Tinh thần thác...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Người hầu không biết quá nhiều tin tức quan trọng, nhưng tin tức cơ bản thì lại hiểu rất rõ, sau khi nói chuyện với tên người hầu ba canh giờ, Lục Ly đã ném đi mấy vạn Tử Huyền Tinh, đổi lại hắn nhận được rất nhiều tin tức hữu dụng.
Từ trong miệng người hầu, Lục Ly coi như nắm giữ tình huống Trung Hoàng Giới.
Quả thực Trung Hoàng Giới rất lớn, ít nhất cũng có trăm vạn năm lịch sử, nơi đây luôn bị nhân tộc nắm trong tay, hoàng triều không ngừng thay đổi, nhưng giới diện một mực ổn định.
Ba đại gia tộc hiện tại đã thống trị ba đại hoàng triều rất lâu rồi, ba đại gia tộc này đều có lịch sử lâu đời, trong đó Lãnh gia và Phùng gia, lại càng có được lịch sử gần trăm vạn năm.
Nghe đến đó, Lục Ly không khỏi âm thầm líu lưỡi, lịch sử nhân tộc Đấu Thiên Giới mới có khoảng trăm vạn năm, vậy mà thời gian Lãnh gia và Phùng gia tồn tại đã có thể sánh bằng lịch sử nhân tộc Đấu Thiên Giới.
Đây mới là quyền thế chân chính, nội tình gia tộc sâu căn bản không cách nào tưởng tượng.
Người hầu đưa ra giải thích, Lục Ly nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý. Nghe nói Phùng gia và Lãnh gia khống chế rất nhiều tiểu thế giới. Cho dù Lãnh gia và Phùng gia ở Trung Hoàng Giới bị huỷ diệt, thì cũng không tốn bao nhiêu thời gian, Lãnh gia và Phùng gia sẽ lại quật khởi, kéo cường giả và đại quân trở về Trung Hoàng Giới, lấy lại địa vị bá chủ lần nữa.
Trung Hoàng Giới có rất nhiều đại thế gia, mười mấy cái đại thế gia đã biết đến, đều có được lịch sử vài chục vạn năm, nội tình vô cùng thâm sâu.
Khiến Lục Ly có một chút nghi hoặc là, khi hắn hỏi thăm người hầu rằng Trung Hoàng Giới có một cái gia tộc họ Doãn hay không? Người hầu lại tỏ vẻ chưa từng nghe nói, đúng là có vài cái gia tộc họ Doãn, nhưng không tính là quá mạnh.
Doãn Thanh Ti rất mạnh!
Ngay cả Thiên Tà lão nhân cũng vô cùng kiêng kị đối với gia tộc của Doãn Thanh Ti, Doãn Thanh Ti đã nói rõ nàng là người Trung Hoàng Giới, vậy vì sao Doãn gia không có danh tiếng ở Trung Hoàng Giới? Chuyện này không hợp lẽ thường.
Hai người Lãnh Vô Hinh và Lãnh Vô Thương lại rất dễ hỏi thăm, một người là đệ nhất tiểu thư Lãnh gia, một người là đệ nhất công tử Lãnh gia, cả hai đều là công chúa và hoàng tử tôn quý.
Danh tiếng Lãnh Vô Thương lớn nhất, trên cơ bản đã được nội bộ Lãnh hoàng triều coi là thái tử, là một trong những công tử nổi danh nhất Trung Hoàng Giới.
Lục Ly để người hầu đi xuống, một mình ngồi suy nghĩ ở trong phòng.
Lãnh gia mạnh mẽ không cần hoài nghi, Địa Tiên có không biết bao nhiêu, Nhân Hoàng nhiều như chó, thậm chí Quân Hầu cảnh muốn đi làm giữ cửa đại viện Lãnh gia cũng khó.
- Làm sao phá cục đây?
Lục Ly lấy giấy bút ra, viết một chữ Thương một chữ Hinh, mạng của hắn bị Lãnh Vô Hinh nắm ở trong tay, muốn sống thì phải nghĩ biện pháp giết Lãnh Vô Thương.
Vấn đề là thái tử tương lai của Lãnh hoàng triều dễ giết như vậy sao? Cho dù là giết được hắn nhưng có thể chạy trốn sao? Lãnh Vô Hinh sẽ thật sự cho hắn giải dược, sau đó sắp xếp tốt tất cả, đưa hắn về Đấu Thiên Giới?
- Không có khả năng!
Lãnh Vô Hinh không có năng lực lớn như vậy, Lãnh gia có được nội tình mạnh mẽ như thế, hắn dám giết chết Lãnh Vô Thương, hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, căn bản không có cơ hội bỏ chạy khỏi Hỗn Độn Luyện Ngục.
- Đi một bước tính một bước vậy.
Lục Ly ở trong phòng hồi lâu, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể đi tới Lãnh gia xem một chút, ít nhất trước mắt phải lấy được giải dược, nếu không rất nhanh hắn sẽ bị độc phát bỏ mình.
- Tu luyện, mười ngày sau truyền tống đi Lãnh Đế Thành!
Suy nghĩ nhiều vô ích, không đi Lãnh gia nghĩ cái gì cũng vô dụng, đi Lãnh gia mới có thể biết chuyện gì sẽ xảy ra. Lục Ly ngồi xếp bằng lại, an tâm tu luyện, ổn định cảnh giới.
Tu luyện trong phòng mười ngày, Bản Mạng Châu càng thêm ngưng luyện, nếu như Bản Mạng Châu không gặp phải công kích nghiêm trọng, khẳng định sẽ không xảy ra vấn đề.
- Gần được rồi, phải đi thôi!
Lục Ly đứng dậy đi ra phía ngoài, xuống lầu ăn một bữa thật ngon, sau đó nghênh ngang đi tới truyền tống trận, dựa theo bản đồ một đường truyền tống đi Lãnh Đế Thành.
Truyền tống trận nơi đây cao cấp hơn so với Đấu Thiên Giới, tốc độ truyền tống nhanh hơn, khoảng cách truyền tống cũng xa hơn một ít. Lục Ly truyền tống qua các tòa thành, nhìn cảnh tượng trong đó, cảm giác nơi này và Trung Châu cũng không có khác biệt quá lớn, khác biệt duy nhất chính là cường giả hơi nhiều.
Cường giả nơi đây cao hơn một cấp so với Đấu Thiên Giới, Nhân Hoàng và Quân Hầu cảnh không khác Đấu Thiên Giới lắm, đều có thể tùy ý nhìn thấy. Quân Hầu cảnh càng là khắp nơi đều có, quân sĩ phổ thông cũng toàn là Quân Hầu cảnh.
Hỗn Độn Thành là nơi tam đại hoàng triều tranh giành, nơi đây không thuộc về bất kỳ hoàng triều nào, nó luôn độc lập với bất kỳ một thế lực nào bên ngoài.
Lục Ly từ Hỗn Độn Thành một đường đi thằng về phía tây, truyền tống đến Lãnh hoàng triều, mỗi lần truyền tống đều là truyền tống trận cỡ lớn, trực tiếp vượt qua một cái vực, tốc độ rất nhanh.
- Vì sao Trung Hoàng Giới và Đấu Thiên Giới lại giống nhau như vậy?
Sau khi truyền tống qua mười mấy cái thành trì, trong lòng Lục Ly hiện lên một cái nghi hoặc thật sâu. Cái nghi hoặc này đã quanh quẩn ở trong đầu hắn rất lâu rồi, lúc này truyền tống hơn mười lần qua các thành trì Trung Hoàng Giới, hắn càng cảm thấy kinh nghi.
Trung Hoàng Giới và Đấu Thiên Giới hoàn toàn không tiếp giáp, trời nam đất bắc, trong lịch sử Trung Hoàng Giới cũng chưa từng có người đi Đấu Thiên Giới. Nếu như không phải Hỏa Ngục xuất hiện, Lục Ly còn không biết có loại địa phương như Trung Hoàng Giới và Hỗn Độn Luyện Ngục tồn tại.
Đã như vậy!
Vì sao người Trung Hoàng Giới hiểu cổ ngữ? Vì sao phương thức bọn họ tu luyện không khác Trung Hoàng Giới? Vì sao cảnh giới cũng giống nhau như đúc, giống nhau đều là Quân Hầu, Nhân Hoàng, Địa Tiên? Giống nhau về cảm ngộ áo nghĩa, thần kỹ huyết mạch?
Nếu như chỉ là một số phương diện nào đó trùng hợp, thì cũng thôi đi, nhưng lúc này Lục Ly đi xuyên qua Trung Hoàng Giới, cảm giác không khác biệt với Trung Châu là mấy, chuyện này không thể không khiến hắn nghi ngờ.
- Chẳng lẽ tổ tiên nhân tộc Đấu Thiên Giới, tới từ Trung Hoàng Giới?
Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái ý nghĩ vô cùng lớn, nếu như tổ tiên nhân tộc Đấu Thiên Giới, đến từ Trung Hoàng Giới, vậy thì tất cả chuyện này đều dễ giải thích.
Nhân tộc Đấu Thiên Giới bắt chước các tập quán sinh hoạt của nhân tộc Trung Hoàng Giới, bắt chước phương thức tu luyện, bao gồm cả cổ ngữ.
Tất cả đều là Lục Ly suy đoán, hắn không có biện pháp đi tìm người xác minh, chỉ có tiếp tục truyền tống mà đi. Sau khi hắn liên tục truyền tống mấy ngày, đã dừng lại nghỉ ngơi một ngày, tiếp theo lại bắt đầu truyền tống.
Mười hai ngày sau, rốt cục Lục Ly cũng đứng vững ở trên quảng trường một tòa thành trì to lớn.
Thành trì này thành lập ở trên một đỉnh núi khổng lồ, hiện tại đã là thời điểm mặt trời ngả về tây, ánh sáng màu vàng rải khắp toàn thành, khiến cả tòa thành trì trở nên vàng loé, tràn ngập màu sắc mê huyễn.
Nhân khẩu trong thành trì khá đông, ngựa xe như nước, vô cùng náo nhiệt.
Lục Ly đứng ở trong truyền tống trận, híp mắt nhìn quảng trường. Vào giờ khắc này hai mắt hắn rất mờ ảo, tinh thần hoảng hốt, giống như có một loại cảm giác không biết đang ở phương nào.
Cơ thể Lục Ly rất bình thường, nguyên nhân khiến hắn không bình thường như thế, là trên quảng trường có một bức tượng đá khổng lồ!
Bức tượng đá kia cao ít nhất cũng trăm trượng, điêu khắc một lão giả trí tuệ sâu xa. Lông mi với râu bạc trắng, đầu lại là màu đen, trong tay cầm một quyển kinh, thoạt nhìn không giống như là một võ giả, mà giống như là một nhà đại nho!
Lục Ly thấy bức tượng này thì hoàn toàn ngơ ngác, hắn mờ mịt nhìn chung quanh, tinh thần có một chút tán loạn. Hắn còn đưa tay bấm bấm bắp đùi của mình, muốn nhìn xem có phải mình đang nằm mơ hay không?
Bắp đùi truyền đến cảm giác đau đớn, nói cho Lục Ly biết tất cả đều là sự thật, cảnh vật bốn phía thành trì rất xa lạ, nơi đây đúng là Lãnh Đế Thành!
Nhưng mà tại sao bên trong Lãnh Đế Thành lại có một bức tượng như vậy?
Không phải bức tượng kia nên đặt ở Thí Ma Thành, Đấu Thiên Giới sao? Vì sao lại chạy đến đây? Trong đầu Lục Ly là một mảnh mờ mịt, cảm giác giống như sắp điên rồi.
Hắn quá quen thuộc với bức tượng kia, đó chính là bức tượng của Đấu Thiên đại đế!
Thiên kiêu nhân tộc Đấu Thiên Giới, đại đế duy nhất của nhân tộc, tại sao tượng của Đấu Thiên đại đế lại đặt trong hoàng thành một cái giới diện khác? Làm sao chuyên này không khiến Lục Ly mờ mịt được?
- Chẳng lẽ Đấu Thiên đại đế không phải người Đấu Thiên Giới, mà là người Trung Hoàng Giới?
Suy nghĩ loé lên trong đầu Lục Ly, nếu như chuyện này đúng là thật mà nói. Đấu Thiên Giới và Trung Hoàng Giới có bức tượng như thế, cũng dễ hiểu.
Từ trong miệng người hầu, Lục Ly coi như nắm giữ tình huống Trung Hoàng Giới.
Quả thực Trung Hoàng Giới rất lớn, ít nhất cũng có trăm vạn năm lịch sử, nơi đây luôn bị nhân tộc nắm trong tay, hoàng triều không ngừng thay đổi, nhưng giới diện một mực ổn định.
Ba đại gia tộc hiện tại đã thống trị ba đại hoàng triều rất lâu rồi, ba đại gia tộc này đều có lịch sử lâu đời, trong đó Lãnh gia và Phùng gia, lại càng có được lịch sử gần trăm vạn năm.
Nghe đến đó, Lục Ly không khỏi âm thầm líu lưỡi, lịch sử nhân tộc Đấu Thiên Giới mới có khoảng trăm vạn năm, vậy mà thời gian Lãnh gia và Phùng gia tồn tại đã có thể sánh bằng lịch sử nhân tộc Đấu Thiên Giới.
Đây mới là quyền thế chân chính, nội tình gia tộc sâu căn bản không cách nào tưởng tượng.
Người hầu đưa ra giải thích, Lục Ly nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý. Nghe nói Phùng gia và Lãnh gia khống chế rất nhiều tiểu thế giới. Cho dù Lãnh gia và Phùng gia ở Trung Hoàng Giới bị huỷ diệt, thì cũng không tốn bao nhiêu thời gian, Lãnh gia và Phùng gia sẽ lại quật khởi, kéo cường giả và đại quân trở về Trung Hoàng Giới, lấy lại địa vị bá chủ lần nữa.
Trung Hoàng Giới có rất nhiều đại thế gia, mười mấy cái đại thế gia đã biết đến, đều có được lịch sử vài chục vạn năm, nội tình vô cùng thâm sâu.
Khiến Lục Ly có một chút nghi hoặc là, khi hắn hỏi thăm người hầu rằng Trung Hoàng Giới có một cái gia tộc họ Doãn hay không? Người hầu lại tỏ vẻ chưa từng nghe nói, đúng là có vài cái gia tộc họ Doãn, nhưng không tính là quá mạnh.
Doãn Thanh Ti rất mạnh!
Ngay cả Thiên Tà lão nhân cũng vô cùng kiêng kị đối với gia tộc của Doãn Thanh Ti, Doãn Thanh Ti đã nói rõ nàng là người Trung Hoàng Giới, vậy vì sao Doãn gia không có danh tiếng ở Trung Hoàng Giới? Chuyện này không hợp lẽ thường.
Hai người Lãnh Vô Hinh và Lãnh Vô Thương lại rất dễ hỏi thăm, một người là đệ nhất tiểu thư Lãnh gia, một người là đệ nhất công tử Lãnh gia, cả hai đều là công chúa và hoàng tử tôn quý.
Danh tiếng Lãnh Vô Thương lớn nhất, trên cơ bản đã được nội bộ Lãnh hoàng triều coi là thái tử, là một trong những công tử nổi danh nhất Trung Hoàng Giới.
Lục Ly để người hầu đi xuống, một mình ngồi suy nghĩ ở trong phòng.
Lãnh gia mạnh mẽ không cần hoài nghi, Địa Tiên có không biết bao nhiêu, Nhân Hoàng nhiều như chó, thậm chí Quân Hầu cảnh muốn đi làm giữ cửa đại viện Lãnh gia cũng khó.
- Làm sao phá cục đây?
Lục Ly lấy giấy bút ra, viết một chữ Thương một chữ Hinh, mạng của hắn bị Lãnh Vô Hinh nắm ở trong tay, muốn sống thì phải nghĩ biện pháp giết Lãnh Vô Thương.
Vấn đề là thái tử tương lai của Lãnh hoàng triều dễ giết như vậy sao? Cho dù là giết được hắn nhưng có thể chạy trốn sao? Lãnh Vô Hinh sẽ thật sự cho hắn giải dược, sau đó sắp xếp tốt tất cả, đưa hắn về Đấu Thiên Giới?
- Không có khả năng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lãnh Vô Hinh không có năng lực lớn như vậy, Lãnh gia có được nội tình mạnh mẽ như thế, hắn dám giết chết Lãnh Vô Thương, hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, căn bản không có cơ hội bỏ chạy khỏi Hỗn Độn Luyện Ngục.
- Đi một bước tính một bước vậy.
Lục Ly ở trong phòng hồi lâu, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể đi tới Lãnh gia xem một chút, ít nhất trước mắt phải lấy được giải dược, nếu không rất nhanh hắn sẽ bị độc phát bỏ mình.
- Tu luyện, mười ngày sau truyền tống đi Lãnh Đế Thành!
Suy nghĩ nhiều vô ích, không đi Lãnh gia nghĩ cái gì cũng vô dụng, đi Lãnh gia mới có thể biết chuyện gì sẽ xảy ra. Lục Ly ngồi xếp bằng lại, an tâm tu luyện, ổn định cảnh giới.
Tu luyện trong phòng mười ngày, Bản Mạng Châu càng thêm ngưng luyện, nếu như Bản Mạng Châu không gặp phải công kích nghiêm trọng, khẳng định sẽ không xảy ra vấn đề.
- Gần được rồi, phải đi thôi!
Lục Ly đứng dậy đi ra phía ngoài, xuống lầu ăn một bữa thật ngon, sau đó nghênh ngang đi tới truyền tống trận, dựa theo bản đồ một đường truyền tống đi Lãnh Đế Thành.
Truyền tống trận nơi đây cao cấp hơn so với Đấu Thiên Giới, tốc độ truyền tống nhanh hơn, khoảng cách truyền tống cũng xa hơn một ít. Lục Ly truyền tống qua các tòa thành, nhìn cảnh tượng trong đó, cảm giác nơi này và Trung Châu cũng không có khác biệt quá lớn, khác biệt duy nhất chính là cường giả hơi nhiều.
Cường giả nơi đây cao hơn một cấp so với Đấu Thiên Giới, Nhân Hoàng và Quân Hầu cảnh không khác Đấu Thiên Giới lắm, đều có thể tùy ý nhìn thấy. Quân Hầu cảnh càng là khắp nơi đều có, quân sĩ phổ thông cũng toàn là Quân Hầu cảnh.
Hỗn Độn Thành là nơi tam đại hoàng triều tranh giành, nơi đây không thuộc về bất kỳ hoàng triều nào, nó luôn độc lập với bất kỳ một thế lực nào bên ngoài.
Lục Ly từ Hỗn Độn Thành một đường đi thằng về phía tây, truyền tống đến Lãnh hoàng triều, mỗi lần truyền tống đều là truyền tống trận cỡ lớn, trực tiếp vượt qua một cái vực, tốc độ rất nhanh.
- Vì sao Trung Hoàng Giới và Đấu Thiên Giới lại giống nhau như vậy?
Sau khi truyền tống qua mười mấy cái thành trì, trong lòng Lục Ly hiện lên một cái nghi hoặc thật sâu. Cái nghi hoặc này đã quanh quẩn ở trong đầu hắn rất lâu rồi, lúc này truyền tống hơn mười lần qua các thành trì Trung Hoàng Giới, hắn càng cảm thấy kinh nghi.
Trung Hoàng Giới và Đấu Thiên Giới hoàn toàn không tiếp giáp, trời nam đất bắc, trong lịch sử Trung Hoàng Giới cũng chưa từng có người đi Đấu Thiên Giới. Nếu như không phải Hỏa Ngục xuất hiện, Lục Ly còn không biết có loại địa phương như Trung Hoàng Giới và Hỗn Độn Luyện Ngục tồn tại.
Đã như vậy!
Vì sao người Trung Hoàng Giới hiểu cổ ngữ? Vì sao phương thức bọn họ tu luyện không khác Trung Hoàng Giới? Vì sao cảnh giới cũng giống nhau như đúc, giống nhau đều là Quân Hầu, Nhân Hoàng, Địa Tiên? Giống nhau về cảm ngộ áo nghĩa, thần kỹ huyết mạch?
Nếu như chỉ là một số phương diện nào đó trùng hợp, thì cũng thôi đi, nhưng lúc này Lục Ly đi xuyên qua Trung Hoàng Giới, cảm giác không khác biệt với Trung Châu là mấy, chuyện này không thể không khiến hắn nghi ngờ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Chẳng lẽ tổ tiên nhân tộc Đấu Thiên Giới, tới từ Trung Hoàng Giới?
Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái ý nghĩ vô cùng lớn, nếu như tổ tiên nhân tộc Đấu Thiên Giới, đến từ Trung Hoàng Giới, vậy thì tất cả chuyện này đều dễ giải thích.
Nhân tộc Đấu Thiên Giới bắt chước các tập quán sinh hoạt của nhân tộc Trung Hoàng Giới, bắt chước phương thức tu luyện, bao gồm cả cổ ngữ.
Tất cả đều là Lục Ly suy đoán, hắn không có biện pháp đi tìm người xác minh, chỉ có tiếp tục truyền tống mà đi. Sau khi hắn liên tục truyền tống mấy ngày, đã dừng lại nghỉ ngơi một ngày, tiếp theo lại bắt đầu truyền tống.
Mười hai ngày sau, rốt cục Lục Ly cũng đứng vững ở trên quảng trường một tòa thành trì to lớn.
Thành trì này thành lập ở trên một đỉnh núi khổng lồ, hiện tại đã là thời điểm mặt trời ngả về tây, ánh sáng màu vàng rải khắp toàn thành, khiến cả tòa thành trì trở nên vàng loé, tràn ngập màu sắc mê huyễn.
Nhân khẩu trong thành trì khá đông, ngựa xe như nước, vô cùng náo nhiệt.
Lục Ly đứng ở trong truyền tống trận, híp mắt nhìn quảng trường. Vào giờ khắc này hai mắt hắn rất mờ ảo, tinh thần hoảng hốt, giống như có một loại cảm giác không biết đang ở phương nào.
Cơ thể Lục Ly rất bình thường, nguyên nhân khiến hắn không bình thường như thế, là trên quảng trường có một bức tượng đá khổng lồ!
Bức tượng đá kia cao ít nhất cũng trăm trượng, điêu khắc một lão giả trí tuệ sâu xa. Lông mi với râu bạc trắng, đầu lại là màu đen, trong tay cầm một quyển kinh, thoạt nhìn không giống như là một võ giả, mà giống như là một nhà đại nho!
Lục Ly thấy bức tượng này thì hoàn toàn ngơ ngác, hắn mờ mịt nhìn chung quanh, tinh thần có một chút tán loạn. Hắn còn đưa tay bấm bấm bắp đùi của mình, muốn nhìn xem có phải mình đang nằm mơ hay không?
Bắp đùi truyền đến cảm giác đau đớn, nói cho Lục Ly biết tất cả đều là sự thật, cảnh vật bốn phía thành trì rất xa lạ, nơi đây đúng là Lãnh Đế Thành!
Nhưng mà tại sao bên trong Lãnh Đế Thành lại có một bức tượng như vậy?
Không phải bức tượng kia nên đặt ở Thí Ma Thành, Đấu Thiên Giới sao? Vì sao lại chạy đến đây? Trong đầu Lục Ly là một mảnh mờ mịt, cảm giác giống như sắp điên rồi.
Hắn quá quen thuộc với bức tượng kia, đó chính là bức tượng của Đấu Thiên đại đế!
Thiên kiêu nhân tộc Đấu Thiên Giới, đại đế duy nhất của nhân tộc, tại sao tượng của Đấu Thiên đại đế lại đặt trong hoàng thành một cái giới diện khác? Làm sao chuyên này không khiến Lục Ly mờ mịt được?
- Chẳng lẽ Đấu Thiên đại đế không phải người Đấu Thiên Giới, mà là người Trung Hoàng Giới?
Suy nghĩ loé lên trong đầu Lục Ly, nếu như chuyện này đúng là thật mà nói. Đấu Thiên Giới và Trung Hoàng Giới có bức tượng như thế, cũng dễ hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro