Bất Diệt Long Đế

Quỷ Ảnh thối

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

 

- Chết …

 

Bên phía Tây viện Liễu gia, Thanh trưởng lão gào thét mà đến, trên tay hắn không có bất kỳ binh khí nào, điểm đặc thù duy nhất trên người chính là đeo một đôi giày đồng, một đôi giày đồng phát sáng lấp lánh.

 

Thân hình hắn bay vọt lên từ trên một tòa thạch bảo, thạch bảo ầm vang sụp đổ, hai chân lấp lánh quang mang, như một cơn gió bắn thẳng về phía Lục Ly, Lục Ly phế đi Triệu Duệ khiến cho Thanh trưởng lão triệt để nổi giận.

 

Tốc độ Thanh trưởng lão quá nhanh, Lục Ly vừa mới chặt đứt chân Triệu Duệ, còn không kịp làm gì tiếp theo, Thanh trưởng lão đã bay vụt mà đến.

 

Động tác của hắn rất kì lạ, thân thể nghiêng nghiêng bay tới, chân đi trước, thân thể đằng sau, công kích tựa hồ hoàn toàn dựa hết vào hai đùi.

 

Trên thực tế!

 

Chiến lực Thanh trưởng lão quả thực nằm hết ở trên đùi, hắn là “Quỷ Ảnh thối” lừng lẫy Vũ Lăng thành. Lục Ly nghe tiếng rít phá không vọng lại, hiểu được cước này không dễ tiếp, nhất thời không cẩn thận sẽ bị nện chết.

 

Đôi đồng giày kia nhất định là Huyền khí, hơn nữa còn là Huyền khí cao cấp. Phía trước và phía sau giày có gai nhọn, nếu bị đập trúng đầu, tuyệt đối sẽ nở hoa.

 

Tốc độ Thanh trưởng lão rất nhanh, Lục Ly trốn không thoát, hắn đành phải ghìm chân xuống, hai tay nắm chặt Thiên Lân Đao, dùng hết toàn lực bổ tới giày đồng.

 

Keng keng keng

 

Mấy tiếng nổ vang trầm muộn, hai tay Lục Ly bị chấn cho tê rần, khí huyết toàn thân quay cuồng, hắn liên tục bổ ra năm đao, cuối cùng bổ lui một bên giày đồng.

 

Hưu

 

Bổ lui một bên, bên còn lại đột nhiên quét tới, đồng thời bên vừa bị đánh lui cũng đã lần nữa đạp tới như thiểm điện. Cả người Thanh trưởng lão vắt ngang giữa không trung, hai chân như gió liên tục đá ra, hắn muốn một hơi diệt sát Lục Ly.

 

Hây!

 

Lục Ly mặc kệ khí huyết quay cuồng trong người, vung lên Thiên Lân Đao đánh xuống, hung hăng nện về phía đôi giày đồng đang không ngừng đạp tới.

 

Keng keng keng keng!

 

Từng tiếng trầm muộn lại nổ vang, thân hình Lục Ly không ngừng rút lui, phải sau vài chục bước mới đứng vững lại được.

 

Bên kia Thanh trưởng lão cũng hạ xuống đất, chân sau vừa đạp đất, toàn thân  đã lại vụt tới, hai chân đá ra như thiểm điện, không cho Lục Ly có cơ hội thở dốc dù chỉ một hơi.

 

- Làm sao có thể?

 

Lục Ly tự phụ lực lượng mình tuyệt đối mạnh hơn Thanh trưởng lão, nhưng trên thực tế trong khi hắn không ngừng bị đá lui, Thanh trưởng lão lại vẫn dường như không có chuyện gì.

 

Hắn không biết hiện tại lực lượng cụ thể của mình là bao nhiêu, nhưng tuyệt đối đã siêu quá mười lăm vạn cân. Thanh trưởng lão là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, mượn uy năng Huyền khí cũng không thể có được lực lượng cường đại đến vậy.

 

- Huyền kỹ!

 

Thoáng chốc Lục Ly liền nghĩ thông, Thanh trưởng lão hẳn là hiểu được một loại huyền kỹ tăng phúc lực lượng, hoặc là Huyền khí hắn có thể hóa giải lực lượng cường đại của mình.

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xùy

 

Giày đồng Thanh trưởng lão đang không ngừng phóng đại trong tầm mắt, Lục Ly không dám phân tâm, chiến đấu ở cấp bậc thế này, chỉ cần một thoáng phân tâm, hắn lập tức sẽ bị gai nhọn trên đôi đồng giày xuyên thủng.

 

Hắn dùng hết toàn lực bổ ra chiến đao, lần lượt đánh lui từng chiếc giày đồng, cả người cũng bị phản chấn bật lui ra sau.

 

Hây!

 

Thanh trưởng lão chợt quát một tiếng, quang mang trên một bên chân đột ngột tăng vọt, trùng trùng nện lên Thiên Lân Đao. Lục Ly cảm giác một cỗ trọng lực truyền đến, cả người bị nện bay, bắn vào trong một tòa thạch bảo, đụng cho tường đá thủng một lỗ to tướng.

 

Phốc

 

Máu tươi trong cổ họng Lục Ly rốt cuộc không áp chế nổi nữa, hắn phun ra một búng máu, nghe bên ngoài vọng lại tiếng rít, hắn không cố được điều tức, cả người đột ngột nện lên mặt tường đá sau lưng.

 

Oanh!

 

Từ trên thạch bảo truyền xuống một hồi tiếng va đập, tiếp đó cự thạch trên đầu lả tả rơi xuống, trọn cả tòa thạch bảo ầm vang sụp đổ, Lục Ly may mắn trốn được nhanh, bằng không đã bị chôn sống ở trong đó rồi.

 

Hưu!

 

Thấy Thanh trưởng lão như một đạo lưu tinh bay tới, trong lòng Lục Ly không khỏi âm thầm kêu khổ. Cứ tiếp tục thế này thì không được, lúc này hai tay hắn đều đang không ngừng run rẩy, lại hứng mấy cước từ Thanh trưởng lão, khẳng định đến cả Thiên Lân Đao đều cầm không nổi, khi ấy chết đều không biết sẽ chết thế nào.

 

- Làm sao bây giờ?

 

Thời khắc sống còn, đầu óc Lục Ly cấp tốc vận chuyển, Lục Linh từng dặn hắn vĩnh viễn không được từ bỏ, dù là đến tuyệt cảnh cũng không được từ bỏ.

 

Trốn khẳng định là trốn không thoát, vậy chỉ còn nước tử chiến.

 

Toàn bộ bài tẩy của hắn đều đã tung ra, duy nhất chỉ còn Tiểu Bạch chưa ra tay. Nhưng Thanh trưởng lão một mực dùng hai chân công kích, hai tay luôn trong trạng thái nhàn rỗi, Tiểu Bạch xuất động, rất dễ bị Thanh trưởng lão một chưởng trảo chết.

 

Trừ những thứ kia ra ….? Hình như chỉ còn mỗi Bôn Lôi Huyền Kỹ!

 

Trong Thần Hải hắn còn có mười mấy tia huyền kình, vấn đề là giờ chỉ có thể phóng thích từng tia một, lực lượng tăng phúc vô cùng ít ỏi, ý nghĩa không quá lớn.

 

Hưu!

 

Bên kia hai chân Thanh trưởng lão như hai đạo lưu quang bay tới, lập lòe phát sáng, tốc độ nhanh đến dọa người, căn bản không phân rõ chân nào đá trước chân nào đá sau.

 

Lục Ly chỉ còn biết vận chuyển Huyền lực, cắn răng tiếp tục gắng gượng chống đỡ, không chống đỡ hắn sẽ lập tức bị nện chết.

 

Keng keng keng

 

Công kích từ Thanh trưởng lão cước sau mạnh hơn cước trước, tựa như sóng cả ngất trời, tầng sau mãnh liệt hơn tầng trước, phải muốn nuốt chửng Lục Ly vào trong đó.

 

Ầm!

 

Lục Ly lần nữa bị phản chấn đánh bay, lần này hắn bay đi tận mười mấy thước, đâm vào một gốc cây, trực tiếp đứt ngang gốc cây thô bằng thân người.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Phốc !

 

Lục Ly đứng lên, phun ra một ngụm máu, ánh mắt rất là mê mang, trong đầu toàn là hình ảnh thối ảnh liên miên không dứt vừa rồi, tựa như sóng trào bất tận.

 

- Liên miên không ngừng, một tầng tiếp một tầng?

 

Nội tâm Lục Ly đột nhiên khẽ động, tựa như thể hồ quán đỉnh, vấn đề khốn hoặc hắn bấy lâu lúc này rốt cục đã có đáp án.

 

Bôn Lôi Huyền Kỹ!

 

Điểm then chốt của huyền kỹ này nằm ở chỗ phóng thích từng luồng huyền kình, để cho lực lượng được đến tăng phúc từng nấc từng nấc. Mà huyền kình lại như thuốc nổ, sử dụng một tia, số tia huyền kình còn lại sẽ đồng thời bị dẫn nổ, không cách nào phóng thích nối liền, đồng nghĩa không đạt được hiệu quả tăng phúc mấy tầng lực lượng.

 

Giờ rốt cục hắn đã nghĩ thông.

 

Huyền kình có thể giống như thuỷ triều lũ lượt tràn vào cánh tay, trước kia hắn không biết cách sử dụng này, giờ đây mới đột nhiên khai khiếu. Hắn đã cảm ngộ ra được ý tứ của đoạn văn tự khó hiểu nhất trong bí tịch Bôn Lôi Huyền Kỹ.

 

Hưu!

 

Tiếng xé gió lần nữa vang lên trước mặt, tay Lục Ly vẫn cứ đang run rẩy, máu tươi nơi khóe miệng cũng còn chưa lau đi. Nhưng thời này khắc này mắt hắn lại sáng rực lên, tựa như ngôi sao sáng nhất giữa trời đêm.

 

- Tiểu Bạch, ngươi tránh đi!

 

Lục Ly nhẹ giọng nói một câu, nơi ngực một đạo bóng trắng chớp qua, xông vào trong khe mương gần đó.

 

Hây!

 

Lục Ly đứng lên, hai chân ghìm xuống, hai tay nắm trường đao trùng trùng chém tới giày đồng đang gào thét mà đến. Khoảnh khắc Thiên Lân Đao và giày đồng đụng nhau, cánh tay hắn khẽ sáng lên, tiếp đó liên tục lóng lánh năm lần, Thiên Lân Đao huyễn hóa thành thiểm điện, chỉ trong một nhịp thở bất thần chém ra năm đao.

 

Ầm!

 

Lần này Lục Ly không bay ra sau, ngược lại Thanh trưởng lão bị  hung hăng nện bay, dù Lục Ly chỉ có thể thành công vận dụng năm tia huyền kình, nhưng lực lượng lại được đến tăng phúc năm lần, lực đạo chí ít đề thăng năm thành, trong thời gian ngắn như thế liên tục bổ ra năm đao, Thanh trưởng lão sao mà đỡ được?

 

Hây!

 

Hai chân Lục Ly lần nữa trầm xuống, tung người bay lên, Thiên Lân Đao nhắm chuẩn Thanh trưởng lão vừa mới bò dậy trên đất, trùng trùng chém xuống.

 

Một thân chiến lực Thanh trưởng lão nằm hết trên đùi, trong tay không có Huyền khí làm sao có thể cứng đối cứng với hắn, đành phải lăn lộn một vòng trên đất, hiểm hiểm tránh ra công kích từ Lục Ly.

 

- Tiểu Bạch!

 

Lục Ly khẽ quát một tiếng, trường đao như sóng biển, một đao lại tiếp một đao chém xuống Thanh trưởng lão, khiến cho Thanh trưởng lão chỉ còn biết lăn lộn dưới đất né tránh công kích, không cách nào đánh trả.

 

Hưu!

 

Mà đúng lúc này, từ khe mương gần đó, một đạo bóng trắng xông ra, thoáng chốc liền chui vào trong áo bào Thanh trưởng lão, bắn thẳng đến cổ hắn.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0