Tiểu gia hỏa...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Sa sa sa!
Vừa tiến vào Lạc Thần Thành liền gặp đại tiểu thư Hứa gia Hứa Phương Phỉ, Hứa Phương Phỉ cưỡi một thớt thần câu trắng như tuyết, dẫn theo một đám nương tử quân hối hả chạy nhanh ra ngoài thành.
Ba người Lục Ly và Thiên Đà Tử Lộc trưởng lão đi trên quan đạo vào thành, thiếu chút bị thần câu Hứa Phương Phỉ đụng phải, hắn phản ứng rất nhanh, thân thể khẽ chuyển, lách mình tránh sang một bên.
Tê …
Hứa Phương Phỉ ghìm dây cương ngừng lại thần câu, nhìn Lục Ly một cái, cũng không xuống ngựa, tùy ý nói:
- Thì ra là Lục đảo chủ, ngại quá, có chút việc gấp, thiếu chút đụng vào ngươi.
Ngoài miệng nói là ngại quá, trên mặt lại chẳng có vẻ gì là ngại cả, nhưng chút thành phủ thì Lục Ly vẫn có, cười nhạt một tiếng chắp tay không nói gì thêm.
- Ồ?
Hứa Phương Phỉ quét mắt nhìn Lục Ly và Thiên Đà Tử một lượt, cuối cùng phát hiện vấn đề, nàng kinh nghi nói:
- Không ngờ Thiên Đà Tử ngươi đã đột phá Mệnh Luân Cảnh? Lục đảo chủ, ngươi cũng đạt tới Thần Hải Cảnh hậu kỳ? Ta nhớ được trước kia ngươi mới là Thần Hải Cảnh trung kỳ thôi, đúng không?
Đám nương tử quân đi theo đằng sau Hứa Phương Phỉ hiển nhiên đều có nghe nói qua về chuyện Thiên Đà Tử, trên mặt không giấu được vẻ kinh ngạc. Đám nương tử quân này chắc là tiểu thư các gia tộc trong thành, đi theo Hứa Phương Phỉ chơi đùa một chuyến.
Nét mặt Lục Ly vẫn cứ bình tĩnh, cười nhạt một tiếng nói:
- Thiên Đà Tử tiền bối may mắn đột phá, còn về phần ta, không đáng nhắc tới.
Hai câu hồi đáp hờ hững của Lục Ly khiến Hứa Phương Phỉ càng thêm chấn kinh, Thiên Đà Tử xung kích Mệnh Luân Cảnh hơn tám mươi lần, nhưng không một lần thành công, thế mà vừa gia nhập Huyết Sát Đảo liền đã đột phá?
Điều này chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ Huyết Sát Đảo có đầy đủ linh tài cho Thiên Đà Tử ngưng tụ Mệnh Luân, còn chứng tỏ Huyết Sát Đảo là nơi phúc địa, hoặc có thể là Huyết Sát Đảo có bí phương đặc biệt trợ giúp Thiên Đà Tử nhẹ nhàng đột phá Mệnh Luân Cảnh?
Bất luận thế nào, điều này đều đủ để dẫn lên Hứa Phương Phỉ coi trọng. Khắc này, ở trong mắt Hứa Phương Phỉ, thần sắc lạnh nhạt của Lục Ly càng lộ vẻ sâu không lường được.
- Phương Phỉ tiểu thư, chúng ta còn có việc, cáo từ trước.
Loại tiểu thư ngang ngược này, Lục Ly không ưa cho nổi, lười nhác tiếp tục nói nhảm với nàng, chắp tay dẫn theo Thiên Đà Tử Lộc trưởng lão đi vào trong thành.
Hứa Phương Phỉ đưa mắt nhìn Lục Ly rời đi, lát sau liền quay đầu cưỡi ngựa chạy về đại viện Hứa gia, nàng muốn báo tin tức này cho Hứa Trần.
Huyết Sát Đảo có được một tên Mệnh Luân Cảnh, cộng thêm một đám Lục Ải Nhân, thực lực đã đủ để áp đảo toàn bộ thế lực tam phẩm xung quanh. Mặc dù còn chưa đến mức tạo thành uy hiếp đối với Lạc Thần Đảo, nhưng tất phải dành cho bọn hắn sự coi trọng nhất định.
Lục Ly lại không mấy để tâm.
Chuyện Thiên Đà Tử sớm muộn đều sẽ bị bên ngoài biết được, muốn giấu cũng giấu không nổi, hơn nữa đột phá Mệnh Luân Cảnh thì đã sao? Còn chưa đủ tạo thành uy hiếp đối với Lạc Thần Đảo. Mà dù không đột phá, thế lực tam phẩm xung quanh ai dám công kích Lạc Thần đảo?
Đã tới truyền tống trận, thống lĩnh thủ vệ nơi này nhận ra Lục Ly, đồng thời cũng bị khí tức Thiên Đà Tử chấn kinh. Lục Ly không nói nhảm, ném đi qua mấy ngàn Huyền Tinh, để hắn bóc mở truyền tống trận.
Một trận bạch quang chớp qua, ba người đã tới Thiên Ngục Thành. Đối với thành trì này, Lục Ly khá là quen thuộc, dẫn người đến thẳng khách sạn vẫn thường cư trú khi trước kia, mở ra ba gian phòng.
- Đi, đi Thiên Ngục thương hội!
Ở khách sạn hỏi dò tiểu nhị một phen, Lục Ly trầm tư nửa canh giờ, sau đó liền mang theo hai người ra khách sạn, đến thẳng Thiên Ngục thương hội. Tiến vào trong thương hội, Lục Ly điểm danh muốn gặp Bạch quản sự.
Bạch quản sự đi ra, vẫn cứ vẻ mặt tươi cười như trước, bộ dạng rất là khách khí. Chẳng qua Lục Ly cứ luôn cảm thấy bộ dạng khách khí này của Bạch quản sự là giả vờ đi ra, chứ không thân thiết được như trước kia.
- Bạch quản sự.
Vừa ngồi xuống, Lục Ly liền đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Ta muốn gặp mặt Yên phu nhân, chẳng biết có thuận tiện hay không?
Trước đây mấy người Liễu Di tới bàn chuyện làm ăn, Yên phu nhân một mực không ra mặt, còn tăng giá Lục Ải Nhân, bắt ra phí chuyên chở.
Lần này Lục Ly tới, điểm danh muốn gặp Yên phu nhân, chính là muốn xác định thái độ Thiên Ngục thương hội đối với mình. Nếu quả thực đã thay đổi, Lưu Ly không nhất thiết phải bán Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn ở đây.
Bạch quản sự lắc đầu cười khổ nói:
- Lục Tiểu Ca tới không khéo, phu nhân gần đây ra ngoài, không có mặt ở Thiên Ngục Thành, tiểu ca có chuyện gì cứ nói với ta, hết thảy ta đều có thể làm chủ.
- À à, thế hả.
Thần tình trên mặt Lục Ly không biến, quay sang Lộc trưởng lão khoát tay, kẻ sau cầm tới một túi Huyết Trùng Quả, Lục Ly nói:
- Đây là Huyết Trùng Quả gần đây chúng ta gieo trồng được, Bạch đại nhân phái người giám định đi.
Bạch quản sự sai người mang đi Huyết Trùng Quả, tiếp đó mới áy náy nói:
- Lục Tiểu Ca, chẳng hay quý tộc trưởng đã chuyển lời cho ngươi? Huyết Trùng Quả thực sự quá nhiều, lúc này đã cung vượt quá cầu, bởi thế phương diện giá tiền chúng ta phải giảm xuống năm Huyền Tinh.
- Ừm, ta có thể hiểu được, cứ bán theo giá ngươi nói.
Lục Ly không có ý kiến gì, cũng lười phải nhiều lời.
Bạch quản sự nhìn sang một bọc nhỏ khác trên tay Lộc trưởng lão, đột nhiên hiếu kì hỏi:
- Lục Tiểu Ca, các ngươi còn mang theo linh thảo khác? Cũng là cầm ra bán?
- Không phải!
Lục Ly tươi cười nói:
- Chỉ là chút vật dụng tùy thân thôi, nếu còn có đồ tốt, nhất định sẽ tìm đến các ngươi trước tiên.
- À…
Bạch quản sự như có điều suy tư ứng một tiếng, Lục Ly thản nhiên ngồi đó uống trà, trong lòng đã có mấy phần khẳng định. Lần này đám người Thất trưởng lão bị cướp trăm vạn Huyền Tinh, dù không phải Bạch gia làm, phỏng chừng bọn họ cũng biết chuyện.
Thứ đựng trong bọc nhỏ chính là Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn, nếu Yên phu nhân ra mặt, có lẽ Lục Ly sẽ cân nhắc thương thảo một phen với Yên phu nhân.
Giờ nếu người ta đã không nể mặt, hắn đương nhiên sẽ không tiếp tục làm ăn với Thiên Ngục thương hội. Số lượng Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn không nhiều, vốn không cần dùng bọc nhỏ mang theo, đây là Lục Ly cố ý để Lộc trưởng lão làm vậy.
Hắn muốn nói cho Yên phu nhân, hắn mang thứ tốt đến, nhưng ngươi không ra mặt, vậy từ nay sẽ không làm ăn với Thiên Ngục thương hội nữa.
Lát sau Huyết Trùng Quả giám định hoàn tất, giao dịch thành công Lục Ly liền cáo từ rời đi. Vừa ra thương hội hắn lập tức dẫn theo hai người, nghênh ngang đi tới hội đấu giá ở quảng trường phía tây.
Hội đấu giá này tên là Thiên Phạt đấu giá trường, nơi đây không phải sản nghiệp của Bạch gia, cũng không phải sản nghiệp của bất kỳ thế lực Thiên Hồ Đảo nào.
Toàn bộ Thiên Đảo Hồ, chỉ có ba thế lực bên ngoài có thể tiến vào, một là Thần Miếu, một là Huyền Khí Các, một cái khác liền là Thiên Phạt đấu giá trường.
Nhưng mà…
Không ai biết Thiên Phạt đấu giá trường này có bối cảnh gì, cũng như không biết bối cảnh Thần Miếu Huyền Khí Các vậy.
Từ khi Thiên Đảo Hồ có lịch sử đến nay, Thần Miếu và Thiên Phạt đấu giá trường đã có mặt trên Thiên Ngục Đảo, Huyền Khí Các thì phải đến sau mới tiến vào, mấy ngàn năm qua không có bất kỳ người nào dám làm loạn ở hai nơi này.
Lục Ly nghênh ngang tiến vào đấu giá trường, hắm làm vậy là cố ý cho Yên phu nhân xem. Hắn biết Yên phu nhân khẳng định đang ở trong Thiên Ngục thương hội, cũng tuyệt đối sẽ biết hắn tiến vào đấu giá trường.
Hắn muốn nói cho Yên phu nhân, hắn không phải không đường để đi, nếu Yên phu nhân không muốn nói chuyện, vậy thôi dẹp luôn đi.
Còn về Bạch gia có trả thù hay không? Lúc này Lục Ly đã không cố được nhiều như vậy. Bạch gia là bá chủ Thiên Đảo Hồ, ân oán này không hóa giải, sớm muộn gì Huyết Sát Đảo cũng chỉ có con đường chết.
Lục Ly đoán không sai, bọn hắn vừa tiến vào đấu giá trường không lâu, Bạch quản sự liền đi tới trong tiểu điện của Yên phu nhân, Yên phu nhân chính đang lười biếng nằm nghỉ ngơi trên giường.
- Phu nhân, Lục Ly tới, bán một ít Huyết Trùng quả, hiện tại đang đi đấu giá trường. Còn nữa, Lục Ly đột phá Thần Hải Cảnh hậu kỳ, Thiên Đà Tử đạt đến Mệnh Luân Cảnh.
Bạch quản sự nhẹ giọng nhắc nhở Yên phu nhân một câu, Yên phu nhân khẽ mở mắt ra, trầm tư thoáng chốc, sau đó khóe miệng nhếch lên ý cười nói:
- Tiểu gia hỏa tính tình lớn thật đấy? Không ngờ còn xụ mặt cho ta xem? Phái người tiến vào quan sát, có tin tức tùy thời hồi báo.
Vừa tiến vào Lạc Thần Thành liền gặp đại tiểu thư Hứa gia Hứa Phương Phỉ, Hứa Phương Phỉ cưỡi một thớt thần câu trắng như tuyết, dẫn theo một đám nương tử quân hối hả chạy nhanh ra ngoài thành.
Ba người Lục Ly và Thiên Đà Tử Lộc trưởng lão đi trên quan đạo vào thành, thiếu chút bị thần câu Hứa Phương Phỉ đụng phải, hắn phản ứng rất nhanh, thân thể khẽ chuyển, lách mình tránh sang một bên.
Tê …
Hứa Phương Phỉ ghìm dây cương ngừng lại thần câu, nhìn Lục Ly một cái, cũng không xuống ngựa, tùy ý nói:
- Thì ra là Lục đảo chủ, ngại quá, có chút việc gấp, thiếu chút đụng vào ngươi.
Ngoài miệng nói là ngại quá, trên mặt lại chẳng có vẻ gì là ngại cả, nhưng chút thành phủ thì Lục Ly vẫn có, cười nhạt một tiếng chắp tay không nói gì thêm.
- Ồ?
Hứa Phương Phỉ quét mắt nhìn Lục Ly và Thiên Đà Tử một lượt, cuối cùng phát hiện vấn đề, nàng kinh nghi nói:
- Không ngờ Thiên Đà Tử ngươi đã đột phá Mệnh Luân Cảnh? Lục đảo chủ, ngươi cũng đạt tới Thần Hải Cảnh hậu kỳ? Ta nhớ được trước kia ngươi mới là Thần Hải Cảnh trung kỳ thôi, đúng không?
Đám nương tử quân đi theo đằng sau Hứa Phương Phỉ hiển nhiên đều có nghe nói qua về chuyện Thiên Đà Tử, trên mặt không giấu được vẻ kinh ngạc. Đám nương tử quân này chắc là tiểu thư các gia tộc trong thành, đi theo Hứa Phương Phỉ chơi đùa một chuyến.
Nét mặt Lục Ly vẫn cứ bình tĩnh, cười nhạt một tiếng nói:
- Thiên Đà Tử tiền bối may mắn đột phá, còn về phần ta, không đáng nhắc tới.
Hai câu hồi đáp hờ hững của Lục Ly khiến Hứa Phương Phỉ càng thêm chấn kinh, Thiên Đà Tử xung kích Mệnh Luân Cảnh hơn tám mươi lần, nhưng không một lần thành công, thế mà vừa gia nhập Huyết Sát Đảo liền đã đột phá?
Điều này chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ Huyết Sát Đảo có đầy đủ linh tài cho Thiên Đà Tử ngưng tụ Mệnh Luân, còn chứng tỏ Huyết Sát Đảo là nơi phúc địa, hoặc có thể là Huyết Sát Đảo có bí phương đặc biệt trợ giúp Thiên Đà Tử nhẹ nhàng đột phá Mệnh Luân Cảnh?
Bất luận thế nào, điều này đều đủ để dẫn lên Hứa Phương Phỉ coi trọng. Khắc này, ở trong mắt Hứa Phương Phỉ, thần sắc lạnh nhạt của Lục Ly càng lộ vẻ sâu không lường được.
- Phương Phỉ tiểu thư, chúng ta còn có việc, cáo từ trước.
Loại tiểu thư ngang ngược này, Lục Ly không ưa cho nổi, lười nhác tiếp tục nói nhảm với nàng, chắp tay dẫn theo Thiên Đà Tử Lộc trưởng lão đi vào trong thành.
Hứa Phương Phỉ đưa mắt nhìn Lục Ly rời đi, lát sau liền quay đầu cưỡi ngựa chạy về đại viện Hứa gia, nàng muốn báo tin tức này cho Hứa Trần.
Huyết Sát Đảo có được một tên Mệnh Luân Cảnh, cộng thêm một đám Lục Ải Nhân, thực lực đã đủ để áp đảo toàn bộ thế lực tam phẩm xung quanh. Mặc dù còn chưa đến mức tạo thành uy hiếp đối với Lạc Thần Đảo, nhưng tất phải dành cho bọn hắn sự coi trọng nhất định.
Lục Ly lại không mấy để tâm.
Chuyện Thiên Đà Tử sớm muộn đều sẽ bị bên ngoài biết được, muốn giấu cũng giấu không nổi, hơn nữa đột phá Mệnh Luân Cảnh thì đã sao? Còn chưa đủ tạo thành uy hiếp đối với Lạc Thần Đảo. Mà dù không đột phá, thế lực tam phẩm xung quanh ai dám công kích Lạc Thần đảo?
Đã tới truyền tống trận, thống lĩnh thủ vệ nơi này nhận ra Lục Ly, đồng thời cũng bị khí tức Thiên Đà Tử chấn kinh. Lục Ly không nói nhảm, ném đi qua mấy ngàn Huyền Tinh, để hắn bóc mở truyền tống trận.
Một trận bạch quang chớp qua, ba người đã tới Thiên Ngục Thành. Đối với thành trì này, Lục Ly khá là quen thuộc, dẫn người đến thẳng khách sạn vẫn thường cư trú khi trước kia, mở ra ba gian phòng.
- Đi, đi Thiên Ngục thương hội!
Ở khách sạn hỏi dò tiểu nhị một phen, Lục Ly trầm tư nửa canh giờ, sau đó liền mang theo hai người ra khách sạn, đến thẳng Thiên Ngục thương hội. Tiến vào trong thương hội, Lục Ly điểm danh muốn gặp Bạch quản sự.
Bạch quản sự đi ra, vẫn cứ vẻ mặt tươi cười như trước, bộ dạng rất là khách khí. Chẳng qua Lục Ly cứ luôn cảm thấy bộ dạng khách khí này của Bạch quản sự là giả vờ đi ra, chứ không thân thiết được như trước kia.
- Bạch quản sự.
Vừa ngồi xuống, Lục Ly liền đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Ta muốn gặp mặt Yên phu nhân, chẳng biết có thuận tiện hay không?
Trước đây mấy người Liễu Di tới bàn chuyện làm ăn, Yên phu nhân một mực không ra mặt, còn tăng giá Lục Ải Nhân, bắt ra phí chuyên chở.
Lần này Lục Ly tới, điểm danh muốn gặp Yên phu nhân, chính là muốn xác định thái độ Thiên Ngục thương hội đối với mình. Nếu quả thực đã thay đổi, Lưu Ly không nhất thiết phải bán Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn ở đây.
Bạch quản sự lắc đầu cười khổ nói:
- Lục Tiểu Ca tới không khéo, phu nhân gần đây ra ngoài, không có mặt ở Thiên Ngục Thành, tiểu ca có chuyện gì cứ nói với ta, hết thảy ta đều có thể làm chủ.
- À à, thế hả.
Thần tình trên mặt Lục Ly không biến, quay sang Lộc trưởng lão khoát tay, kẻ sau cầm tới một túi Huyết Trùng Quả, Lục Ly nói:
- Đây là Huyết Trùng Quả gần đây chúng ta gieo trồng được, Bạch đại nhân phái người giám định đi.
Bạch quản sự sai người mang đi Huyết Trùng Quả, tiếp đó mới áy náy nói:
- Lục Tiểu Ca, chẳng hay quý tộc trưởng đã chuyển lời cho ngươi? Huyết Trùng Quả thực sự quá nhiều, lúc này đã cung vượt quá cầu, bởi thế phương diện giá tiền chúng ta phải giảm xuống năm Huyền Tinh.
- Ừm, ta có thể hiểu được, cứ bán theo giá ngươi nói.
Lục Ly không có ý kiến gì, cũng lười phải nhiều lời.
Bạch quản sự nhìn sang một bọc nhỏ khác trên tay Lộc trưởng lão, đột nhiên hiếu kì hỏi:
- Lục Tiểu Ca, các ngươi còn mang theo linh thảo khác? Cũng là cầm ra bán?
- Không phải!
Lục Ly tươi cười nói:
- Chỉ là chút vật dụng tùy thân thôi, nếu còn có đồ tốt, nhất định sẽ tìm đến các ngươi trước tiên.
- À…
Bạch quản sự như có điều suy tư ứng một tiếng, Lục Ly thản nhiên ngồi đó uống trà, trong lòng đã có mấy phần khẳng định. Lần này đám người Thất trưởng lão bị cướp trăm vạn Huyền Tinh, dù không phải Bạch gia làm, phỏng chừng bọn họ cũng biết chuyện.
Thứ đựng trong bọc nhỏ chính là Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn, nếu Yên phu nhân ra mặt, có lẽ Lục Ly sẽ cân nhắc thương thảo một phen với Yên phu nhân.
Giờ nếu người ta đã không nể mặt, hắn đương nhiên sẽ không tiếp tục làm ăn với Thiên Ngục thương hội. Số lượng Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn không nhiều, vốn không cần dùng bọc nhỏ mang theo, đây là Lục Ly cố ý để Lộc trưởng lão làm vậy.
Hắn muốn nói cho Yên phu nhân, hắn mang thứ tốt đến, nhưng ngươi không ra mặt, vậy từ nay sẽ không làm ăn với Thiên Ngục thương hội nữa.
Lát sau Huyết Trùng Quả giám định hoàn tất, giao dịch thành công Lục Ly liền cáo từ rời đi. Vừa ra thương hội hắn lập tức dẫn theo hai người, nghênh ngang đi tới hội đấu giá ở quảng trường phía tây.
Hội đấu giá này tên là Thiên Phạt đấu giá trường, nơi đây không phải sản nghiệp của Bạch gia, cũng không phải sản nghiệp của bất kỳ thế lực Thiên Hồ Đảo nào.
Toàn bộ Thiên Đảo Hồ, chỉ có ba thế lực bên ngoài có thể tiến vào, một là Thần Miếu, một là Huyền Khí Các, một cái khác liền là Thiên Phạt đấu giá trường.
Nhưng mà…
Không ai biết Thiên Phạt đấu giá trường này có bối cảnh gì, cũng như không biết bối cảnh Thần Miếu Huyền Khí Các vậy.
Từ khi Thiên Đảo Hồ có lịch sử đến nay, Thần Miếu và Thiên Phạt đấu giá trường đã có mặt trên Thiên Ngục Đảo, Huyền Khí Các thì phải đến sau mới tiến vào, mấy ngàn năm qua không có bất kỳ người nào dám làm loạn ở hai nơi này.
Lục Ly nghênh ngang tiến vào đấu giá trường, hắm làm vậy là cố ý cho Yên phu nhân xem. Hắn biết Yên phu nhân khẳng định đang ở trong Thiên Ngục thương hội, cũng tuyệt đối sẽ biết hắn tiến vào đấu giá trường.
Hắn muốn nói cho Yên phu nhân, hắn không phải không đường để đi, nếu Yên phu nhân không muốn nói chuyện, vậy thôi dẹp luôn đi.
Còn về Bạch gia có trả thù hay không? Lúc này Lục Ly đã không cố được nhiều như vậy. Bạch gia là bá chủ Thiên Đảo Hồ, ân oán này không hóa giải, sớm muộn gì Huyết Sát Đảo cũng chỉ có con đường chết.
Lục Ly đoán không sai, bọn hắn vừa tiến vào đấu giá trường không lâu, Bạch quản sự liền đi tới trong tiểu điện của Yên phu nhân, Yên phu nhân chính đang lười biếng nằm nghỉ ngơi trên giường.
- Phu nhân, Lục Ly tới, bán một ít Huyết Trùng quả, hiện tại đang đi đấu giá trường. Còn nữa, Lục Ly đột phá Thần Hải Cảnh hậu kỳ, Thiên Đà Tử đạt đến Mệnh Luân Cảnh.
Bạch quản sự nhẹ giọng nhắc nhở Yên phu nhân một câu, Yên phu nhân khẽ mở mắt ra, trầm tư thoáng chốc, sau đó khóe miệng nhếch lên ý cười nói:
- Tiểu gia hỏa tính tình lớn thật đấy? Không ngờ còn xụ mặt cho ta xem? Phái người tiến vào quan sát, có tin tức tùy thời hồi báo.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro