Chương 30 - .1: Đệ Tam X – Sắc Kệ (15) Kì Trung Nam
.2: Đệ Tam X -...
Lương Hạc
2024-08-15 02:54:09
Kỳ Mẫn đã sớm đoán ra đó là hot pussy*, nhưng cậu ấy không muốn mỉa mai châm chọc gì cả, cậu ấy nhấc ly whisky lên uống một hơi cạn sạch.
*Hot pussy: âm hộ của người phụ nữ được làm nóng bằng cách nào đó, trong trường hợp này ý của Kỳ Anh Hàn là uống rượu để làm âm hộ của Kỳ Hạnh Trinh nóng lên.
Kỳ Anh Hàn đi thanh toán hóa đơn và lấy rượu, chỉ còn Kỳ Hạnh Trinh và Kỳ Mẫn ngồi lại quầy bar. Kỳ Hạnh Trinh nghiêng người về phía Kỳ Mẫn, ngón tay lướt trên mu bàn tay của cậu ấy, khẽ thì thầm, "Hình như hôm nay tâm trạng của anh Kỳ Mẫn không tốt lắm nhỉ? Bị bạn gái cho leo cây hay sao?”
Kỳ Mẫn ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt lạnh nhạt, giọng nói khàn khàn. "Chuyện này có gì lạ đâu? Không phải anh nên sớm làm quen hay sao?”
Kỳ Hạnh Trinh mỉm cười đầy ẩn ý, cô duỗi tay cầm một miếng khoai tây chiên để ăn, vừa nuốt xuống đã liếm môi, mỉm cười. "Thật ra em rất nhớ ngón tay của anh Kỳ Mẫn.”
Kỳ Mẫn nheo mắt, lông mày khẽ nhíu lại, quay đầu nhìn ra chỗ khác… Hôm nay cậu ấy đã uống quá nhiều rượu, không nên để lộ mọi chuyện ra ngoài.
Kỳ Anh Hàn bưng một đống ly rượu đến, “Đến đây, đến đây! Không ai được phép sợ đâu đấy nhé!" Kỳ Hạnh Trinh và Kỹ Mẫn nhận những cái ly, rót rượu vào từng ly, sau đó ngửa cổ uống, không ai được phép sợ hãi.
Ba mươi phút sau, cả ba người đều cảm thấy hơi lo sợ, nhưng Kỳ Hạnh Trinh vẫn sợ nhất.
Cô đã mệt mỏi lắm rồi, thật sự không uống được cùng hai người anh này nữa, cô say xỉn ăn vạ ở trên người Kỳ Mẫn, không chịu buông tha. "Anh Kỳ Mẫn, em muốn nghe anh kéo đàn violin ... Kỹ năng kéo đàn của anh quá đỉnh a…”
Kỳ Mẫn hé môi cười, cậu ấy càng thấy châm chọc hơn, nhưng trong lòng cũng có chút dư vị, ai là người khiến cho rượu đêm nay có vị nồng đậm như vậy.
Kỳ Anh Hàn cũng mệt mỏi, đứng dậy nói. “Đi thôi, đã muộn lắm rồi, hôm nay chơi vậy đủ rồi.” Anh ta đưa tay ra muốn đỡ Kỳ Hạnh Trinh, ai ngờ Kỳ Hạnh Trinh chỉ quấn lấy Kỳ Mẫn. “Anh Kỳ Mẫn… Anh đừng đi mà.”
Kỳ Anh Hàn cười khổ, “Mẹ nó, cậu thấy không, em ấy đúng là người không có lương tâm! Khi có đại ca thì quên anh hai, có chú cũng quên luôn anh trai!”
Lời này vừa nói ra, Kỳ Anh Hàn mới biết mình lỡ miệng, nhưng Kỳ Mẫn vẫn chưa nói gì, cậu ấy chỉ đỡ Kỳ Hạnh Trinh, cùng đi về phía thang máy.
Thang máy đi đến tầng của Kỳ Anh Hàn trước, anh ta lảo đảo chuẩn bị ra khỏi thang máy, thì lại quay đầu nhìn Kỳ Hạnh Trinh, muốn kéo cô ra khỏi người Kỳ Mẫn để mang về phòng ôm ngủ, nhưng lại ngại không tìm được lý do với Kỳ Mẫn, nên anh ta đành xua tay. “Kỳ Mẫn, tôi nói cho cậu nghe, cậu đưa em gái tôi về phòng giúp tôi, cậu, cậu không được làm xằng làm bậy! Một lát nữa tôi lại gọi điện thoại đến đấy!”
Cả hai đều say, nhưng anh ta cái gì cũng dám nói, Kỳ Mẫn cười mỉa mai, mặc kệ anh ta, chỉ nhìn cửa thang máy ở trước mặt đang dần khép lại.
Kỳ Hạnh Trinh ngã vào vai của cậu ấy, thổi khí vào tai cậu ấy: "Anh Kỳ Mẫn, anh có nhớ đến em không... Em nhớ anh nhiều lắm."
Lời nói của người say không nên tin là thật, Kỳ Mẫn liếc nhìn cô một cái, hừ nhẹ một tiếng, cậu ấy cảm thấy bản thân mình có chút tủi thân.
Thang máy mở ra, Kỳ Mẫn tiếp tục dìu cô đi vào hành lang, đột nhiên Kỳ Hạnh Trinh xoay người, duỗi tay ra ôm lấy cổ của cậu ấy, trong không gian tối tăm mơ hồ này, nhón chân hôn lên môi cậu ấy.
Rất bất ngờ, chính Lỳ Mẫn cũng không ngờ tới, cậu ấy muốn từ chối cũng đã muộn, vừa uống rượu xong nên mọi thứ trong đầu cứ rối tung hết cả lên, cậu ấy chỉ cảm thấy giữa môi và răng của cô toàn mùi rượu, cổ có hương thơm thoang thoảng, trên tóc có hương chanh nhàn nhạt… Đủ các loại hương thơm xông vào khoang mũi khiến cậu ấy choáng váng, nụ hôn kia vừa nóng bỏng vừa ướt át, giống như nơi đó của cô… Hot pussy.
Kỳ Mẫn đưa một tay lên bóp cằm Kỳ Hạnh Trinh, dưới ánh đèn mờ mịt của hành lang, đôi mắt của cô trở nên đen láy, nửa khép nửa mở, tầm mắt của cậu ấy chuyển từ ánh mắt mông lung lên đôi môi của cô… Hai cánh môi mỏng manh, sẽ nói sẽ cắn sẽ hôn, có độc có mật và có rượu…
Càng nhìn cậu ấy càng thấy mê mẩn, cậu ấy rướn lên phía trước, vừa chạm vào môi cô đã chìm đắm vào trong cảm giác đó, đầu lưỡi lạnh lẽo luồn vào khoang miệng nóng bỏng của cô, nhẹ nhàng xoay quanh đầu lưỡi của cô, mùi hương lan ra, hàm răng cắn nhẹ lên cánh môi của cô, nước bọt tràn ra ướt đẫm, cậu ấy chậm rãi vây cô vào trong vòng tay của mình.
*Hot pussy: âm hộ của người phụ nữ được làm nóng bằng cách nào đó, trong trường hợp này ý của Kỳ Anh Hàn là uống rượu để làm âm hộ của Kỳ Hạnh Trinh nóng lên.
Kỳ Anh Hàn đi thanh toán hóa đơn và lấy rượu, chỉ còn Kỳ Hạnh Trinh và Kỳ Mẫn ngồi lại quầy bar. Kỳ Hạnh Trinh nghiêng người về phía Kỳ Mẫn, ngón tay lướt trên mu bàn tay của cậu ấy, khẽ thì thầm, "Hình như hôm nay tâm trạng của anh Kỳ Mẫn không tốt lắm nhỉ? Bị bạn gái cho leo cây hay sao?”
Kỳ Mẫn ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt lạnh nhạt, giọng nói khàn khàn. "Chuyện này có gì lạ đâu? Không phải anh nên sớm làm quen hay sao?”
Kỳ Hạnh Trinh mỉm cười đầy ẩn ý, cô duỗi tay cầm một miếng khoai tây chiên để ăn, vừa nuốt xuống đã liếm môi, mỉm cười. "Thật ra em rất nhớ ngón tay của anh Kỳ Mẫn.”
Kỳ Mẫn nheo mắt, lông mày khẽ nhíu lại, quay đầu nhìn ra chỗ khác… Hôm nay cậu ấy đã uống quá nhiều rượu, không nên để lộ mọi chuyện ra ngoài.
Kỳ Anh Hàn bưng một đống ly rượu đến, “Đến đây, đến đây! Không ai được phép sợ đâu đấy nhé!" Kỳ Hạnh Trinh và Kỹ Mẫn nhận những cái ly, rót rượu vào từng ly, sau đó ngửa cổ uống, không ai được phép sợ hãi.
Ba mươi phút sau, cả ba người đều cảm thấy hơi lo sợ, nhưng Kỳ Hạnh Trinh vẫn sợ nhất.
Cô đã mệt mỏi lắm rồi, thật sự không uống được cùng hai người anh này nữa, cô say xỉn ăn vạ ở trên người Kỳ Mẫn, không chịu buông tha. "Anh Kỳ Mẫn, em muốn nghe anh kéo đàn violin ... Kỹ năng kéo đàn của anh quá đỉnh a…”
Kỳ Mẫn hé môi cười, cậu ấy càng thấy châm chọc hơn, nhưng trong lòng cũng có chút dư vị, ai là người khiến cho rượu đêm nay có vị nồng đậm như vậy.
Kỳ Anh Hàn cũng mệt mỏi, đứng dậy nói. “Đi thôi, đã muộn lắm rồi, hôm nay chơi vậy đủ rồi.” Anh ta đưa tay ra muốn đỡ Kỳ Hạnh Trinh, ai ngờ Kỳ Hạnh Trinh chỉ quấn lấy Kỳ Mẫn. “Anh Kỳ Mẫn… Anh đừng đi mà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Anh Hàn cười khổ, “Mẹ nó, cậu thấy không, em ấy đúng là người không có lương tâm! Khi có đại ca thì quên anh hai, có chú cũng quên luôn anh trai!”
Lời này vừa nói ra, Kỳ Anh Hàn mới biết mình lỡ miệng, nhưng Kỳ Mẫn vẫn chưa nói gì, cậu ấy chỉ đỡ Kỳ Hạnh Trinh, cùng đi về phía thang máy.
Thang máy đi đến tầng của Kỳ Anh Hàn trước, anh ta lảo đảo chuẩn bị ra khỏi thang máy, thì lại quay đầu nhìn Kỳ Hạnh Trinh, muốn kéo cô ra khỏi người Kỳ Mẫn để mang về phòng ôm ngủ, nhưng lại ngại không tìm được lý do với Kỳ Mẫn, nên anh ta đành xua tay. “Kỳ Mẫn, tôi nói cho cậu nghe, cậu đưa em gái tôi về phòng giúp tôi, cậu, cậu không được làm xằng làm bậy! Một lát nữa tôi lại gọi điện thoại đến đấy!”
Cả hai đều say, nhưng anh ta cái gì cũng dám nói, Kỳ Mẫn cười mỉa mai, mặc kệ anh ta, chỉ nhìn cửa thang máy ở trước mặt đang dần khép lại.
Kỳ Hạnh Trinh ngã vào vai của cậu ấy, thổi khí vào tai cậu ấy: "Anh Kỳ Mẫn, anh có nhớ đến em không... Em nhớ anh nhiều lắm."
Lời nói của người say không nên tin là thật, Kỳ Mẫn liếc nhìn cô một cái, hừ nhẹ một tiếng, cậu ấy cảm thấy bản thân mình có chút tủi thân.
Thang máy mở ra, Kỳ Mẫn tiếp tục dìu cô đi vào hành lang, đột nhiên Kỳ Hạnh Trinh xoay người, duỗi tay ra ôm lấy cổ của cậu ấy, trong không gian tối tăm mơ hồ này, nhón chân hôn lên môi cậu ấy.
Rất bất ngờ, chính Lỳ Mẫn cũng không ngờ tới, cậu ấy muốn từ chối cũng đã muộn, vừa uống rượu xong nên mọi thứ trong đầu cứ rối tung hết cả lên, cậu ấy chỉ cảm thấy giữa môi và răng của cô toàn mùi rượu, cổ có hương thơm thoang thoảng, trên tóc có hương chanh nhàn nhạt… Đủ các loại hương thơm xông vào khoang mũi khiến cậu ấy choáng váng, nụ hôn kia vừa nóng bỏng vừa ướt át, giống như nơi đó của cô… Hot pussy.
Kỳ Mẫn đưa một tay lên bóp cằm Kỳ Hạnh Trinh, dưới ánh đèn mờ mịt của hành lang, đôi mắt của cô trở nên đen láy, nửa khép nửa mở, tầm mắt của cậu ấy chuyển từ ánh mắt mông lung lên đôi môi của cô… Hai cánh môi mỏng manh, sẽ nói sẽ cắn sẽ hôn, có độc có mật và có rượu…
Càng nhìn cậu ấy càng thấy mê mẩn, cậu ấy rướn lên phía trước, vừa chạm vào môi cô đã chìm đắm vào trong cảm giác đó, đầu lưỡi lạnh lẽo luồn vào khoang miệng nóng bỏng của cô, nhẹ nhàng xoay quanh đầu lưỡi của cô, mùi hương lan ra, hàm răng cắn nhẹ lên cánh môi của cô, nước bọt tràn ra ướt đẫm, cậu ấy chậm rãi vây cô vào trong vòng tay của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro