Bé Con Ba Tuổi Rưỡi Được Các Anh Trai Cưng Chiều
Nhiệm Vụ Chương...
2024-11-08 17:31:24
Trên mặt Tô Bắc hiện lên vẻ đau buồn và phẫn nộ: "Anh à, anh đã quên mất mình còn có rất nhiều việc phải làm sao, Tô thị..."
"Anh vẫn có thể làm việc ở đây."
Tô Tu bình tĩnh nói, lạnh lùng nhìn cậu.
Anh quay đầu nhìn về phía Tiểu Tinh Tinh, lại tràn đầy vui vẻ: "Bé ngoan muốn gì? Hửm? Anh trai mang em đi mua được không?"
"Tiểu Tinh Tinh, chú mua kẹo mυ"ŧ tới rồi đây."
Anh trai quay phim vừa rời đi đã quay lại, tay vẫn cầm cây kẹo mυ"ŧ, nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh, anh ta sắp khóc đến nơi rồi: "Con mau giúp chú tắt Thiên Nhãn đi!!"
Ô ô ô ô, anh ta không ngờ nơi này lại có nhiều ma quỷ như vậy, dọc đường dọa anh ta sợ đến mất hết cả hồn.
Tiểu Tinh Tinh gật đầu, lấy ra một lá bùa trong tay, đọc một chuỗi bùa chú, bình tĩnh và tự nhiên, thế giới trong mắt anh trai quay phim dần dần trở lại bình thường, sau đó đặt kẹo mυ"ŧ vào tay cô bé.
"Đây, chú mua rồi. Con ăn trước đi, chú tiếp tục làm việc đây."
Tô Tu sững sờ một lúc khi nhìn thấy hành động của cô bé.
Có vẻ như em gái anh cũng đã trải qua những cuộc phiêu lưu trong nhiều năm qua.
Nhưng nếu em gái anh không muốn nói gì thì anh cũng sẽ không cố ý hỏi.
Tô Tu rũ mắt xuống, nhìn cây kẹo mυ"ŧ trong tay viên sữa nhỏ cùng vẻ vui mừng trên mặt cô, trong đầu anh đã có chủ ý.
"Tiểu Tinh Tinh, em thích kẹo mυ"ŧ sao? Anh cả dẫn em đi mua nhé."
“Anh biết một nơi có bán kẹo ngon nhất.”
"Chờ đã!!" Tô Bắc vội vàng nói: "Anh cả, anh không thể mang Tiểu Tinh Tinh ra khỏi đây được!"
Hoặc là anh cũng mang cả em theo, thì có thể!
Dù sao đi nữa, anh cũng không được làm lơ em, anh trai ngốc!
Tô Tu cũng nhớ tới bây giờ còn đang ghi hình, anh cau mày nhìn trợ lý ở ngoài máy quay, trợ lý lập tức hiểu ý, xoay người rời đi.
Tô Tu ôm Tiểu Tinh Tinh đi đến ghế sô pha ngồi xuống, đạo diễn Lưu liếc mắt nhìn người quay phim đang đi theo mình, ra hiệu cho anh ta bắt đầu quay.
Vừa mới bắt đầu quay phim, phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bắc đã trở nên điên cuồng.
[Ah ah ah ah ah, người anh trai đẹp trai đang ôm Tiểu Tinh Tinh đó chắc chắn là anh cả, Haas Haas...]
[Tôi không trèo tường này một cách vô ích đâu, aaaa, anh trai, anh đang bắt nạt tôi đấy! !]
[Mẹ tôi vừa hỏi tại sao tôi lại liếʍ màn hình.]
[Ông trời ơi, ngay bây giờ, hãy để linh hồn của con xuyên vào Tiểu Tinh Tinh! ! Con nguyện ý! Giá nào con cũng chịu!]
Tô Tu cúi đầu nhìn tiểu gia hỏa, vẻ mặt ôn nhu nói: "Tiểu Tinh Tinh này, tiếp theo chúng ta phải làm nhiệm vụ gì, hửm?"
Tiểu Tinh Tinh nhìn Tô Bắc: "Anh sáu, chúng ta có nhiệm vụ gì a?"
Để phân biệt anh cả và anh sáu, nên Tiểu Tinh Tinh không thể đơn giản gọi anh trai được, nếu không sẽ rất khó phân biệt!
Tô Bắc buồn bực nhìn Tiểu Tinh Tinh, lúc anh cả chưa tới thì em ấy vẫn luôn gọi cậu là anh trai!
Bây giờ lại là anh sáu?
Tô Bắc cảm thấy ủy khuất.
Tô Tu nhàn nhạt liếc cậu một cái, sắc mặt Tô Bắc liền trầm xuống.
Ừm, kỳ thực thì cậu cũng không có ủy khuất như vậy.
Khụ.
Tô Bắc nhìn về phía người của tổ tiết mục: "Chiều nay chúng ta có nhiệm vụ gì?"
"Nhiệm vụ buổi chiều sẽ được thông báo ở quảng trường. Chúng ta có thể đến đó ngay bây giờ. Mọi người chắc cũng gần đến nơi rồi."
Những người trong tổ chương trình giơ tay nhìn đồng hồ.
Tô Tu nghe vậy thì ôm Tiểu Tinh đứng dậy, nói với Tô Bắc: "Dẫn đường đi."
Tô Bắc: ? ? ?
Gì vậy, cậu là công cụ dẫn đường à?
"Anh vẫn có thể làm việc ở đây."
Tô Tu bình tĩnh nói, lạnh lùng nhìn cậu.
Anh quay đầu nhìn về phía Tiểu Tinh Tinh, lại tràn đầy vui vẻ: "Bé ngoan muốn gì? Hửm? Anh trai mang em đi mua được không?"
"Tiểu Tinh Tinh, chú mua kẹo mυ"ŧ tới rồi đây."
Anh trai quay phim vừa rời đi đã quay lại, tay vẫn cầm cây kẹo mυ"ŧ, nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh, anh ta sắp khóc đến nơi rồi: "Con mau giúp chú tắt Thiên Nhãn đi!!"
Ô ô ô ô, anh ta không ngờ nơi này lại có nhiều ma quỷ như vậy, dọc đường dọa anh ta sợ đến mất hết cả hồn.
Tiểu Tinh Tinh gật đầu, lấy ra một lá bùa trong tay, đọc một chuỗi bùa chú, bình tĩnh và tự nhiên, thế giới trong mắt anh trai quay phim dần dần trở lại bình thường, sau đó đặt kẹo mυ"ŧ vào tay cô bé.
"Đây, chú mua rồi. Con ăn trước đi, chú tiếp tục làm việc đây."
Tô Tu sững sờ một lúc khi nhìn thấy hành động của cô bé.
Có vẻ như em gái anh cũng đã trải qua những cuộc phiêu lưu trong nhiều năm qua.
Nhưng nếu em gái anh không muốn nói gì thì anh cũng sẽ không cố ý hỏi.
Tô Tu rũ mắt xuống, nhìn cây kẹo mυ"ŧ trong tay viên sữa nhỏ cùng vẻ vui mừng trên mặt cô, trong đầu anh đã có chủ ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tiểu Tinh Tinh, em thích kẹo mυ"ŧ sao? Anh cả dẫn em đi mua nhé."
“Anh biết một nơi có bán kẹo ngon nhất.”
"Chờ đã!!" Tô Bắc vội vàng nói: "Anh cả, anh không thể mang Tiểu Tinh Tinh ra khỏi đây được!"
Hoặc là anh cũng mang cả em theo, thì có thể!
Dù sao đi nữa, anh cũng không được làm lơ em, anh trai ngốc!
Tô Tu cũng nhớ tới bây giờ còn đang ghi hình, anh cau mày nhìn trợ lý ở ngoài máy quay, trợ lý lập tức hiểu ý, xoay người rời đi.
Tô Tu ôm Tiểu Tinh Tinh đi đến ghế sô pha ngồi xuống, đạo diễn Lưu liếc mắt nhìn người quay phim đang đi theo mình, ra hiệu cho anh ta bắt đầu quay.
Vừa mới bắt đầu quay phim, phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bắc đã trở nên điên cuồng.
[Ah ah ah ah ah, người anh trai đẹp trai đang ôm Tiểu Tinh Tinh đó chắc chắn là anh cả, Haas Haas...]
[Tôi không trèo tường này một cách vô ích đâu, aaaa, anh trai, anh đang bắt nạt tôi đấy! !]
[Mẹ tôi vừa hỏi tại sao tôi lại liếʍ màn hình.]
[Ông trời ơi, ngay bây giờ, hãy để linh hồn của con xuyên vào Tiểu Tinh Tinh! ! Con nguyện ý! Giá nào con cũng chịu!]
Tô Tu cúi đầu nhìn tiểu gia hỏa, vẻ mặt ôn nhu nói: "Tiểu Tinh Tinh này, tiếp theo chúng ta phải làm nhiệm vụ gì, hửm?"
Tiểu Tinh Tinh nhìn Tô Bắc: "Anh sáu, chúng ta có nhiệm vụ gì a?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Để phân biệt anh cả và anh sáu, nên Tiểu Tinh Tinh không thể đơn giản gọi anh trai được, nếu không sẽ rất khó phân biệt!
Tô Bắc buồn bực nhìn Tiểu Tinh Tinh, lúc anh cả chưa tới thì em ấy vẫn luôn gọi cậu là anh trai!
Bây giờ lại là anh sáu?
Tô Bắc cảm thấy ủy khuất.
Tô Tu nhàn nhạt liếc cậu một cái, sắc mặt Tô Bắc liền trầm xuống.
Ừm, kỳ thực thì cậu cũng không có ủy khuất như vậy.
Khụ.
Tô Bắc nhìn về phía người của tổ tiết mục: "Chiều nay chúng ta có nhiệm vụ gì?"
"Nhiệm vụ buổi chiều sẽ được thông báo ở quảng trường. Chúng ta có thể đến đó ngay bây giờ. Mọi người chắc cũng gần đến nơi rồi."
Những người trong tổ chương trình giơ tay nhìn đồng hồ.
Tô Tu nghe vậy thì ôm Tiểu Tinh đứng dậy, nói với Tô Bắc: "Dẫn đường đi."
Tô Bắc: ? ? ?
Gì vậy, cậu là công cụ dẫn đường à?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro