Tỷ hiểu có thể...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Giọng nói của Lục Linh không lớn, ngữ khí rất hiền hoà, giống như hai tỷ đệ tán gẫu, nói chút ít chuyện nhà với nhau, nhưng không hiểu tại sao cái mũi Lục Ly lại đau xót.
Hắn biết Lục Linh nói không phải là đùa, nếu như hắn thật sự xảy ra chuyện, chắc chắn Lục Linh sẽ mang theo toàn bộ cường giả chạy tới Trung Châu. Như thiêu thân lao đầu vào lửa, nghĩ hết tất cả biện pháp, cố hết sức giết càng nhiều con cháu tứ đại gia tộc càng tốt, cuối cùng điêu linh vẫn lạc như hoa quỳnh.
Tính cách Lục Linh vô cùng kiên nghị, từ nhỏ đến lớn rất ít khi Lục Ly thấy nàng rơi lệ, cho dù là bị đám người Địch Hổ thiếu chút nữa kéo gãy một cái chân, từ sau núi bò lại, nàng cũng không khóc.
Có mấy chuyện nàng sẽ không dễ nói ra khỏi miệng, nhưng một khi nói khẳng định sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp làm được, cho dù tan xương nát thịt cũng sẽ không tiếc.
- Tỷ tỷ, để ngươi lo lắng rồi!
Lục Ly đi qua nắm tay Lục Linh, Lục Linh chỉ hơi gật đầu, không nói cái gì, mang theo Lục Ly đi vào phía trong tòa thành, những người còn lại tự động đi theo phía sau.
Tiến vào phía trong tòa thành, Lục Ly lập tức hỏi thăm sự tình Tiểu Bạch, Lục Linh nhướng mày, gọi một người tới để hắn đi điều tra. Nàng bảo Lục Ly đừng vội, kể lại toàn bộ sự tình phát sinh lần này một lần.
Lục Ly giải thích cặn kẽ sự tình một lần, kể cả chuyện mình thức tỉnh thần kỹ huyết mạch mới và chuyện có thể khống chế thú hoàng đều không có giấu diếm.
- Ừ, lần này ngươi là nhân họa đắc phúc, thần kỹ huyết mạch cũng rất mạnh, vậy mà lại có thể giết chết Nhân Hoàng?
Sau khi nghe xong Lục Linh gật đầu, không có hỏi thăm quá nhiều, dừng một thoáng hừ lạnh nói:
- Lần phục kích này không thể không liên quan đến đám người Lục Toan, Lục Nghê, Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Điệp Phi Vũ! Trước nhớ kỹ mối thù này, trở về chúng ta sẽ chém giết từng người.
- Lần này khổ ngươi rồi...
Lục Linh đưa thay sờ mặt Lục Ly, tiếp tục nói:
- Lần này ngươi làm rất tốt, ta nghĩ trong khoảng thời gian này Vân Châu U Châu và Bắc Mạc sẽ rất yên tĩnh, trước khi kỳ hạn mười năm đến sẽ không có ai dám tới gây sự. Chúng ta có thể giao dịch cùng Đại Phật Tự, có thể đạt được lượng lớn linh tài, hơn nữa trong tám năm Hỏa Ngục có cơ hội đào tạo ra một hai Địa Tiên rồi.
- Ừ!
Lục Ly gật đầu, ở trong Hỏa Ngục có thể nhanh chóng cảm ngộ áo nghĩa, Đại Phật Tự có thể cung cấp một ít linh tài bọn họ thiếu hụt, mọi việc đã đủ chuyện còn lại chỉ xem vận mện những Nhân Hoàng dưới chướng thôi, vận may tốt cũng không phải là không có cơ hội đột phá Địa Tiên.
- Đúng rồi!
Lục Ly lấy ra một quyển da thú cổ đưa cho Lục Linh nói:
- Tỷ, đây là một loại bí thuật thượng cổ, có thể luyện chế một loại khôi lỗi thú vô cùng huyền bí. Sau khi luyện chế ra những khôi lỗi thú này, chiến lực không thua gì Nhân Hoàng!
- Thứ tốt!
Lục Linh nhận lấy, cẩn thận đọc, Lục Ly kinh ngạc nhìn Lục Linh nói:
- Tỷ cũng hiểu cổ ngữ sao?
Lục Linh cười nhạt nói:
- Tỷ có thể hiểu nhiều hơn.
Lục Ly mấp máy, đột nhiên có một ít đau lòng, áp lực Lục Linh tiếp nhận lớn hơn so với hắn, Lục Linh vì chuyện mười năm sau, khẳng định hết lòng lo lắng. Có lẽ học tập cổ ngữ cũng là vì tìm kiếm phương pháp phá cục trong bí thuật thượng cổ và trong ghi chép lịch sử.
Sa sa sa...
Sau nửa canh giờ, một vị Nhân Hoàng đi đến bẩm báo nói:
- Thánh nữ, đã phái người đi điều tra những thành trì xung quanh, nhưng không phát hiện tung tích Tiểu Bạch và tin tức tứ trưởng lão Cổ gia.
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, Lục Linh vỗ vỗ mu bàn tay Lục Ly nói:
- Ngươi lớn như vậy rồi cũng nên hiểu một ít đạo lý. Có một số việc gấp cũng không có ích lợi gì, gấp sẽ chỉ làm cục diện tệ hơn. Lực phòng ngự của Tiểu Bạch mạnh như vậy, tốc độ biến thái như vậy, khẳng định người bình thường không giết được nó, cũng không bắt được nó. Vì thế tạm thời mất tích cũng không sao, nhất định có thể tìm về được, chuyện này cứ giao cho ta xử lý đi.
Lục Linh phất tay nói với vị Nhân Hoàng kia:
-Truyền tin xuống, triệu tập thám báo truyền tống đi Cửu U Đảo, đồng thời đưa tin đến Trung Châu, bờ biển Vân Châu U Châu cũng phát động người. Sau đó tìm người vẽ lại hình Tiểu Bạch, nhất định phải tìm được Tiểu Bạch.
Lục Ly biết dựa vào một mình hắn đi tìm, không có nhiều ý nghĩa lắm, những chuyện này còn không bằng giao cho thám báo đi tìm, như thế càng thêm chuyên nghiệp. Nếu Lục Linh ra lệnh, có thể điều động vô số người, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, nếu như Tiểu Bạch còn sống, có lẽ không bao lâu sẽ tìm được.
Lục Ly dặn dò nói:
- Nếu như phát hiện Tiểu Bạch, đừng làm loạn, trước tiên báo cho ta, ta sợ Tiểu Bạch tấn công thám báo.
Tiểu Bạch chỉ thân mật với một số người, nếu như người xa lạ tới gần nó, sẽ bị nó tấn công.
Chờ người phía dưới đi làm việc, Lục Ly mới ném chuyên Tiểu Bạch sang một bên, dò hỏi:
- Tỷ, sự tình U Châu thế nào?
- Hoàn hảo!
Lục Linh giải thích:
- Đã chiếm lĩnh phần lớn khu vực rồi, thế nhưng để không ít dư nghiệt đại gia tộc chạy trốn, ẩn nấp ở chung quanh đánh lén phá hoại, nếu muốn hoàn toàn bình định thì cần nửa năm thời gian.
Như vậy là chuyện bình thường, ban đầu bình định Vân Châu cũng tốn không ít thời gian, Vân Châu còn có ý địch phản nghịch đại đế, nếu như Lục Linh làm đại đế mà nói. Muốn hoàn toàn bình định Vân Châu cần ít nhất một năm thời gian.
Đại cục đã định, những chuyện này đều là chuyện nhỏ, Lục Ly không muốn đi quan tâm, hắn lại dò hỏi:
- Hoang Giới Hỏa Ngục và Bắc Mạc thì sao?
- Cũng còn tốt!
Lục Linh gật đầu, không tiếp tục nói nữa, Lục Ly an lòng, hắn trầm tư chốc lát nói:
- Đệ ở đây mấy ngày, nếu như vẫn không có tin tức Tiểu Bạch, đệ sẽ trở về Hoang Giới, cứu sống Thu Tuyết trước.
- Đi!
Lục Linh nói:
- Tạm thời ta sẽ không trở về, U Châu còn chưa có bình định, một số hòn đảo ở hải ngoại cũng cần quét sạch. Những chỗ khác cũng cần bố trí một phen, trong khoảng thời gian này rất nhiều thám báo Trung Châu sẽ đi vào Vân Châu U Châu, phải xử lý thật tốt.
- Cực khổ tỷ tỷ!
Lục Ly khe khẽ thở dài, hai khối đại lục cộng thêm sự tình Bắc Mạc đều đặt ở trên người Lục Linh, năm đó Yên phu nhân quản lý một cái Bắc Mạc đã sứt đầu bể trán, có thể thấy được Lục Linh mệt mỏi bao nhiêu.
- Không khổ cực!
Lục Linh cười nhạt, dần dần trong mắt có một chút phiền muộn, thở dài nói:
- Đáng tiếc vẫn không có tin tức của phụ thân, theo lý thuyết lần này ngươi gây chuyện ở Trung Châu như vậy, phụ thân nên nhận được tin tức mới đúng. Chẳng lẽ hiện tại người không có ở Trung Châu sao?
- Phụ thân?
Chân mày Lục Ly nhăn lại, người phụ thân như thần long thấy đầu không thấy đuôi này, từ Hàn Băng Thâm Uyên đi ra, ngay cả con mình cũng không nhìn, đến cùng ông ấy đã đi đâu? Đã làm gì?
Lục Linh hạ một đạo mệnh lệnh, mấy vạn người bị điều động, truyền tống đi Cửu U Đảo liền vượt qua vạn người, người lẻn đi vân hải cũng vượt qua vạn người, khắp nơi đều bắt đầu tìm kiếm Tiểu Bạch.
Vệ gia Cửu U Đảo cũng triệu tập rất nhiều người tham dự tìm kiếm, nhiều người như vậy chỉ vì tìm một con tiểu thú, làm cho rất nhiều bình dân không biết chuyện cảm thấy nghi hoặc.
Năm ngày sau đó, vẫn không có bất cứ tin tức gì truyền đến, Lục Ly đứng ngồi không yên. Ở Vân Tường Thành cũng là đợi, đi Hoang Giới cũng là đợi, hắn dứt khoát giao sự tình cho Lục Linh, một mình hắn ngồi truyền tống trận trở về Hoang Giới.
Cô gái đáng yêu bị băng phong trong Thiên Long Tuyết Sơn đã lâu, Lục Ly nóng nòng muốn cứu sống nàng.
Một thiếu nữ thân thể bị đóng băng, nhưng linh hồn lại có thể suy tư, trong thế giới của nàng là một mảnh tối tăm và lạnh giá. Cuộc sống như vậy đã kéo dài mấy năm, Lục Ly sợ Bạch Thu Tuyết không kiên trì được, tinh thần thác loạn thậm chí hỏng mất.
Hắn biết Lục Linh nói không phải là đùa, nếu như hắn thật sự xảy ra chuyện, chắc chắn Lục Linh sẽ mang theo toàn bộ cường giả chạy tới Trung Châu. Như thiêu thân lao đầu vào lửa, nghĩ hết tất cả biện pháp, cố hết sức giết càng nhiều con cháu tứ đại gia tộc càng tốt, cuối cùng điêu linh vẫn lạc như hoa quỳnh.
Tính cách Lục Linh vô cùng kiên nghị, từ nhỏ đến lớn rất ít khi Lục Ly thấy nàng rơi lệ, cho dù là bị đám người Địch Hổ thiếu chút nữa kéo gãy một cái chân, từ sau núi bò lại, nàng cũng không khóc.
Có mấy chuyện nàng sẽ không dễ nói ra khỏi miệng, nhưng một khi nói khẳng định sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp làm được, cho dù tan xương nát thịt cũng sẽ không tiếc.
- Tỷ tỷ, để ngươi lo lắng rồi!
Lục Ly đi qua nắm tay Lục Linh, Lục Linh chỉ hơi gật đầu, không nói cái gì, mang theo Lục Ly đi vào phía trong tòa thành, những người còn lại tự động đi theo phía sau.
Tiến vào phía trong tòa thành, Lục Ly lập tức hỏi thăm sự tình Tiểu Bạch, Lục Linh nhướng mày, gọi một người tới để hắn đi điều tra. Nàng bảo Lục Ly đừng vội, kể lại toàn bộ sự tình phát sinh lần này một lần.
Lục Ly giải thích cặn kẽ sự tình một lần, kể cả chuyện mình thức tỉnh thần kỹ huyết mạch mới và chuyện có thể khống chế thú hoàng đều không có giấu diếm.
- Ừ, lần này ngươi là nhân họa đắc phúc, thần kỹ huyết mạch cũng rất mạnh, vậy mà lại có thể giết chết Nhân Hoàng?
Sau khi nghe xong Lục Linh gật đầu, không có hỏi thăm quá nhiều, dừng một thoáng hừ lạnh nói:
- Lần phục kích này không thể không liên quan đến đám người Lục Toan, Lục Nghê, Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Điệp Phi Vũ! Trước nhớ kỹ mối thù này, trở về chúng ta sẽ chém giết từng người.
- Lần này khổ ngươi rồi...
Lục Linh đưa thay sờ mặt Lục Ly, tiếp tục nói:
- Lần này ngươi làm rất tốt, ta nghĩ trong khoảng thời gian này Vân Châu U Châu và Bắc Mạc sẽ rất yên tĩnh, trước khi kỳ hạn mười năm đến sẽ không có ai dám tới gây sự. Chúng ta có thể giao dịch cùng Đại Phật Tự, có thể đạt được lượng lớn linh tài, hơn nữa trong tám năm Hỏa Ngục có cơ hội đào tạo ra một hai Địa Tiên rồi.
- Ừ!
Lục Ly gật đầu, ở trong Hỏa Ngục có thể nhanh chóng cảm ngộ áo nghĩa, Đại Phật Tự có thể cung cấp một ít linh tài bọn họ thiếu hụt, mọi việc đã đủ chuyện còn lại chỉ xem vận mện những Nhân Hoàng dưới chướng thôi, vận may tốt cũng không phải là không có cơ hội đột phá Địa Tiên.
- Đúng rồi!
Lục Ly lấy ra một quyển da thú cổ đưa cho Lục Linh nói:
- Tỷ, đây là một loại bí thuật thượng cổ, có thể luyện chế một loại khôi lỗi thú vô cùng huyền bí. Sau khi luyện chế ra những khôi lỗi thú này, chiến lực không thua gì Nhân Hoàng!
- Thứ tốt!
Lục Linh nhận lấy, cẩn thận đọc, Lục Ly kinh ngạc nhìn Lục Linh nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tỷ cũng hiểu cổ ngữ sao?
Lục Linh cười nhạt nói:
- Tỷ có thể hiểu nhiều hơn.
Lục Ly mấp máy, đột nhiên có một ít đau lòng, áp lực Lục Linh tiếp nhận lớn hơn so với hắn, Lục Linh vì chuyện mười năm sau, khẳng định hết lòng lo lắng. Có lẽ học tập cổ ngữ cũng là vì tìm kiếm phương pháp phá cục trong bí thuật thượng cổ và trong ghi chép lịch sử.
Sa sa sa...
Sau nửa canh giờ, một vị Nhân Hoàng đi đến bẩm báo nói:
- Thánh nữ, đã phái người đi điều tra những thành trì xung quanh, nhưng không phát hiện tung tích Tiểu Bạch và tin tức tứ trưởng lão Cổ gia.
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, Lục Linh vỗ vỗ mu bàn tay Lục Ly nói:
- Ngươi lớn như vậy rồi cũng nên hiểu một ít đạo lý. Có một số việc gấp cũng không có ích lợi gì, gấp sẽ chỉ làm cục diện tệ hơn. Lực phòng ngự của Tiểu Bạch mạnh như vậy, tốc độ biến thái như vậy, khẳng định người bình thường không giết được nó, cũng không bắt được nó. Vì thế tạm thời mất tích cũng không sao, nhất định có thể tìm về được, chuyện này cứ giao cho ta xử lý đi.
Lục Linh phất tay nói với vị Nhân Hoàng kia:
-Truyền tin xuống, triệu tập thám báo truyền tống đi Cửu U Đảo, đồng thời đưa tin đến Trung Châu, bờ biển Vân Châu U Châu cũng phát động người. Sau đó tìm người vẽ lại hình Tiểu Bạch, nhất định phải tìm được Tiểu Bạch.
Lục Ly biết dựa vào một mình hắn đi tìm, không có nhiều ý nghĩa lắm, những chuyện này còn không bằng giao cho thám báo đi tìm, như thế càng thêm chuyên nghiệp. Nếu Lục Linh ra lệnh, có thể điều động vô số người, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, nếu như Tiểu Bạch còn sống, có lẽ không bao lâu sẽ tìm được.
Lục Ly dặn dò nói:
- Nếu như phát hiện Tiểu Bạch, đừng làm loạn, trước tiên báo cho ta, ta sợ Tiểu Bạch tấn công thám báo.
Tiểu Bạch chỉ thân mật với một số người, nếu như người xa lạ tới gần nó, sẽ bị nó tấn công.
Chờ người phía dưới đi làm việc, Lục Ly mới ném chuyên Tiểu Bạch sang một bên, dò hỏi:
- Tỷ, sự tình U Châu thế nào?
- Hoàn hảo!
Lục Linh giải thích:
- Đã chiếm lĩnh phần lớn khu vực rồi, thế nhưng để không ít dư nghiệt đại gia tộc chạy trốn, ẩn nấp ở chung quanh đánh lén phá hoại, nếu muốn hoàn toàn bình định thì cần nửa năm thời gian.
Như vậy là chuyện bình thường, ban đầu bình định Vân Châu cũng tốn không ít thời gian, Vân Châu còn có ý địch phản nghịch đại đế, nếu như Lục Linh làm đại đế mà nói. Muốn hoàn toàn bình định Vân Châu cần ít nhất một năm thời gian.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại cục đã định, những chuyện này đều là chuyện nhỏ, Lục Ly không muốn đi quan tâm, hắn lại dò hỏi:
- Hoang Giới Hỏa Ngục và Bắc Mạc thì sao?
- Cũng còn tốt!
Lục Linh gật đầu, không tiếp tục nói nữa, Lục Ly an lòng, hắn trầm tư chốc lát nói:
- Đệ ở đây mấy ngày, nếu như vẫn không có tin tức Tiểu Bạch, đệ sẽ trở về Hoang Giới, cứu sống Thu Tuyết trước.
- Đi!
Lục Linh nói:
- Tạm thời ta sẽ không trở về, U Châu còn chưa có bình định, một số hòn đảo ở hải ngoại cũng cần quét sạch. Những chỗ khác cũng cần bố trí một phen, trong khoảng thời gian này rất nhiều thám báo Trung Châu sẽ đi vào Vân Châu U Châu, phải xử lý thật tốt.
- Cực khổ tỷ tỷ!
Lục Ly khe khẽ thở dài, hai khối đại lục cộng thêm sự tình Bắc Mạc đều đặt ở trên người Lục Linh, năm đó Yên phu nhân quản lý một cái Bắc Mạc đã sứt đầu bể trán, có thể thấy được Lục Linh mệt mỏi bao nhiêu.
- Không khổ cực!
Lục Linh cười nhạt, dần dần trong mắt có một chút phiền muộn, thở dài nói:
- Đáng tiếc vẫn không có tin tức của phụ thân, theo lý thuyết lần này ngươi gây chuyện ở Trung Châu như vậy, phụ thân nên nhận được tin tức mới đúng. Chẳng lẽ hiện tại người không có ở Trung Châu sao?
- Phụ thân?
Chân mày Lục Ly nhăn lại, người phụ thân như thần long thấy đầu không thấy đuôi này, từ Hàn Băng Thâm Uyên đi ra, ngay cả con mình cũng không nhìn, đến cùng ông ấy đã đi đâu? Đã làm gì?
Lục Linh hạ một đạo mệnh lệnh, mấy vạn người bị điều động, truyền tống đi Cửu U Đảo liền vượt qua vạn người, người lẻn đi vân hải cũng vượt qua vạn người, khắp nơi đều bắt đầu tìm kiếm Tiểu Bạch.
Vệ gia Cửu U Đảo cũng triệu tập rất nhiều người tham dự tìm kiếm, nhiều người như vậy chỉ vì tìm một con tiểu thú, làm cho rất nhiều bình dân không biết chuyện cảm thấy nghi hoặc.
Năm ngày sau đó, vẫn không có bất cứ tin tức gì truyền đến, Lục Ly đứng ngồi không yên. Ở Vân Tường Thành cũng là đợi, đi Hoang Giới cũng là đợi, hắn dứt khoát giao sự tình cho Lục Linh, một mình hắn ngồi truyền tống trận trở về Hoang Giới.
Cô gái đáng yêu bị băng phong trong Thiên Long Tuyết Sơn đã lâu, Lục Ly nóng nòng muốn cứu sống nàng.
Một thiếu nữ thân thể bị đóng băng, nhưng linh hồn lại có thể suy tư, trong thế giới của nàng là một mảnh tối tăm và lạnh giá. Cuộc sống như vậy đã kéo dài mấy năm, Lục Ly sợ Bạch Thu Tuyết không kiên trì được, tinh thần thác loạn thậm chí hỏng mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro