Chương 2
Meii Hoàng
2024-07-03 14:03:24
Kỉ nghỉ hè năm ấy, trong khi các bạn học đang phải miệt mài ôn luyện cho kì thi Cao Khảo thì một nam sinh nào đấy lại rất bình tĩnh mà đi dạo quanh trường, nam sinh ấy không ai khác là Hạ Tinh Lam, một học sinh con cưng trong mắt các thầy cô và là con nhà người ta trong mắt các bậc phụ huynh.
"Hừ... trường này cũng rộng quá rồi, mình mới chỉ đi một vòng mà chân đã như sắp gãy rồi."
Hạ Tinh Lam hiện giờ mới chỉ vào xuyên vào thân thể này có hơn 5 tiếng đồng hồ thôi, tất cả ký ức mặc dù đều có trong đầu nhưng cậu chính là vẫn muốn xác minh thêm vài điều nữa, vẫn muốn tìm hiểu mọi thứ xung quanh này a.
Dạo một vòng quanh trường cuối cùng Hạ Tinh Lam lựa chọn địa điểm dừng chân ngồi nghỉ là trên sân thượng của trường. Sân thượng trường này hoàn toàn khác với những ngôi trường khác, trên đây có cả các bồn hoa xinh đẹp, có những loài hoa leo lên lưới an ninh tạo thành một hàng rào hoa trông rất đẹp.
"Làm học bá sao... được rồi, vậy để tôi thay cậu tiếp tục duy trì cái danh xưng này vậy." Nằm dài ra ghế Hạ Tinh Lam không ngừng hồi tưởng lại những tháng ngày ở kiếp trước. Trước đây cậu mặc dù không mấy khi đạt top 1 top 2 của trường nhưng cậu cũng nằm trong top 5 của trường nha, nên chắc cũng có thể tính vào dạng học bá rồi.
Cậu học hết cấp ba liền nghe theo sự sắp xếp của ba mẹ mà thi vào trường quân đội, kết quả đến năm 20 tuổi liền phát hiện bản thân mắc bệnh nan y, hai tháng sau liền làm bạn với giường bệnh, chưa đầy nửa năm liền qua đời. Cứ như vậy khép lại một cuộc đời.
Hiện giờ sống lại lần nữa Hạ Tinh Lam sẽ không như trước nữa, quyết tâm phải vào học ngôi trường mà bản thân cũng như "thân chủ" đã mơ ước Đại học Thanh Hoa.
Mặc dù nói là thi vào Thanh Hoa nhưng mà ngành mà Hạ Tinh Lam chọn lại rất đơn giản, cậu không lựa chọn học các chuyên ngành như khoa học, toán học, lịch sử, triết học.. mà lại đi đăng ký vào chuyên ngành vẽ. Một chuyên ngành mà khá ít người thích thú và đăng ký.
"Hôm nay là ngày 6 tháng 5... vậy là còn 30 ngày nữa sẽ đến kì thi Cao Khảo." Hạ Tinh Lam nằm dài ra chiếc ghế gỗ dài, miệng lẩm bẩm lên kế hoạch cho kì thi sắp tới.
Kỳ thi Cao Khảo sẽ diễn ra trong hai ngày là ngày 7 và 8 tháng 6, hiện giờ còn một tháng nữa là sẽ đến, đối với những người khác thì sẽ rất bồi hồi và lo âu còn riêng cậu thì vẫn rất nhàn nhã. Vì là được tuyển thẳng nên hôm đấy cậu quyết định sẽ đến đấy để chơi, hoà vào dòng người cùng trải nghiệm tâm trạng lo âu của hôm đấy.
...----------------...
Rất nhanh liền đến ngày diễn ra kì thi Cao Khảo, trước cổng trường Đại học Thanh Hoa đều đã trật kín người. Đoàn xe đưa đón thí sinh chậm rãi tiến vào bên trong, những thí sinh ngồi trên xe đều cùng một tâm trạng là bồi hồi và lo âu. Hai bên xung quanh là phụ huynh của các thí sinh, cảnh sát, giáo viên cấp 3 đến cổ vũ, còn có các quầy giữ đồ và cấp nước uống do các sinh viên năm 3, năm 4 đảm nhiệm. Không những vậy còn có phóng viên báo chí đến đưa tin về sự kiện này.
Chứng kiến khung cảnh trước mắt Hạ Tinh Lam không nhịn được mà nổi da gà, quả không hổ là kì thi khốc liệt nhất trên Thế giới, kỳ thi Cao Khảo.
"Đông thật.." Nhìn quanh một vòng cuối cùng cậu đã lia mắt nhìn thấy một quầy bán nước nhỏ, không suy nghĩ gì mà trực tiếp vào mua nước rồi ngồi vào đấy luôn.
"Em học sinh này muốn uống gì đây?" Nhìn thấy có người vào quầy nữ sinh viên bán đồ liền nhanh chóng bắt tay vào công việc.
Nhận thấy đối phương hỏi mình Hạ Tinh Lam đành chọn lấy một chai sữa và một gói snack rồi ôm chúng ra bàn ngồi.
"Hừm.. snack vị rong biển vẫn là ngon nhất." Được ăn đúng loại snack mà mình thích Hạ Tinh Lam chẳng thèm để tâm đến chuyện xung quanh nữa, trực tiếp chìm vào niềm vui phấn khởi này.
Kì thi diễn ra cũng khá lâu nên cậu cũng không có ý định ở lại lâu, sau khi ăn hết gói snack liền phủi mông đứng dậy rời đi. Trước khi đi còn không quên luồn lách một vòng nữa cơ.
Nhóm phóng viên báo đài nhìn thấy một thiếu niên đang vui vẻ long nhong trước cổng trường liền nhanh trí đưa người vào tầm ngắm, bọn họ vác míc vác máy quay chạy đến dò hỏi. Kết quả là Hạ Tinh Lam thật sự bị không biết bao nhiêu cái máy quay và cái mic chĩa vào người.
Nội dung câu hỏi mà bọn họ đưa ra cũng chả có khác nhau là mấy, chủ yếu là hỏi về cảm nghĩ, hỏi lý do vì sao đối phương lại có mặt ở đây.
Vì là một nam sinh gương mẫu good boy nên Hạ Tinh Lam rất vui vẻ mà trả lời câu hỏi của bọn họ "Dạ, em cảm thấy rất hồi hộp, và chỉ mong các bạn sẽ thuận lợi vượt qua kì thi để chúng ta cùng nhau trở thành bạn học."
"Cùng nhau là sao vậy? Em có thể lý giải rõ hơn không?" Có vẻ vẫn chưa hiểu rõ hết câu nói của cậu, một phóng viên nam liền lên tiếng hỏi lại.
Hạ Tinh Lam cũng không dấu diếm gì mà thành thành thật thật nói ra chuyện bản thân được tuyển thẳng "Cùng nhau trở thành bạn học bởi vì.. em được tuyển thẳng ạ." Nói xong còn không quên cười một cái thật tươi cơ. Kết quả là đoạn video phỏng vấn ngắn vừa rồi liền nhanh chóng leo lên top tìm kiếm và lan rộng khắp mạng xã hội được mọi người nhiệt tình hưởng ứng cơ.
"Hừ... trường này cũng rộng quá rồi, mình mới chỉ đi một vòng mà chân đã như sắp gãy rồi."
Hạ Tinh Lam hiện giờ mới chỉ vào xuyên vào thân thể này có hơn 5 tiếng đồng hồ thôi, tất cả ký ức mặc dù đều có trong đầu nhưng cậu chính là vẫn muốn xác minh thêm vài điều nữa, vẫn muốn tìm hiểu mọi thứ xung quanh này a.
Dạo một vòng quanh trường cuối cùng Hạ Tinh Lam lựa chọn địa điểm dừng chân ngồi nghỉ là trên sân thượng của trường. Sân thượng trường này hoàn toàn khác với những ngôi trường khác, trên đây có cả các bồn hoa xinh đẹp, có những loài hoa leo lên lưới an ninh tạo thành một hàng rào hoa trông rất đẹp.
"Làm học bá sao... được rồi, vậy để tôi thay cậu tiếp tục duy trì cái danh xưng này vậy." Nằm dài ra ghế Hạ Tinh Lam không ngừng hồi tưởng lại những tháng ngày ở kiếp trước. Trước đây cậu mặc dù không mấy khi đạt top 1 top 2 của trường nhưng cậu cũng nằm trong top 5 của trường nha, nên chắc cũng có thể tính vào dạng học bá rồi.
Cậu học hết cấp ba liền nghe theo sự sắp xếp của ba mẹ mà thi vào trường quân đội, kết quả đến năm 20 tuổi liền phát hiện bản thân mắc bệnh nan y, hai tháng sau liền làm bạn với giường bệnh, chưa đầy nửa năm liền qua đời. Cứ như vậy khép lại một cuộc đời.
Hiện giờ sống lại lần nữa Hạ Tinh Lam sẽ không như trước nữa, quyết tâm phải vào học ngôi trường mà bản thân cũng như "thân chủ" đã mơ ước Đại học Thanh Hoa.
Mặc dù nói là thi vào Thanh Hoa nhưng mà ngành mà Hạ Tinh Lam chọn lại rất đơn giản, cậu không lựa chọn học các chuyên ngành như khoa học, toán học, lịch sử, triết học.. mà lại đi đăng ký vào chuyên ngành vẽ. Một chuyên ngành mà khá ít người thích thú và đăng ký.
"Hôm nay là ngày 6 tháng 5... vậy là còn 30 ngày nữa sẽ đến kì thi Cao Khảo." Hạ Tinh Lam nằm dài ra chiếc ghế gỗ dài, miệng lẩm bẩm lên kế hoạch cho kì thi sắp tới.
Kỳ thi Cao Khảo sẽ diễn ra trong hai ngày là ngày 7 và 8 tháng 6, hiện giờ còn một tháng nữa là sẽ đến, đối với những người khác thì sẽ rất bồi hồi và lo âu còn riêng cậu thì vẫn rất nhàn nhã. Vì là được tuyển thẳng nên hôm đấy cậu quyết định sẽ đến đấy để chơi, hoà vào dòng người cùng trải nghiệm tâm trạng lo âu của hôm đấy.
...----------------...
Rất nhanh liền đến ngày diễn ra kì thi Cao Khảo, trước cổng trường Đại học Thanh Hoa đều đã trật kín người. Đoàn xe đưa đón thí sinh chậm rãi tiến vào bên trong, những thí sinh ngồi trên xe đều cùng một tâm trạng là bồi hồi và lo âu. Hai bên xung quanh là phụ huynh của các thí sinh, cảnh sát, giáo viên cấp 3 đến cổ vũ, còn có các quầy giữ đồ và cấp nước uống do các sinh viên năm 3, năm 4 đảm nhiệm. Không những vậy còn có phóng viên báo chí đến đưa tin về sự kiện này.
Chứng kiến khung cảnh trước mắt Hạ Tinh Lam không nhịn được mà nổi da gà, quả không hổ là kì thi khốc liệt nhất trên Thế giới, kỳ thi Cao Khảo.
"Đông thật.." Nhìn quanh một vòng cuối cùng cậu đã lia mắt nhìn thấy một quầy bán nước nhỏ, không suy nghĩ gì mà trực tiếp vào mua nước rồi ngồi vào đấy luôn.
"Em học sinh này muốn uống gì đây?" Nhìn thấy có người vào quầy nữ sinh viên bán đồ liền nhanh chóng bắt tay vào công việc.
Nhận thấy đối phương hỏi mình Hạ Tinh Lam đành chọn lấy một chai sữa và một gói snack rồi ôm chúng ra bàn ngồi.
"Hừm.. snack vị rong biển vẫn là ngon nhất." Được ăn đúng loại snack mà mình thích Hạ Tinh Lam chẳng thèm để tâm đến chuyện xung quanh nữa, trực tiếp chìm vào niềm vui phấn khởi này.
Kì thi diễn ra cũng khá lâu nên cậu cũng không có ý định ở lại lâu, sau khi ăn hết gói snack liền phủi mông đứng dậy rời đi. Trước khi đi còn không quên luồn lách một vòng nữa cơ.
Nhóm phóng viên báo đài nhìn thấy một thiếu niên đang vui vẻ long nhong trước cổng trường liền nhanh trí đưa người vào tầm ngắm, bọn họ vác míc vác máy quay chạy đến dò hỏi. Kết quả là Hạ Tinh Lam thật sự bị không biết bao nhiêu cái máy quay và cái mic chĩa vào người.
Nội dung câu hỏi mà bọn họ đưa ra cũng chả có khác nhau là mấy, chủ yếu là hỏi về cảm nghĩ, hỏi lý do vì sao đối phương lại có mặt ở đây.
Vì là một nam sinh gương mẫu good boy nên Hạ Tinh Lam rất vui vẻ mà trả lời câu hỏi của bọn họ "Dạ, em cảm thấy rất hồi hộp, và chỉ mong các bạn sẽ thuận lợi vượt qua kì thi để chúng ta cùng nhau trở thành bạn học."
"Cùng nhau là sao vậy? Em có thể lý giải rõ hơn không?" Có vẻ vẫn chưa hiểu rõ hết câu nói của cậu, một phóng viên nam liền lên tiếng hỏi lại.
Hạ Tinh Lam cũng không dấu diếm gì mà thành thành thật thật nói ra chuyện bản thân được tuyển thẳng "Cùng nhau trở thành bạn học bởi vì.. em được tuyển thẳng ạ." Nói xong còn không quên cười một cái thật tươi cơ. Kết quả là đoạn video phỏng vấn ngắn vừa rồi liền nhanh chóng leo lên top tìm kiếm và lan rộng khắp mạng xã hội được mọi người nhiệt tình hưởng ứng cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro