Thiên Tà Châu
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Lúc này Lục Ly ở trong một cái tiểu điện, một cái điện giống như đúc cái tiểu điện vừa rồi. Cái tiểu điện này cũng có một cái bàn án, một cánh cửa và một cái truyền tống trận.
Chỉ khác là bên cạnh hộp gỗ trên bàn án nhiều hơn một quyển sách, nó an tĩnh nằm trên bàn, Lục Ly liếc mắt một cái liền có thể thấy.
- Vù vù!
Sau khi thấy quyển sách, Lục Ly thở ra một hơi thật dài, hắn biết mình thành công rồi, tất cả phỏng đoán của hắn đều đúng.
Đương nhiên Hằng Đế muốn ban bảo vật cho người hữu duyên, nếu không đám người Lục Ly căn bản không vào được cái tiểu điện kia.
Nếu đã cho hi vọng, sẽ không khiến người ta hoàn toàn tuyệt vọng, Hằng Đế không phải người nhàm chán như vậy, cho nên Lục Ly lựa chọn tiếp tục đi đụng chạm cái hộp.
Dựa theo lẽ thường, sau khi người đầu tiên bị đánh chết, khẳng định người thứ hai không dám đụng chạm, điều này cần dũng khí cực lớn, cần lấy mạng đi đánh bạc.
Hằng Đế muốn là người không sợ chết, nếu như một võ giả ngay cả chết cũng sợ hãi, thì khẳng định võ giả này không thể đi quá xa.
Võ đạo chi lộ, nghịch thiên cải mệnh, một đường đi lên sẽ gặp nguy cơ tử vong. Chỉ cần có một lần lui bước, có lẽ đời này vĩnh viễn không cách nào đi lên đỉnh phong nữa.
Hằng Đế có thể thành thần, khẳng định cả đời gặp phải vô số lần nguy cơ sinh tử, khẳng định hắn không thích người chùn bước.
Lục Ly hít sâu mấy lần, khiến mình tỉnh táo lại, cẩn thận đi tới trước bàn án, ánh mắt nhìn về phía quyển sách.
Trên quyển sách có chữ viết, dùng cổ ngữ viết, chữ không nhiều lắm chỉ có lác đác mấy chục chữ, sau khi Lục Ly xem xong cả người đều mừng như điên.
- Thiên Tà Châu!
Đây là ba chữ đầu tiên trên quyển sách, rõ ràng là sách giới thiệu bảo vật trong hộp, phía sau giới thiệu lai lịch và cách dùng Thiên Tà Châu, cùng với một ít dặn dò.
Căn cứ chữ viết phía trên, Thiên Tà Châu là một món bảo vật do Hằng Đế lấy được ở Thần Giới. Tà Châu có rất nhiều công dụng, nhưng bị Hằng Đế phong ấn sáu tầng, phải đạt được thực lực nhất định mới có thể từ từ phá mở phong ấn. Sau khi mở phong ấn ra, là có thể biết tác dụng cụ thể của hạt châu này.
- Thần khí!
Hô hấp Lục Ly trở nên dồn dập, mặc dù trên quyển sách không viết rõ đây là thần khí, nhưng nó là chí bảo lấy được ở Thần Giới, nên rất có thể là thần khí.
Hằng Đế phong ấn hạt châu sáu tầng, điều này nói rõ hạt châu rất nghịch thiên. Hắn sợ người đạt được không cách nào khống chế, cho nên phong ấn một chút tác dụng.
Hoặc có thể là Hằng Đế còn có một chút băn khoăn, nhưng bất luận nói như thế nào hạt châu này cũng là bảo vật nghịch thiên. Nếu không Hằng Đế sẽ không phong ấn nó, hơn nữa còn phong ấn sáu tầng!
Lần này Lục Ly không có lo lắng gì nữa, hắn đưa tay chộp tới chỗ hộp gỗ. Ung dung mở hộp gỗ ra, ánh mắt quét vào, khóa chặt một viên hạt châu màu xanh lớn cỡ trứng chim bồ câu ở bên trong.
Đây là một hạt châu rất bình thường, phía trên không có màu sắc sẵ sỡ, không có phù văn thần bí, không có bất kỳ khí tức lưu chuyển, cảm giác giống như là một viên đá tròn.
- Thiên Tà Châu!
Cái tên này hơi giống Thiên Tà lão nhân đã từng gặp ở trong Kim Ngục, Lục Ly cầm hạt châu lên cẩn thận quan sát mấy lần. Xác định hạt châu này không có bất kỳ chỗ nào khác thường, phỏng chừng để ở bên ngoài cũng không có ai nhặt...
Luyện hóa!
Lục Ly không suy nghĩ tới Lãnh Vô Hinh, không nghĩ đi ra, cũng không nghĩ tiến vào bên trong điện. Hắn ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, dùng huyền lực bao quanh hạt châu, bắt đầu luyện hóa Thiên Tà Châu.
- Ầm!
Thiên Tà Châu loé lên một tia sáng yếu ớt, tinh thần Lục Ly nhất chấn, thoạt nhìn Thiên Tà Châu rất dễ luyện hóa. Giống như luyện hóa bán thần khí, chỉ cần không ngừng quán chú huyền lực, đợi toàn bộ hạt châu sáng lên là có thể luyện hóa triệt để rồi.
Lục Ly bắt đầu toàn tâm toàn lực luyện hóa, lúc này bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng hạt châu. Nếu như hạt châu này là thần khí, tất cả vấn đề khó khăn của hắn sẽ được giải quyết dễ dàng, cho dù ra khỏi Lãnh hoàng triều, có thần khí nơi tay hắn còn sợ cái gì?
Hắn vốn muốn đi bắt thêm các công tử tiểu thư uy hiếp các gia tộc tấn công Lãnh hoàng triều, hiện tại hắn mặc kệ, trước luyện hóa Thiên Tà Châu rồi hãy nói.
Một canh giờ, hai canh giờ, năm canh giờ!
Sau khi luyện hóa năm canh giờ, Lục Ly có một chút nhức đầu mở mắt. Hắn có thể cảm ứng được hạt châu đang không ngừng bị luyện hóa, nhưng dường như tốc độ luyện hóa vô cùng chậm, chậm đến mức khiến người ta muốn hộc máu.
Hiện tại hắn quán chú huyền lực vào, tia sáng của hạt châu so với lúc đầu chỉ sáng hơn một chút. Nhưng chỉ vẻn vẹn một chút này, đã khiến hắn hao tốn năm canh giờ.
- Có lẽ cảnh giới của ta quá thấp, và thần khí cũng rất khó luyện hóa.
Lục Ly tự ta an ủi, hắn thông qua Hồn Dẫn hạ lệnh cho Địa Tiên Quân gia và Lãnh Vô Hinh ở ngoài phong động, bảo bọn họ ở đó đợi lệnh. Sau đó hắn nuốt một ít linh dược bồi bổ linh hồn, bắt đầu vừa tu luyện huyền lực, vừa luyện hóa hạt châu, bên cạnh đó còn tìm hiểu Toái Hồn, Đoạt Hồn Bí Thuật.
- Ồ?
Vừa tu luyện, Lục Ly phát hiện thiên địa huyền khí trong tiểu điện này còn muốn nồng nặc hơn mấy lần so với phong động bên ngoài, ở đây tu luyện quả thực so với dùng bất kỳ thiên tài địa bảo gì cũng nhanh hơn.
- Đây mới là ngoài điện, nếu là chính điện thì sao? Tốc độ tu luyện nhanh đến cỡ nào?
Nội tâm Lục Ly hơi động, thế nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu. Lòng tham không đáy, cảnh giới thực lực của hắn quá thấp, đừng nói không vào được chính điện, cho dù vào được khẳng định cũng không lấy được thần binh thần giáp.
Hằng Đế sẽ để cho một tên Quân Hầu cảnh có được thần binh thần giáp sao? Cho dù nhận được thì cũng bị cướp đoạt rất nhanh, làm sao Hằng Đế cho phép thần khí của mình bị người khác tranh đoạt chứ?
Lục Ly còn chưa luyện hóa được Thiên Tà Châu, tâm hắn không lớn như vậy, chuyên tâm ở đây tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu.
Một ngày, năm ngày, mười ngày!
Càng ngày Thiên Tà Châu càng không ngừng sáng lên, chuyện này chứng minh Thiên Tà Châu đang bị luyện hóa từng chút một. Nhưng tốc độ luyện hóa quá chậm, Lục Ly luyện hóa mười ngày, nhưng cảm giác không luyện hóa được một phần hai mươi.
Nói một cách khác Lục Ly cần hai trăm ngày, mới có thể triệt để luyện hóa Thiên Tà Châu? Hai trăm ngày là hơn sáu tháng, đến lúc đó bị truyền tống đi ra ngoài thì sao?
Lục Ly chau mày, gia tăng huyền lực, gia tăng tốc độ luyện hóa, dù sao tốc độ tu luyện huyền lực ở đây cũng quá nhanh.
Hắn ở trong Cổ Thần Cấm Địa tu luyện một đoạn thời gian, lúc này cũng sắp xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ rồi.
Quân Hầu cảnh tu luyện, không cần ngưng tụ Mệnh Luân hay là Bản Mạng Châu nữa, mà chỉ cần ngưng luyện Bản Mạng Châu thêm một bước là đủ.
Mỗi một lần Quân Hầu cảnh ngưng luyện Bản Mạng Châu, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ đi một vòng, khi xuất Bản Mạng Châu ra càng nhỏ, đại biểu cảnh giới càng cao.
Đợi đến khi đạt được Quân Hầu cảnh đỉnh phong, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ hơn vô số lần so với Quân Hầu cảnh sơ kỳ, nhưng nó càng kiên cố, đập cũng không thể vỡ. Hơn nữa càng thêm hoà hợp với thiên địa, thông qua Bản Mạng Châu đi cảm ngộ áo nghĩa của cái thế giới này sẽ càng dễ dàng hơn.
Hiện tại Lục Ly không có thời gian đi xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ, mà muốn tiếp tục tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu. Đợi qua một tháng nữa, Bản Mạng Châu càng thêm ngưng luyện, đến lúc đó lại xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng không muộn.
Lục Ly chỉ hao tốn năm ngày thời gian đã có thể luyện hóa bán thần khí, hạt châu này bị phong ấn sáu tầng, nhưng hiện tại luyện hóa lại cần mấy tháng thời gian.
Nếu như đây không phải là bảo vật nghịch thiên, Lục Ly tuyệt không tin. Sau khi luyện hóa hạt châu, sẽ có diệu dụng bực nào? Lục Ly vô cùng mong đợi.
- Thần khí...
Có thể làm cho lực công kích của hắn tăng mạnh hay không? Nếu như có thể ung dung diệt sát Địa Tiên, vậy thì thoải mái chơi đùa rồi.
Chỉ khác là bên cạnh hộp gỗ trên bàn án nhiều hơn một quyển sách, nó an tĩnh nằm trên bàn, Lục Ly liếc mắt một cái liền có thể thấy.
- Vù vù!
Sau khi thấy quyển sách, Lục Ly thở ra một hơi thật dài, hắn biết mình thành công rồi, tất cả phỏng đoán của hắn đều đúng.
Đương nhiên Hằng Đế muốn ban bảo vật cho người hữu duyên, nếu không đám người Lục Ly căn bản không vào được cái tiểu điện kia.
Nếu đã cho hi vọng, sẽ không khiến người ta hoàn toàn tuyệt vọng, Hằng Đế không phải người nhàm chán như vậy, cho nên Lục Ly lựa chọn tiếp tục đi đụng chạm cái hộp.
Dựa theo lẽ thường, sau khi người đầu tiên bị đánh chết, khẳng định người thứ hai không dám đụng chạm, điều này cần dũng khí cực lớn, cần lấy mạng đi đánh bạc.
Hằng Đế muốn là người không sợ chết, nếu như một võ giả ngay cả chết cũng sợ hãi, thì khẳng định võ giả này không thể đi quá xa.
Võ đạo chi lộ, nghịch thiên cải mệnh, một đường đi lên sẽ gặp nguy cơ tử vong. Chỉ cần có một lần lui bước, có lẽ đời này vĩnh viễn không cách nào đi lên đỉnh phong nữa.
Hằng Đế có thể thành thần, khẳng định cả đời gặp phải vô số lần nguy cơ sinh tử, khẳng định hắn không thích người chùn bước.
Lục Ly hít sâu mấy lần, khiến mình tỉnh táo lại, cẩn thận đi tới trước bàn án, ánh mắt nhìn về phía quyển sách.
Trên quyển sách có chữ viết, dùng cổ ngữ viết, chữ không nhiều lắm chỉ có lác đác mấy chục chữ, sau khi Lục Ly xem xong cả người đều mừng như điên.
- Thiên Tà Châu!
Đây là ba chữ đầu tiên trên quyển sách, rõ ràng là sách giới thiệu bảo vật trong hộp, phía sau giới thiệu lai lịch và cách dùng Thiên Tà Châu, cùng với một ít dặn dò.
Căn cứ chữ viết phía trên, Thiên Tà Châu là một món bảo vật do Hằng Đế lấy được ở Thần Giới. Tà Châu có rất nhiều công dụng, nhưng bị Hằng Đế phong ấn sáu tầng, phải đạt được thực lực nhất định mới có thể từ từ phá mở phong ấn. Sau khi mở phong ấn ra, là có thể biết tác dụng cụ thể của hạt châu này.
- Thần khí!
Hô hấp Lục Ly trở nên dồn dập, mặc dù trên quyển sách không viết rõ đây là thần khí, nhưng nó là chí bảo lấy được ở Thần Giới, nên rất có thể là thần khí.
Hằng Đế phong ấn hạt châu sáu tầng, điều này nói rõ hạt châu rất nghịch thiên. Hắn sợ người đạt được không cách nào khống chế, cho nên phong ấn một chút tác dụng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoặc có thể là Hằng Đế còn có một chút băn khoăn, nhưng bất luận nói như thế nào hạt châu này cũng là bảo vật nghịch thiên. Nếu không Hằng Đế sẽ không phong ấn nó, hơn nữa còn phong ấn sáu tầng!
Lần này Lục Ly không có lo lắng gì nữa, hắn đưa tay chộp tới chỗ hộp gỗ. Ung dung mở hộp gỗ ra, ánh mắt quét vào, khóa chặt một viên hạt châu màu xanh lớn cỡ trứng chim bồ câu ở bên trong.
Đây là một hạt châu rất bình thường, phía trên không có màu sắc sẵ sỡ, không có phù văn thần bí, không có bất kỳ khí tức lưu chuyển, cảm giác giống như là một viên đá tròn.
- Thiên Tà Châu!
Cái tên này hơi giống Thiên Tà lão nhân đã từng gặp ở trong Kim Ngục, Lục Ly cầm hạt châu lên cẩn thận quan sát mấy lần. Xác định hạt châu này không có bất kỳ chỗ nào khác thường, phỏng chừng để ở bên ngoài cũng không có ai nhặt...
Luyện hóa!
Lục Ly không suy nghĩ tới Lãnh Vô Hinh, không nghĩ đi ra, cũng không nghĩ tiến vào bên trong điện. Hắn ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, dùng huyền lực bao quanh hạt châu, bắt đầu luyện hóa Thiên Tà Châu.
- Ầm!
Thiên Tà Châu loé lên một tia sáng yếu ớt, tinh thần Lục Ly nhất chấn, thoạt nhìn Thiên Tà Châu rất dễ luyện hóa. Giống như luyện hóa bán thần khí, chỉ cần không ngừng quán chú huyền lực, đợi toàn bộ hạt châu sáng lên là có thể luyện hóa triệt để rồi.
Lục Ly bắt đầu toàn tâm toàn lực luyện hóa, lúc này bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng hạt châu. Nếu như hạt châu này là thần khí, tất cả vấn đề khó khăn của hắn sẽ được giải quyết dễ dàng, cho dù ra khỏi Lãnh hoàng triều, có thần khí nơi tay hắn còn sợ cái gì?
Hắn vốn muốn đi bắt thêm các công tử tiểu thư uy hiếp các gia tộc tấn công Lãnh hoàng triều, hiện tại hắn mặc kệ, trước luyện hóa Thiên Tà Châu rồi hãy nói.
Một canh giờ, hai canh giờ, năm canh giờ!
Sau khi luyện hóa năm canh giờ, Lục Ly có một chút nhức đầu mở mắt. Hắn có thể cảm ứng được hạt châu đang không ngừng bị luyện hóa, nhưng dường như tốc độ luyện hóa vô cùng chậm, chậm đến mức khiến người ta muốn hộc máu.
Hiện tại hắn quán chú huyền lực vào, tia sáng của hạt châu so với lúc đầu chỉ sáng hơn một chút. Nhưng chỉ vẻn vẹn một chút này, đã khiến hắn hao tốn năm canh giờ.
- Có lẽ cảnh giới của ta quá thấp, và thần khí cũng rất khó luyện hóa.
Lục Ly tự ta an ủi, hắn thông qua Hồn Dẫn hạ lệnh cho Địa Tiên Quân gia và Lãnh Vô Hinh ở ngoài phong động, bảo bọn họ ở đó đợi lệnh. Sau đó hắn nuốt một ít linh dược bồi bổ linh hồn, bắt đầu vừa tu luyện huyền lực, vừa luyện hóa hạt châu, bên cạnh đó còn tìm hiểu Toái Hồn, Đoạt Hồn Bí Thuật.
- Ồ?
Vừa tu luyện, Lục Ly phát hiện thiên địa huyền khí trong tiểu điện này còn muốn nồng nặc hơn mấy lần so với phong động bên ngoài, ở đây tu luyện quả thực so với dùng bất kỳ thiên tài địa bảo gì cũng nhanh hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đây mới là ngoài điện, nếu là chính điện thì sao? Tốc độ tu luyện nhanh đến cỡ nào?
Nội tâm Lục Ly hơi động, thế nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu. Lòng tham không đáy, cảnh giới thực lực của hắn quá thấp, đừng nói không vào được chính điện, cho dù vào được khẳng định cũng không lấy được thần binh thần giáp.
Hằng Đế sẽ để cho một tên Quân Hầu cảnh có được thần binh thần giáp sao? Cho dù nhận được thì cũng bị cướp đoạt rất nhanh, làm sao Hằng Đế cho phép thần khí của mình bị người khác tranh đoạt chứ?
Lục Ly còn chưa luyện hóa được Thiên Tà Châu, tâm hắn không lớn như vậy, chuyên tâm ở đây tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu.
Một ngày, năm ngày, mười ngày!
Càng ngày Thiên Tà Châu càng không ngừng sáng lên, chuyện này chứng minh Thiên Tà Châu đang bị luyện hóa từng chút một. Nhưng tốc độ luyện hóa quá chậm, Lục Ly luyện hóa mười ngày, nhưng cảm giác không luyện hóa được một phần hai mươi.
Nói một cách khác Lục Ly cần hai trăm ngày, mới có thể triệt để luyện hóa Thiên Tà Châu? Hai trăm ngày là hơn sáu tháng, đến lúc đó bị truyền tống đi ra ngoài thì sao?
Lục Ly chau mày, gia tăng huyền lực, gia tăng tốc độ luyện hóa, dù sao tốc độ tu luyện huyền lực ở đây cũng quá nhanh.
Hắn ở trong Cổ Thần Cấm Địa tu luyện một đoạn thời gian, lúc này cũng sắp xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ rồi.
Quân Hầu cảnh tu luyện, không cần ngưng tụ Mệnh Luân hay là Bản Mạng Châu nữa, mà chỉ cần ngưng luyện Bản Mạng Châu thêm một bước là đủ.
Mỗi một lần Quân Hầu cảnh ngưng luyện Bản Mạng Châu, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ đi một vòng, khi xuất Bản Mạng Châu ra càng nhỏ, đại biểu cảnh giới càng cao.
Đợi đến khi đạt được Quân Hầu cảnh đỉnh phong, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ hơn vô số lần so với Quân Hầu cảnh sơ kỳ, nhưng nó càng kiên cố, đập cũng không thể vỡ. Hơn nữa càng thêm hoà hợp với thiên địa, thông qua Bản Mạng Châu đi cảm ngộ áo nghĩa của cái thế giới này sẽ càng dễ dàng hơn.
Hiện tại Lục Ly không có thời gian đi xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ, mà muốn tiếp tục tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu. Đợi qua một tháng nữa, Bản Mạng Châu càng thêm ngưng luyện, đến lúc đó lại xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng không muộn.
Lục Ly chỉ hao tốn năm ngày thời gian đã có thể luyện hóa bán thần khí, hạt châu này bị phong ấn sáu tầng, nhưng hiện tại luyện hóa lại cần mấy tháng thời gian.
Nếu như đây không phải là bảo vật nghịch thiên, Lục Ly tuyệt không tin. Sau khi luyện hóa hạt châu, sẽ có diệu dụng bực nào? Lục Ly vô cùng mong đợi.
- Thần khí...
Có thể làm cho lực công kích của hắn tăng mạnh hay không? Nếu như có thể ung dung diệt sát Địa Tiên, vậy thì thoải mái chơi đùa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro