Vĩnh viễn tru...
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Hắn đứng dậy tìm tới Minh Vũ và Vũ Hóa Thần, nói ra suy nghĩ của mình.
Minh Vũ thì không sao, Lục Ly đi đâu hắn theo đó. Đời này hắn nhận Lục Nhân Hoàng làm chủ, chủ tử không có mặt, tự nhiên phải đi theo thiếu chủ.
Vũ Hóa Thần lại muốn khóc, vốn tưởng rằng tới Lục gia, hắn có thể được đến lợi ích cực lớn, Lục Ly cũng sẽ giải trừ hồn trùng cho hắn, hắn quay về Bắc Mạc vẫn sẽ là bá chủ một phương. Lại không ngờ lợi lộc chưa cầm được bao nhiêu, tên ma đầu Lục Ly này lại muốn quay về Bắc Mạc, còn định nhất thống Bắc Mạc …
Chỉ là hắn có thể nói gì được đây?
Lục Ly thấy sắc mặt Vũ Hóa Thần biến ảo, khóe miệng mỉm cười, sau đó giới chỉ trên tay sáng lên, ngọc phù hồn trùng xuất hiện. Tay hắn lấp lánh Huyền lực, bất ngờ luyện hóa ngọc phù, luyện chết hồn trùng trong Hồn Đàm của Vũ Hóa Thần.
Hồn trùng bị luyện chết, Vũ Hóa Thần liền không còn là nô lệ, cũng khôi phục thân phận tự do.
- À? Cái này … Thiếu chủ, ngươi đây là?
Vũ Hóa Thần rất đỗi kinh ngạc, nghi hoặc thốt lên. Tròng mắt Minh Vũ cũng lóe lên quang mang, như lâm đại địch, Vũ Hóa Thần chính là Quân Hầu Cảnh trung kỳ, Thế của hắn không trấn áp được Vũ Hóa Thần, vạn nhất Vũ Hóa Thần đột ngột hạ sát thủ thì sao?
Lục Ly lại không hề có chút nào lo lắng, cười tủm tỉm nhìn Vũ Hóa Thần. Vũ Hóa Thần bị ánh mắt Lục Ly nhìn chằm chằm, sống lưng bất giác lạnh toát, hắn trùng trùng quỳ xuống, bái lạy nói:
- Đa tạ Thiếu chủ, sau này Vũ Hóa Thần nguyện cả đời phụng ngài làm chủ, vĩnh viễn trung thành với ngươi.
Vũ Hóa Thần không ngu, chiến lực Lục Ly thế nào hắn cũng biết. Ở cự ly gần như thế, nếu Lục Ly đột nhiên phóng thích thần kỹ, hắn căn bản không cách nào phán đoán chân thân, chỉ cần huyết trảo khẽ động, hắn liền thịt nát xương tan.
- Rất tốt!
Lục Ly khẽ gật đầu, vừa rồi hắn một mực quan sát Vũ Hóa Thần, nếu dám có nửa điểm sát tâm, lúc này Vũ Hóa Thần đã là người chết.
Hắn mở miệng nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi đứng lên đi. Ta muốn nhất thống Bắc Mạc, ai cũng không ngăn được, Quân Hầu Cảnh đỉnh phong ta muốn giết liền giết, Bắc Mạc không có ai là đối thủ của ta.
Điểm này Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đều rất tán thành, với loại phân thân thần kỹ kia, Quân Hầu Cảnh không cách nào nhìn ra được. Hơn nữa … Mệnh Luân của Lục Ly tựa hồ cũng khác người thường, tốc độ cực nhanh, có thể sánh ngang với Mệnh Luân tầng bảy.
Quan trọng hơn nữa là còn có đám người Dạ Tra, Lục Ly có được nhiều thủ hạ cường đại như vậy, ở Bắc Mạc ai có thể đương đầu với hắn.
Đại Đế mới của Bắc Mạc!
Nghĩ tới đây Vũ Hóa Thần không khỏi động tâm, Vũ gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm, một mực luôn phải hạ mình dưới Tử gia. Cùng là hạ mình, tại sao không hạ mình với Đại Đế Bắc Mạc? Đến lúc đó Vũ gia liền có thể được đến lợi ích cực đại, cùng theo thăng thiên.
Còn một điểm nữa!
Lục Ly là con em Lục gia Trung Châu, phụ thân hắn là Lục Nhân Hoàng, gia gia hắn là Lục Chính Dương, tộc Vương của một trong mười hai Vương tộc. Lục Ly sớm muộn cũng sẽ về Trung Châu, nếu một mực đi theo Lục Ly, sau này nếu Lục Ly có thể trở thành tộc Vương Lục gia, Vũ gia còn có thể được đến lợi ích lớn cỡ nào?
Thiên tư Lục Ly khủng bố đến đâu …
Người ngoài không rõ ràng, Vũ Hóa Thần lại hiểu rất rõ, trước lúc mười lăm tuổi Lục Ly còn không thể tu luyện Huyền lực. Giờ mới qua hơn một năm, lại đã có thể diệt sát Quân Hầu Cảnh. Nếu cho hắn thời gian mấy chục năm, liệu sẽ đạt tới chiến lực cỡ nào?
Không cách gì tưởng tượng!
Vũ Hóa Thần không đứng dậy, ngược lại lần nữa khom người hành lễ thật sâu, quát khẽ nói:
- Thiếu chủ, Vũ Hóa Thần ta thật tâm phụng ngươi làm chủ, sau này nếu có hai lòng, Vũ gia sẽ hóa thành tro bụi, tộc phá người vong.
Lời này của Vũ Hóa Thần rất nặng, Minh Vũ cũng thoáng động dung, ý cười trên mặt Lục Ly càng đậm mấy phần, hắn gật đầu nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi đi theo ta cũng được một đoạn thời gian, Lục Ly ta là hạng người gì ngươi chắc cũng đã rõ. Ngươi một lòng đi theo ta, chỉ cần ta không chết, tuyệt đối sẽ không bạc đãi Vũ gia các ngươi.
- Tạ thiếu chủ!
Vũ Hóa Thần trùng trùng cúi người xuống, lần này không đợi Lục Ly đỡ dậy, hắn đã tự mình đứng lên, trên mặt nhiều thêm một loại kiên định. Ba người liếc nhìn nhau, ai nấy đều nở nụ cười, mới đầu giữa Vũ Hóa Thần và Minh Vũ Lục Ly còn có chút ngăn cách, giờ đây lại đã hoàn toàn tan biến.
- Thiếu chủ!
Vũ Hóa Thần gọi thiếu chủ thành quen, cũng không muốn đổi, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Chúng ta quay về Bắc Mạc là từ trên biển bay về hay ngồi truyền tống trận?
Từ trên biển bay về, đường xá quá xa xôi, dự tính ít nhất phải mất một hai năm. Ngồi truyền tống trận lại cần phải Huyền Tinh, trước đó ba người nghèo đến độ phải mượn Huyền Tinh mới đến được Lục gia, giờ biết đào đâu ra Huyền Tinh?
Ông!
Giới chỉ trên tay Lục Ly sáng lên, một chiếc giới chỉ khác hiện lên, đây là Thái Thượng trưởng lão cho hắn. Hắn luyện hóa xong, tâm niệm yên ắng tiến vào dò xét một phen, trong lòng lập tức chấn động kịch liệt.
Thái Thượng trưởng lão nói cho hắn một chút Huyền Tinh và linh tài, thế nhưng bên trong lại có tận năm sáu trăm vạn viên Tử Huyền Tinh, chừng này quy ra cũng phải được năm sáu trăm ức Huyền Tinh.
Linh tài cũng có không ít, Không Gian Giới Chỉ này lớn hơn chiếc của Lục Ly cả trăm lần, bên trong chí ít cũng có mấy vạn linh tài.
Thứ được Thái Thượng trưởng lão cất giữ, linh tài bình thường khẳng định không vào được pháp nhãn. Mấy vạn linh tài này hẳn đều là thiên tài địa bảo, giá trị liên thành.
- Truyền tống, truyền tống đi về!
Lục Ly có được mấy trăm ức Huyền Tinh, không lý nào còn phải ngồi phi thuyền thiết giáp chậm rì rì đi về. Đường xá lại xa xôi, ai biết sẽ gặp chuyện gì? Ở trong hải vực vạn nhất gặp phải hải tặc cường đại thì sao?
Lục Ly lấy ra địa đồ Trung Châu quan sát một phen, rất nhanh liền quyết định chủ ý nói:
- Chúng ta sắp ra biển, sau đó một đường phi hành dọc ven bờ, cứ thế đi thẳng về hướng bắc chừng hai tháng là sẽ đến Lưu Vân Vực. Lưu Vân Vực này là địa bàn Khiếu Thiên Cung, chúng ta có thể từ Lưu Vân Thành truyền tống đến bắc bộ Trung Châu, cuối cùng từ Bạch Vân Thành truyền tống về Bắc Mạc.
- Được!
Minh Vũ cùng Vũ Hóa Thần quan sát địa đồ một lượt, cũng cảm thấy đây là lộ trình gần nhất. Ngồi truyền tống trận sẽ an toàn hơn rất nhiều, hiện tại Lục Ly đã đột phá Mệnh Luân Cảnh, linh hồn cường đại hơn xưa, truyền tống chắc vấn đề không lớn, cùng lắm thì truyền tống mấy ngày lại nghỉ ngơi một lát.
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục phá không mà đi, đêm hôm ấy bốn người rốt cục ra biển. Nhìn hải vực mênh mông vô bờ trước mắt, tâm tình Lục Ly bất giác cảm thấy khoan khoái vô cùng.
Hắn thấy hai ngày nay Lục Phi Tuyết một mực ở trong khoang thuyền, thế là bèn gõ cửa đi vào, lại thấy Lục Phi Tuyết sắc mặt ảm đạm ngồi đó.
- Lục Ly, có chuyện gì à?
Thấy Lục Ly tiến vào, Lục Phi Tuyết vội vàng mỉm cười. Lục Ly ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi:
- Cô cô, ngươi sao vậy? Không vui?
Lục Phi Tuyết vốn định tùy tiện qua loa hai câu, nhưng nhìn đôi mắt trong veo thâm thúy kia của Lục Ly, nàng khe khẽ thở dài nói:
- Lục Ly, có phải cô cô rất vô dụng không? Nếu không phải vì cô cô, ngươi đâu đến nỗi phải lang bạt thiên nhai. Ai … Ngươi từ nhỏ đã cơ khổ lẻ loi, chịu bao nhiêu vất vả. Thật không dễ dàng mới trở lại Lục gia, lại bởi vì cô cô mà phải đào thoát ra ngoài.
- Cô cô!
Ý cười trên mặt Lục Ly tan biến, thay vào đó là vẻ nghiêm túc, nói:
- Trước kia không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Chuyện lần này không liên quan gì tới ngươi, là Lục Chính Đàn vì muốn thượng vị, nên sự tồn tại của ta và phụ thân ảnh hưởng tới hắn. Bởi thế dù không có ngươi, sớm muộn ta cũng sẽ bị Lục Chính Đàn đuổi đi hoặc giết chết.
- Lại nói …
Lục Ly thoáng trầm ngâm một lúc, lát sau mới trầm giọng nói tiếp:
- Nói thật, ta ở Lục gia cũng chẳng vui vẻ gì, ngược lại bây giờ ta mới thực sự dễ chịu. Từ nhỏ ta đã không quen dựa vào người khác, bởi thế ta cũng không hi vọng trông cậy Lục gia, ta sẽ tự mình xông ra một phương thiên địa. Ta sẽ chứng minh với Lục Chính Đàn, rằng quyết nghị lần này của hắn sai lầm đến cỡ nào, ta muốn khiến cho Lục gia phải hối hận, cô cô ngươi tin tưởng ta không?
- Ta tin!
Lục Phi Tuyết trùng trùng gật đầu, đưa tay sờ mặt Lục Ly nói:
- Ngươi và đại ca tuy ngoại hình nhìn không giống lắm, nhưng trong cốt tủy lại y hệt nhau, quật cường, điên cuồng, chấp nhất, không chịu thua. Đáng tiếc … đại ca mất tích, nếu hắn có thể nhìn thấy ngươi, nhất định sẽ rất hoan hỉ.
- Thật ra, phụ thân không mất tích!
Lần này Lục Ly không che giấu, dù sao hiện tại đã rời khỏi Lục gia, không tồn tại chuyện tin tức tiết lộ ra ngoài. Hắn giải thích nói:
- Ta biết phụ thân ở đâu, hắn bị nhốt trong một tuyệt địa, mẫu thân cũng ở bên trong. Bây giờ thực lực ta còn quá thấp, chờ lúc thực lực ta mạnh chút, ta liền xuống đó cứu bọn họ ra, chẳng qua ta phải cần cô cô ngươi giúp đỡ!
Minh Vũ thì không sao, Lục Ly đi đâu hắn theo đó. Đời này hắn nhận Lục Nhân Hoàng làm chủ, chủ tử không có mặt, tự nhiên phải đi theo thiếu chủ.
Vũ Hóa Thần lại muốn khóc, vốn tưởng rằng tới Lục gia, hắn có thể được đến lợi ích cực lớn, Lục Ly cũng sẽ giải trừ hồn trùng cho hắn, hắn quay về Bắc Mạc vẫn sẽ là bá chủ một phương. Lại không ngờ lợi lộc chưa cầm được bao nhiêu, tên ma đầu Lục Ly này lại muốn quay về Bắc Mạc, còn định nhất thống Bắc Mạc …
Chỉ là hắn có thể nói gì được đây?
Lục Ly thấy sắc mặt Vũ Hóa Thần biến ảo, khóe miệng mỉm cười, sau đó giới chỉ trên tay sáng lên, ngọc phù hồn trùng xuất hiện. Tay hắn lấp lánh Huyền lực, bất ngờ luyện hóa ngọc phù, luyện chết hồn trùng trong Hồn Đàm của Vũ Hóa Thần.
Hồn trùng bị luyện chết, Vũ Hóa Thần liền không còn là nô lệ, cũng khôi phục thân phận tự do.
- À? Cái này … Thiếu chủ, ngươi đây là?
Vũ Hóa Thần rất đỗi kinh ngạc, nghi hoặc thốt lên. Tròng mắt Minh Vũ cũng lóe lên quang mang, như lâm đại địch, Vũ Hóa Thần chính là Quân Hầu Cảnh trung kỳ, Thế của hắn không trấn áp được Vũ Hóa Thần, vạn nhất Vũ Hóa Thần đột ngột hạ sát thủ thì sao?
Lục Ly lại không hề có chút nào lo lắng, cười tủm tỉm nhìn Vũ Hóa Thần. Vũ Hóa Thần bị ánh mắt Lục Ly nhìn chằm chằm, sống lưng bất giác lạnh toát, hắn trùng trùng quỳ xuống, bái lạy nói:
- Đa tạ Thiếu chủ, sau này Vũ Hóa Thần nguyện cả đời phụng ngài làm chủ, vĩnh viễn trung thành với ngươi.
Vũ Hóa Thần không ngu, chiến lực Lục Ly thế nào hắn cũng biết. Ở cự ly gần như thế, nếu Lục Ly đột nhiên phóng thích thần kỹ, hắn căn bản không cách nào phán đoán chân thân, chỉ cần huyết trảo khẽ động, hắn liền thịt nát xương tan.
- Rất tốt!
Lục Ly khẽ gật đầu, vừa rồi hắn một mực quan sát Vũ Hóa Thần, nếu dám có nửa điểm sát tâm, lúc này Vũ Hóa Thần đã là người chết.
Hắn mở miệng nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi đứng lên đi. Ta muốn nhất thống Bắc Mạc, ai cũng không ngăn được, Quân Hầu Cảnh đỉnh phong ta muốn giết liền giết, Bắc Mạc không có ai là đối thủ của ta.
Điểm này Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đều rất tán thành, với loại phân thân thần kỹ kia, Quân Hầu Cảnh không cách nào nhìn ra được. Hơn nữa … Mệnh Luân của Lục Ly tựa hồ cũng khác người thường, tốc độ cực nhanh, có thể sánh ngang với Mệnh Luân tầng bảy.
Quan trọng hơn nữa là còn có đám người Dạ Tra, Lục Ly có được nhiều thủ hạ cường đại như vậy, ở Bắc Mạc ai có thể đương đầu với hắn.
Đại Đế mới của Bắc Mạc!
Nghĩ tới đây Vũ Hóa Thần không khỏi động tâm, Vũ gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm, một mực luôn phải hạ mình dưới Tử gia. Cùng là hạ mình, tại sao không hạ mình với Đại Đế Bắc Mạc? Đến lúc đó Vũ gia liền có thể được đến lợi ích cực đại, cùng theo thăng thiên.
Còn một điểm nữa!
Lục Ly là con em Lục gia Trung Châu, phụ thân hắn là Lục Nhân Hoàng, gia gia hắn là Lục Chính Dương, tộc Vương của một trong mười hai Vương tộc. Lục Ly sớm muộn cũng sẽ về Trung Châu, nếu một mực đi theo Lục Ly, sau này nếu Lục Ly có thể trở thành tộc Vương Lục gia, Vũ gia còn có thể được đến lợi ích lớn cỡ nào?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiên tư Lục Ly khủng bố đến đâu …
Người ngoài không rõ ràng, Vũ Hóa Thần lại hiểu rất rõ, trước lúc mười lăm tuổi Lục Ly còn không thể tu luyện Huyền lực. Giờ mới qua hơn một năm, lại đã có thể diệt sát Quân Hầu Cảnh. Nếu cho hắn thời gian mấy chục năm, liệu sẽ đạt tới chiến lực cỡ nào?
Không cách gì tưởng tượng!
Vũ Hóa Thần không đứng dậy, ngược lại lần nữa khom người hành lễ thật sâu, quát khẽ nói:
- Thiếu chủ, Vũ Hóa Thần ta thật tâm phụng ngươi làm chủ, sau này nếu có hai lòng, Vũ gia sẽ hóa thành tro bụi, tộc phá người vong.
Lời này của Vũ Hóa Thần rất nặng, Minh Vũ cũng thoáng động dung, ý cười trên mặt Lục Ly càng đậm mấy phần, hắn gật đầu nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi đi theo ta cũng được một đoạn thời gian, Lục Ly ta là hạng người gì ngươi chắc cũng đã rõ. Ngươi một lòng đi theo ta, chỉ cần ta không chết, tuyệt đối sẽ không bạc đãi Vũ gia các ngươi.
- Tạ thiếu chủ!
Vũ Hóa Thần trùng trùng cúi người xuống, lần này không đợi Lục Ly đỡ dậy, hắn đã tự mình đứng lên, trên mặt nhiều thêm một loại kiên định. Ba người liếc nhìn nhau, ai nấy đều nở nụ cười, mới đầu giữa Vũ Hóa Thần và Minh Vũ Lục Ly còn có chút ngăn cách, giờ đây lại đã hoàn toàn tan biến.
- Thiếu chủ!
Vũ Hóa Thần gọi thiếu chủ thành quen, cũng không muốn đổi, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Chúng ta quay về Bắc Mạc là từ trên biển bay về hay ngồi truyền tống trận?
Từ trên biển bay về, đường xá quá xa xôi, dự tính ít nhất phải mất một hai năm. Ngồi truyền tống trận lại cần phải Huyền Tinh, trước đó ba người nghèo đến độ phải mượn Huyền Tinh mới đến được Lục gia, giờ biết đào đâu ra Huyền Tinh?
Ông!
Giới chỉ trên tay Lục Ly sáng lên, một chiếc giới chỉ khác hiện lên, đây là Thái Thượng trưởng lão cho hắn. Hắn luyện hóa xong, tâm niệm yên ắng tiến vào dò xét một phen, trong lòng lập tức chấn động kịch liệt.
Thái Thượng trưởng lão nói cho hắn một chút Huyền Tinh và linh tài, thế nhưng bên trong lại có tận năm sáu trăm vạn viên Tử Huyền Tinh, chừng này quy ra cũng phải được năm sáu trăm ức Huyền Tinh.
Linh tài cũng có không ít, Không Gian Giới Chỉ này lớn hơn chiếc của Lục Ly cả trăm lần, bên trong chí ít cũng có mấy vạn linh tài.
Thứ được Thái Thượng trưởng lão cất giữ, linh tài bình thường khẳng định không vào được pháp nhãn. Mấy vạn linh tài này hẳn đều là thiên tài địa bảo, giá trị liên thành.
- Truyền tống, truyền tống đi về!
Lục Ly có được mấy trăm ức Huyền Tinh, không lý nào còn phải ngồi phi thuyền thiết giáp chậm rì rì đi về. Đường xá lại xa xôi, ai biết sẽ gặp chuyện gì? Ở trong hải vực vạn nhất gặp phải hải tặc cường đại thì sao?
Lục Ly lấy ra địa đồ Trung Châu quan sát một phen, rất nhanh liền quyết định chủ ý nói:
- Chúng ta sắp ra biển, sau đó một đường phi hành dọc ven bờ, cứ thế đi thẳng về hướng bắc chừng hai tháng là sẽ đến Lưu Vân Vực. Lưu Vân Vực này là địa bàn Khiếu Thiên Cung, chúng ta có thể từ Lưu Vân Thành truyền tống đến bắc bộ Trung Châu, cuối cùng từ Bạch Vân Thành truyền tống về Bắc Mạc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Được!
Minh Vũ cùng Vũ Hóa Thần quan sát địa đồ một lượt, cũng cảm thấy đây là lộ trình gần nhất. Ngồi truyền tống trận sẽ an toàn hơn rất nhiều, hiện tại Lục Ly đã đột phá Mệnh Luân Cảnh, linh hồn cường đại hơn xưa, truyền tống chắc vấn đề không lớn, cùng lắm thì truyền tống mấy ngày lại nghỉ ngơi một lát.
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục phá không mà đi, đêm hôm ấy bốn người rốt cục ra biển. Nhìn hải vực mênh mông vô bờ trước mắt, tâm tình Lục Ly bất giác cảm thấy khoan khoái vô cùng.
Hắn thấy hai ngày nay Lục Phi Tuyết một mực ở trong khoang thuyền, thế là bèn gõ cửa đi vào, lại thấy Lục Phi Tuyết sắc mặt ảm đạm ngồi đó.
- Lục Ly, có chuyện gì à?
Thấy Lục Ly tiến vào, Lục Phi Tuyết vội vàng mỉm cười. Lục Ly ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi:
- Cô cô, ngươi sao vậy? Không vui?
Lục Phi Tuyết vốn định tùy tiện qua loa hai câu, nhưng nhìn đôi mắt trong veo thâm thúy kia của Lục Ly, nàng khe khẽ thở dài nói:
- Lục Ly, có phải cô cô rất vô dụng không? Nếu không phải vì cô cô, ngươi đâu đến nỗi phải lang bạt thiên nhai. Ai … Ngươi từ nhỏ đã cơ khổ lẻ loi, chịu bao nhiêu vất vả. Thật không dễ dàng mới trở lại Lục gia, lại bởi vì cô cô mà phải đào thoát ra ngoài.
- Cô cô!
Ý cười trên mặt Lục Ly tan biến, thay vào đó là vẻ nghiêm túc, nói:
- Trước kia không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Chuyện lần này không liên quan gì tới ngươi, là Lục Chính Đàn vì muốn thượng vị, nên sự tồn tại của ta và phụ thân ảnh hưởng tới hắn. Bởi thế dù không có ngươi, sớm muộn ta cũng sẽ bị Lục Chính Đàn đuổi đi hoặc giết chết.
- Lại nói …
Lục Ly thoáng trầm ngâm một lúc, lát sau mới trầm giọng nói tiếp:
- Nói thật, ta ở Lục gia cũng chẳng vui vẻ gì, ngược lại bây giờ ta mới thực sự dễ chịu. Từ nhỏ ta đã không quen dựa vào người khác, bởi thế ta cũng không hi vọng trông cậy Lục gia, ta sẽ tự mình xông ra một phương thiên địa. Ta sẽ chứng minh với Lục Chính Đàn, rằng quyết nghị lần này của hắn sai lầm đến cỡ nào, ta muốn khiến cho Lục gia phải hối hận, cô cô ngươi tin tưởng ta không?
- Ta tin!
Lục Phi Tuyết trùng trùng gật đầu, đưa tay sờ mặt Lục Ly nói:
- Ngươi và đại ca tuy ngoại hình nhìn không giống lắm, nhưng trong cốt tủy lại y hệt nhau, quật cường, điên cuồng, chấp nhất, không chịu thua. Đáng tiếc … đại ca mất tích, nếu hắn có thể nhìn thấy ngươi, nhất định sẽ rất hoan hỉ.
- Thật ra, phụ thân không mất tích!
Lần này Lục Ly không che giấu, dù sao hiện tại đã rời khỏi Lục gia, không tồn tại chuyện tin tức tiết lộ ra ngoài. Hắn giải thích nói:
- Ta biết phụ thân ở đâu, hắn bị nhốt trong một tuyệt địa, mẫu thân cũng ở bên trong. Bây giờ thực lực ta còn quá thấp, chờ lúc thực lực ta mạnh chút, ta liền xuống đó cứu bọn họ ra, chẳng qua ta phải cần cô cô ngươi giúp đỡ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro