếm không hết được.
Phía Linh Lung Các, Đỗ gia, Thái Thiên Điện, Tần gia, mấy đại thế lực trong Linh Lung Thành và bản tộc Khương gia đều dồn dập phái ra công tử tiểu thư đỉnh cấp nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mục đích không cần nói cũng biết, tự nhiên là vì bảo hộ Khương Khinh Linh. Một khi cục diện nguy cấp, những người này sẽ phụ trách đoạn hậu, chết thay cho Khương Khinh Linh.
Thiên kiêu tương lai không thể vẫn lạc trong tiểu chiến trường. Trước khi đến tộc trưởng các gia tộc đã đích thân hạ tử lệnh với con em trong tộc, nếu Khương Khinh Linh chết rồi, tất cả bọn họ đều không cần trở về.
Khương Khinh Linh là hi vọng của Linh Lung Các, cũng là hi vọng của các gia tộc bọn hắn. Bất luận Linh Lung Các hay là mấy đại gia tộc, tuyệt không cho phép Khương Khinh Linh chịu bất cứ tổn hại nào trong tiểu chiến trường.
Lại qua năm sáu ngày, Khương Khinh Linh rốt cục luyện hóa xong toàn bộ thần lực, dung hợp với Huyền lực. Sau đó nàng xuất quan, theo như dự tính, lối vào tiểu thế giới cũng sắp bóc mở.
Khương Khinh Linh đánh thức Lục Ly, hai người đi ra thành bảo. Khương Thiên Thuận sớm đã chờ ở bên ngoài, vừa thấy hai người xuất quan, lập tức dẫn tiến vào trong một đại điện.
Trong đại điện đứng tổng cộng mười một người, tuổi tác ai nấy đều không nhỏ, ít nhất hẳn cũng phải hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, rất nhiều người phỏng chừng đều gần tới ba mươi.
Nhóm người ngày gồm tám nam, ba nữ, đều mặc chiến khải, tư thế hiên ngang. Lục Ly liếc nhìn một cái, trong lòng không khỏi thất kinh, bởi vì tất cả mười một người này đều là Quân Hầu Cảnh, có một người thậm chí đã đạt tới Quân Hầu Cảnh hậu kỳ.
- Gặp qua Khinh tiểu thư!
Ánh mắt toàn bộ mười một người khóa chặt lên thân Khương Khinh Linh, sau đó khom mình hành lễ, còn về Lục Ly đứng phía sau, bọn họ đều tự động lơ là.
- Linh Nhi!
Khương Thiên Thuận chỉ vào mười một người nói:
- Đây đều là con em ưu tú nhất của các thế lực phụ thuộc Linh Lung Các, có người chắc ngươi cũng biết. Mục đích bọn hắn tới đây lần này chính là bảo hộ ngươi, nếu ngươi chết, bọn hắn chỉ còn nước tuẫn táng theo, bởi thế trong tiểu chiến trường lần này, ngươi tuyệt đối không thể hành sự lỗ mãng.
- Khương Hỗ!
Khương Thiên Thuận quát khẽ một tiếng, một tên thanh niên tuổi tác có vẻ hơi lớn bước ra, khom người nói:
- Lão các chủ, Khương Hỗ có mặt!
Khương Thiên Thuận gật đầu nói:
- Lần này do ngươi dẫn đội, nếu Linh Nhi làm loạn, ngươi có thể trực tiếp đánh ngất nàng, sau đó mang về đại doanh. Đợi nửa năm qua đi, lập tức mang về.
- Vâng!
Khương Hỗ chắp tay lĩnh mệnh, Lục Ly khẽ nhếch môi, hắn sớm đoán được Khương Thiên Thuận tất có bố trí. Chẳng qua hắn không phản cảm, bởi vì hắn cũng không hi vọng Khương Khinh Linh xảy ra chuyện.
Ánh mắt hắn có chút mong chờ, tiểu chiến trường sắp bóc mở, thiên tài thế hệ này của tứ tộc đều sẽ hội tụ về đây.
Có thể cứu sống được Bạch Thu Tuyết cứu sống, có thể tìm ra Lục Linh, cứu được Lục Nhân Hoàng hay không, hết thảy đều dựa hết vào chuyến đi tiểu chiến trường lần này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro