Bé Con Ba Tuổi Rưỡi Được Các Anh Trai Cưng Chiều
Đây Là Cái Biệt...
2024-11-08 17:31:24
Tiểu Tinh Tinh chớp mắt, buông chổi xuống, cầm giẻ lau lên vắt khô nước, lau sạch ghế sô pha. Sau đó đi ra ngoài nhờ người của tổ sản xuất khiêng anh trai nhỏ vào trong đặt nằm trên ghế sô pha, mượn bọn họ chăn mỏng đắp cho cậu.
Rồi tiếp tục làm việc.
Chờ đến khi Tô Bắc tỉnh lại, phát hiện mình ở trong một phòng khách sáng sủa, cậu chớp chớp mắt, thở phào nhẹ nhõm: "Là mơ thôi."
Hóa ra đây mới là biệt thự mà chương trình chuẩn bị!
Cậu ngủ lúc nào vậy nhỉ? Sao lại có thể mơ một giấc mơ khủng khϊếp như vậy!
"Anh Bắc, anh tỉnh rồi à, Tiểu Tinh Tinh mệt muốn chết rồi."
Bên cạnh truyền đến tiếng thì thầm của thợ quay phim, Tô Bắc vừa ngồi dậy liền ánh mắt u oán khiển trách của thợ quay phim.
Tô Bắc: ???
Tôi đã làm cái gì?
Tô Bắc chuyển mắt nhìn qua, phát hiện tất cả các nhân viên công tác đều nhìn cậu bằng ánh mắt "Anh thật sự không phải đàn ông".
Tô Bắc: ...
Cậu chỉ ngủ một giấc thôi mà? Đến mức ‘người người căm phẫn’ sao?
Bình luận:
[Có sao nói vậy, bây giờ trông anh Bắc thật gợi đòn!]
[Tiểu Tinh Tinh làm xong hết rồi anh mới tỉnh lại!]
[Cho nên, anh Bắc ngất thật đấy à?]
[Lầu trên, bạn nói như vậy, tôi đã bắt đầu có chút kích động rồi, vậy là anh Bắc của chúng ta sợ ma thật sao?]
[Quỳ xin tổ sản xuất làm một tập nhà ma! Hoặc trừng phạt là một mình vào nhà ma cũng được.]
[Anh Bắc: Có một fan như bạn là phúc của tôi.]
Tô Bắc một mặt tràn đầy khó hiểu: "Mọi người nhìn tôi như vậy làm gì?"
Thợ quay phim: "Anh ngủ thì hay rồi, Tiểu Tinh Tinh quét dọn sạch bong cái lầu một của biệt thự này đấy."
"Không thì anh nghĩ vì sao mà lại sáng sủa như vậy?"
“Anh Bắc, anh nhìn xem, Tiểu Tinh Tinh mệt đến độ ngủ thϊếp đi luôn kia kìa.”
Tô Bắc nghiêng mắt nhìn sang, trên sô pha nhỏ cách đó không xa, viên sữa nhỏ co người lại ngủ say sưa.
Một thân bụi bẩn.
Tô Bắc: ...
Thế nên, đây vẫn là cái biệt thự ma quỷ kia?!
Tô Bắc vội vàng nhìn xung quanh, thấy không có ma, trong lòng hơi hơi nhẹ nhõm đi một chút.
Nhóc con ngủ ngon như vậy, cậu cũng thực sự ngại không nỡ gọi cô bé tỉnh dậy, không ngờ trong lúc cậu ngủ thì cô bé đã làm nhiều như vậy.
"Khụ, vậy bây giờ tôi có nhiệm vụ gì?"
Tô Bắc chịu đựng ánh mắt "khiển trách" của mọi người, gian nan mở miệng.
Người của tổ sản xuất nói: "Bây giờ phải đi tìm nguyên liệu nấu ăn, sắp đến giờ cơm tối rồi."
"Bởi vì cậu ngất, Tiểu Tinh Tinh cũng ngủ thϊếp đi, cho nên những người khác đều đã đang tìm nguyên liệu nấu ăn rồi."
Tô Bắc vội vàng đi ra ngoài: "Tôi cũng đi tìm nguyên liệu nấu ăn, tìm ở đâu vậy?"
Người của tổ sản xuất dẫn cậu đi ra.
Tiểu Tinh Tinh còn vùi vào sô pha ngủ, lúc Tô Bắc đến thì đã không còn nhiều nguyên liệu nấu ăn, nhưng cậu vẫn mang nguyên liệu còn sót lại trở về.
Những năm này Tô Bắc ở bên ngoài suốt, vẫn là biết nấu ăn, thỉnh thoảng hiếm khi có một ngày nghỉ, cậu sẽ ở nhà tự nấu cơm xào rau.
Thấy Tiểu Tinh Tinh vẫn chưa dậy, cậu liền đến phòng bếp bận rộn.
Biệt thự này đúng là một biệt thự xa hoa, dù có hơi bẩn một chút, nhưng lò bếp các thứ, công năng đều đầy đủ.
Rồi tiếp tục làm việc.
Chờ đến khi Tô Bắc tỉnh lại, phát hiện mình ở trong một phòng khách sáng sủa, cậu chớp chớp mắt, thở phào nhẹ nhõm: "Là mơ thôi."
Hóa ra đây mới là biệt thự mà chương trình chuẩn bị!
Cậu ngủ lúc nào vậy nhỉ? Sao lại có thể mơ một giấc mơ khủng khϊếp như vậy!
"Anh Bắc, anh tỉnh rồi à, Tiểu Tinh Tinh mệt muốn chết rồi."
Bên cạnh truyền đến tiếng thì thầm của thợ quay phim, Tô Bắc vừa ngồi dậy liền ánh mắt u oán khiển trách của thợ quay phim.
Tô Bắc: ???
Tôi đã làm cái gì?
Tô Bắc chuyển mắt nhìn qua, phát hiện tất cả các nhân viên công tác đều nhìn cậu bằng ánh mắt "Anh thật sự không phải đàn ông".
Tô Bắc: ...
Cậu chỉ ngủ một giấc thôi mà? Đến mức ‘người người căm phẫn’ sao?
Bình luận:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Có sao nói vậy, bây giờ trông anh Bắc thật gợi đòn!]
[Tiểu Tinh Tinh làm xong hết rồi anh mới tỉnh lại!]
[Cho nên, anh Bắc ngất thật đấy à?]
[Lầu trên, bạn nói như vậy, tôi đã bắt đầu có chút kích động rồi, vậy là anh Bắc của chúng ta sợ ma thật sao?]
[Quỳ xin tổ sản xuất làm một tập nhà ma! Hoặc trừng phạt là một mình vào nhà ma cũng được.]
[Anh Bắc: Có một fan như bạn là phúc của tôi.]
Tô Bắc một mặt tràn đầy khó hiểu: "Mọi người nhìn tôi như vậy làm gì?"
Thợ quay phim: "Anh ngủ thì hay rồi, Tiểu Tinh Tinh quét dọn sạch bong cái lầu một của biệt thự này đấy."
"Không thì anh nghĩ vì sao mà lại sáng sủa như vậy?"
“Anh Bắc, anh nhìn xem, Tiểu Tinh Tinh mệt đến độ ngủ thϊếp đi luôn kia kìa.”
Tô Bắc nghiêng mắt nhìn sang, trên sô pha nhỏ cách đó không xa, viên sữa nhỏ co người lại ngủ say sưa.
Một thân bụi bẩn.
Tô Bắc: ...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế nên, đây vẫn là cái biệt thự ma quỷ kia?!
Tô Bắc vội vàng nhìn xung quanh, thấy không có ma, trong lòng hơi hơi nhẹ nhõm đi một chút.
Nhóc con ngủ ngon như vậy, cậu cũng thực sự ngại không nỡ gọi cô bé tỉnh dậy, không ngờ trong lúc cậu ngủ thì cô bé đã làm nhiều như vậy.
"Khụ, vậy bây giờ tôi có nhiệm vụ gì?"
Tô Bắc chịu đựng ánh mắt "khiển trách" của mọi người, gian nan mở miệng.
Người của tổ sản xuất nói: "Bây giờ phải đi tìm nguyên liệu nấu ăn, sắp đến giờ cơm tối rồi."
"Bởi vì cậu ngất, Tiểu Tinh Tinh cũng ngủ thϊếp đi, cho nên những người khác đều đã đang tìm nguyên liệu nấu ăn rồi."
Tô Bắc vội vàng đi ra ngoài: "Tôi cũng đi tìm nguyên liệu nấu ăn, tìm ở đâu vậy?"
Người của tổ sản xuất dẫn cậu đi ra.
Tiểu Tinh Tinh còn vùi vào sô pha ngủ, lúc Tô Bắc đến thì đã không còn nhiều nguyên liệu nấu ăn, nhưng cậu vẫn mang nguyên liệu còn sót lại trở về.
Những năm này Tô Bắc ở bên ngoài suốt, vẫn là biết nấu ăn, thỉnh thoảng hiếm khi có một ngày nghỉ, cậu sẽ ở nhà tự nấu cơm xào rau.
Thấy Tiểu Tinh Tinh vẫn chưa dậy, cậu liền đến phòng bếp bận rộn.
Biệt thự này đúng là một biệt thự xa hoa, dù có hơi bẩn một chút, nhưng lò bếp các thứ, công năng đều đầy đủ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro