Rút củi đáy...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Bốn đại thế lực U Châu điều tập ngàn vạn đại quân, chín tên Nhân Hoàng, Quân Hầu Cảnh lên tới năm ngàn người.
Có thể nói bốn đại thế lực đã dốc hết toàn bộ lực lượng, tất cả Nhân Hoàng đều xuất động, lần này rõ ràng không phải tới chơi. Mà là muốn một hơi nhổ sạch tận gốc thế lực Lục Linh, chiếm giữ địa bàn Vân Châu.
Thông qua truyền tống trận, Lục Ly và Dạ Hổ trực tiếp truyền tống đến trong Vân Thủy Thành, lúc này bầu không khí trong thành có chút đè nén. Rất nhiều con dân đều được di tản đi từ sớm, trong thành có vẻ khá là trống rỗng.
Thần niệm Lục Ly quét qua, nhẹ nhàng tìm được Lục Linh, Lục Linh chính đang thản nhiên ngồi đánh đàn tranh sau hậu viện, bộ dạng nhắm mắt lắc đầu nhìn có vẻ rất là thích ý.
- Ha ha!
Thấy phong thái đó của Lục Linh, Lục Ly càng thêm yên tâm, hắn dẫn theo Dạ Hổ đi đến hậu điện. Lúc Lục Ly tiến vào, Lục Linh vừa đánh xong khúc đàn, mở mắt nhìn Lục Ly cười nói:
- Đột phá Bất Diệt Cảnh đỉnh phong? Tưởng muốn ngưng tụ Bản Mệnh Châu chắc còn phải đợi nửa năm?
Lục Ly gật đầu nói:
- Dù có Thăng Long Thảo, nhưng cảnh giới cần được củng cố, bằng không rất dễ xung kích thất bại, ít nhất phải bốn năm tháng. Tỷ, đã bố cục tốt cả rồi?
Lục Linh khẽ gật đầu, rót cho Lục Ly một chén trà, liếc nhìn Dạ Hổ một cái, kẻ sau tự giác lui ra. Lúc này Lục Linh mới mở miệng nói:
- Lúc đại quân U Châu xuất động ta liền đã bắt tay bố cục, lần này nếu không có gì ngoài ý, hẳn là có thể nuốt trọn luôn cả U Châu.
- Ách?
Lục Ly rất đỗi kinh ngạc, vốn tưởng rằng có thể đánh tan đại quân U Châu đã là rất không sai, lại chẳng ngờ Lục Linh còn muốn bố cục nuốt trọn U Châu.
Hắn không hoài nghi năng lực Lục Linh, mà chỉ có chút lo lắng hỏi:
- Vân Châu và U Châu đều là lục địa, nếu nuốt trọn, liệu có dẫn lên bắn ngược từ phía Trung Châu?
Vân Châu và U Châu đều là lục địa, nuốt vào hai châu liền có thể bồi dưỡng ra một thế lực siêu cấp cường đại, như thế tất sẽ tạo thành xung kích đối với mười hai Vương tộc Trung Châu. Năm đó Bách Hoa Các chính bởi nuốt trọn ba lục địa, cấp tốc phát triển, cuối cùng mới nhập chủ Trung Châu.
- Chí ít trong mấy năm nay sẽ không gặp phải vấn đều gì quá lớn!
Lục Linh khẽ cười nói:
- Gần mươi năm sau, Luân Hồi Cung và ba đại thế lực kia nhất định sẽ tấn công chúng ta, trong thời gian đó mười hai Vương tộc khẳng định không dám quang minh chính đại ức hiếp chúng ta. Đã vậy vì sao chúng ta phải sợ bọn họ? Vì sao không khuếch trương thế lực? Chúng ta càng mạnh, sức ảnh hưởng sẽ càng lớn, bốn đại thế lực ngược lại càng không dám làm loạn. Chúng ta phải nhân mấy năm này, cấp tốc phát triển thế lực, như thế về sau mới có đủ thực lực đương cự với bọn họ!
- Ừm!
Lục Ly nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý, thế là bèn dò hỏi:
- Lúc nào thu lưới? Giờ tốc độ ta đã siêu việt Nhân Hoàng trung kỳ, nếu để ta đánh lén đắc thủ, Nhân Hoàng tiền kỳ đều có thể mất mạng, lúc khai chiến để ta đi theo đại bộ đội cùng hành động.
- Tốc độ nhanh vậy ư?
Lục Linh không khỏi có chút kinh ngạc, trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Cách thời điểm thu lưới còn chừng nửa tháng, ngươi đi về tập trung tu luyện, đợi đến lúc đó ta sẽ bố trí ngươi xuất chiến.
Trong lòng Lục Linh tuy rất sợ Lục Ly xảy ra chuyện, nhưng một võ giả nếu không được rèn luyện trong thực chiến, đời này vĩnh viễn sẽ không có cơ hội trở thành cường giả.
Con người Lục Linh tính cách sát phạt quyết đoán, đối đãi kẻ địch rất hung ác, đối đãi chính mình cũng hung tàn. Năm đó lúc còn là tiểu cô nương, nàng đã có thể cắt thịt bắp đùi dọa lui đám người Địch Hổ. Giờ nếu đã quyết định để Lục Ly gia tốc trưởng thành thông qua chiến đấu, đương nhiên sẽ không lo lắng quá nhiều, Lục Ly xuất chiến đã thành định cục.
Lục Ly biết được có thể xuất chiến, lập tức đi về tập trung tu luyện, những chuyện còn lại đều không quản, hắn hoàn toàn tín nhiệm Lục Linh, trận chiến này hẳn không có gì đáng lo.
….
Bế quan mười ngày, Lục Ly bị Lục Linh sai người đánh thức. Lục Linh không đi gặp hắn mà chỉ dặn hắn đi theo Hồ Lang hành động, hết thảy kế hoạch Hồ Lang sẽ nói cho hắn biết.
- Đi U Châu?
Đợi khi Lục Ly nhìn thấy Hồ Lang dẫn theo hắn và một trăm tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong tới trong thành bảo, sau đó truyền tống đến sơn động nơi có thông đạo nối liền với Hoang giới ở U Châu, hắn thoáng chút kinh ngạc, song ngay lập tức liền hiểu ra.
Rút củi dưới đáy nồi!
U Châu là đại bản doanh của bốn đại thế lực, Nhân Hoàng U Châu đều đi theo đại quân tới Vân Châu, bên kia bằng với hoàn toàn hư không. Hồ Lang và hắn dẫn theo một trăm Quân Hầu Cảnh tất có thể nhẹ nhàng quét ngang toàn bộ U Châu.
Hậu phương vừa loạn, đại quân bên này tự nhiên sẽ quân tâm bất ổn, đại quân U Châu tất phải phái cường giả quay về cứu viện, đến lúc đó Lục Linh có thể nhẹ nhàng bố trí quân phục kích, tiêu diệt từng bộ phận.
Lại nghĩ tới lúc này đại quân U Châu đang công chiếm một nửa địa bàn Vân Châu, chiến trường trải rộng như vậy, chiến tuyến U khó tránh khỏi sẽ kéo dài, đại quân cũng sẽ cực phân tán.
U Châu vừa loạn, dự tính Lục Linh liền sẽ bắt đầu phản công. Chiến tuyến dài như vậy, Vân Châu còn là bên chủ nhà, đại quân Vân Châu có thể bị đánh lén từ khắp các hướng, khói lửa tứ khởi, sứt đầu mẻ trán, hoàn toàn mất đi phương tấc, tiến thoái đều khó khăn.
- Đi!
Chỉ nghĩ tới đó, Lục Ly càng thêm tự tin, Lục Linh am tường bố cục, bàn cờ Vân Châu này sớm đã được nàng nghiên cứu thấu triệt. U Châu mạo muội tiến vào Vân Châu, kết cục sẽ chỉ là cố này mất kia, cuối cùng bị nuốt trọn.
- Đi, đi mặt bắc trước!
Sau khi truyền tống đến nơi, Hồ Lang lập tức dẫn theo chúng nhân bay nhanh về hướng bắc.
Hai đại thế lực mặt bắc U Châu đều là chó săn của Luân Hồi Cung, một khi sào huyệt của chúng bị tấn công, tin tức lập tức sẽ truyền tới đại quân nơi tiền tuyến.
Trước kia hai đại thế lực mặt nam vốn không muốn tấn công Vân Châu, vừa được đến tin tức, khả năng quân tâm sẽ lập tức bất ổn, lo lắng sào huyệt của mình cũng bị công kích, phỏng chừng chẳng mấy chốc liền sẽ lui quân.
Truyền tống trận vốn nằm ở ngay sát mặt bắc U Châu, cách chủ thành của Diêm Vương Điện, một trong hai đại thế lực mặt bắc chỉ chừng mấy ngàn vạn dặm.
Hồ Lang dẫn người ngày đêm kiêm trình, không tiến vào bất cứ thành trì nào, một đường tuyển chọn lộ tuyến hẻo lánh heo hút, trên đường vừa gặp phải thám báo nào liền lập tức giết sạch.
Vẻn vẹn hai ngày, Hồ Lang và Lục Ly đã dẫn người tới Diêm Vương Thành. Trong thành rất bình tĩnh, đến cả đại trận hộ thành đều không được bóc mở, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện đám người Lục Ly đến đây đánh lén.
Lúc này mặt nam Vân Châu đã bị công chiếm, khắp nơi toàn là đại quân và thám báo của U Châu, dựa theo lẽ thường mà luận, võ giả Vân Châu muốn lẻn vào U Châu là điều vô cùng khó khăn.
Bọn hắn dự tính đều không nghĩ được rằng, hơn một năm trước phía U Châu đã kiến tạo xong truyền tống trận, trực tiếp nối thông với Vân Thủy Thành.
Hây!
Hồ Lang ngưng tụ một bàn tay hư không khổng lồ, trực tiếp vỗ vào trong thành, nện nát mấy chục tòa thành bảo, không biết bao nhiêu ngàn người bị vỗ chết tươi.
- Giết, trừ bình dân ra, tất cả võ giả đều giết sạch!
Trong họ tên Hồ Lang có một chữ Lang, tính cách trước nay cũng khá là bạo ngược, hắn gầm lên một tiếng dẫn đầu bay ra, nhắm thẳng đến tổng điện Diêm Vương Điện.
Hưu hưu hưu
Trong thành hoàn toàn đại loạn, vô số võ giả lao vút lên không, chẳng qua đại bộ phận cường giả đều đi U Châu, chỉ có mấy trăm Quân Hầu Cảnh tọa trấn, không có một ai là Nhân Hoàng.
Thần niệm Lục Ly quét nhìn một lượt, lại vẫn chưa ra tay. Thành trì này có rất nhiều người, bình dân chí ít phải đến ngàn vạn, võ giả cũng có mấy chục vạn, nhưng không ai là Nhân Hoàng.
Hồ Lang là Nhân Hoàng Cảnh trung kỳ, tựu như một con sói đầu đàn dẫn theo một trăm sói con xông vào trong đàn dê, kết cục thế nào chắc không cần nghĩ cũng biết.
Ầm ầm ầm ầm
Chứng kiến cảnh trăm tên Quân Hầu Cảnh đánh ra từng đạo lưu quang, công kích đầy trời, giết lầm vô số bình dân, Lục Ly có chút không đành lòng nói:
- Ra tay chú ý chút, bình dân vô tội, đừng giết lầm.
- Vâng!
Lục Ly là Đại Quốc Sư Vân Vũ đế quốc, em trai Lục Linh, thân phận tôn quý, trăm tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong không dám ngỗ nghịch ý hắn, cường độ tấn công hơi giảm lại chút ít.
- Giết!
Lục Ly lấy ra thần binh Long Đế, phân ra mấy chục thân thân gia nhập chiến đoàn. Hắn biết chiến sự kéo dài càng lâu, bình dân bị ngộ sát sẽ càng nhiều, muốn giảm bớt bình dân tử thương thì chỉ có cách nhanh chóng đánh tan quân đội Diêm Vương Điện, triệt để khống chế thế cục.
Có thể nói bốn đại thế lực đã dốc hết toàn bộ lực lượng, tất cả Nhân Hoàng đều xuất động, lần này rõ ràng không phải tới chơi. Mà là muốn một hơi nhổ sạch tận gốc thế lực Lục Linh, chiếm giữ địa bàn Vân Châu.
Thông qua truyền tống trận, Lục Ly và Dạ Hổ trực tiếp truyền tống đến trong Vân Thủy Thành, lúc này bầu không khí trong thành có chút đè nén. Rất nhiều con dân đều được di tản đi từ sớm, trong thành có vẻ khá là trống rỗng.
Thần niệm Lục Ly quét qua, nhẹ nhàng tìm được Lục Linh, Lục Linh chính đang thản nhiên ngồi đánh đàn tranh sau hậu viện, bộ dạng nhắm mắt lắc đầu nhìn có vẻ rất là thích ý.
- Ha ha!
Thấy phong thái đó của Lục Linh, Lục Ly càng thêm yên tâm, hắn dẫn theo Dạ Hổ đi đến hậu điện. Lúc Lục Ly tiến vào, Lục Linh vừa đánh xong khúc đàn, mở mắt nhìn Lục Ly cười nói:
- Đột phá Bất Diệt Cảnh đỉnh phong? Tưởng muốn ngưng tụ Bản Mệnh Châu chắc còn phải đợi nửa năm?
Lục Ly gật đầu nói:
- Dù có Thăng Long Thảo, nhưng cảnh giới cần được củng cố, bằng không rất dễ xung kích thất bại, ít nhất phải bốn năm tháng. Tỷ, đã bố cục tốt cả rồi?
Lục Linh khẽ gật đầu, rót cho Lục Ly một chén trà, liếc nhìn Dạ Hổ một cái, kẻ sau tự giác lui ra. Lúc này Lục Linh mới mở miệng nói:
- Lúc đại quân U Châu xuất động ta liền đã bắt tay bố cục, lần này nếu không có gì ngoài ý, hẳn là có thể nuốt trọn luôn cả U Châu.
- Ách?
Lục Ly rất đỗi kinh ngạc, vốn tưởng rằng có thể đánh tan đại quân U Châu đã là rất không sai, lại chẳng ngờ Lục Linh còn muốn bố cục nuốt trọn U Châu.
Hắn không hoài nghi năng lực Lục Linh, mà chỉ có chút lo lắng hỏi:
- Vân Châu và U Châu đều là lục địa, nếu nuốt trọn, liệu có dẫn lên bắn ngược từ phía Trung Châu?
Vân Châu và U Châu đều là lục địa, nuốt vào hai châu liền có thể bồi dưỡng ra một thế lực siêu cấp cường đại, như thế tất sẽ tạo thành xung kích đối với mười hai Vương tộc Trung Châu. Năm đó Bách Hoa Các chính bởi nuốt trọn ba lục địa, cấp tốc phát triển, cuối cùng mới nhập chủ Trung Châu.
- Chí ít trong mấy năm nay sẽ không gặp phải vấn đều gì quá lớn!
Lục Linh khẽ cười nói:
- Gần mươi năm sau, Luân Hồi Cung và ba đại thế lực kia nhất định sẽ tấn công chúng ta, trong thời gian đó mười hai Vương tộc khẳng định không dám quang minh chính đại ức hiếp chúng ta. Đã vậy vì sao chúng ta phải sợ bọn họ? Vì sao không khuếch trương thế lực? Chúng ta càng mạnh, sức ảnh hưởng sẽ càng lớn, bốn đại thế lực ngược lại càng không dám làm loạn. Chúng ta phải nhân mấy năm này, cấp tốc phát triển thế lực, như thế về sau mới có đủ thực lực đương cự với bọn họ!
- Ừm!
Lục Ly nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý, thế là bèn dò hỏi:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lúc nào thu lưới? Giờ tốc độ ta đã siêu việt Nhân Hoàng trung kỳ, nếu để ta đánh lén đắc thủ, Nhân Hoàng tiền kỳ đều có thể mất mạng, lúc khai chiến để ta đi theo đại bộ đội cùng hành động.
- Tốc độ nhanh vậy ư?
Lục Linh không khỏi có chút kinh ngạc, trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Cách thời điểm thu lưới còn chừng nửa tháng, ngươi đi về tập trung tu luyện, đợi đến lúc đó ta sẽ bố trí ngươi xuất chiến.
Trong lòng Lục Linh tuy rất sợ Lục Ly xảy ra chuyện, nhưng một võ giả nếu không được rèn luyện trong thực chiến, đời này vĩnh viễn sẽ không có cơ hội trở thành cường giả.
Con người Lục Linh tính cách sát phạt quyết đoán, đối đãi kẻ địch rất hung ác, đối đãi chính mình cũng hung tàn. Năm đó lúc còn là tiểu cô nương, nàng đã có thể cắt thịt bắp đùi dọa lui đám người Địch Hổ. Giờ nếu đã quyết định để Lục Ly gia tốc trưởng thành thông qua chiến đấu, đương nhiên sẽ không lo lắng quá nhiều, Lục Ly xuất chiến đã thành định cục.
Lục Ly biết được có thể xuất chiến, lập tức đi về tập trung tu luyện, những chuyện còn lại đều không quản, hắn hoàn toàn tín nhiệm Lục Linh, trận chiến này hẳn không có gì đáng lo.
….
Bế quan mười ngày, Lục Ly bị Lục Linh sai người đánh thức. Lục Linh không đi gặp hắn mà chỉ dặn hắn đi theo Hồ Lang hành động, hết thảy kế hoạch Hồ Lang sẽ nói cho hắn biết.
- Đi U Châu?
Đợi khi Lục Ly nhìn thấy Hồ Lang dẫn theo hắn và một trăm tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong tới trong thành bảo, sau đó truyền tống đến sơn động nơi có thông đạo nối liền với Hoang giới ở U Châu, hắn thoáng chút kinh ngạc, song ngay lập tức liền hiểu ra.
Rút củi dưới đáy nồi!
U Châu là đại bản doanh của bốn đại thế lực, Nhân Hoàng U Châu đều đi theo đại quân tới Vân Châu, bên kia bằng với hoàn toàn hư không. Hồ Lang và hắn dẫn theo một trăm Quân Hầu Cảnh tất có thể nhẹ nhàng quét ngang toàn bộ U Châu.
Hậu phương vừa loạn, đại quân bên này tự nhiên sẽ quân tâm bất ổn, đại quân U Châu tất phải phái cường giả quay về cứu viện, đến lúc đó Lục Linh có thể nhẹ nhàng bố trí quân phục kích, tiêu diệt từng bộ phận.
Lại nghĩ tới lúc này đại quân U Châu đang công chiếm một nửa địa bàn Vân Châu, chiến trường trải rộng như vậy, chiến tuyến U khó tránh khỏi sẽ kéo dài, đại quân cũng sẽ cực phân tán.
U Châu vừa loạn, dự tính Lục Linh liền sẽ bắt đầu phản công. Chiến tuyến dài như vậy, Vân Châu còn là bên chủ nhà, đại quân Vân Châu có thể bị đánh lén từ khắp các hướng, khói lửa tứ khởi, sứt đầu mẻ trán, hoàn toàn mất đi phương tấc, tiến thoái đều khó khăn.
- Đi!
Chỉ nghĩ tới đó, Lục Ly càng thêm tự tin, Lục Linh am tường bố cục, bàn cờ Vân Châu này sớm đã được nàng nghiên cứu thấu triệt. U Châu mạo muội tiến vào Vân Châu, kết cục sẽ chỉ là cố này mất kia, cuối cùng bị nuốt trọn.
- Đi, đi mặt bắc trước!
Sau khi truyền tống đến nơi, Hồ Lang lập tức dẫn theo chúng nhân bay nhanh về hướng bắc.
Hai đại thế lực mặt bắc U Châu đều là chó săn của Luân Hồi Cung, một khi sào huyệt của chúng bị tấn công, tin tức lập tức sẽ truyền tới đại quân nơi tiền tuyến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trước kia hai đại thế lực mặt nam vốn không muốn tấn công Vân Châu, vừa được đến tin tức, khả năng quân tâm sẽ lập tức bất ổn, lo lắng sào huyệt của mình cũng bị công kích, phỏng chừng chẳng mấy chốc liền sẽ lui quân.
Truyền tống trận vốn nằm ở ngay sát mặt bắc U Châu, cách chủ thành của Diêm Vương Điện, một trong hai đại thế lực mặt bắc chỉ chừng mấy ngàn vạn dặm.
Hồ Lang dẫn người ngày đêm kiêm trình, không tiến vào bất cứ thành trì nào, một đường tuyển chọn lộ tuyến hẻo lánh heo hút, trên đường vừa gặp phải thám báo nào liền lập tức giết sạch.
Vẻn vẹn hai ngày, Hồ Lang và Lục Ly đã dẫn người tới Diêm Vương Thành. Trong thành rất bình tĩnh, đến cả đại trận hộ thành đều không được bóc mở, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện đám người Lục Ly đến đây đánh lén.
Lúc này mặt nam Vân Châu đã bị công chiếm, khắp nơi toàn là đại quân và thám báo của U Châu, dựa theo lẽ thường mà luận, võ giả Vân Châu muốn lẻn vào U Châu là điều vô cùng khó khăn.
Bọn hắn dự tính đều không nghĩ được rằng, hơn một năm trước phía U Châu đã kiến tạo xong truyền tống trận, trực tiếp nối thông với Vân Thủy Thành.
Hây!
Hồ Lang ngưng tụ một bàn tay hư không khổng lồ, trực tiếp vỗ vào trong thành, nện nát mấy chục tòa thành bảo, không biết bao nhiêu ngàn người bị vỗ chết tươi.
- Giết, trừ bình dân ra, tất cả võ giả đều giết sạch!
Trong họ tên Hồ Lang có một chữ Lang, tính cách trước nay cũng khá là bạo ngược, hắn gầm lên một tiếng dẫn đầu bay ra, nhắm thẳng đến tổng điện Diêm Vương Điện.
Hưu hưu hưu
Trong thành hoàn toàn đại loạn, vô số võ giả lao vút lên không, chẳng qua đại bộ phận cường giả đều đi U Châu, chỉ có mấy trăm Quân Hầu Cảnh tọa trấn, không có một ai là Nhân Hoàng.
Thần niệm Lục Ly quét nhìn một lượt, lại vẫn chưa ra tay. Thành trì này có rất nhiều người, bình dân chí ít phải đến ngàn vạn, võ giả cũng có mấy chục vạn, nhưng không ai là Nhân Hoàng.
Hồ Lang là Nhân Hoàng Cảnh trung kỳ, tựu như một con sói đầu đàn dẫn theo một trăm sói con xông vào trong đàn dê, kết cục thế nào chắc không cần nghĩ cũng biết.
Ầm ầm ầm ầm
Chứng kiến cảnh trăm tên Quân Hầu Cảnh đánh ra từng đạo lưu quang, công kích đầy trời, giết lầm vô số bình dân, Lục Ly có chút không đành lòng nói:
- Ra tay chú ý chút, bình dân vô tội, đừng giết lầm.
- Vâng!
Lục Ly là Đại Quốc Sư Vân Vũ đế quốc, em trai Lục Linh, thân phận tôn quý, trăm tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong không dám ngỗ nghịch ý hắn, cường độ tấn công hơi giảm lại chút ít.
- Giết!
Lục Ly lấy ra thần binh Long Đế, phân ra mấy chục thân thân gia nhập chiến đoàn. Hắn biết chiến sự kéo dài càng lâu, bình dân bị ngộ sát sẽ càng nhiều, muốn giảm bớt bình dân tử thương thì chỉ có cách nhanh chóng đánh tan quân đội Diêm Vương Điện, triệt để khống chế thế cục.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro