Thiên Ngục đả...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Đợi toàn bộ mọi người lui ra ngoài sơn cốc, Lục Ly lại ném vòng răng thú vào trong Huyết Trì, huyết dịch trong Huyết Trì lập tức lần nữa lăn lộn phun trào, thời gian phun trào kéo dài nguyên một nén nhang mới ngừng lại.
Đợi lúc trời tối, Liễu Di đích thân tưới tiêu huyết dịch cho mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia. Sau đó cũng không quay về mà ngồi xuống chăm chú quan sát ngay trong nhà gỗ.
Lục Ly cũng không quay về, trong lòng có chút căng thẳng, nếu răng thú thật có hiệu quả, có thể bồi dưỡng ra Huyết Trùng thảo để bán lấy Huyền Tinh, hắn liền có thể được phân rất nhiều tài nguyên.
Hai người ngồi xuống tu luyện một đêm trong nhà gỗ, ngày mới vừa sáng hai người liền tới trong dược điền quan sát. Đập vào mắt hai người là một cảnh tượng hết sức chấn kinh … toàn bộ mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia không ngờ đều đã mọc ra thêm bốn phiến lá.
Trong dược điền, Huyết Trùng thảo phổ thông chỉ có bốn phiến lá, Huyết Trùng thảo bên Huyết Sát đảo lại có sáu phiến, đây chính là lý do khiến mọi người cho rằng bên này không thích hợp gieo trồng Huyết Trùng thảo.
Hiện tại mấy chục gốc Huyết Trùng thảo này không ngờ lại mọc ra thêm bốn phiến lá, biến thành Bát Diệp Huyết Trùng thảo. Hơn nữa trên thân mấy chục gốc Huyết Trùng thảo này đều lóng lánh ánh sáng đỏ, sinh cơ bừng bừng, rõ ràng cao thêm một đoạn.
- Đây là chuyện tốt hay chuyện xấu?
Lục Ly không hiểu nhiều về Huyết Trùng thảo, vuốt vuốt cánh mũi hỏi. Liễu Di cũng không hiểu, nàng thoáng chút căng thẳng nói:
- Cái này phải hỏi Thất gia gia, hắn đi Huyết Sát đảo quan sát Huyết Trùng thảo mấy lần, cũng là người hiểu rõ nhiều nhất đối với Huyết Trùng thảo.
- Gọi hắn tới đây, chẳng qua phải nhớ kỹ không được lộ bí mật.
Lục Ly nói xong, Liễu Di lập tức ra đi ra hạp cốc, sai người đi mời tất cả trưởng lão tới. Nửa nén hương sau Thất trưởng lão dẫn người đến nơi, nhìn thấy mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia, ai nấy đều kinh hãi, Thất trưởng lão nhìn kỹ vài lần mới ngạc nhiên hỏi:
- Tộc trưởng, sao ngươi làm được?
Liễu Di quay đầu nhìn sang Lục Ly nói:
- Đều là công lao của Lục Ly, hắn có một loại bột thuốc bí truyền. À, hắn muốn giữ bí mật, thế nên không thể nói với các ngươi.
- Bột thuốc?
Đám người Thất trưởng lão không khỏi thất kinh nhìn Lục Ly, trước kia Lục Linh cứu được Liễu gia, chúng nhân đều không cảm thấy gì, nhưng lúc này nhìn Lục Ly lại như đang nhìn Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.
Liễu Di hơi ngừng một lát rồi hỏi Thất trưởng lão:
- Thất gia gia, ngươi thấy những Huyết Trùng thảo này có vấn đề nào không? Liệu có phải là biến dị? Đến lúc đó sẽ có kết quả gì? Giờ ta không dám tưới tiêu thêm, sợ hủy đi toàn bộ Huyết Trùng thảo.
Thất trưởng lão dẫn người quan sát hồi lâu, cũng là không dám xác định, dù sao bọn hắn đều chưa từng gieo trồng qua Huyết Trùng thảo, Huyết Trùng quả kết xuất ra có vấn đề hay không, ai cũng không biết.
Thất trưởng lão và mấy vị trưởng lão thương nghị hồi lâu, quyết định lần nữa kiến tạo một Huyết Trì mới, sau đó tách số Huyết Trùng thảo để tưới tiêu. Một nửa dùng huyết dịch do Lục Ly cải tiến qua, một nửa dùng huyết dịch phổ thông, như thế vạn nhất xảy ra chuyện cũng không hủy đi toàn bộ Huyết Trùng thảo.
Chúng nhân lu bù công việc, Thất trưởng lão hạ tử lệnh, chuyện nơi này trừ trưởng lão mà mấy con em Huyền Vũ cảnh biết chuyện trước đây, bất kỳ người nào cũng không thể truyền ra ngoài, nếu không giết không cần luận.
Thất trưởng lão còn sai hai vị trưởng lão thay phiên trấn thủ dược điền, bất kỳ người nào đều không được tới gần. Vạn nhất một nửa Huyết Trùng thảo kia thật có thể kết xuất ra Huyết Trùng quả phẩm chất cao, việc này lại bị Huyết Long Đảo biết được, hậu quả thật không thể tưởng tượng.
Huyết Sát bang nhiều người như vậy, toàn dựa vào Huyết Trùng thảo nuôi sống. Giả như biết được Liễu gia có thể gieo trồng Huyết Trùng thảo phẩm chất càng cao, không cần nói cũng biết sẽ lập tức trở mặt cướp đoạt, dù sao Huyết Trùng thảo chính là mệnh mạch của Huyết Sát bang, bởi thế tin tức tuyệt đối không thể truyền ra.
Lục Ly lập được đại công, Liễu Di mượn cơ hội yêu cầu Thất trưởng lão sai người đi mua một ít Hỏa Ngọc thạch. Dù yêu cầu này có chút khó hiểu, Huyền Tinh còn lại của Liễu gia cũng không nhiều, nhưng nghe nói là Lục Ly yêu cầu, Thất trưởng lão lập tức sai người đi Lạc Thần đảo mua sắm.
Thời gian này Lục Ly và Liễu Di trừ trở về đi ngủ ăn cơm tắm rửa ra, ngày ngày đều có mặt ở dược điền. Mỗi cách mấy ngày khi huyết dịch trong Huyết Trì được sử dụng hết, lúc quán chú huyết dịch mới, Lục Ly lại sẽ ném răng thú vào.
Chẳng qua lúc Lục Ly làm việc này, trừ Liễu Di ra, không còn bất kỳ người nào được ở lại trong sơn cốc, đây chính là “dược phương bí mật” của hắn.
Thời gian từng ngày trôi qua, Huyết Trùng thảo được tưới tiêu bởi huyết dịch do Lục Ly cải tiến càng lớn càng tốt, sau bảy ngày đã sớm kết quả, sớm hơn thời gian dự tính ba ngày. Một nửa Huyết Trùng thảo còn lại kia thì vẫn chưa kết quả, xem tình hình chí ít phải cần thêm năm sáu ngày.
Nhìn vô số trái cây đỏ ửng như côn trùng, trên mặt Liễu Di chất đầy ý cười xán lạn, trong mắt tràn đầy vui mừng hớn hở.
Hai ngày sau, Huyết Trùng Quả rớt đất, quả nào quả nấy đều thô dài chừng ngón giữa, quanh co khúc khuỷu như một con rắn nhỏ.
Đám người Thất trưởng lão càng thêm chấn phấn, bởi vì quả này so ra còn lớn hơn quả tại Huyết Sát đảo một chút, màu sắc đỏ sậm, ẩn ẩn có quang trạch đỏ lóng lánh, nhìn rất không sai.
- Thất ca, sáng mai chúng ta liền đi Lạc Thần đảo, tìm người giám định bán ra?
Cửu trưởng lão siết chặt nắm tay hưng phấn nói, Lục Ly lại lạnh giọng nhắc nhở:
- Đi Lạc Thần đảo bán? Ngươi muốn chúng ta chết cả nút ư?
Cửu trưởng lão biến sắc, tưởng là Lục Ly nhắm vào hắn, đang định nói chuyện thì Thất trưởng lão khoát tay chặn lại:
- Lục Ly nói có lý, quả này không thể bán ở Lạc Thần đảo, thậm chí không thể để cho người xung quanh biết chuyện. Muốn bán, cũng phải bán ở Thiên Ngục đảo!
- Đúng!
Liễu Di tỉnh ngộ ra, Cửu trưởng lão sau một thoáng bình tĩnh lại thì cũng không phản bác.
Ý tứ Lục Ly hắn đã hiểu, Huyết Trùng thảo là mệnh căn của Huyết Sát bang. Liễu gia bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả tốt như vậy, tuyệt đối không thể để cho Huyết Sát bang biết được, mà một khi những trái này xuất hiện ở Lạc Thần đảo, Huyết Sát bang chắc chắn sẽ biết.
Cửu trưởng lão trầm tư, lại tiếp tục đưa ra một vấn đề mới:
- Chỉ là Thiên Ngục đảo xa như vậy, chính chúng ta đi thuyền khẳng định không được. Trong phạm vi Lạc Thần đảo còn được an toàn, chứ ra bên ngoài phỏng chừng sẽ bị người chặn giết. Muốn đi Thiên Ngục đảo chỉ có ngồi thuyền Lạc Thần đảo, hoặc là ngồi truyền tống trận mà đi, cái trước hao phí thời gian quá lâu, cái sau lại cần rất nhiều Huyền Tinh!
Thiên Ngục đảo Lục Ly biết, đó là hòn đảo lớn nhất phồn hoa nhất trong Thiên Đảo Hồ, cũng là nơi ở của cường giả mạnh nhất Thiên Đảo Hồ, Thiên Ngục lão nhân.
Thiên Ngục đảo nằm ở trung tâm Thiên Đảo Hồ, đi thuyền cả đi cả về cần thời gian một tháng, trên Lạc Thần đảo có truyền tống trận cỡ nhỏ có thể đi Thiên Ngục đảo, nhưng một lần truyền tống cần phải lượng Huyền Tinh trên trời.
- Cưỡi truyền tống trận đi!
Sau một thoáng trầm ngâm, Thất trưởng lão cắn răng nói:
- Chỉ đi hai người, cứ để tộc trưởng và Lục Ly đi. Nếu nhóm quả này thật có thể bán được giá tốt, chút Huyền Tinh kia tiêu ra cũng đáng, sau này Liễu gia chúng ta sẽ không vì Huyền Tinh mà phát sầu.
- Chúng ta đi?
Liễu Di và Lục Ly liếc nhau, dồn dập tỏ vẻ kinh ngạc, đại sự như thế sai Thất trưởng lão lại yên tâm giao cho các nàng.
Cửu trưởng lão và các trưởng lão còn lại cũng rất kinh ngạc, đại sự thế này chẳng phải nên do Thất trưởng lão đích thân đi ư? Vạn nhất làm hư chuyện thì sao? Vạn nhất hai người đi ra bị người bên ngoài để mắt chặn giết thì sao?
Thất trưởng lão giải thích nói:
- Đám lão gia hỏa chúng ta thường xuyên đi Lạc Thần đảo, rất dễ bị người nhận ra. Nếu thám báo Huyết Sát đảo biết chúng ta đi Thiên Ngục đảo, há lý nào lại không đem lòng sinh nghi? Đến lúc đó Thiên Ngục đảo xuất hiện một nhóm Huyết Trùng quả phẩm chất cao, liệu có phải sẽ lập tức liên tưởng đến chúng ta?
Thất trưởng lão dừng một cái, đảo mắt nhìn về phía Lục Ly và Liễu Di, sau đó tiếp tục nói:
- Tộc trưởng và Lục Ly đi ra sẽ không bị người hoài nghi, hai người bọn hắn chưa từng đi qua Lạc Thần đảo. Hơn nữa còn có thể ngụy trang thành công tử tiểu thư nhà giàu, tiêu xài Huyền Tinh cưỡi truyền tống trận sẽ không dẫn phát quá nhiều hoài nghi. Còn đám lão già chúng ta, với chút thực lực như vậy, lại xa xỉ đến độ ngồi truyền tống trận? Người ngoài không nghi ngờ mới là lạ.
- Còn nữa, dù các nàng bị người Huyết Sát đảo biết được, thì cũng có thể giải thích nói rằng hai người vụng trộm chạy tới Thiên Ngục đảo chơi đùa, người trẻ tuổi không hiểu chuyện mà, hoàn toàn có thể hiểu được. Về phần an toàn, căn bản không cần cân nhắc, trong Lạc Thần đảo và Thiên Ngục đảo tuyệt đối không thể động võ, các nàng chỉ cần cẩn thận chút là sẽ không xảy ra chuyện đâu.
Lời giải thích của Thất trưởng lão hợp tình hợp lý, sự tình cứ thế rất nhanh liền được xác định. Sáng sớm hôm sau Lục Ly và Liễu Di lên đường, mang theo năm trăm Huyết Trùng Quả đi Thiên Ngục đảo.
Đợi lúc trời tối, Liễu Di đích thân tưới tiêu huyết dịch cho mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia. Sau đó cũng không quay về mà ngồi xuống chăm chú quan sát ngay trong nhà gỗ.
Lục Ly cũng không quay về, trong lòng có chút căng thẳng, nếu răng thú thật có hiệu quả, có thể bồi dưỡng ra Huyết Trùng thảo để bán lấy Huyền Tinh, hắn liền có thể được phân rất nhiều tài nguyên.
Hai người ngồi xuống tu luyện một đêm trong nhà gỗ, ngày mới vừa sáng hai người liền tới trong dược điền quan sát. Đập vào mắt hai người là một cảnh tượng hết sức chấn kinh … toàn bộ mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia không ngờ đều đã mọc ra thêm bốn phiến lá.
Trong dược điền, Huyết Trùng thảo phổ thông chỉ có bốn phiến lá, Huyết Trùng thảo bên Huyết Sát đảo lại có sáu phiến, đây chính là lý do khiến mọi người cho rằng bên này không thích hợp gieo trồng Huyết Trùng thảo.
Hiện tại mấy chục gốc Huyết Trùng thảo này không ngờ lại mọc ra thêm bốn phiến lá, biến thành Bát Diệp Huyết Trùng thảo. Hơn nữa trên thân mấy chục gốc Huyết Trùng thảo này đều lóng lánh ánh sáng đỏ, sinh cơ bừng bừng, rõ ràng cao thêm một đoạn.
- Đây là chuyện tốt hay chuyện xấu?
Lục Ly không hiểu nhiều về Huyết Trùng thảo, vuốt vuốt cánh mũi hỏi. Liễu Di cũng không hiểu, nàng thoáng chút căng thẳng nói:
- Cái này phải hỏi Thất gia gia, hắn đi Huyết Sát đảo quan sát Huyết Trùng thảo mấy lần, cũng là người hiểu rõ nhiều nhất đối với Huyết Trùng thảo.
- Gọi hắn tới đây, chẳng qua phải nhớ kỹ không được lộ bí mật.
Lục Ly nói xong, Liễu Di lập tức ra đi ra hạp cốc, sai người đi mời tất cả trưởng lão tới. Nửa nén hương sau Thất trưởng lão dẫn người đến nơi, nhìn thấy mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia, ai nấy đều kinh hãi, Thất trưởng lão nhìn kỹ vài lần mới ngạc nhiên hỏi:
- Tộc trưởng, sao ngươi làm được?
Liễu Di quay đầu nhìn sang Lục Ly nói:
- Đều là công lao của Lục Ly, hắn có một loại bột thuốc bí truyền. À, hắn muốn giữ bí mật, thế nên không thể nói với các ngươi.
- Bột thuốc?
Đám người Thất trưởng lão không khỏi thất kinh nhìn Lục Ly, trước kia Lục Linh cứu được Liễu gia, chúng nhân đều không cảm thấy gì, nhưng lúc này nhìn Lục Ly lại như đang nhìn Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.
Liễu Di hơi ngừng một lát rồi hỏi Thất trưởng lão:
- Thất gia gia, ngươi thấy những Huyết Trùng thảo này có vấn đề nào không? Liệu có phải là biến dị? Đến lúc đó sẽ có kết quả gì? Giờ ta không dám tưới tiêu thêm, sợ hủy đi toàn bộ Huyết Trùng thảo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thất trưởng lão dẫn người quan sát hồi lâu, cũng là không dám xác định, dù sao bọn hắn đều chưa từng gieo trồng qua Huyết Trùng thảo, Huyết Trùng quả kết xuất ra có vấn đề hay không, ai cũng không biết.
Thất trưởng lão và mấy vị trưởng lão thương nghị hồi lâu, quyết định lần nữa kiến tạo một Huyết Trì mới, sau đó tách số Huyết Trùng thảo để tưới tiêu. Một nửa dùng huyết dịch do Lục Ly cải tiến qua, một nửa dùng huyết dịch phổ thông, như thế vạn nhất xảy ra chuyện cũng không hủy đi toàn bộ Huyết Trùng thảo.
Chúng nhân lu bù công việc, Thất trưởng lão hạ tử lệnh, chuyện nơi này trừ trưởng lão mà mấy con em Huyền Vũ cảnh biết chuyện trước đây, bất kỳ người nào cũng không thể truyền ra ngoài, nếu không giết không cần luận.
Thất trưởng lão còn sai hai vị trưởng lão thay phiên trấn thủ dược điền, bất kỳ người nào đều không được tới gần. Vạn nhất một nửa Huyết Trùng thảo kia thật có thể kết xuất ra Huyết Trùng quả phẩm chất cao, việc này lại bị Huyết Long Đảo biết được, hậu quả thật không thể tưởng tượng.
Huyết Sát bang nhiều người như vậy, toàn dựa vào Huyết Trùng thảo nuôi sống. Giả như biết được Liễu gia có thể gieo trồng Huyết Trùng thảo phẩm chất càng cao, không cần nói cũng biết sẽ lập tức trở mặt cướp đoạt, dù sao Huyết Trùng thảo chính là mệnh mạch của Huyết Sát bang, bởi thế tin tức tuyệt đối không thể truyền ra.
Lục Ly lập được đại công, Liễu Di mượn cơ hội yêu cầu Thất trưởng lão sai người đi mua một ít Hỏa Ngọc thạch. Dù yêu cầu này có chút khó hiểu, Huyền Tinh còn lại của Liễu gia cũng không nhiều, nhưng nghe nói là Lục Ly yêu cầu, Thất trưởng lão lập tức sai người đi Lạc Thần đảo mua sắm.
Thời gian này Lục Ly và Liễu Di trừ trở về đi ngủ ăn cơm tắm rửa ra, ngày ngày đều có mặt ở dược điền. Mỗi cách mấy ngày khi huyết dịch trong Huyết Trì được sử dụng hết, lúc quán chú huyết dịch mới, Lục Ly lại sẽ ném răng thú vào.
Chẳng qua lúc Lục Ly làm việc này, trừ Liễu Di ra, không còn bất kỳ người nào được ở lại trong sơn cốc, đây chính là “dược phương bí mật” của hắn.
Thời gian từng ngày trôi qua, Huyết Trùng thảo được tưới tiêu bởi huyết dịch do Lục Ly cải tiến càng lớn càng tốt, sau bảy ngày đã sớm kết quả, sớm hơn thời gian dự tính ba ngày. Một nửa Huyết Trùng thảo còn lại kia thì vẫn chưa kết quả, xem tình hình chí ít phải cần thêm năm sáu ngày.
Nhìn vô số trái cây đỏ ửng như côn trùng, trên mặt Liễu Di chất đầy ý cười xán lạn, trong mắt tràn đầy vui mừng hớn hở.
Hai ngày sau, Huyết Trùng Quả rớt đất, quả nào quả nấy đều thô dài chừng ngón giữa, quanh co khúc khuỷu như một con rắn nhỏ.
Đám người Thất trưởng lão càng thêm chấn phấn, bởi vì quả này so ra còn lớn hơn quả tại Huyết Sát đảo một chút, màu sắc đỏ sậm, ẩn ẩn có quang trạch đỏ lóng lánh, nhìn rất không sai.
- Thất ca, sáng mai chúng ta liền đi Lạc Thần đảo, tìm người giám định bán ra?
Cửu trưởng lão siết chặt nắm tay hưng phấn nói, Lục Ly lại lạnh giọng nhắc nhở:
- Đi Lạc Thần đảo bán? Ngươi muốn chúng ta chết cả nút ư?
Cửu trưởng lão biến sắc, tưởng là Lục Ly nhắm vào hắn, đang định nói chuyện thì Thất trưởng lão khoát tay chặn lại:
- Lục Ly nói có lý, quả này không thể bán ở Lạc Thần đảo, thậm chí không thể để cho người xung quanh biết chuyện. Muốn bán, cũng phải bán ở Thiên Ngục đảo!
- Đúng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liễu Di tỉnh ngộ ra, Cửu trưởng lão sau một thoáng bình tĩnh lại thì cũng không phản bác.
Ý tứ Lục Ly hắn đã hiểu, Huyết Trùng thảo là mệnh căn của Huyết Sát bang. Liễu gia bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả tốt như vậy, tuyệt đối không thể để cho Huyết Sát bang biết được, mà một khi những trái này xuất hiện ở Lạc Thần đảo, Huyết Sát bang chắc chắn sẽ biết.
Cửu trưởng lão trầm tư, lại tiếp tục đưa ra một vấn đề mới:
- Chỉ là Thiên Ngục đảo xa như vậy, chính chúng ta đi thuyền khẳng định không được. Trong phạm vi Lạc Thần đảo còn được an toàn, chứ ra bên ngoài phỏng chừng sẽ bị người chặn giết. Muốn đi Thiên Ngục đảo chỉ có ngồi thuyền Lạc Thần đảo, hoặc là ngồi truyền tống trận mà đi, cái trước hao phí thời gian quá lâu, cái sau lại cần rất nhiều Huyền Tinh!
Thiên Ngục đảo Lục Ly biết, đó là hòn đảo lớn nhất phồn hoa nhất trong Thiên Đảo Hồ, cũng là nơi ở của cường giả mạnh nhất Thiên Đảo Hồ, Thiên Ngục lão nhân.
Thiên Ngục đảo nằm ở trung tâm Thiên Đảo Hồ, đi thuyền cả đi cả về cần thời gian một tháng, trên Lạc Thần đảo có truyền tống trận cỡ nhỏ có thể đi Thiên Ngục đảo, nhưng một lần truyền tống cần phải lượng Huyền Tinh trên trời.
- Cưỡi truyền tống trận đi!
Sau một thoáng trầm ngâm, Thất trưởng lão cắn răng nói:
- Chỉ đi hai người, cứ để tộc trưởng và Lục Ly đi. Nếu nhóm quả này thật có thể bán được giá tốt, chút Huyền Tinh kia tiêu ra cũng đáng, sau này Liễu gia chúng ta sẽ không vì Huyền Tinh mà phát sầu.
- Chúng ta đi?
Liễu Di và Lục Ly liếc nhau, dồn dập tỏ vẻ kinh ngạc, đại sự như thế sai Thất trưởng lão lại yên tâm giao cho các nàng.
Cửu trưởng lão và các trưởng lão còn lại cũng rất kinh ngạc, đại sự thế này chẳng phải nên do Thất trưởng lão đích thân đi ư? Vạn nhất làm hư chuyện thì sao? Vạn nhất hai người đi ra bị người bên ngoài để mắt chặn giết thì sao?
Thất trưởng lão giải thích nói:
- Đám lão gia hỏa chúng ta thường xuyên đi Lạc Thần đảo, rất dễ bị người nhận ra. Nếu thám báo Huyết Sát đảo biết chúng ta đi Thiên Ngục đảo, há lý nào lại không đem lòng sinh nghi? Đến lúc đó Thiên Ngục đảo xuất hiện một nhóm Huyết Trùng quả phẩm chất cao, liệu có phải sẽ lập tức liên tưởng đến chúng ta?
Thất trưởng lão dừng một cái, đảo mắt nhìn về phía Lục Ly và Liễu Di, sau đó tiếp tục nói:
- Tộc trưởng và Lục Ly đi ra sẽ không bị người hoài nghi, hai người bọn hắn chưa từng đi qua Lạc Thần đảo. Hơn nữa còn có thể ngụy trang thành công tử tiểu thư nhà giàu, tiêu xài Huyền Tinh cưỡi truyền tống trận sẽ không dẫn phát quá nhiều hoài nghi. Còn đám lão già chúng ta, với chút thực lực như vậy, lại xa xỉ đến độ ngồi truyền tống trận? Người ngoài không nghi ngờ mới là lạ.
- Còn nữa, dù các nàng bị người Huyết Sát đảo biết được, thì cũng có thể giải thích nói rằng hai người vụng trộm chạy tới Thiên Ngục đảo chơi đùa, người trẻ tuổi không hiểu chuyện mà, hoàn toàn có thể hiểu được. Về phần an toàn, căn bản không cần cân nhắc, trong Lạc Thần đảo và Thiên Ngục đảo tuyệt đối không thể động võ, các nàng chỉ cần cẩn thận chút là sẽ không xảy ra chuyện đâu.
Lời giải thích của Thất trưởng lão hợp tình hợp lý, sự tình cứ thế rất nhanh liền được xác định. Sáng sớm hôm sau Lục Ly và Liễu Di lên đường, mang theo năm trăm Huyết Trùng Quả đi Thiên Ngục đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro