Chương 30 - .1: Đệ Tam X – Sắc Kệ (15) Kì Trung Nam
.1: Đệ Tam X -...
Lương Hạc
2024-08-15 02:54:09
“Trinh Trinh.”
Một tiếng như vậy, là Kỳ Diệp đang bắt chước bác cả gọi Kỳ Diệp Trinh.
Tiếng gọi kia rất triền miên kích thích, Kỳ Hạnh Trinh gục đầu xuống, đôi mắt mờ mịt. Cô ôm lấy cổ của Kỳ Diệp, đầu lưỡi vươn ra cuốn lấy lưỡi của anh ta.
Nụ hôn dần trở nên nóng bỏng, Kỳ Diệp chiếm thế chủ động, mút đầu lưỡi của cô khiến chiếc lưỡi tê rần. Anh ta nắm lấy cặp vú của cô, cúi đầu ngắm nhìn núm vú hồng hào vừa bị mình gặm cắn, sau đó anh ta lại tham lam hôn lên đó lần nữa, trên núm vú hồng hào xinh đẹp đã xuất hiện những sợi chỉ bạc sáng lấp lánh, anh ta không nhịn được liếm qua liếm lại, nuốt sợi chỉ vào, lúc này trong miệng của anh ta đã tràn đầy hương vị của Kỳ Hạnh Trinh, anh ta lại gặm cắn núm vú, đầu lưỡi quét qua quầng vú ba vòng khiến Kỳ Hạnh Trinh không nhịn được, eo mông vặn vẹo cọ xát lên người anh ta, cô nhận ra côn thịt sưng to của anh ta đang di chuyển giữa hai chân mình. Kỳ Hạnh Trinh bật cười, trong lòng xuất hiện cảm giác vui sướng vì đạt được mục đích.
Kỳ Diệp gặm cắn khắp người cô, anh ta cũng bị cô trêu chọc đến nóng ran, nhưng trời sinh anh ta đã là người vân đạm phong khinh*, mặc dù lúc này đã muốn đụ Kỳ Hạnh Trinh đến phát điên, nhưng anh ta vẫn mỉm cười, vuốt ve eo nhỏ và cặp mông của cô, nói. “Gọi anh là ông xã.”
*Vân đạm phong khinh: thờ ơ, lạnh nhạt, không màng đến điều gì khác, sống thảnh thơi như gió thổi mây trôi
“Ông xã.” Kỳ Hạnh Trinh ngoan ngoãn làm theo… Dù sao thì đây cũng là cuộc chơi, chỉ cần chơi đến vui vẻ là được rồi nha!
Kỳ Hạnh Trinh đã sớm bị anh ta làm cho say như điếu đổ, vùng giữa hai chân đã ngứa ngáy, dâm thuỷ chảy ra ướt đẫm. Cô hận không thể để anh ta va chạm mạnh vào bên trong, nhưng cô lại tham luyến trước sự dụ hoặc mất hồn này, nên cô muốn nhìn xem, trong trò chơi này, cô và anh ta, ai sẽ là người mất kiên nhẫn trước.
Cọ xát qua một lớp quần áo không đủ để thoả mãn cô nữa, cô duỗi tay vào trong quần của anh ta, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn linh hoạt vuốt ve cự long của anh ta, sức lực vừa vặn, nhẹ nhàng khiêu khích vị quân tử này đến đỏ mắt, yết hầu của anh ta nghẹn lại, nhíu mày, nụ cười trên khoé môi đã cứng đờ.
“A.” Nhân lúc Kỳ Hạnh Trinh không để ý, ngón tay của Kỳ Diệp cũng sờ vào hoa huyệt của cô. Khi rút tay ra, bàn tay của anh ta đã ướt đẫm một mảng.
“Em chảy nhiều nước quá…”
Anh ta hôn lên khuôn mặt của cô, cắn vào vành tai cô. Nhìn cô đang vui vẻ chơi đùa như vậy, anh ta cũng không đành lòng quấy rầy, cười nói. “Bà xã, anh muốn ăn chỗ này.” Ngón tay lại sờ nhẹ lên âm đế của cô, xoa mấy cái, một đốt ngón tay bất ngờ cắm vào hoa huyệt khiến Kỳ Hạnh Trinh rên rỉ một tiếng, bàn tay buông cự long ra. Anh ta đè cô lên ghế sô pha, hai chân mở ra hướng lên trời, lộ ra chiếc quần lót ướt đẫm bên dưới váy, vừa cởi một bên đã lộ ra toàn bộ hoa huyệt… Một cọng lông mu cũng không có, cạo sạch sành sanh, hai mảnh thịt ở hai bên lúc đóng lúc mở, tất cả đều đang bị anh ta nhìn chằm chằm.
“Trách không được… Bọn họ lại yêu em đến như vậy, lỗ huyệt vừa đẹp lại vừa sạch sẽ…”
Khi nói ra lời cợt nhả này, trong lòng Kỳ Diệp đang nổ tung, nhưng anh ta vẫn chưa nói ra. Anh ta đã đoán được cô rất quyến rũ mê hoặc, nhưng không ngờ lại hút hồn đến như vậy.
Kỳ Diệp không phải một dân chơi có kinh nghiệm phong phú, anh ta không đi học đại học nên chưa có kinh nghiệm yêu đương gì cả, thời điểm vào Tín Khoa anh ta mới bắt đầu kết giao với một cô gái, nhưng cô gái kia lại xuất ngoại nên anh ta cũng quên luôn. Khi được thăng chức, ong yến cũng vờn quanh không ít, nhưng anh ta không có thói quen thích chủ động, cũng không phải là người sống tình cảm, thích ứng trong mọi hoàn cảnh, như gần như xa, đối với anh ta, tình yêu chỉ là thứ nhạt nhẽo không có ý nghĩa.
Hôm nay, anh ta và cô chỉ là cô đơn nhàn rỗi nên trêu chọc lẫn nhau, nhân lúc đang ở trên máy bay thì chơi đùa một chút. Lúc này anh ta bị cô mê hoặc, thuận theo ý trời thì anh ta cũng chấp nhận.
Kỳ Diệp quỳ một chân xuống đất, đầu lưỡi vươn ra liếm láp hoa huyệt của cô, đầu lưỡi anh ta đã mềm mại nhưng hoa huyệt của cô còn mềm mại hơn, anh ta tách môi âm hộ ra, sau đó hôn lên cái miệng nhỏ hồng hào ướt đẫm của cô.
“Um ah uh…” Cô không dám rên rỉ lớn tiếng, chỉ dám thì thầm trong cổ họng. “Ông xã ơi, em muốn anh…”
Cô gái nhỏ này quyến rũ đến mức Kỳ Diệp cảm thấy bên dưới của mình nổ mạnh một cái, nhưng anh ta vẫn ưu nhã, từ từ cởi quần ra, đặt thứ kia ở miệng huyệt của cô.
Anh ta tưởng rằng bản thân mình sẽ chơi đùa cô khiến cô mất hết lý trí, nhưng không ngờ mình cũng hưng phấn đến mức nóng rực cả người, anh ta cọ liên tục lên cái miệng nhỏ kia, mỗi lần đều muốn đâm một cái vào hoa huyệt kia.
Đôi chân đang kẹp chặt của Kỳ Hạnh Trinh mất hết sức lực, dâm thuỷ phía dưới ào ạt phun ra, nhưng Kỳ Diệp vẫn không thoả mãn cô, ngón tay của anh ta cắm vào bên trong cọ xát các vách thịt mềm mại, giống như đang cào ngứa nhưng lại cố tình không cào vào điểm giữa mà chỉ đảo ở vùng quanh.
“Hư! Ông xã xấu xa quá đi…” Kỳ Hạnh Trinh cũng thật lẳng lơ, nên mới thích người ta chơi mình như vậy. Cô nghiêng đầu, hơi thở hỗn loạn, nhìn đầu nấm thô dài màu đỏ tím của anh ta, cô rất muốn nhưng nó vẫn chưa chịu đi vào, đúng là biết cách tra tấn người khác.
“Ông xã, đụ em đi, em không chịu được nữa!” Cô cố gắng chịu đựng, bàn tay duỗi ra nắm lấy côn thịt trong tay Kỳ Diệp, đẩy một cái, bên trong đã hút chặt lấy quy đầu của anh ta. Da đầu Kỳ Diệp tê rần, anh ta không thể nhịn được nữa, đẩy mạnh hông về phía trước để côn thịt đi vào một nửa.
“A!”
Một tiếng như vậy, là Kỳ Diệp đang bắt chước bác cả gọi Kỳ Diệp Trinh.
Tiếng gọi kia rất triền miên kích thích, Kỳ Hạnh Trinh gục đầu xuống, đôi mắt mờ mịt. Cô ôm lấy cổ của Kỳ Diệp, đầu lưỡi vươn ra cuốn lấy lưỡi của anh ta.
Nụ hôn dần trở nên nóng bỏng, Kỳ Diệp chiếm thế chủ động, mút đầu lưỡi của cô khiến chiếc lưỡi tê rần. Anh ta nắm lấy cặp vú của cô, cúi đầu ngắm nhìn núm vú hồng hào vừa bị mình gặm cắn, sau đó anh ta lại tham lam hôn lên đó lần nữa, trên núm vú hồng hào xinh đẹp đã xuất hiện những sợi chỉ bạc sáng lấp lánh, anh ta không nhịn được liếm qua liếm lại, nuốt sợi chỉ vào, lúc này trong miệng của anh ta đã tràn đầy hương vị của Kỳ Hạnh Trinh, anh ta lại gặm cắn núm vú, đầu lưỡi quét qua quầng vú ba vòng khiến Kỳ Hạnh Trinh không nhịn được, eo mông vặn vẹo cọ xát lên người anh ta, cô nhận ra côn thịt sưng to của anh ta đang di chuyển giữa hai chân mình. Kỳ Hạnh Trinh bật cười, trong lòng xuất hiện cảm giác vui sướng vì đạt được mục đích.
Kỳ Diệp gặm cắn khắp người cô, anh ta cũng bị cô trêu chọc đến nóng ran, nhưng trời sinh anh ta đã là người vân đạm phong khinh*, mặc dù lúc này đã muốn đụ Kỳ Hạnh Trinh đến phát điên, nhưng anh ta vẫn mỉm cười, vuốt ve eo nhỏ và cặp mông của cô, nói. “Gọi anh là ông xã.”
*Vân đạm phong khinh: thờ ơ, lạnh nhạt, không màng đến điều gì khác, sống thảnh thơi như gió thổi mây trôi
“Ông xã.” Kỳ Hạnh Trinh ngoan ngoãn làm theo… Dù sao thì đây cũng là cuộc chơi, chỉ cần chơi đến vui vẻ là được rồi nha!
Kỳ Hạnh Trinh đã sớm bị anh ta làm cho say như điếu đổ, vùng giữa hai chân đã ngứa ngáy, dâm thuỷ chảy ra ướt đẫm. Cô hận không thể để anh ta va chạm mạnh vào bên trong, nhưng cô lại tham luyến trước sự dụ hoặc mất hồn này, nên cô muốn nhìn xem, trong trò chơi này, cô và anh ta, ai sẽ là người mất kiên nhẫn trước.
Cọ xát qua một lớp quần áo không đủ để thoả mãn cô nữa, cô duỗi tay vào trong quần của anh ta, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn linh hoạt vuốt ve cự long của anh ta, sức lực vừa vặn, nhẹ nhàng khiêu khích vị quân tử này đến đỏ mắt, yết hầu của anh ta nghẹn lại, nhíu mày, nụ cười trên khoé môi đã cứng đờ.
“A.” Nhân lúc Kỳ Hạnh Trinh không để ý, ngón tay của Kỳ Diệp cũng sờ vào hoa huyệt của cô. Khi rút tay ra, bàn tay của anh ta đã ướt đẫm một mảng.
“Em chảy nhiều nước quá…”
Anh ta hôn lên khuôn mặt của cô, cắn vào vành tai cô. Nhìn cô đang vui vẻ chơi đùa như vậy, anh ta cũng không đành lòng quấy rầy, cười nói. “Bà xã, anh muốn ăn chỗ này.” Ngón tay lại sờ nhẹ lên âm đế của cô, xoa mấy cái, một đốt ngón tay bất ngờ cắm vào hoa huyệt khiến Kỳ Hạnh Trinh rên rỉ một tiếng, bàn tay buông cự long ra. Anh ta đè cô lên ghế sô pha, hai chân mở ra hướng lên trời, lộ ra chiếc quần lót ướt đẫm bên dưới váy, vừa cởi một bên đã lộ ra toàn bộ hoa huyệt… Một cọng lông mu cũng không có, cạo sạch sành sanh, hai mảnh thịt ở hai bên lúc đóng lúc mở, tất cả đều đang bị anh ta nhìn chằm chằm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Trách không được… Bọn họ lại yêu em đến như vậy, lỗ huyệt vừa đẹp lại vừa sạch sẽ…”
Khi nói ra lời cợt nhả này, trong lòng Kỳ Diệp đang nổ tung, nhưng anh ta vẫn chưa nói ra. Anh ta đã đoán được cô rất quyến rũ mê hoặc, nhưng không ngờ lại hút hồn đến như vậy.
Kỳ Diệp không phải một dân chơi có kinh nghiệm phong phú, anh ta không đi học đại học nên chưa có kinh nghiệm yêu đương gì cả, thời điểm vào Tín Khoa anh ta mới bắt đầu kết giao với một cô gái, nhưng cô gái kia lại xuất ngoại nên anh ta cũng quên luôn. Khi được thăng chức, ong yến cũng vờn quanh không ít, nhưng anh ta không có thói quen thích chủ động, cũng không phải là người sống tình cảm, thích ứng trong mọi hoàn cảnh, như gần như xa, đối với anh ta, tình yêu chỉ là thứ nhạt nhẽo không có ý nghĩa.
Hôm nay, anh ta và cô chỉ là cô đơn nhàn rỗi nên trêu chọc lẫn nhau, nhân lúc đang ở trên máy bay thì chơi đùa một chút. Lúc này anh ta bị cô mê hoặc, thuận theo ý trời thì anh ta cũng chấp nhận.
Kỳ Diệp quỳ một chân xuống đất, đầu lưỡi vươn ra liếm láp hoa huyệt của cô, đầu lưỡi anh ta đã mềm mại nhưng hoa huyệt của cô còn mềm mại hơn, anh ta tách môi âm hộ ra, sau đó hôn lên cái miệng nhỏ hồng hào ướt đẫm của cô.
“Um ah uh…” Cô không dám rên rỉ lớn tiếng, chỉ dám thì thầm trong cổ họng. “Ông xã ơi, em muốn anh…”
Cô gái nhỏ này quyến rũ đến mức Kỳ Diệp cảm thấy bên dưới của mình nổ mạnh một cái, nhưng anh ta vẫn ưu nhã, từ từ cởi quần ra, đặt thứ kia ở miệng huyệt của cô.
Anh ta tưởng rằng bản thân mình sẽ chơi đùa cô khiến cô mất hết lý trí, nhưng không ngờ mình cũng hưng phấn đến mức nóng rực cả người, anh ta cọ liên tục lên cái miệng nhỏ kia, mỗi lần đều muốn đâm một cái vào hoa huyệt kia.
Đôi chân đang kẹp chặt của Kỳ Hạnh Trinh mất hết sức lực, dâm thuỷ phía dưới ào ạt phun ra, nhưng Kỳ Diệp vẫn không thoả mãn cô, ngón tay của anh ta cắm vào bên trong cọ xát các vách thịt mềm mại, giống như đang cào ngứa nhưng lại cố tình không cào vào điểm giữa mà chỉ đảo ở vùng quanh.
“Hư! Ông xã xấu xa quá đi…” Kỳ Hạnh Trinh cũng thật lẳng lơ, nên mới thích người ta chơi mình như vậy. Cô nghiêng đầu, hơi thở hỗn loạn, nhìn đầu nấm thô dài màu đỏ tím của anh ta, cô rất muốn nhưng nó vẫn chưa chịu đi vào, đúng là biết cách tra tấn người khác.
“Ông xã, đụ em đi, em không chịu được nữa!” Cô cố gắng chịu đựng, bàn tay duỗi ra nắm lấy côn thịt trong tay Kỳ Diệp, đẩy một cái, bên trong đã hút chặt lấy quy đầu của anh ta. Da đầu Kỳ Diệp tê rần, anh ta không thể nhịn được nữa, đẩy mạnh hông về phía trước để côn thịt đi vào một nửa.
“A!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro