Vỗ về an ủi
Yêu Dạ
2024-11-06 10:53:20
Nói xong Lục Ly bước nhanh đi ra phía ngoài, bộ dạng cứ như thể muốn đi tìm Thánh Nữ liều mạng. Thất tiểu thư đã uống đến mơ mơ màng màng, đợi khi Lục Ly sắp đi ra mới hồi thần lại, vội vàng khẽ kêu nói:
- Quay về, ngươi chán sống rồi à? Thánh Nữ sớm đã đột phá Quân Hầu Cảnh, với chút thực lực ấy của ngươi có đi cũng là chịu chết, chẳng nghĩa lý gì đâu!
Lục Ly lạnh lùng quay mặt nhìn Thất tiểu thư nói:
- Người chết chim hướng lên trời, đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, biết rõ không thể làm mà vẫn làm mới là nam nhi chân chính. Thất tiểu thư, ngươi cứ ngồi yên ở đây, nếu ta có thể lấy được thủ cấp Thánh Nữ, lại tới cùng ngươi không say không nghỉ. Nếu ta chết, ngày này sang năm mong rót giúp ta một chén rượu vàng là được.
Lục Ly giả bộ như thật, trong mắt Thất tiểu thư chất đầy vẻ mê say, phong thái nam nhi huyết khí mà Lục Ly biểu hiện ra hoàn toàn khác hẳn đám công tử trong lồng hoa nàng tiếp xúc trước kia. Nàng cảm giác nam nhân từng chơi qua trước kia đều là cặn bã, đây mới thật sự là nam nhân, nam nhân đỉnh thiên lập địa.
- Quay về!
Nàng khẽ kêu lần nữa, lắc đầu nói:
- Với tân phận của ngươi đến cả tiền điện đều không vào được, càng đừng nói tiến vào hậu điện nơi Thánh Nữ đang cư trú. Đừng ngớ ngẩn nữa, dù ngươi có vào được phòng Thánh Nữ, ngươi cũng không giết chết nàng được.
- Ha ha!
Lục Ly quay đầu cười một tiếng, trên mặt chất đầy tự tin và ngạo khí, tay hắn đột nhiên lấp lánh ngân quang, thần kỹ huyết kỹ phóng thích ra, một luồng hơi lạnh chạy dọc theo móng vuốt, khiến Thất tiểu thư nhìn mà tỉnh rượu hơn phân nửa.
Lục Ly lạnh giọng nói:
- Đây là một loại bí thuật thượng cổ ta tu luyện được, dù là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong bình thường, nếu để ta ra tay đánh lén thành công thì đều tất chết không nghi ngờ. Chỉ cần giết chết Thánh Nữ, đám người điện chủ liền sẽ tỉnh ngộ, liền có thể lắng lại nộ khí của Thái Dương Cung, mối nguy từ ba đại thế lực lần này cũng được giải trừ.
Ông!
Tròng mắt Thất tiểu thư sáng rực lên, tử tế ngẫm nghĩ cảm thấy tựa hồ cũng có lý. Ở trong mắt nàng, đám lão gia hỏa Vân Thủy Điện đều là bị Thánh Nữ mê hoặc, nếu Thánh Nữ chết rồi, những lão gia hỏa kia nhất định sẽ tỉnh ngộ, đến lúc đó chịu cúi đầu nhận thua với Thái Dương Cung, Thái Dương Cung sẽ lập tức ra mặt để ba đại thế lực thoái lui.
Quang mang lần nữa lóe lên trong tay Lục Ly, huyết trảo biến mất, hắn nhướng mày nói:
- Vấn đề bây giờ là ta không vào được hậu điện, không cách nào tiếp cận Thánh Nữ. Mà thôi, quản nhiều như vậy làm gì? Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, ta đi.
Tròng mắt Thất tiểu thư khẽ lấp lánh, lúc Lục Ly sắp đi ra, trong mắt nàng chớp qua một tia kiên định, vận chuyển Huyền lực tung người bay tới, đuổi kịp Lục Ly nói:
- Chờ ta một chút, ta cùng đi với ngươi.
- Không thể!
Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ kinh hãi, bắt lấy bả vai Thất tiểu thư nói:
- Thất tiểu thư, thân phận ngươi tôn quý, là lá ngọc cành vàng, làm sao có thể đi mạo hiểm? Ngươi mà bị thương tích gì, ta có chết vạn lần cũng không bù đắp được.
- Ha ha!
Thất tiểu thư khẽ cười nói:
- Chiến lực ta không bằng ngươi, cũng không có lá gan đi hành thích Thánh Nữ. Chẳng qua ta có thể dẫn ngươi vào hậu điện, hơn nữa dù có xảy ra chuyện, ta là tiểu thư Đồ gia, Vân Thủy Điện sẽ không làm gì ta cả. Không có ta, ngươi căn bản không vào được hậu điện.
- Cái này …
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia chần chờ, sau đó cắn răng nói:
- Được, Thất tiểu thư chỉ cần đưa ta vào hậu điện là được, chuyện còn lại cứ giao hết cho ta. Mọi chuyện tiếp sau đó đều là ta một mình gánh chịu, nếu có ngươi tra hỏi, ngươi cứ nói là ta bắt cóc ngươi.
- Đi thôi …
Thất tiểu thư không đáp lời, dẫn theo Lục Ly đi ra đổ trường, bước lên một cỗ xe ngựa sang trọng. Lục Ly vốn định ngồi trên càng xe, Thất tiểu thư lại trực tiếp kéo hắn vào bên trong.
Trong xe ngựa không tính quá rộng rãi, trang trí lại rất xa hoa, bên trong có một chiếc giường nhỏ. Thất tiểu thư kéo Lục Ly ngồi xuống giường, đợi khi xe ngựa bắt đầu hành tẩu, Thất tiểu thư vươn tay trực tiếp ôm lấy eo Lục Ly, dán mặt lên ngực hắn, thân thể mềm mại khẽ run lên, nói:
- Việc này vẫn quá mức nguy hiểm, dù ngươi có thể giết Thánh Nữ, cuối cùng ngươi tất cũng sẽ chết, ta không nỡ để ngươi chết a.
- Vậy thì chưa chắc.
Lục Ly tự tin cười nói:
- Sau khi giết Thánh Nữ, ta sẽ đi tự thú, phân tích quan hệ lợi hại trong chuyện này với điện chủ, nói không chừng sẽ giữ được mạng, lập công chuộc tội cũng nên.
- Ừm …
Thất tiểu thư khẽ gật đầu, ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta sẽ tìm người cầu tình giúp ngươi. Chỉ cần không chết thì dù bị đánh vào tử lao, qua một đoạn thời gian ta đều có thể cứu ngươi ra.
- Cảm ơn Thất tiểu thư!
Lục Ly đưa tay ôm lấy Thất tiểu thư, trong lòng có chút áy náy, dù sao hắn cũng đang lừa gạt nàng.
Hắn thực sự hết cách rồi mới phải làm vậy, đại chiến sắp diễn ra, vạn nhất Thánh Nữ bị ba đại thế lực giết chết thì sao? Hắn nhất định phải nhanh chóng xác định thân phận Thánh Nữ, sau đó lại nghĩ cách mang theo Lục Linh thoát đi.
Thất tiểu thư nhìn đường nét cương nghị trên mặt Lục Ly, nhìn đôi tròng mắt lấp lánh quang mang của hắn, đột nhiên có chút động tình, nàng ngửa đầu nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:
- Hôn ta!
Lục Ly thoáng cả kinh, không khỏi có chút lúng túng, thật ra trong lòng hắn đối với đãng phụ luôn có chút mâu thuẫn, bị Lục Linh ảnh hưởng nên đối với phương diện nam nữ hắn tương đối bảo thủ. Bằng không phải trước đây Yên phu nhân từng nhiều lần trêu chọc, hắn sợ rằng sớm đã xuống tay.
Nhìn nét mặt vũ mị, đôi môi đỏ mọng kia, Lục Ly chần chờ thoáng chốc, cuối cùng vẫn dán lên đôi môi kia nhẹ nhàng hôn một cái, dù sao cũng phải ứng phó thỏa đáng, miễn cho hỏng mất đại sự.
Ai ngờ môi hắn vừa mới định tách ra, Thất tiểu thư đã vươn tay ôm lấy cổ hắn, bờ môi lướt lên, cuồng nhiệt hôn hắn. Đầu lưỡi tiến sâu vào, quấn cùng một chỗ với đầu lưỡi hắn.
- A!
Lục Ly từng có hai lần trải nghiệm hoan lạc, nhưng khi ấy đều là thần chí mơ hồ, ở phương diện này còn tương đối lạ lẫm. Nhất thời có chút không biết làm sao, chỉ có thể mặc cho Thất tiểu thư xâm lấn, hắn theo bản năng vụng về đáp lại. Trong đầu rối như tương hồ, có lòng muốn đẩy ra Thất tiểu thư, nhưng lại sợ làm vậy sẽ khiến nàng tức giận.
Thất tiểu thư uống chút rượu, đặc biệt động tình, một mực điên cuồng cuốn lấy Lục Ly, một tay còn không ngừng vuốt ve trên bộ ngực cường tráng của hắn, thấy tay rất là quy củ, nàng còn chủ động nắm lấy tay Lục Ly nhấn tới lên ngực mình.
Dần dần Lục Ly cũng có chút động tình, ngu gì mà không sờ, thế là dứt khoát vươn tay bắt đầu sờ soạng bốn phía. Thất tiểu thư càng động tình, chủ động hôn xuống cổ Lục Ly, khiến tà hỏa trong người Lục Ly được dịp bùng lên, không cách nào khống chế được nữa.
- Dừng lại!
Trước mặt đột nhiên vang lên tiếng quát lạnh, xe ngựa ngừng lại, Lục Ly hồi thần, vội vàng mượn cơ hội đẩy ra Thất tiểu thư, nói:
- Có người đến.
Trong mắt Thất tiểu thư chớp qua một tia tức giận, vừa rồi nàng rất động tình, một lòng muốn hoan lạc trên xe ngựa với Lục Ly. Dạng nam tử như Lục Ly rất khó được, nàng sợ sau lần này Lục Ly sẽ trực tiếp tử trận, để lại tiếc nuối không cách nào bù đắp.
Nàng chỉnh lý lại váy áo một phen, vén mở rèm xe, thấy là một đám binh sĩ, lập tức vung roi lên, quất tới tên đội trưởng dẫn đầu, quát lạnh nói:
- Mắt chó ngươi mù à, không biết đây là xe ngựa của ta?
Tên đội trưởng bị đánh cho mặt rách một vết máu, lại không dám giận, còn cười bồi nói:
- Thất tiểu thư thứ lỗi, đây là mệnh lệnh trưởng lão truyền xuống, chúng ta chỉ là phụng mệnh làm việc, mong Thất tiểu thư thông cảm cho.
- Đi!
Thất tiểu thư không nhìn lại tên đội trưởng lấy một lần, quát lên với phu xe, sau đó về lại trong toa. Lục Ly thấy bộ dạng nổi giận đùng đùng của Thất tiểu thư, vội vàng an ủi nói:
- Thất tiểu thư đừng trách cứ huynh đệ mặt dưới làm gì, bọn hắn cũng khó xử. Thời gian còn nhiều, chỉ cần lần này ta có thể sống sót đi ra, về sau chúng ta thiếu gì dịp …
- Ừm!
Thất tiểu thư khẽ gật đầu, ánh mắt lấp lóe bắt đầu nghĩ cách làm sao thế tội cho Lục Ly. Lục Ly cũng trầm mặc không nói, xe ngựa tiến nhanh về phía trước, sau gần nửa canh giờ mới dừng lại trước cửa một tòa đại điện xa hoa.
Đã đến Vân Thủy Điện!
- Quay về, ngươi chán sống rồi à? Thánh Nữ sớm đã đột phá Quân Hầu Cảnh, với chút thực lực ấy của ngươi có đi cũng là chịu chết, chẳng nghĩa lý gì đâu!
Lục Ly lạnh lùng quay mặt nhìn Thất tiểu thư nói:
- Người chết chim hướng lên trời, đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, biết rõ không thể làm mà vẫn làm mới là nam nhi chân chính. Thất tiểu thư, ngươi cứ ngồi yên ở đây, nếu ta có thể lấy được thủ cấp Thánh Nữ, lại tới cùng ngươi không say không nghỉ. Nếu ta chết, ngày này sang năm mong rót giúp ta một chén rượu vàng là được.
Lục Ly giả bộ như thật, trong mắt Thất tiểu thư chất đầy vẻ mê say, phong thái nam nhi huyết khí mà Lục Ly biểu hiện ra hoàn toàn khác hẳn đám công tử trong lồng hoa nàng tiếp xúc trước kia. Nàng cảm giác nam nhân từng chơi qua trước kia đều là cặn bã, đây mới thật sự là nam nhân, nam nhân đỉnh thiên lập địa.
- Quay về!
Nàng khẽ kêu lần nữa, lắc đầu nói:
- Với tân phận của ngươi đến cả tiền điện đều không vào được, càng đừng nói tiến vào hậu điện nơi Thánh Nữ đang cư trú. Đừng ngớ ngẩn nữa, dù ngươi có vào được phòng Thánh Nữ, ngươi cũng không giết chết nàng được.
- Ha ha!
Lục Ly quay đầu cười một tiếng, trên mặt chất đầy tự tin và ngạo khí, tay hắn đột nhiên lấp lánh ngân quang, thần kỹ huyết kỹ phóng thích ra, một luồng hơi lạnh chạy dọc theo móng vuốt, khiến Thất tiểu thư nhìn mà tỉnh rượu hơn phân nửa.
Lục Ly lạnh giọng nói:
- Đây là một loại bí thuật thượng cổ ta tu luyện được, dù là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong bình thường, nếu để ta ra tay đánh lén thành công thì đều tất chết không nghi ngờ. Chỉ cần giết chết Thánh Nữ, đám người điện chủ liền sẽ tỉnh ngộ, liền có thể lắng lại nộ khí của Thái Dương Cung, mối nguy từ ba đại thế lực lần này cũng được giải trừ.
Ông!
Tròng mắt Thất tiểu thư sáng rực lên, tử tế ngẫm nghĩ cảm thấy tựa hồ cũng có lý. Ở trong mắt nàng, đám lão gia hỏa Vân Thủy Điện đều là bị Thánh Nữ mê hoặc, nếu Thánh Nữ chết rồi, những lão gia hỏa kia nhất định sẽ tỉnh ngộ, đến lúc đó chịu cúi đầu nhận thua với Thái Dương Cung, Thái Dương Cung sẽ lập tức ra mặt để ba đại thế lực thoái lui.
Quang mang lần nữa lóe lên trong tay Lục Ly, huyết trảo biến mất, hắn nhướng mày nói:
- Vấn đề bây giờ là ta không vào được hậu điện, không cách nào tiếp cận Thánh Nữ. Mà thôi, quản nhiều như vậy làm gì? Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, ta đi.
Tròng mắt Thất tiểu thư khẽ lấp lánh, lúc Lục Ly sắp đi ra, trong mắt nàng chớp qua một tia kiên định, vận chuyển Huyền lực tung người bay tới, đuổi kịp Lục Ly nói:
- Chờ ta một chút, ta cùng đi với ngươi.
- Không thể!
Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ kinh hãi, bắt lấy bả vai Thất tiểu thư nói:
- Thất tiểu thư, thân phận ngươi tôn quý, là lá ngọc cành vàng, làm sao có thể đi mạo hiểm? Ngươi mà bị thương tích gì, ta có chết vạn lần cũng không bù đắp được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ha ha!
Thất tiểu thư khẽ cười nói:
- Chiến lực ta không bằng ngươi, cũng không có lá gan đi hành thích Thánh Nữ. Chẳng qua ta có thể dẫn ngươi vào hậu điện, hơn nữa dù có xảy ra chuyện, ta là tiểu thư Đồ gia, Vân Thủy Điện sẽ không làm gì ta cả. Không có ta, ngươi căn bản không vào được hậu điện.
- Cái này …
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia chần chờ, sau đó cắn răng nói:
- Được, Thất tiểu thư chỉ cần đưa ta vào hậu điện là được, chuyện còn lại cứ giao hết cho ta. Mọi chuyện tiếp sau đó đều là ta một mình gánh chịu, nếu có ngươi tra hỏi, ngươi cứ nói là ta bắt cóc ngươi.
- Đi thôi …
Thất tiểu thư không đáp lời, dẫn theo Lục Ly đi ra đổ trường, bước lên một cỗ xe ngựa sang trọng. Lục Ly vốn định ngồi trên càng xe, Thất tiểu thư lại trực tiếp kéo hắn vào bên trong.
Trong xe ngựa không tính quá rộng rãi, trang trí lại rất xa hoa, bên trong có một chiếc giường nhỏ. Thất tiểu thư kéo Lục Ly ngồi xuống giường, đợi khi xe ngựa bắt đầu hành tẩu, Thất tiểu thư vươn tay trực tiếp ôm lấy eo Lục Ly, dán mặt lên ngực hắn, thân thể mềm mại khẽ run lên, nói:
- Việc này vẫn quá mức nguy hiểm, dù ngươi có thể giết Thánh Nữ, cuối cùng ngươi tất cũng sẽ chết, ta không nỡ để ngươi chết a.
- Vậy thì chưa chắc.
Lục Ly tự tin cười nói:
- Sau khi giết Thánh Nữ, ta sẽ đi tự thú, phân tích quan hệ lợi hại trong chuyện này với điện chủ, nói không chừng sẽ giữ được mạng, lập công chuộc tội cũng nên.
- Ừm …
Thất tiểu thư khẽ gật đầu, ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta sẽ tìm người cầu tình giúp ngươi. Chỉ cần không chết thì dù bị đánh vào tử lao, qua một đoạn thời gian ta đều có thể cứu ngươi ra.
- Cảm ơn Thất tiểu thư!
Lục Ly đưa tay ôm lấy Thất tiểu thư, trong lòng có chút áy náy, dù sao hắn cũng đang lừa gạt nàng.
Hắn thực sự hết cách rồi mới phải làm vậy, đại chiến sắp diễn ra, vạn nhất Thánh Nữ bị ba đại thế lực giết chết thì sao? Hắn nhất định phải nhanh chóng xác định thân phận Thánh Nữ, sau đó lại nghĩ cách mang theo Lục Linh thoát đi.
Thất tiểu thư nhìn đường nét cương nghị trên mặt Lục Ly, nhìn đôi tròng mắt lấp lánh quang mang của hắn, đột nhiên có chút động tình, nàng ngửa đầu nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:
- Hôn ta!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Ly thoáng cả kinh, không khỏi có chút lúng túng, thật ra trong lòng hắn đối với đãng phụ luôn có chút mâu thuẫn, bị Lục Linh ảnh hưởng nên đối với phương diện nam nữ hắn tương đối bảo thủ. Bằng không phải trước đây Yên phu nhân từng nhiều lần trêu chọc, hắn sợ rằng sớm đã xuống tay.
Nhìn nét mặt vũ mị, đôi môi đỏ mọng kia, Lục Ly chần chờ thoáng chốc, cuối cùng vẫn dán lên đôi môi kia nhẹ nhàng hôn một cái, dù sao cũng phải ứng phó thỏa đáng, miễn cho hỏng mất đại sự.
Ai ngờ môi hắn vừa mới định tách ra, Thất tiểu thư đã vươn tay ôm lấy cổ hắn, bờ môi lướt lên, cuồng nhiệt hôn hắn. Đầu lưỡi tiến sâu vào, quấn cùng một chỗ với đầu lưỡi hắn.
- A!
Lục Ly từng có hai lần trải nghiệm hoan lạc, nhưng khi ấy đều là thần chí mơ hồ, ở phương diện này còn tương đối lạ lẫm. Nhất thời có chút không biết làm sao, chỉ có thể mặc cho Thất tiểu thư xâm lấn, hắn theo bản năng vụng về đáp lại. Trong đầu rối như tương hồ, có lòng muốn đẩy ra Thất tiểu thư, nhưng lại sợ làm vậy sẽ khiến nàng tức giận.
Thất tiểu thư uống chút rượu, đặc biệt động tình, một mực điên cuồng cuốn lấy Lục Ly, một tay còn không ngừng vuốt ve trên bộ ngực cường tráng của hắn, thấy tay rất là quy củ, nàng còn chủ động nắm lấy tay Lục Ly nhấn tới lên ngực mình.
Dần dần Lục Ly cũng có chút động tình, ngu gì mà không sờ, thế là dứt khoát vươn tay bắt đầu sờ soạng bốn phía. Thất tiểu thư càng động tình, chủ động hôn xuống cổ Lục Ly, khiến tà hỏa trong người Lục Ly được dịp bùng lên, không cách nào khống chế được nữa.
- Dừng lại!
Trước mặt đột nhiên vang lên tiếng quát lạnh, xe ngựa ngừng lại, Lục Ly hồi thần, vội vàng mượn cơ hội đẩy ra Thất tiểu thư, nói:
- Có người đến.
Trong mắt Thất tiểu thư chớp qua một tia tức giận, vừa rồi nàng rất động tình, một lòng muốn hoan lạc trên xe ngựa với Lục Ly. Dạng nam tử như Lục Ly rất khó được, nàng sợ sau lần này Lục Ly sẽ trực tiếp tử trận, để lại tiếc nuối không cách nào bù đắp.
Nàng chỉnh lý lại váy áo một phen, vén mở rèm xe, thấy là một đám binh sĩ, lập tức vung roi lên, quất tới tên đội trưởng dẫn đầu, quát lạnh nói:
- Mắt chó ngươi mù à, không biết đây là xe ngựa của ta?
Tên đội trưởng bị đánh cho mặt rách một vết máu, lại không dám giận, còn cười bồi nói:
- Thất tiểu thư thứ lỗi, đây là mệnh lệnh trưởng lão truyền xuống, chúng ta chỉ là phụng mệnh làm việc, mong Thất tiểu thư thông cảm cho.
- Đi!
Thất tiểu thư không nhìn lại tên đội trưởng lấy một lần, quát lên với phu xe, sau đó về lại trong toa. Lục Ly thấy bộ dạng nổi giận đùng đùng của Thất tiểu thư, vội vàng an ủi nói:
- Thất tiểu thư đừng trách cứ huynh đệ mặt dưới làm gì, bọn hắn cũng khó xử. Thời gian còn nhiều, chỉ cần lần này ta có thể sống sót đi ra, về sau chúng ta thiếu gì dịp …
- Ừm!
Thất tiểu thư khẽ gật đầu, ánh mắt lấp lóe bắt đầu nghĩ cách làm sao thế tội cho Lục Ly. Lục Ly cũng trầm mặc không nói, xe ngựa tiến nhanh về phía trước, sau gần nửa canh giờ mới dừng lại trước cửa một tòa đại điện xa hoa.
Đã đến Vân Thủy Điện!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro