Bảy X Hoan Khiển: Mẹ Kế Của Tôi
.1: Đệ Tứ X - H...
Lương Hạc
2024-11-12 05:25:35
Tiểu biệt thắng tân hôn*, Hàn Bách Tân đã gấp không chờ nổi, vừa thấy Chu Yến tắm rửa xong đi ra ngoài, hắn đã quấn lấy cô, ôm cô đi thẳng về phía giường lớn. Áo ngủ của Chu Yến bị kéo xuống, một mảng da thịt trước ngực lộ ra bên ngoài, Chu Yến vội vàng che đi, cười như không cười, khuôn mặt có thêm vài phần quyến rũ, cô ậm ừ nói. “Anh tắt đèn lớn đi, ánh sáng này làm em bị lóa mắt, chúng ta bật đèn ngủ ở đầu giường này là được rồi.”
*Tiểu biệt thắng tân hôn: Vợ chồng xa nhau ít ngày khi gặp nhau sẽ mang lại cảm xúc mạnh hơn cả đêm tân hôn.
Con báo già đang bận vồ mồi, trong mắt chỉ có một mình mục tiêu chứ nào để ý đến chuyện khác, hắn xoay người lại tắt chiếc đèn lớn, lao đến như vồ con mồi, quấn lấy Chu Yến ở dưới thân, nhưng hắn cũng không vội ăn ngay, cũng không vội trút hết lớp quần áo mỏng trên người, hắn để quần áo nửa cởi nửa không, bàn tay chui vào trong nắm chặt lấy cặp vú của cô, thịt vú tràn ra các khe hở ở ngón tay, ngoại trừ núm vú kia. Hắn vén vật che kia lên sau đó bỏ vào miệng mút, ngón tay kẹp chặt núm vú, lại mút lại liếm khiến cho Chu Yến thở hổn hển, cô có cảm giác bên trong đều bị rút cạn, một dòng nước từ giữa hai chân chảy ra ngoài.
“Mấy ngày nay anh không có ở nhà, em có nhớ anh không hả?”
Hàn Bách Tân nghĩ đến việc mình đi công tác đúng lúc cô đang rụng trứng, mà thời điểm thường là lúc ham muốn tình dục của Chu Yến mãnh liệt nhất, một ngọn lửa bùng lên trong lòng hắn, thiêu đốt càng ngày càng lớn, hắn thở hổn hển cắn Chu Yến một cái rõ đau.
“Nhớ, dĩ nhiên là em nhớ rồi!”
“Ừm…”
Miệng cắn không buông chính là quy tắc cơ bản của thú săn môi, hắn cắn xuống bên dưới, áo ngủ hoàn toàn mở rộng giống như đang mở một lớp quà cuối cùng, hắn tách hai chân của cô ra sau đó cắn một cái thật mạnh vào cái miệng nhỏ bí ẩn kia.
Trời sinh, mỗi người phụ nữ đều mang trong mình vết thương rất mềm mại, để lại một khe hở quyến rũ cho thế giới xâm nhập, đón nhận sự sung sướng và cả đau đớn, lại có thể kéo dài sinh mệnh… Chu Yến nhắm mắt lại, cắn môi, hừ nhẹ một tiếng, hưởng thụ khoái cảm môi lưỡi của Hàn Bách Tân mang lại, cô lại nhớ đến Hàn Nặc Đông vào đêm hôm đó, hai cha con bọn họ đúng là giống nhau, từ trước đến nay môi răng lưỡi vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn, trúng ngay hồng tâm, vân vê cắn nuốt, đầu lưỡi quét nhẹ qua âm đế, nhẹ nhàng run rẩy mút lấy nó…
“Ah!” m thanh của Chu Yến đều nghẹn lại trong cổ họng.
Hàn Bách Tân càng dịu dàng thì hắn càng có cơ hội điều chỉnh tốc độ, nhẹ nhàng liếm mút nhưng có thể câu mất linh hồn của người ta.
“Ưm… Ngon quá, càng ngày càng nhiều nước… Rất trơn…” Không biết hắn đã lấy gậy thịt ra từ khi nào, lúc này hắn đã bắt đầu cọ sát vào hoa huyệt, sau khi cả hai cảm thấy nóng rực hắn mới cắm vào bên trong.
“Nói một chút đi, mấy ngày nay em ở nhà biểu hiện như thế nào hả?”
Hàn Bách Tân vừa cắm vào bên trong vừa nói chuyện phiếm với cô, lần này là chuyện trên giường giữa hai vợ chồng.
“Em á?” Chu Yến căng thẳng, phía dưới kẹp Hàn Bách Tân chặt đến mức phải dừng lại một chút.
“Ừm…” Hàn Bách Tân vén mái tóc ướt đẫm của Chu Yến lên, dịu dàng hôn lên má và môi của cô, muốn làm cô thả lỏng hơn một chút. “Em có vụng trộm chơi sau lưng anh không hả?”
“Không, không có.”
“Nói dối.” Một tiếng này của hắn trầm thấp, đầy uy lực, đôi mắt vẫn đang nhìn chằm chằm cô, ngón tay vỗ lên mảng vết thương cũ khiến Chu Yến sợ hãi run rẩy, Hàn Bách Tân bật cười. “Em kẹp anh chặt đến như vậy để làm cái gì?”
Hắn xoa nắn cặp vú của cô, vẫn tiếp tục va chạm vào bên trong, cuối cùng hắn còn muốn xoay một vòng giống như vặn một con ốc vào trong đó, từng vòng từng vòng mãi không dứt. Hắn nheo mắt lại hung hăng đâm vào vài cái khiến Chu Yến nghiến chặt răng, suýt chút nữa cô còn cắn vào cặp môi hồng nhuận. Hàn Bách Tân nắm cằm nhìn vào đầu lưỡi của cô, cái lưỡi của hắn vươn đến, đầu lưỡi của hắn ra ra vào vào trong miệng của cô giống như cái miệng nhỏ ở phía dưới, nhìn mềm mại như vậy, hắn cũng muốn nằm sấp xuống để ăn.
Ah ah uh, tại sao lão Hàn lại làm như vậy…
Chu Yến đá chân được một lúc, cũng không biết đã lên cao trào lúc nào, mơ màng hồ đồ, cô cảm thấy cả người đều ướt đẫm. Hàn Bách Tân vẫn đang “đánh giằng co,” kéo trái kéo phải, nắm gan bàn chân của Chu Yến để dùng tư thế “xe đẩy lão Hàn.”
“Trên cổ là anh làm sao?” Ngón tay hắn khẽ vuốt ve vết cắn trên cổ, trong bóng tối hắn không thể phân biệt nổi đâu là vết thương cũ đâu là vết thương mới.
“Không phải anh thì là ai?” Chu Yến đẩy tay hắn ra, Hàn Bách Tân cũng bật cười không để ý.
“Mấy người bọn họ đều nói, chồng già vợ trẻ là phúc của anh, hiện tại xem ra cũng không sai lắm. Những người xung quanh anh không một ai là không khen em, nói em hiền huệ, đối xử với Nặc Đông cũng rất tốt, hơn nữa ngay cả thằng nhóc Nặc Đông kia cũng rất nghe lời em.”
“Ưm, phải không vậy? Sao anh biết được?” Chu Yến cố gắng chống đỡ thân trên của mình, nhìn Hàn Bách Tân tiến vào từng cái một, lúc này cô lại nghĩ tới những lời cợt nhả vào buổi sáng của Hàn Nặc Đông.
“Ha ha, em dạy dỗ nó, anh đã nhìn ra rồi.”
“Dạy dỗ?” Từ này quá ái muội, quá nhiều ý vị.
Hàn Bách Tân nhìn Chu Yến nói, “Điều trị, dọn dẹp, chắc chắn em đã lấy nhu thắng cương*, nếu không phòng của nó làm sao sạch sẽ như vậy được? Bây giờ cũng không cãi giả, còn phá lệ đến sân bay đón anh…”
Chu Yến thất thần, nhưng lại bị hắn đâm mạnh mấy cái, dường như đang trừng phạt cô không chịu tập trung.
Nhưng rõ ràng hắn là người nhắc đến người khác, Chu Yến hừ hừ vài tiếng thể hiện sự kháng nghị, Hàn Bách Tân bật cười. “Được được, không trêu em nữa, đều cho em…”
Nói xong, hắn buông hai chân của cô ra, siết chặt lấy cái mông của cô, bắt đầu tàn nhẫn đâm vào bên trong, mạnh mẽ đẩy, sau đó bắn ra.
“Mấy lần?”
Chu Yến duỗi vòng eo sắp bị đứt làm đôi, “Rụng trứng chỉ còn mỗi cái đuôi, em cũng không biết có thể đuổi kịp không.”
Hàn Bách Tân nằm xuống xoa xoa thái dương, “Không được thử lại, chúng ta vẫn còn rất nhiều cơ hội.”
*Tiểu biệt thắng tân hôn: Vợ chồng xa nhau ít ngày khi gặp nhau sẽ mang lại cảm xúc mạnh hơn cả đêm tân hôn.
Con báo già đang bận vồ mồi, trong mắt chỉ có một mình mục tiêu chứ nào để ý đến chuyện khác, hắn xoay người lại tắt chiếc đèn lớn, lao đến như vồ con mồi, quấn lấy Chu Yến ở dưới thân, nhưng hắn cũng không vội ăn ngay, cũng không vội trút hết lớp quần áo mỏng trên người, hắn để quần áo nửa cởi nửa không, bàn tay chui vào trong nắm chặt lấy cặp vú của cô, thịt vú tràn ra các khe hở ở ngón tay, ngoại trừ núm vú kia. Hắn vén vật che kia lên sau đó bỏ vào miệng mút, ngón tay kẹp chặt núm vú, lại mút lại liếm khiến cho Chu Yến thở hổn hển, cô có cảm giác bên trong đều bị rút cạn, một dòng nước từ giữa hai chân chảy ra ngoài.
“Mấy ngày nay anh không có ở nhà, em có nhớ anh không hả?”
Hàn Bách Tân nghĩ đến việc mình đi công tác đúng lúc cô đang rụng trứng, mà thời điểm thường là lúc ham muốn tình dục của Chu Yến mãnh liệt nhất, một ngọn lửa bùng lên trong lòng hắn, thiêu đốt càng ngày càng lớn, hắn thở hổn hển cắn Chu Yến một cái rõ đau.
“Nhớ, dĩ nhiên là em nhớ rồi!”
“Ừm…”
Miệng cắn không buông chính là quy tắc cơ bản của thú săn môi, hắn cắn xuống bên dưới, áo ngủ hoàn toàn mở rộng giống như đang mở một lớp quà cuối cùng, hắn tách hai chân của cô ra sau đó cắn một cái thật mạnh vào cái miệng nhỏ bí ẩn kia.
Trời sinh, mỗi người phụ nữ đều mang trong mình vết thương rất mềm mại, để lại một khe hở quyến rũ cho thế giới xâm nhập, đón nhận sự sung sướng và cả đau đớn, lại có thể kéo dài sinh mệnh… Chu Yến nhắm mắt lại, cắn môi, hừ nhẹ một tiếng, hưởng thụ khoái cảm môi lưỡi của Hàn Bách Tân mang lại, cô lại nhớ đến Hàn Nặc Đông vào đêm hôm đó, hai cha con bọn họ đúng là giống nhau, từ trước đến nay môi răng lưỡi vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn, trúng ngay hồng tâm, vân vê cắn nuốt, đầu lưỡi quét nhẹ qua âm đế, nhẹ nhàng run rẩy mút lấy nó…
“Ah!” m thanh của Chu Yến đều nghẹn lại trong cổ họng.
Hàn Bách Tân càng dịu dàng thì hắn càng có cơ hội điều chỉnh tốc độ, nhẹ nhàng liếm mút nhưng có thể câu mất linh hồn của người ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ưm… Ngon quá, càng ngày càng nhiều nước… Rất trơn…” Không biết hắn đã lấy gậy thịt ra từ khi nào, lúc này hắn đã bắt đầu cọ sát vào hoa huyệt, sau khi cả hai cảm thấy nóng rực hắn mới cắm vào bên trong.
“Nói một chút đi, mấy ngày nay em ở nhà biểu hiện như thế nào hả?”
Hàn Bách Tân vừa cắm vào bên trong vừa nói chuyện phiếm với cô, lần này là chuyện trên giường giữa hai vợ chồng.
“Em á?” Chu Yến căng thẳng, phía dưới kẹp Hàn Bách Tân chặt đến mức phải dừng lại một chút.
“Ừm…” Hàn Bách Tân vén mái tóc ướt đẫm của Chu Yến lên, dịu dàng hôn lên má và môi của cô, muốn làm cô thả lỏng hơn một chút. “Em có vụng trộm chơi sau lưng anh không hả?”
“Không, không có.”
“Nói dối.” Một tiếng này của hắn trầm thấp, đầy uy lực, đôi mắt vẫn đang nhìn chằm chằm cô, ngón tay vỗ lên mảng vết thương cũ khiến Chu Yến sợ hãi run rẩy, Hàn Bách Tân bật cười. “Em kẹp anh chặt đến như vậy để làm cái gì?”
Hắn xoa nắn cặp vú của cô, vẫn tiếp tục va chạm vào bên trong, cuối cùng hắn còn muốn xoay một vòng giống như vặn một con ốc vào trong đó, từng vòng từng vòng mãi không dứt. Hắn nheo mắt lại hung hăng đâm vào vài cái khiến Chu Yến nghiến chặt răng, suýt chút nữa cô còn cắn vào cặp môi hồng nhuận. Hàn Bách Tân nắm cằm nhìn vào đầu lưỡi của cô, cái lưỡi của hắn vươn đến, đầu lưỡi của hắn ra ra vào vào trong miệng của cô giống như cái miệng nhỏ ở phía dưới, nhìn mềm mại như vậy, hắn cũng muốn nằm sấp xuống để ăn.
Ah ah uh, tại sao lão Hàn lại làm như vậy…
Chu Yến đá chân được một lúc, cũng không biết đã lên cao trào lúc nào, mơ màng hồ đồ, cô cảm thấy cả người đều ướt đẫm. Hàn Bách Tân vẫn đang “đánh giằng co,” kéo trái kéo phải, nắm gan bàn chân của Chu Yến để dùng tư thế “xe đẩy lão Hàn.”
“Trên cổ là anh làm sao?” Ngón tay hắn khẽ vuốt ve vết cắn trên cổ, trong bóng tối hắn không thể phân biệt nổi đâu là vết thương cũ đâu là vết thương mới.
“Không phải anh thì là ai?” Chu Yến đẩy tay hắn ra, Hàn Bách Tân cũng bật cười không để ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mấy người bọn họ đều nói, chồng già vợ trẻ là phúc của anh, hiện tại xem ra cũng không sai lắm. Những người xung quanh anh không một ai là không khen em, nói em hiền huệ, đối xử với Nặc Đông cũng rất tốt, hơn nữa ngay cả thằng nhóc Nặc Đông kia cũng rất nghe lời em.”
“Ưm, phải không vậy? Sao anh biết được?” Chu Yến cố gắng chống đỡ thân trên của mình, nhìn Hàn Bách Tân tiến vào từng cái một, lúc này cô lại nghĩ tới những lời cợt nhả vào buổi sáng của Hàn Nặc Đông.
“Ha ha, em dạy dỗ nó, anh đã nhìn ra rồi.”
“Dạy dỗ?” Từ này quá ái muội, quá nhiều ý vị.
Hàn Bách Tân nhìn Chu Yến nói, “Điều trị, dọn dẹp, chắc chắn em đã lấy nhu thắng cương*, nếu không phòng của nó làm sao sạch sẽ như vậy được? Bây giờ cũng không cãi giả, còn phá lệ đến sân bay đón anh…”
Chu Yến thất thần, nhưng lại bị hắn đâm mạnh mấy cái, dường như đang trừng phạt cô không chịu tập trung.
Nhưng rõ ràng hắn là người nhắc đến người khác, Chu Yến hừ hừ vài tiếng thể hiện sự kháng nghị, Hàn Bách Tân bật cười. “Được được, không trêu em nữa, đều cho em…”
Nói xong, hắn buông hai chân của cô ra, siết chặt lấy cái mông của cô, bắt đầu tàn nhẫn đâm vào bên trong, mạnh mẽ đẩy, sau đó bắn ra.
“Mấy lần?”
Chu Yến duỗi vòng eo sắp bị đứt làm đôi, “Rụng trứng chỉ còn mỗi cái đuôi, em cũng không biết có thể đuổi kịp không.”
Hàn Bách Tân nằm xuống xoa xoa thái dương, “Không được thử lại, chúng ta vẫn còn rất nhiều cơ hội.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro