Chương 30 - .1: Đệ Tam X – Sắc Kệ (15) Kì Trung Nam
.2: Sắc Kệ ( 9...
Lương Hạc
2024-08-15 02:54:09
Kỳ Hạnh Trinh không chắc chắn về thái độ của cậu ấy, nhưng ánh mắt của cậu ấy tạm dừng rất lâu, chỉ phải quyết định tinh thần, ngẩng đầu đón nhận ánh mắt đó.
Chỉ thấy Kỳ Mẫn hơi kép hai cánh môi mỏi lại, tầm mắt lại cố định ở phía sau cô.
Kỳ Hạnh Trinh theo ánh mắt của cậu ấy mà nhìn qua, phía sau là một cửa chớp đối diện với hành lang, chưa có khép lại toàn bộ, để lại những khe ở, ở ngoài cửa sổ hình như có bóng người thoáng qua.
“Ai?” Kỳ Hạnh Trinh cả kinh.
Cô còn chưa có đứng lên, đã thấy Kỳ Mẫn bước đi qua đó kéo cánh cửa ra, tìm kiếm ở phía hai bên sườn hành lang, người sớm đã không còn bóng dáng, Kỳ Mẫn chỉ đành quay trở lại đóng cửa lại, quay đầu nói với Kỳ Hạnh Trinh: “Chắc là chưa nghe lén được bao lâu.”
“Anh thấy người đó là ai không? Nam hay nữ?”
“Lúc anh để ý tới chính là một cái bóng dáng, vẫn luôn đứng ở bên cửa sổ.” Kỳ Mẫn duỗi tay đi kéo cửa chớp lại, mới phát hiện hỏng rồi: “Không biết là bị ai cố ý làm hư hay là đúng lúc bị hỏng đây.”
Kỳ Hạnh Trinh rùng mình một cái: “Em có hơi sợ, anh Kỳ Mẫn.”
Kỳ Mẫn liếc mắt nhìn cô một cái, hừ nói: “Em còn biết sợ sao?”
“Sao em lại không biết sợ chứ? Cả công ty cũng không phải chỉ có một mình anh hoài nghi em làm sao có thể lên được chức tổng giám đốc.”
Kỳ Mẫn châm chọc công môi, nâng mi liếc nhìn cô một cái: “Nói như là có người ở phía sau muốn ám toán em vậy.”
Kỳ Hạnh Trinh vừa muốn nói chuyện, di động của Kỳ Mẫn đã vang lên, cậu ấy đồng thời nhận điện thoại, thuận tay làm một cái thủ thế im lặng với Kỳ Hạnh Trinh.
Kỳ Hạnh Trinh nghe thấy bên kia điện thoại giống như là một người khác địa phương, cô chỉ đành phải thức thời mà rời khỏi phòng.
Trở lại văn phòng tổng giám đốc, tâm hồn của Kỳ Hạnh Trinh còn chưa ổn định, chợt nghe tiếng đập cửa, cô lại giật cả mình.
Cửa được đẩy ra, là thư ký Tiêu Hiền, Kỳ Hạnh Trinh mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tiêu Hiền đóng cửa lại, đi đến ngồi xuống phía đối diện cô, thấp giọng nói: “Tổng giám đốc Kỳ, chuyện ngày đó ngài muốn tôi làm tôi đều đã làm xong rồi.”
Ánh mắt Kỳ Hạnh Trinh sáng lên, tiến lại gần: “Vậy sao?”
“Kỳ Mẫn là đăng ký hội viên ở câu lạc bộ hẹn hò Vương Niệm, cơ cấu của bọn họ là chuyên môn tìm đối tượng làm số liệu xứng đôi cho hội viên hoàng kim, căn cứ theo chỉ thị của ngài, tôi đã giúp ngài đăng ký một thân phận giả ở câu lạc bộ, hơn nữa đi vào cơ sở dữ liệu của bọn họ làm thay đổi một ít, tỉ lệ xứng đôi của ngài đạt được sẽ vẫn luôn là tối cao, trước mắt hệ thống đã gửi thông báo đến cho cả hai phía, chỉ cần hai người thông qua là có thể có được phương thức liên hệ của nhau.”
Dứt lời, Tiêu Hiền móc từ trong túi ra một cái di động ra đưa qua: “Đây là mật mã tài khoản, ngài chỉ cần thông qua app trên di động là có thể đăng nhập, tin tức tư liệu bên trong đều là giả.”
Kỳ Hạnh Trinh đối với tin tức phía trên, cúi đầu đùa nghịch ở trên di động của mình, chỉ một lúc sau, leng keng một tiếng, đăng nhập thành công!
Kỳ Hạnh Trinh vô cùng vui mừng, nâng cái mặt của Tiêu Hiền lên hung hăng nhéo nhéo: “Anh không hổ là trợ thủ đắc lực nhất của tôi! A hiền, toàn công ty tôi chỉ tin tưởng anh nhất tin, quả nhiên anh cũng chưa bao giờ làm tôi thất vọng!”
Mặt Tiêu Hiền đỏ hết lên, không biết có phải do bị cô niết hay không, một người nhân viên kỹ thuật điển hình, cao gầy mang cặp mắt kính, không giỏi ăn nói. Từ bộ phận IT bị Kỳ Hạnh Trinh đào tới làm thư ký, làm đã được hơn một năm, đã trở thành giúp đỡ đắc lực nhất của Kỳ Hạnh Trinh.
“Tổng giám đốc Kỳ, vì ngài làm việc là chức trách của tôi.”
Kỳ Hạnh Trinh cười vỗ vỗ đầu Tiêu Hiền, giống như là đang âu yếm con chó con, chợt thấy ánh mắt nóng cháy của anh ta ở sau cặp mắt kính, Kỳ Hạnh Trinh không khỏi ngẩn ra.
Tiêu Hiền vội vàng rũ đôi mắt xuống, đỡ đỡ gọng kính, ngón tay thon dài nắm chặt lại rồi buông ra, lông mi dày đậm, hình dáng nhu hòa, đỏ ửng trên mặt càng đậm.
Kỳ Hạnh Trinh lập tức nói: “Cảm ơn anh, không có việc gì anh có thể đi ra ngoài.” Không biết tại sao trong lòng cô luôn có chút bất an, buồn bực tại sao từ trước đến nay mình chưa bao giờ nhìn qua thư kí của mình vậy chứ?
Tiêu Hiền cũng không dám trì hoãn, vội đứng lên đi ra cửa.
Cửa mới vừa đóng lại, di động của Kỳ Hạnh Trinh liền vang lên, cúi đầu nhìn thử thì thấy là một tin nhắn ở trong app ——
【 Mẫn 】Đã chấp nhận yêu cầu kết bạn của bạn.
*********************************************************
Chỉ thấy Kỳ Mẫn hơi kép hai cánh môi mỏi lại, tầm mắt lại cố định ở phía sau cô.
Kỳ Hạnh Trinh theo ánh mắt của cậu ấy mà nhìn qua, phía sau là một cửa chớp đối diện với hành lang, chưa có khép lại toàn bộ, để lại những khe ở, ở ngoài cửa sổ hình như có bóng người thoáng qua.
“Ai?” Kỳ Hạnh Trinh cả kinh.
Cô còn chưa có đứng lên, đã thấy Kỳ Mẫn bước đi qua đó kéo cánh cửa ra, tìm kiếm ở phía hai bên sườn hành lang, người sớm đã không còn bóng dáng, Kỳ Mẫn chỉ đành quay trở lại đóng cửa lại, quay đầu nói với Kỳ Hạnh Trinh: “Chắc là chưa nghe lén được bao lâu.”
“Anh thấy người đó là ai không? Nam hay nữ?”
“Lúc anh để ý tới chính là một cái bóng dáng, vẫn luôn đứng ở bên cửa sổ.” Kỳ Mẫn duỗi tay đi kéo cửa chớp lại, mới phát hiện hỏng rồi: “Không biết là bị ai cố ý làm hư hay là đúng lúc bị hỏng đây.”
Kỳ Hạnh Trinh rùng mình một cái: “Em có hơi sợ, anh Kỳ Mẫn.”
Kỳ Mẫn liếc mắt nhìn cô một cái, hừ nói: “Em còn biết sợ sao?”
“Sao em lại không biết sợ chứ? Cả công ty cũng không phải chỉ có một mình anh hoài nghi em làm sao có thể lên được chức tổng giám đốc.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Mẫn châm chọc công môi, nâng mi liếc nhìn cô một cái: “Nói như là có người ở phía sau muốn ám toán em vậy.”
Kỳ Hạnh Trinh vừa muốn nói chuyện, di động của Kỳ Mẫn đã vang lên, cậu ấy đồng thời nhận điện thoại, thuận tay làm một cái thủ thế im lặng với Kỳ Hạnh Trinh.
Kỳ Hạnh Trinh nghe thấy bên kia điện thoại giống như là một người khác địa phương, cô chỉ đành phải thức thời mà rời khỏi phòng.
Trở lại văn phòng tổng giám đốc, tâm hồn của Kỳ Hạnh Trinh còn chưa ổn định, chợt nghe tiếng đập cửa, cô lại giật cả mình.
Cửa được đẩy ra, là thư ký Tiêu Hiền, Kỳ Hạnh Trinh mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tiêu Hiền đóng cửa lại, đi đến ngồi xuống phía đối diện cô, thấp giọng nói: “Tổng giám đốc Kỳ, chuyện ngày đó ngài muốn tôi làm tôi đều đã làm xong rồi.”
Ánh mắt Kỳ Hạnh Trinh sáng lên, tiến lại gần: “Vậy sao?”
“Kỳ Mẫn là đăng ký hội viên ở câu lạc bộ hẹn hò Vương Niệm, cơ cấu của bọn họ là chuyên môn tìm đối tượng làm số liệu xứng đôi cho hội viên hoàng kim, căn cứ theo chỉ thị của ngài, tôi đã giúp ngài đăng ký một thân phận giả ở câu lạc bộ, hơn nữa đi vào cơ sở dữ liệu của bọn họ làm thay đổi một ít, tỉ lệ xứng đôi của ngài đạt được sẽ vẫn luôn là tối cao, trước mắt hệ thống đã gửi thông báo đến cho cả hai phía, chỉ cần hai người thông qua là có thể có được phương thức liên hệ của nhau.”
Dứt lời, Tiêu Hiền móc từ trong túi ra một cái di động ra đưa qua: “Đây là mật mã tài khoản, ngài chỉ cần thông qua app trên di động là có thể đăng nhập, tin tức tư liệu bên trong đều là giả.”
Kỳ Hạnh Trinh đối với tin tức phía trên, cúi đầu đùa nghịch ở trên di động của mình, chỉ một lúc sau, leng keng một tiếng, đăng nhập thành công!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Hạnh Trinh vô cùng vui mừng, nâng cái mặt của Tiêu Hiền lên hung hăng nhéo nhéo: “Anh không hổ là trợ thủ đắc lực nhất của tôi! A hiền, toàn công ty tôi chỉ tin tưởng anh nhất tin, quả nhiên anh cũng chưa bao giờ làm tôi thất vọng!”
Mặt Tiêu Hiền đỏ hết lên, không biết có phải do bị cô niết hay không, một người nhân viên kỹ thuật điển hình, cao gầy mang cặp mắt kính, không giỏi ăn nói. Từ bộ phận IT bị Kỳ Hạnh Trinh đào tới làm thư ký, làm đã được hơn một năm, đã trở thành giúp đỡ đắc lực nhất của Kỳ Hạnh Trinh.
“Tổng giám đốc Kỳ, vì ngài làm việc là chức trách của tôi.”
Kỳ Hạnh Trinh cười vỗ vỗ đầu Tiêu Hiền, giống như là đang âu yếm con chó con, chợt thấy ánh mắt nóng cháy của anh ta ở sau cặp mắt kính, Kỳ Hạnh Trinh không khỏi ngẩn ra.
Tiêu Hiền vội vàng rũ đôi mắt xuống, đỡ đỡ gọng kính, ngón tay thon dài nắm chặt lại rồi buông ra, lông mi dày đậm, hình dáng nhu hòa, đỏ ửng trên mặt càng đậm.
Kỳ Hạnh Trinh lập tức nói: “Cảm ơn anh, không có việc gì anh có thể đi ra ngoài.” Không biết tại sao trong lòng cô luôn có chút bất an, buồn bực tại sao từ trước đến nay mình chưa bao giờ nhìn qua thư kí của mình vậy chứ?
Tiêu Hiền cũng không dám trì hoãn, vội đứng lên đi ra cửa.
Cửa mới vừa đóng lại, di động của Kỳ Hạnh Trinh liền vang lên, cúi đầu nhìn thử thì thấy là một tin nhắn ở trong app ——
【 Mẫn 】Đã chấp nhận yêu cầu kết bạn của bạn.
*********************************************************
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro