Bất Diệt Long Đế

Thú hoàng muốn...

Yêu Dạ

2024-11-06 10:53:20

So sánh với ba con thú hoàng, hình thể Lục Ly và Hồ Lang quá nhỏ, hơn nữa hai người đều ở trên đầu Huyền Thú. Tốc độ thú hoàng lại quá nhanh, nên nhìn từ dưới không dễ dàng thấy.

Bên trong cái thành nhỏ này không có cường giả, Mệnh Luân cảnh cũng không quá nhiều, không dám khuếch tán thần niệm, cho nên không nhìn thấy hai người.

Trong vân hải có thú hoàng, Huyền Thú mạnh mẽ càng là đếm không hết, nhưng Huyền Thú trong vân hải không dám đặt chân lên Trung Châu. Bởi vì đám thú hoàng đều biết, Trung Châu quá nhiều cường giả, đi vào sẽ mang đến cho bọn chúng tai hoạ ngập đầu, bọn chúng chỉ có thể ước thúc Huyền Thú cấp thấp làm xằng làm bậy.

Cũng không biết đã bao nhiêu năm, không có thú hoàng dám đến Trung Châu làm loạn? Thành nhỏ hỗn loạn, vô số người ngồi truyền tống trận rời đi, vô số người thông qua phương thức đưa tin đặc thù truyền tin tức này ra.

Xung quanh đây đúng là địa bàn U Minh Giáo, nhưng phía nam cái đại vực này chính là địa bàn Đại Phật Tự, vừa vặn tiếp giáp.

Tin tức lấy tốc độ khủng bố truyền khắp đại vực, thế lực chiếm lĩnh cái đại vực này chỉ là thế lực lục phẩm, chỉ có một vị Nhân Hoàng. Làm sao bọn họ dám đối kháng thú hoàng, cuối cùng tin tức truyền đến U Minh Giáo như tuyết hoa...

Chỉ tốn nửa canh giờ, tin tức đã truyền ra, U Minh Giáo và mấy cái gia tộc lớn đều nhận được tin tức.

U Minh Giáo lập tức xuất động cường giả, nhanh chóng truyền tống đến bên này, còn kinh động đến một vị phó giáo chủ Địa Tiên cảnh. Rất nhanh mệnh lệnh U Minh Giáo đã truyền tới, yêu cầu võ giả thành trì bên này nhanh nhanh chóng dời đi, không có nắm chắc không được chọc giận thú hoàng, tránh gây tai họa đến người vô tội.

...

Lục Ly và Hồ Lang không biết hai người mang theo ba con thú hoàng truy sát Long Dương cư sĩ, gây lên động tĩnh lớn như vậy. Đương nhiên, cho dù Lục Ly biết cũng sẽ không để ý, không phải hắn đối phó U Minh Giáo, mà chỉ truy sát một lão biến thái mà thôi.

Long Dương cư sĩ còn đang điên cuồng bay đi, dưới nguy cơ sinh tử, Long Dương cư sĩ bộc phát ra toàn bộ tiềm lực. Liên tục bay nửa tháng, mặc dù tinh thần và thể lực tiêu hao vô cùng nghiêm trọng, nhưng hắn vẫn khiến tốc độ của mình giữ vững ở mức cực hạn.

Cảm nhận được phía sau có ba đạo khí tức cường đại, theo sát không nghỉ, trong lòng Long Dương cư sĩ chửi má nó. Vậy mà cái thằng nhóc Lục Ly này không sợ U Minh Giáo tìm hắn gây phiền toái, dám mang theo ba con thú hoàng tiến vào Trung Châu, tên này thật sự là một thằng điên.

- Nhanh, nhanh, nhanh...

Long Dương cư sĩ quát to trong lòng, trong mắt dấy lên một chút hy vọng sống sót. Hắn biết rất nhanh U Minh Giáo sẽ phái cường giả đến đây, chỉ cần có cường giả ngăn cản đám người Lục Ly, là hắn có thể ung dung chạy trốn.

Tiếp tục bay hai canh giờ, phía trước xuất hiện một tòa đại thành, mắt Long Dương cư sĩ lộ ra một chút hung tàn, bay vào bên trong thành. Hắn hi vọng bên trong thành có cường giả bay ra ngăn cản thú hoàng một thoáng, hắn thật sự quá mệt mỏi rồi, cần nghỉ ngơi chốc lát.

- Hưu, hưu, hưu!

Hắn còn không có bay vào trong thành, mấy trăm người trong thành đã bay lên không trung, toàn bộ như lâm đại địch, nhìn thấy nơi xa có ba con vật khổng lồ thả ra khí tức khủng bố thì trong mắt đều là vẻ sợ hãi.

- Ba con súc sinh này muốn đồ thành, các ngươi mau chạy đi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Long Dương cư sĩ hét lớn một tiếng, thân thể gào thét bay qua thành, nhất thời sắc mặt mấy trăm võ giả bên trong thành bay lên thay đổi, bên trong thành thì loạn thành một đoàn, rất nhiều quân sĩ theo sát bay lên trời.

Cái thành trì này không phải vực thành, chỉ là một tòa thành lớn trong đại vực, bên trong có hai ba mươi tên Quân Hầu cảnh, hơn năm trăm Bất Diệt cảnh. Bọn họ không nhận ra Long Dương cư sĩ, cho là người vô tội bị thú hoàng truy sát.

- Giết...

Nghe thấy thú hoàng muốn đồ thành, theo bản năng bọn họ muốn ngăn cản trong chốc lát, tạo cơ hội cho người bên trong thành chạy trốn. Một tên Quân Hầu cảnh đỉnh phong nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo mấy trăm người bắn về phía ba con thú hoàng.

Từ xa Hồ Lang đã thấy mấy trăm người bên này tiến tới, hắn nhướng mày, trong tay xuất hiện cự phủ, nếu như đám người kia dám công kích, khẳng định hắn sẽ không lưu tình phản kích.

- Không được giết người!

Lục Ly lắc đầu, suy nghĩ một chút nói:

- Hồ Lang ngươi sử dụng vực trường, đánh bay những này người, sau đó lập tức đuổi theo, không nên lãng phí thời gian cùng bọn họ.

Lục Ly không biết hiện tại là địa bàn U Minh Giáo? Hay là địa bàn Đại Phật Tự. Bất kể ở địa phương nào, thì những quân sĩ phổ thông này đều là người vô tội, có thể không giết thì không giết.

- Được rồi!

Hồ Lang từ trên Lam Sư bay vụt lên, hóa thành một đạo lưu quang phóng vào giữa đám võ giả. Còn chưa tới gần phóng thích vực trường, đã trấn áp một nhóm người ở giữa không trung, sau đó hắn đánh ra từng đại thủ ấn, đánh bay mọi người ra ngoài. Mặc dù rất nhiều Bất Diệt cảnh bị chấn thương, nhưng không có chết, Hồ Lang đã hạ thủ lưu tình rồi.

Lục Ly đứng ở trên đầu một con mãng xà to lớn, mang theo hai thú hoàng khác gào thét bay qua đỉnh đầu mọi người, không có dừng lại, thẳng tắp bay qua thành trì.

- Hưu...

Sau khi Hồ Lang đánh bay nhóm người, cơ thể chợt phát sáng, tăng tốc độ đuổi theo ba con thú hoàng, lại đứng ở phía trên Lam Sư, rất nhanh phá không rời đi biến mất ở phương xa.

- Xôn xao...

Lúc này vô số người trong thành còn đang run rẩy, có người phía dưới quần đều là đồ vật màu vàng, bị dọa không nhẹ. Thời điểm Hồ Lang bay vụt lên trên Lam Sư biến mất ở phương xa, bên trong thành mới ồn ào huyên náo lên.

Phía trên thú hoàng có người? Hơn nữa còn là hai người, hai người này có thể đứng ở trên đầu thú hoàng sao? Thú hoàng không có tấn công nhân loại à?

Vô số nghi hoặc quanh quẩn trong đầu trăm vạn con dân thành nhỏ, bọn họ đều không hiểu tình huống. Không phải Huyền Thú và con người là thiên địch sao? Vì sao ba con thú hoàng này không công kích thành trì, không chém giết con dân bên trong thành?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Còn nữa, hai người kia là ai?

Vì sao có thể đứng ở trên đầu thú hoàng? Chẳng lẽ ba con thú hoàng này bị hai người thu phục rồi sao? Nhưng... Điều này sao có thể?

Sau khi huyên náo một trận, truyền tống trận bên trong thành trì không ngừng sáng lên, một ít mật trận đưa tin sáng lên, một ít linh thú phi hành đưa tin phá không bay đi, mang tình huống của nơi này truyền đi bốn phương tám hướng.

- Chuyện gì xảy ra?

Bên kia Long Dương cư sĩ cảm ứng được khí tức ba con thú hoàng phía sau gần như không có ngừng lại, thì trong đầu đầy nghi hoặc. Cho dù ba con thú hoàng phóng thích ra đòn tấn công mạnh mẽ, thoáng cái giết chết mấy trăm người kia, cũng sẽ dừng lại một hai tức thời gian chứ, chút thời gian này đã đủ cho hắn kéo ra khoảng cách vài chục dặm.

Nhưng bây giờ vẫn như cũ, hai mắt Long Dương cư sĩ loé lên, giới chỉ hắn phát sáng lấy ra một bộ bản đồ Trung Châu, nhìn mấy lần thay đổi phương hướng, bay về phương bắc.

Nếu Quân Hầu cảnh phổ thông không cách nào ngăn trở ba con thú hoàng, hắn chỉ có cách đi tìm Nhân Hoàng rồi.

Cứ bay về phương bắc gần nửa ngày là có thể tới vực thành của cái đại vực này, theo đạo lý mà nói, trong một cái đại vực của Trung Châu ít nhất có một Nhân Hoàng.

Tiếp tục chạy trốn, tiếp tục đuổi giết!

Long Dương cư sĩ nhiều lần đi ngang qua thành nhỏ, Lục Ly cũng không để cho thú hoàng và Hồ Lang giết người, chỉ khiến Hồ Lang dùng vực trường khiếp sợ, nhiều nhất là đánh bay.

Thoáng cái gần nửa ngày thời gian qua đi, khi Long Dương cư sĩ thấy phía trước có một tòa đại thành cổ xưa, rốt cục nội tâm của hắn như trút được gánh nặng, hắn đã tới vực thành của cái đại vực này rồi.

Nếu như bên trong cái thành trì này không có Nhân Hoàng, hoặc là Nhân Hoàng bên trong thành trì không thể giúp hắn trì hoãn thời gian. Nhiều nhất nửa ngày tốc độ của hắn sẽ phải giảm bớt, sau đó bị ba con thú hoàng xé thành một đám thịt vụn.

Hắn làm lại trò cũ, từ xa đã gầm lên:

- Người bên trong thành mau chạy đi, ba con thú hoàng bạo động rồi, muốn đồ thành, bên kia đã có bốn cái thành trì bị tàn sát rồi.

Tiếng hô của hắn vô cùng lớn, khiến vô số võ giả bên trong thành bị kinh động. Một vị Nhân Hoàng mang theo hơn trăm Quân Hầu cảnh và mấy vạn quân sĩ bay lên trời, quả nhiên lực lượng phòng giữ vực thành và thành trì bình thường khác nhau.

Sau khi Long Dương hét lên một tiếng, hai bên trái phải thành trì có vô số người quăng tới ánh mắt chất vấn. Lục Ly cảm ứng được bên trong thành có một vị Nhân Hoàng thì khẽ cau mày, hét to lên:

- Người phía trước nghe đây, chúng ta chỉ truy sát Long Dương cư sĩ, sẽ không thương tổn bất luận kẻ nào bên trong thành, nếu cả gan ngăn trở, đừng trách chúng ta không khách khí!

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0