Bất Phụ Vinh Quang, Bất Phụ Em

Chỉ số thông mi...

Thanh Phong Mạc Vãn

2024-09-09 09:47:58

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thật nhàm chán, nhàm chán đến mức suy nghĩ về những bộ phim truyền hình Hàn Quốc hơn nửa tháng nay đã trở nên kém hấp dẫn đối với cô.

Sau khi xem xong bộ phim chưa đầy 20 phút Giản Tang Du đã thoát khỏi phần mềm video và trực tiếp gọi điện cho Khương Hưng rủ anh ta cùng nhau chơi game, sau khi đăng nhập vào giao diện trò chơi, Giản Tang Du gần như quên mất sự tồn tại của Cố Trầm.

Trò chơi trên di động của cô đang ở chế độ im lặng, nhưng Giản Tang Du đã quen với việc khi chơi sẽ hò hét loạn lên, thi thoảng sẽ mắng Khương Hưng, tư thế của cô cũng dần chuyển sang nằm sấp.

Bởi vì Khương Hưng phạm lỗi nên không đẩy được tháp, Giản Tang Du tức giận gọi thẳng tên Khương Hưng mắng một thôi một hồi, hai chân đá bừa bãi vì nổi cơn tam bành, đã vậy còn đá cả gối bên chân lên mặt Cố Trầm. Nhìn thấy chiếc gối bay thẳng về phía khuôn mặt điển trai của Cố Trầm, cô sợ đến mức vội vàng cúp điện thoại và chạy về phòng trước khi kịp mang dép đi trong nhà.

Giản Tang Du không nhìn thấy biểu cảm của Cố Trầm lúc đó nhưng cô có thể suy đoán được biểu cảm của anh lúc đó, đại khái là đen như đít nồi đi, vốn dĩ đã bị rám nắng giống như một người đàn ông da đen từ Châu Phi trở về, bây giờ chắc hẳn đang tối sầm lại, ước chừng buổi tối tắt đèn đi là không nhìn thấy anh đâu nữa.

Cố Trầm ngồi trong phòng khách hồi lâu, tâm tình cũng không quá tệ, chỉ nhìn cái gối đập vào mặt sau đó rơi xuống đầu gối, lông mày của anh trở nên run run.

Anh lớn như vậy, Giản Tang Du là người đầu tiên dám đá đồ vào mặt anh, đã vậy đá xong còn lập tức bỏ chạy, cô cũng là người mà ‘đời trước không có ai, sau này cũng không có ai làm được như vậy’.

Cố Trầm quay đầu lại liếc về hướng phòng ngủ, nghĩ đến tốc độ chạy vừa rồi của Giản Tang Du, thay vào đó, anh không khỏi nhếch môi cười.

Tiểu nha đầu này, chỉ số thông minh thấp thật đấy, nếu anh thực sự tức giận và muốn làm gì đó với cô thì cô chạy vào phòng ngủ cũng có ích gì?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chạy vào đó xong còn không biết khóa cửa, chạy như vậy thì có tác dụng gì?

Cố Trầm ném cái gối đầu gối sang một bên, đứng dậy đi vào phòng ngủ, không khỏi kinh ngạc nhìn người trên giường giả vờ ngủ, sau khi vào cửa anh nhìn chằm chằm người trên giường một lúc, không nói một lời liền cầm khăn tắm cùng áo ngủ vào phòng tắm. Từ khi Cố Trầm bắt đầu vào cửa tóc gáy của Giản Tang Du đều dựng hết lên, cô không chắc Cố Trầm có đánh người trong trạng thái tức giận hay không, nhưng cô đã nhìn thấy cơ bụng và bắp tay của Cố Trầm. Chỉ cần nghĩ đến điều đó Giản Tang Du đã cảm thấy nếu Cố Trầm đánh cô thật thì sẽ rất đau.

Cũng may là anh chỉ đứng ở cửa một lúc rồi thản nhiên đi vào phòng tắm, không có vẻ gì là tức giận.

Vì vậy, Giản Tang Du đã suy nghĩ một lúc và cảm thấy rằng những gì mà tiền nhân từng nói không hề lừa cô, đàn ông lớn tuổi sẽ biết bao dung hơn.

Nếu ai dám đá gối vào mặt Giản Tang Du cô thì cô có thể không từ bất cứ giá nào lấy mạng kẻ đó.

May mắn là Cố Trầm không tìm Giản Tang Du cô tính sổ.

Cảm giác được giải trừ nguy hiểm, Giản Tang Du mới chui ra khỏi chăn, sau vài phút ngột ngạt, cô đỏ bừng mặt như trái hồng Phú Sĩ, cô đứng dậy và nhanh chóng hạ nhiệt độ điều hòa trong phòng ngủ, thỉnh thoảng chú ý đến khi âm thanh trong phòng tắm dừng lại, cô nhanh chóng nằm lại và giả vờ ngủ dưới chăn bông.

Cố Trầm ra khỏi phòng tắm, chỉ liếc nhìn là biết Giản Tang Du đang giả vờ ngủ, anh đóng cửa phòng ngủ, trực tiếp đi về phía giường, kéo người ra khỏi giường, cả người bắt đầu đè lên...

Đây là lần đầu tiên kể từ khi kết hôn Cố Trầm có cảm giác muốn cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Phụ Vinh Quang, Bất Phụ Em

Số ký tự: 0