Chương 30 - .1: Đệ Tam X – Sắc Kệ (15) Kì Trung Nam

.2:

Lương Hạc

2024-08-15 02:54:09

Vào lúc cô đang nói bậy, Kỳ Anh Hàn đang muốn nói, thì cảm giác ở đằng sau có người tới gần, anh ta vừa quay đầu lại đã thấy Kỳ Trung Thái đang một tay kéo quần, một tay đang nắm chặt quy đầu, đúng là đối với hai người bọn họ mà tự xử, chỉ là vẻ mặt rất bình tĩnh.

Xem ra, anh vẫn luôn đứng ở sau lưng Kỳ Anh Hàn!

"Chú nhỏ..." Kỳ Anh Hàn giật mình, suýt chút nữa gãy ở bên trong Kỳ Hạnh Trinh, muốn rút ra nhưng lại không đành lòng, dưới thân chỉ có thể tiếp tục di chuyển: "Chú nhỏ... Chú đừng nói cho người khác biết được không... Cháu, cháu thật sự quá yêu em ấy!"

Nói là yêu, là muốn đụ đi?

Kỳ Trung Thái không nói gì, Kỳ Anh Hàn lại nhíu mày, dưới thân lại gắt gao đâm vào: "A... thịt bên trong em ấy rất non lại căng, làm cho cháu rất thư thái, thực sự không rút ra được."

Kỳ Trung Thái vẫn trầm mặc, ngồi xổm xuống nhìn chỗ giao hợp của hai người, mép thịt ngậm dương vật, đồ vật của anh ta không tính là nhỏ, đang cương lên căng chặt kín miệng huyệt của cô, thịt huyệt phấn nộn của cô bị kéo lộ ra ngoài, hai mảnh mở ra, rất nhiều cái miệng nhỏ nhắn đang hút lấy cự vật.

Kỳ Trung Thái nhìn quá gần, đã quên mất mà hành động theo bản năng, anh vươn đầu lưỡi, liếm viên thịt bên trên của cô, Kỳ Hạnh Trinh a lên một tiếng, ngón tay duỗi về phía trước, bị Kỳ Trung Thái nắm lấy.

Lần này là muốn chơi kiểu gì?

Kỳ Anh Hàn nhìn thoáng qua Kỳ Hạnh Trinh, Kỳ Hạnh Trinh đứng dậy kéo Kỳ Trung Thái, Kỳ Trung Thái không có hôn cô, mà đi liếm ngực của cô. Kỳ Hạnh Trinh liền nhớ lại ngày hôm đó cô đổ nước lên ngực, để cho anh liếm - nhưng anh hết lần này tới lần khác không chịu liếm, làm Kỳ Hạnh Trinh ngày nhớ đêm mong, hiện tại trả lại anh nguyên vẹn, quả hồng to lớn, ở ngay bên miệng, tặng anh một quả, anh cũng mơ hồ nuốt xuống.

Có thể là do Kỳ Trung Thái hết lần này tới lần khác không muốn để cho cô dễ chịu, cắn núm vú của cô, là cắn thật, làm cô tê rần, cả người co rụt lại, phía dưới cũng co lại theo, Kỳ Anh Hàn dừng một chút, hít một tiếng, suýt chút nữa không nhịn được.

"Chú nhỏ, em ấy kẹp cháu chặt quá, chú cũng tới đi!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỳ Anh Hàn ôm Kỳ Hạnh Trinh, để Kỳ Trung Thái đi vào từ phía sau, tiền hậu giáp kích, có động là đâm vào, phân công rõ ràng.

Kỳ Trung Thái đã phát hiện từ lâu, nhưng ván cờ này là do anh bày ra, anh cũng vui vẻ tiếp nhận. Đã là nhiệt tình tiếp đón, thế thì anh cũng không có lý nào mà không hưởng thụ, lời cảnh cáo của Kỳ Trung Nam vẫn văng vẳng bên tai, nhưng mà anh biết, càng cấm thì càng muốn thử, điều này đã được di truyền trong xương máu, không thay đổi được thói xấu hèn hạ này! Kỳ Trung Nam không muốn anh dính vào chuyện này, có lẽ đây là độc những cũng có thể đây là một món ngon.

Hai người đàn ông tự ngầm hiểu với nhau, tuy không nói câu nào nhưng lại có thể phối hợp đâu vào đấy không có chỗ nào để chê. Không biết Kỳ Trung Thái đã chuẩn bị gel bôi trơn từ bao giờ, anh bôi vào đầu ngón tay, xoa đều vào tiểu cúc hoa của Kỳ Hạnh Trinh, miệng của anh thì cắn lỗ tai cô: "Hạnh Trinh có thấy sợ không?"

Hiện tại cả người Kỳ Hạnh Trinh đã đổ mồ hôi, bị hai người đàn ông ôm lấy trước sau, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ rên rỉ. Cô bị người đằng trước hôn, người đằng sau sờ vuốt, tạm thời không thể trả lời được.

"Đừng sợ, chú có kinh nghiệm, sẽ không làm cháu bị đau."

Kỳ Hạnh Trinh có muốn cự tuyệt cũng không được, đã lên thuyền giặc rồi thì không xuống được nữa, cô cảm thấy phía dưới nóng hầm hập, dính nhơm nhớp, từ trước tới giờ cô chưa từng có cảm giác nóng ướt như vậy, phía sau bị xoa trở nên mềm nhũn, ngón tay đâm vào nhưng cô cũng không có cảm giác dị thường.

Xảy ra chuyện gì vậy? Thân dưới của Kỳ Hạnh Trinh co lại, đầu óc trống rỗng, trong bụng lại có cảm giác co rút đau đớn, còn kỳ lạ hơn là cảm giác này chỉ có một chút xíu rồi lại bị rút ra, rút đến tận cùng lại cảm thấy giống như đã giải quyết được cái gì đó, rất sảng khoái, sau đó lại là cảm giác được lấp đầy.

"A a a!" Kỳ Hạnh Trinh bị hai cây trước sau đâm vào, bị kẹt ở bên trong, cô không thể động đậy được, chỉ có thể rên rỉ, cảm giác thật sự là rất tiêu hồn!

Lặp đi lặp lại như vậy, Kỳ Hạnh Trinh cảm thấy phía sau bị người lôi ra toàn bộ, Kỳ Trung Thái dán sát vào cô, hôn vai của cô, phía dưới cũng chậm rãi động, ở phía trước bởi vì Kỳ Anh Hàn đã đánh trận lâu như vậy rồi nên khả năng nhẫn nại cũng không còn nhiều, bây giờ lại thêm một cây trụ to dài tranh thiên hạ, sau chen trước kẹp, chỉ cách nhau một lớp da mỏng, anh ta gần như muốn sụp đổ, ngừng rồi lại ngừng, bị vật ở phía sau dần dần chiếm thế thượng phong.

Kỳ Anh Hàn đành phải hôn Kỳ Hạnh Trinh, hôn khuôn mặt đỏ bừng ánh lệ của cô cùng với bờ môi trơn bóng nóng hổi của cô, lại quấn lấy đầu lưỡi của cô mà mút, nhìn bộ dạng của cô bị người kia tra tấn từng khúc ruột.

Tội gì phải khổ như thế chứ? Nhưng nói không chừng cũng không phải là khổ, mà là rất kích thích thì sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỳ Anh Hàn không đoán được cảm giác của Kỳ Hạnh Trinh, cô đang từ từ hưởng thụ nhỉ, kiểu hưởng thụ này cũng không chỉ đơn thuần là hưởng thụ, cô cũng không phải là đàn ông, không có cái cấu tạo sinh lý để sung sướng kia, cô là phụ nữ, chỉ có thể cảm thấy vật kia ra vào trót lọt, thông thuận, dịch nước tràn đầy, đây cũng có mấy phần là nhờ công lao của gel bôi trơn. Rốt cuộc cũng không còn phần biệt được đầu đuôi nữa, anh chỉ cảm thấy vách thịt co rút từng đợt, cô kẹp chân lại, phun nước lên đỉnh.

Kỳ Anh Hàn bị cô kẹp chặt đến mức muốn bắn, vội vàng không kịp chuẩn bị, tranh thủ thời gian rút ra ngoài, thấp giọng chửi: "Con mẹ nó! Làm sao..."

Kỳ Trung Thái nhìn Kỳ Anh Hàn cuối cùng cũng chịu buông tay, anh liền ôm người cô nâng lên một chút, lại xoay một phát, ôm cả người cô vào trong lồng ngực của mình, mượn dịch thể mà Kỳ Anh Hàn để lại mà trượt đi vào, lần này, xem như anh đã triệt để chiếm lấy Kỳ Hạnh Trinh!

Kỳ Hạnh Trinh vừa trải qua một lần cao trào, lúc này cô còn chưa lấy lại được tinh thần, cửa huyệt đã lại bị lấp đầy, trong lòng cảm thấy rung động, cô bưng lấy mặt của Kỳ Trung Thái mà hôn lên: "Chú nhỏ... chú yêu cháu đi."

Kỳ Trung Thái đón lấy môi của cô, quấn lấy cái lưỡi của cô, hôn thật lâu. Ai nói anh không yêu cô chứ? Anh cũng yêu cô, nhưng mà không phải anh còn là một trưởng bối sao? Đành nhường nhịn, không thể chấp nhặt với tiểu bối. Chẳng phải lần nào anh cũng hùa theo đón lấy hành động quyến rũ của cô hay sao?

Từ lần đầu tiên, anh đã có thể cho cô vào trong phòng, lại cho cô chút rượu, nhưng mà... Làm người không nên đạt được sự thỏa mãn quá dễ dàng, tốt nhất là nên gây khó khăn một chút, để cho cô có một chút hi vọng, cũng là gây khó khăn với chính bản thân mình, nếu không, anh làm sao mà có động lực về nước giúp người ta làm áo cưới.

"Có được chú rồi là quên mất anh trai nha!"

Kỳ Anh Hàn ngồi bên cạnh tự vuốt, anh ta châm một điếu thuốc, nhìn hai con người không biết xấu hổ này, ở ngay trên ghế sô pha ôm nhau làm tình. Cái lão già Kỳ Trung Thái này vẫn còn rất biết chơi, phía dưới đâm vào, ngón tay vẫn không quên đút vào chọc quấy lỗ hậu của cháu gái. Kỳ Hạnh Trinh cũng điên rồi, cô ngồi trên người Kỳ Trung Thái mà đong đưa, mông eo lắc lư điên cuồng, khi cô ở trên người mình còn không sung sướng đến như thế đâu!

Kỳ Anh Hàn bị làm cho tức chết, bản thân mình lúc này còn chưa trở về bình thường được, chỉ có thể một tay gẩy tàn thuốc, một tay bóp ngực của em gái mình: "Cái đồ dễ thay đổi!"

Kỳ Hạnh Trinh nào còn quan tâm được tới anh ta, chỉ biết để hôn lấy Kỳ Trung Thái đang yêu mình, Kỳ Anh Hàn đành đi vòng ra sau lưng của cô, lần mò xuống dưới, hôn lên mông của cô, lại đột nhiên há mồm cắn một cái để xả mối hận trong lòng.

Kỳ Hạnh Trinh nào ngờ được bị chó cắn trên mông một phát, bị anh ta cắn đau, a lên một tiếng, kích thích trước sau, kẹp sát lấy cây côn thịt, phun nước tràn đầy, Kỳ Trung Thái liền đâm lên khối thịt nhỏ của Kỳ Hạnh Trinh. Miệng nhỏ dường như đã quen thuộc, đột nhiên mở ra, ngậm lấy mã mắt của anh, khẽ hút một cái, như muốn hút luôn hồn của anh ra ngoài, anh không rút về được, đành phải thở dài một tiếng, rồi dùng sức đút cho cái miệng nhỏ này ăn, cuối cùng bắn ra một phát.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - .1: Đệ Tam X – Sắc Kệ (15) Kì Trung Nam

Số ký tự: 0