Bé Con Ba Tuổi Rưỡi Được Các Anh Trai Cưng Chiều
Có Chuyện Gì Cứ...
2024-11-08 17:31:24
Tiểu Tinh Tinh vui vẻ đưa bát cho Tô Bắc: “Anh trai, có thể cho em một bát canh cá được không ạ?”
"Đương nhiên có thể."
"Cám ơn anh trai!"
Tô Bắc bưng bát của cô bé, giúp cô bé múc một bát canh, đi vào bếp bưng ra hai bát cơm, đưa một bát cho cô bé.
Hai người ăn uống vui vẻ, sau bữa ăn, Tiểu Tinh Tinh hỏi về Thạch Đại: “Anh trai, anh có biết chị Thạch Đại không?”
Tô Bắc gật đầu: "Anh không biết, nhưng có nghe nói qua Thạch Đại là một người rất vĩ đại, có chuyện gì sao?"Tại sao Tiểu Tinh Tinh lại đột nhiên hỏi chuyện này?
"Thật ra..." Tiểu Tinh Tinh nói với Tô Bắc về Thạch Đại, Tô Bắc nghe xong liền vội vàng nhìn cô bé: "Có nhiều sát khí như vậy, bé ngoan, em có bị thương chỗ nào không?"
"Để anh trai xem kỹ nhé."
Tiểu Tinh Tinh nhất thời không kịp phản ứng, bị cậu ôm vào trong lòng ngực, cậu cẩn thận nhìn cô bé, xác định cô bé không sao thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Tinh Tinh tỉnh táo lại, vòng đôi tay nhỏ bé quàng qua cổ cậu làm nũng: "Hì hì, Tiểu Tinh Tinh rất lợi hại, sẽ không có việc gì đâu ạ."
Tô Bắc cụp mắt nhìn nụ cười mềm mại của tiểu gia hỏa, trong lòng hơi trầm xuống, Tiểu Tinh Tinh không có nói ngay cho cậu biết, là bởi vì con bé không tin tưởng cậu sao?
Không, có lẽ vì con bé không muốn dọa đến cậu…
Có vẻ như cậu cần phải vượt qua nỗi sợ ma.
Chuyện này cũng không thể trách Tô Bắc được, lúc nhỏ cậu bị anh ba giả làm ma dọa cho một trận, đã để lại bóng ma tâm lý cho cậu, sợ ma từ đó cho đến nay.
Nhưng mà…
Để bảo vệ em gái của mình, cậu cần phải vượt qua nó.
Tô Bắc âm thầm hạ quyết tâm, sau này phải mua mấy bộ phim ma xem, cậu nhất định phải vượt qua!
"Anh, chúng ta có thể đem chuyện của Thạch Đại nói cho..." Tiểu Tinh Tinh gãi gãi đầu, trong lúc nhất thời không biết nên diễn đạt như thế nào: "Ừm... Chính là một người rất lợi hại, để họ giúp một tay được không?"
Vì Thạch Đại là một người vĩ đại, nên họ sẽ giúp đỡ chứ?
Không có lý do gì mà chị Thạch Đại phải chịu đựng sự bất bình này một cách vô ích được.
Tô Bắc cẩn thận suy nghĩ, anh cả ở bên kia hẳn là có quen biết một ít người ở phía trên, nhưng hiện tại anh cả đã cho cậu vào danh sách đen rồi...
Tô Bắc cụp mắt xuống, bắt gặp ánh mắt mong đợi của Tiểu Tinh Tinh, cậu hắng giọng nói: "Đương nhiên có thể, lát nữa anh sẽ bảo Đường Ứng gọi điện thoại cho anh cả, anh cả chắc chắn sẽ có cách."
Kỳ thật nếu tìm anh ba sẽ nhanh hơn, nhưng từ khi em gái họ mất tích thì anh ba tung tích không rõ, mỗi lần gọi điện cho anh ba đều không liên lạc được.
Tô Bắc vừa nói vừa hỏi nhân viên bên cạnh: "Đường Ứng đâu rồi?"
"Cậu ấy đang ăn cơm, lát nữa sẽ đến đây ngay thôi."
"Ừm."
Tiểu Tinh Tinh cong mày nói: "Oa! Cảm ơn anh trai!"
Tô Bắc rất thích cảm giác được em gái tôn sùng.
Nếu không phải các anh trai của cậu đều đang gặp khó khăn vì sự mất tích của em gái, cậu đã muốn độc chiếm em ấy cho riêng mình rồi QAQ.
Sau khi cơm nước xong Đường Ứng đi tới đã bị Tô Bắc nhờ gọi điện thoại cho gọi Tô Tu, anh cả nhà họ Tô, Tô Tu hiện tại đã hai mươi lăm tuổi, phụ trách nhà họ Tô, dưới sự lãnh đạo của anh ấy, nhà họ Tô đã trở nên ngày càng lớn mạnh và có chỗ đứng ở nước ngoài. .
"Đương nhiên có thể."
"Cám ơn anh trai!"
Tô Bắc bưng bát của cô bé, giúp cô bé múc một bát canh, đi vào bếp bưng ra hai bát cơm, đưa một bát cho cô bé.
Hai người ăn uống vui vẻ, sau bữa ăn, Tiểu Tinh Tinh hỏi về Thạch Đại: “Anh trai, anh có biết chị Thạch Đại không?”
Tô Bắc gật đầu: "Anh không biết, nhưng có nghe nói qua Thạch Đại là một người rất vĩ đại, có chuyện gì sao?"Tại sao Tiểu Tinh Tinh lại đột nhiên hỏi chuyện này?
"Thật ra..." Tiểu Tinh Tinh nói với Tô Bắc về Thạch Đại, Tô Bắc nghe xong liền vội vàng nhìn cô bé: "Có nhiều sát khí như vậy, bé ngoan, em có bị thương chỗ nào không?"
"Để anh trai xem kỹ nhé."
Tiểu Tinh Tinh nhất thời không kịp phản ứng, bị cậu ôm vào trong lòng ngực, cậu cẩn thận nhìn cô bé, xác định cô bé không sao thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Tinh Tinh tỉnh táo lại, vòng đôi tay nhỏ bé quàng qua cổ cậu làm nũng: "Hì hì, Tiểu Tinh Tinh rất lợi hại, sẽ không có việc gì đâu ạ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Bắc cụp mắt nhìn nụ cười mềm mại của tiểu gia hỏa, trong lòng hơi trầm xuống, Tiểu Tinh Tinh không có nói ngay cho cậu biết, là bởi vì con bé không tin tưởng cậu sao?
Không, có lẽ vì con bé không muốn dọa đến cậu…
Có vẻ như cậu cần phải vượt qua nỗi sợ ma.
Chuyện này cũng không thể trách Tô Bắc được, lúc nhỏ cậu bị anh ba giả làm ma dọa cho một trận, đã để lại bóng ma tâm lý cho cậu, sợ ma từ đó cho đến nay.
Nhưng mà…
Để bảo vệ em gái của mình, cậu cần phải vượt qua nó.
Tô Bắc âm thầm hạ quyết tâm, sau này phải mua mấy bộ phim ma xem, cậu nhất định phải vượt qua!
"Anh, chúng ta có thể đem chuyện của Thạch Đại nói cho..." Tiểu Tinh Tinh gãi gãi đầu, trong lúc nhất thời không biết nên diễn đạt như thế nào: "Ừm... Chính là một người rất lợi hại, để họ giúp một tay được không?"
Vì Thạch Đại là một người vĩ đại, nên họ sẽ giúp đỡ chứ?
Không có lý do gì mà chị Thạch Đại phải chịu đựng sự bất bình này một cách vô ích được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Bắc cẩn thận suy nghĩ, anh cả ở bên kia hẳn là có quen biết một ít người ở phía trên, nhưng hiện tại anh cả đã cho cậu vào danh sách đen rồi...
Tô Bắc cụp mắt xuống, bắt gặp ánh mắt mong đợi của Tiểu Tinh Tinh, cậu hắng giọng nói: "Đương nhiên có thể, lát nữa anh sẽ bảo Đường Ứng gọi điện thoại cho anh cả, anh cả chắc chắn sẽ có cách."
Kỳ thật nếu tìm anh ba sẽ nhanh hơn, nhưng từ khi em gái họ mất tích thì anh ba tung tích không rõ, mỗi lần gọi điện cho anh ba đều không liên lạc được.
Tô Bắc vừa nói vừa hỏi nhân viên bên cạnh: "Đường Ứng đâu rồi?"
"Cậu ấy đang ăn cơm, lát nữa sẽ đến đây ngay thôi."
"Ừm."
Tiểu Tinh Tinh cong mày nói: "Oa! Cảm ơn anh trai!"
Tô Bắc rất thích cảm giác được em gái tôn sùng.
Nếu không phải các anh trai của cậu đều đang gặp khó khăn vì sự mất tích của em gái, cậu đã muốn độc chiếm em ấy cho riêng mình rồi QAQ.
Sau khi cơm nước xong Đường Ứng đi tới đã bị Tô Bắc nhờ gọi điện thoại cho gọi Tô Tu, anh cả nhà họ Tô, Tô Tu hiện tại đã hai mươi lăm tuổi, phụ trách nhà họ Tô, dưới sự lãnh đạo của anh ấy, nhà họ Tô đã trở nên ngày càng lớn mạnh và có chỗ đứng ở nước ngoài. .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro